Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

C.15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

🐯: Ơ này!! Anh làm cái gì vậy!??
Con trai ai lại đi bế một người con trai khác như thế này chứ!!! Bỏ tôi xuống đi...
🐼: Im lặng một chút đi!! Tôi đưa cậu về lại Bangkok!! Cậu nói thử xem với cái chân bị thương đó thì cậu có thể tiếp tục đi được đến đâu hả!?
🐯: ......... Về Bangkok? Vậy còn bản hợp đồng thì sao ạ?
🐼: cậu khỏi phải lo...việc đó tôi đã giao lại cho Dean rồi!
🐯: Sao ngay từ đầu...
Cậu có chút kích động vì cậu ức bởi nếu ngay từ đầu Pi Dean có thể xử lý công việc này thì tại sao phải hành xác cậu đến nơi này kia chứ...nội tâm cậu như muốn gào thét nhưng chẳng dám thốt ra...dù sao anh cũng là cấp trên của cậu, không nên buông lời mắng chửi quá nhiều!
🐼: sao không nói tiếp!?
🐯: thôi ạ ...không có gì đâu thưa chủ tịch~
Đến xe, anh để cậu ngồi ghế sau cho rộng rãi vì chân cậu đang đau với cả cậu cũng đã mệt cả ngày rồi nên để cậu ngồi đấy cho thoải mái...
Vừa lên xe cậu đã có dấu hiệu muốn ngủ ngay rồi nhưng...
🐼: nhà cậu ở đâu!?
🐼: này!? Sao không trả lời!?
🐯: ....z....zz...z dạ....ở khu trọ Number 8... Cách tập đoàn 10km ...nhưng vẫn được gọi là chung khu vực ấy ạ...
🐼: được rồi!! Cậu có thể ngủ tiếp đó.
🐼: À quên nữa~ ngày mai cậu...
Anh nhìn chiếc kính chiếu hậu trong xe thấy cậu đã chìm vào giấc ngủ bên cảnh dáng vẻ khá mệt mỏi...anh chẳng nỡ đánh thức nên im lặng để yên cho cậu nghỉ ngơi
Đến địa chỉ mà cậu nói- khu trọ Number 8 ...Mew đánh thức Gulf
🐼: đến rồi...có cần tôi giúp mang hành lí lên không!?
🐯: dạ thôi tôi tự đi được, với cả chủ khu trọ rất khắc khe với người lạ nên chủ tịch theo sau cũng không tiện ạ!
Cậu chính là không muốn anh biết nhà thật của mình nên mới bảo đưa đến khu trọ Number 8 này :))) cậu có nhà riêng đâu cần phải ở trọ...và khu nhà riêng mà cậu ở cũng cách đó không xa.
Cậu đã nói vậy thì lúc này với mối quan hệ của hai người anh không thể nào làm trái được vì anh không có quyền làn như thế...
Anh nổ máy xe chạy đi, lúc này Gulf mới phải nặng nề lê từng bước về nhà vì vết thương đáng ghét kia~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top