Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Không Tên Phần 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

 " Em sẽ tập nhớ những gì không đáng quên 

Và tập quên những gì không đáng nhớ

Khi cuộc tình chúng ta còn dang dở

Khi em vô tình lạc mất 1 bàn tay

Dẫu biết trước yêu nhau thật mong manh

Chỉ biết trách sao lỡ yêu đến thế

Đặt bàn tay lên tim mình và tự hỏi 

Yêu 1 người đâu dễ quên được đâu "

Ánh hoàng hôn buông xuống , những nắng vàng mỏng manh đang khuất dần trên những vòm cây . Mặt trời lặn sau những dãy núi , nhường không gian cho ánh trăng bạc lên cao . Màn đêm buông xuống , bao trùm cả thành phố , như ôm lấy thân hình lẻ loi đơn bạc giữa không gian mênh mông của đất trời . Lạnh , lạnh quá , trời lại mưa rồi . Những cơn mưa dài tầm tã giữa đêm khuya . Tôi ngồi ngoài ban công , bên cạnh là ly cafe bốc khói nghi ngút , tỏa hương thơm , mắt nhìn ra xa , để mặc cho những hạt mưa thấm dần vào người . Tuy lạnh thật đấy  nhưng không bằng trái tim tôi bây giờ . Tim tôi tưởng như đã chết khi cái ngày định mệnh đó xảy ra . Nhìn những hạt mưa rơi , tôi mặc cho dòng suy nghĩ bay về thời ấu thơ

Tôi và anh lớn lên cùng nhau ở 1 khu phố nhỏ , 2 nhà cũng quen biết nhau , chúng tôi cũng coi như bạn thanh mai trúc mã , chơi với nhau từ thời cởi truồng tắm mưa . Tôi cũng xem như thuộc vào dạng thanh tú , nhưng anh thì khác , anh đẹp trai , phong độ , đúng chuẩn soái ca nha , nhưng lúc nào mặt cũng vô biểu tình , y như ai đó lấy mất thứ gì đó quý giá của anh vậy . Chúng tôi cứ vô tư lớn lên bên nhau , đi quậy đủ kiểu phá làng phá xóm , cho đến lúc tôi bắt đầu biết yêu là gì , biết cảm giác thầm nhớ nhung 1 người nhưng không thể nói . Mỗi lần gặp anh sang gọi tôi đi học , tim tôi cứ đập rộn ràng như khua trống , khuôn mặt đỏ bừng , không dám ngước lên nhìn anh . Tôi cũng muốn nói với anh , muốn phần tình cảm nhỏ nhoi , ngây thơ này được đáp lại nhưng không đủ cam đảm , chỉ dám đứng từ đằng sau dõi theo bóng lưng cao ngất ấy . Ba mẹ anh hay nói đùa tôi là con dâu nuôi từ bé của họ ,điều này khiến tôi vừa xấu hổ nhưng cũng có chút vui mừng , nhưng tôi biết , đó chỉ là lời nói đùa . Anh học rất giỏi ,  những khi lên lớp , tôi toàn thấy anh ngủ gục nhưng thành tích lúc nào cũng cao nhất , còn tôi thì hoàn toàn ngược lại . Trong 1 lần tình cờ , anh nói sau này anh muốn trở thành 1 thầy giáo - đây là điều không hề khó với anh nhưng đối với tôi nó lại không dễ chút nào . Nhưng khát vọng muốn được nhìn thấy  anh mỗi ngày , được nghe anh nói đã giúp tôi có thêm động lực để thi vào cùng trường với anh . Cuối cùng ông trời cũng không phụ lòng người , tôi với anh được phân vào dạy tại 1 trường đại học . Lúc đó , tôi rất vui , tưởng như có thể bay lên , hét thật to cho tất cả mọi người cùng biết . Trong năm đầu dạy học , tiếp xúc với những sinh viên với tính cách khác nhau , tôi dần dần yêu thích cái nghề này . Tôi và anh vẫn như cũ , vẫn cùng nhau đi làm , cùng nhau về nhà , hay ngồi nói chuyện với nhau và dĩ nhiên , tình cảm của tôi đối với anh không phai nhạt đi mà ngày 1 lớn lên . Nhưng hình như , anh vẫn chưa nhận ra tình cảm đó

Dạo này , anh bắt đầu hay tâm sự với tôi về 1 cô nữ sinh . Lúc đầu , anh nói về cô bé với vẻ mặt tức giận cùng bất đắc dĩ , nhưng dần dần theo thời gian , anh lại hay mỉm cười , ôn nhu khi nhắc đến chuyện cô bé . Tất nhiên , tôi cũng không còn ngây  thơ để không hiểu nổi những thay đổi đó tương trưng cho điều gì . Nhưng tôi lại không đủ can đảm để chấp nhận sự thật ấy

" Haizzz , nhóc đó đúng là nghịch ngơm mà , nay cô bé không chịu làm bài tập còn cãi bướng với tôi nữa chứ . Nhìn cái mặt lúc đó sưng lên trông thấy ghét " - anh nở nụ cười nhẹ , nói , trong mắt ánh lên tia ôn nhu khó nắm bắt

Tôi không trả lời , chỉ mỉm cười nhẹ quan sát những biến đổi trên gương mặt anh 

" A , thầy lại đi nói xấu em nha " - cô bé bổng xuất hiện , hậm hực nói 

" Em chào cô " 

Tôi gật đầu , mỉm cười coi như chào hỏi 

" Tôi nói xấu em hồ nào ? " - anh thay đổi vẻ mặt , giả lạnh lùng , nói 

" Lúc nãy nha ................."

Anh và cô bé dần dần đi xa cùng với cuộc nói chuyện của họ . Trong tôi dần dần ánh lên cảm giác mơ hồ , là sợ hãi cùng bất an . Đúng , tôi lo sợ rằng ......... chính cô bé ấy , sẽ mang anh ra khỏi cuộc đời tôi , nhưng tôi lại chẳng thể làm gì , vì ............ tôi đâu là gì của anh

Thời gian cứ thế trôi qua , thời gian anh đi với cô bé càng nhiều lên , và lẽ đương nhiên , cô bạn hàng xóm như tôi cũng ít gặp mặt anh , hay nói đúng hơn tôi cố gắng trốn tránh anh , chỉ mong thứ tình cảm này sẽ mau mau phai nhạt ,nhưng tôi đã lầm . Nhiều đêm , gọi tên anh trong những giấc mơ mà nước mắt cứ trào ra , có lẽ ,tôi yêu anh quá sâu rồi 

Cuối cùng , anh nói với tôi rằng 

" Tôi và em ý đã chính thức yêu nhau rồi "

Trái tim tôi như vỡ ra từng mảnh khi nghe anh nói . Cố nén nước mắt vào trong , tôi nở 1 nụ cười thật tươi , chúc mừng anh . Những ngày tháng sau đó , tôi như sống trong bóng đêm không lối thoát , không 1 chút ánh sáng . Nhưng mọi chuyện có lẽ sẽ tốt hơn nếu mọi người không cấm đoán tình yêu của anh . Chỉ vì họ là thầy trò mà mọi người hết sức ngăn cấm . Nhìn anh đau khổ , lòng tôi đau như cắt . Ngày ngày , anh tâm sự với tôi , làm bạn với rượu , người anh gầy hẳn đi , không giống như anh lúc tôi yêu nữa

" Cậu biết không , tôi dường như muốn buông bỏ tất cả , đề đi cùng cô ấy đến nơi mà chúng tôi được hưởng hạnh phúc . Tại sao mọi người lại làm vậy chứ , chúng tôi là thầy trò thì có gì sai ? sao họ lại cấm chúng tôi , tại sao hả ???? " - anh khóc 

Tôi ngây người , nhìn từng giọt nước mắt anh rơi . Đây là lần đầu tiên tôi thấy anh khóc , có lẽ , anh đã yêu cô ấy quá sâu rồi . Nhiều lúc tôi tự ảo tưởng , anh sẽ quay lại nhìn tôi , sẽ cùng tôi đi hết đoạn đường này . Xem ra , ảo tưởng thì vẫn mãi là ảo tưởng thôi . 

Bỗng 1 ngày , anh thông báo với mọi người , sẽ kết hôn với tôi . Tôi ngây người , không tiếp thu nổi thông tin này . Mới mấy hôm trước , anh còn khóc lóc tâm sự với tôi , mà giờ đây , anh lại tuyên bố như vậy . Mặc dù nghi ngờ nhưng trong lòng tôi vẫn không tránh khỏi cảm giác vui sướng . Những  ngày sau đó , gia đình 2 bên tất bật chuẩn bị cho lễ cưới , nhưng tôi lại có 1 dự cảm không lành , tôi thừa sức hiểu rằng , cuộc hôn lễ này sẽ không được diễn ra , bởi tôi biết , anh không phải là 1 người đàn ông phụ tình

Ngày hôn lễ diễn ra , tôi khoác lên mình bộ đồ cô  dâu , bộ đẹp nhất trong cuộc đời của người con gái , nhưng dự cảm bất hảo ấy lại ngày càng mạnh mẽ , khiến tôi lo sợ . Tiến vào lễ đường , trước ánh mắt chúc phúc của mọi người , nhưng không có cô bé ấy , có lẽ tôi đã đoán được 1 phần nào chuyện tiếp theo sẽ xảy ra . Khi cha gọi chú rể , tôi lại không thấy bóng dáng anh đâu . Bỗng , 1 người hớt hải chạy vào , mặt trắng bệch , nói 

" 2 người kia đã. ............."

Mọi người vội vã chạy ra bể bơi phía sau . Tất cả cùng bất động , 1 lúc sau đồng loạt quay qua nhìn tôi , có những ánh mắt hối lỗi , thương cảm , đau xót . Tôi tiến lại gần , bất động nhìn người con trai tôi thầm yêu đang nằm đó , tay ôm chặt 1 cô gái , mắt nhắm nghiền , trên môi nở nụ cười . Đau lòng thật đấy , tôi tưởng như có thể chết đi sống lại , nhưng tôi biết , anh hoàn toàn hạnh phúc với cô ấy ở thế giới riêng của hai người.  Nhìn anh nằm đó ,nước mắt tôi lặng lẽ chảy vào trong lòng

" Anh à ,anh có biết em yêu anh thật nhiều , thật nhiều lắm không . Nhưng em không ích kỉ như vậy đâu . Em mong anh sẽ đạt được hạnh phúc mà mình muốn cùng cô ấy nhé . Yêu anh , người con trai của quá khứ " 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top