Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 116

Trời mưa âm u, mưa nhỏ tí tách rơi suốt từ chạng vạng đến tối mịt, Quý Hướng Không kết thúc một ngày ghi hình cho chương trình thực tế Tourgram, cảnh quay cuối may mắn hoàn thành trước lúc mưa đổ, anh rốt cuộc cũng trút được gánh nặng, yên tâm trở về khách sạn. Có lẽ đêm nay là đêm cuối anh ở lại Hoành Điếm.

Khu khách sạn toạ lạc giữa thung lũng thơ mộng, từ trên cao nhìn xuống có thể trông thấy thảo nguyên bát ngát, núi non điệp trùng. Quý Hướng Không ngồi bên khung cửa, ngắm mưa thưởng thức vị cà phê, đôi mắt phức tạp hướng về đỉnh núi xa xa, khung cảnh thêm phần mịt mù dưới bức rèm nước.

Chiếc laptop trên bàn bật lên, Quý Hướng Không tùy tiện nhét headphone vào một bên tai, màn hình qua một lúc nhấp nháy dòng ký tự khó hiểu liền hiện lên khung cảnh ở một căn phòng sang trọng. Đôi mắt màu hổ phách lập tức tập trung cao độ, quan sát thần sắc tái mét của người đàn ông phóng to trên màn hình, phía trước vầng trán cau chặt thấp thoáng vài lọn tóc phụ nữ xoăn như tảo biển. Anh đoán không nhầm, người kia quả nhiên là Leonard Tống - nam nhạc sĩ gốc Áo tháng trước vừa ký hợp đồng độc quyền sáng tác cho JK Universe, đồng thời cũng là cha đẻ của bản hit The Wind Of Heaven sắp tung ra thị trường. Chả trách dạo gần đây thái độ anh ta có chút kỳ lạ, sau mấy ngày liên tiếp bỏ việc không lý do, lại xuất hiện ở công ty với bộ dạng tiều tụy, mệt mỏi, phong cách làm việc cũng thay đổi không ít, vẻ năng nổ, nhiệt huyết gần như biến mất, không còn một chút tinh lực nào.

Tuy nhiên, nếu chỉ có vậy Quý Hướng Không đã chẳng cần lưu tâm. Cho đến vài hôm trước, tình cờ đi ngang qua văn phòng sáng tác của Leonard Tống, anh bất chợt trông thấy anh ta và một người phụ nữ lôi lôi kéo kéo ở góc khuất hành lang, cục diện có vẻ như Leonard Tống không đồng tình, mà người phụ nữ nọ lại nhất quyết không bỏ cuộc. Quý Hướng Không tinh ý nấp ngay phía sau theo dõi, thấy bọn họ không dằn co nữa, người phụ nữ kia nghiêm nét mặt, nói cái gì đó với Quý Hướng Không, anh ta liền khuỵu gối như sắp ngã gục, mặt mũi trắng bệch cắt không còn giọt máu. Quý Hướng Không nhớ rõ hôm đó là ngày Sweet Dream đút lót đưa tên Giản Ly Đình vào dự án Thursday Island, cô ta sáng sớm đã khoa trương đến JK Universe, người phụ nữ trong câu chuyện chính là mỹ nhân chân dài không nhầm lẫn.

Theo lý, sự việc nên báo lên cấp trên một tiếng, có điều hiện tại mọi thứ vẫn chỉ là suy đoán, chứng cứ mơ hồ không đủ thuyết phục. Quý Hướng Không tính toán kỹ càng, quyết định kiểm tra camera khu vực hành lang phụ. Khó hiểu nhất là chẳng rõ nguyên nhân gì, toàn hệ thống camera nằm ở vị trí đó đều đồng loạt bị hư. Ly kì giống như một ẩn số, mà có lẽ mọi việc đã được sắp xếp từ trước. Thượng đế không giúp anh, vậy nên anh phải tự tìm cách giúp mình.

Quý Hướng Không trở về studio, thử vận may bằng món quà sinh nhật từ một người bạn cảnh sát gửi tặng. Anh kéo hộc tủ, lấy trong cái hộp nhỏ ra chiếc camera bé như hạt đậu, phút chốc nhớ lại những lời người bạn kia từng nói.

Thứ anh cầm trên tay là thiết bị ghi hình tối tân nhất trên thế giới được chế tạo ở Hoa Kỳ, vốn đang trong quá trình thử nghiệm, hiện vẫn chưa công bố ra thị trường. Năm ngoái, bạn của Quý Hướng Không phá được một vụ án hóc búa ở New York, thành công giải cứu năm mươi con tin bị bọn khủng bố bắt cóc, vậy là thiếu tướng cấp trên bèn mang cực phẩm của nước nhà tặng anh ta xem như phần thưởng. Về sau, người bạn đó cảm thấy vật lợi hại này mang theo bên người cũng chẳng sử dụng vào việc gì, một phút ngẫu hứng bèn đem gói làm quà sinh nhật cho gã bạn minh tinh. Rốt cuộc, chiếc camera lại đến tay Quý Hướng Không như một nhân duyên.

Nói đến tình cảnh hiện tại, vấn đề hẹn gặp Giản Ly Đình không hề quá phức tạp. Anh vờ như vô tình chạm mặt trên lối đi, sau đó cong môi, mị hoặc hỏi: "Cô giận tôi chuyện đêm qua sao?", cả người cô ta liền run lên bần bật.

Đôi khi Quý Hướng Không nghĩ, trời sinh ra anh đã sở hữu khuôn mặt đẹp trai như vậy, thực sự cũng không hẳn vô dụng. Ví dụ như lúc này, khi anh ép Giản Ly Đình lên vách tường, dùng đôi mắt băng tuyết sâu thẳm nhìn cô ta, lại chậm rãi cuối đầu xuống, cô ta bèn rơi vào trạng thái tê dại lơ lửng, biểu lộ vui sướng hơn cả bắt được vàng. Với thân thủ linh hoạt, chiếc camera siêu nhỏ nhanh chóng được đính lên khuyên tai của Giản Ly Đình. Chỉ là Quý Hướng Không chưa từng nghĩ, ngay tại thời điểm đó, Trình Khiết Nhi và Bạch Dĩ Thần lại bất ngờ xuất hiện sau lưng anh. Câu nói "em thích anh" quá đỗi ngọt ngào khiến trái tim Quý Hướng Không ầm lên tiếng nổ chấn động. Anh sững sờ ngoảnh mặt, khoé môi mềm mại của Trình Khiết Nhi đã chạm đến đôi môi người cô yêu. Trong giây phút ngắn ngủi, cõi lòng đột ngột trở nên trống rỗng, cảm giác bi thương chắn ngang lồng ngực, giống như lốc xoáy vô hình, dữ dội cuồn cuộn.

Thời gian qua tâm trí anh thật sự chưa khi nào thôi nghĩ về người con gái ấy, có điều hôm nay anh cũng tận mắt chứng kiến, cô của hiện tại sống hạnh phúc như thế nào. Tìm thấy tình yêu bên người đàn ông mới, có lẽ cô đã sớm quên đi anh, anh khăng khăng còn cố chấp, lưu luyến điều gì nữa? Trình Khiết Nhi quật cường, nỗ lực nhiều như vậy là vì muốn rời xa anh, bây giờ cô đã tự do rời khỏi, đương nhiên sẽ không có ngày trở lại. Quý Hướng Không luôn tự nhủ phải cố quên hết mọi chuyện trước đây, âm thầm cầu chúc cô yên vui trọn đời, nhưng anh cũng hận chính mình vào cái khoảnh khắc nghe thấy giọng nói êm dịu, trong trẻo, nhìn thấy bóng dáng quen thuộc khảm sâu vào từng tất máu thịt, bao nhiêu nỗ lực suốt bấy lâu thoáng chốc vụt tan biến, anh lại không có cách nào từ bỏ.

Hình ảnh Trình Khiết Nhi thân mật với người đàn ông khác lượn lờ quấn lấy tâm trí, Quý Hướng Không siết chặt bàn tay, điên cuồng tìm cách giải toả cơn giận dữ. Ngay cả anh cũng không ngờ, bản thân cuối cùng lại lựa chọn phương thức mất thể diện như vậy trả đũa cô. Hành động theo cảm tính, anh triều mến vuốt ve khuôn mặt mỹ nhân ở đối diện, lông mày, đuôi mắt, sống mũi, ngón tay mất đi cảm giác cứ lướt nhẹ, vô tình, hờ hững như chạm lên phiến đá.

Mãi đến lúc Trình Khiết Nhi cùng người cô yêu lạnh lùng bước qua, Quý Hướng Không mới hiểu, từ nay trở về sau, tình cảm anh dành cho cô... đã thực sự chết rồi. Sau này của say này, có nhiều chuyện anh không muốn nghĩ lại, cũng trở thành điều cấm kỵ không bao giờ nhắc tới.

Ngoài trời mưa đêm càng thêm nặng hạt, giọt mưa đậu trên cửa kính rơi xuống tí tách, ánh sáng lờ mờ từ màn hình laptop chiếu lên khuôn cằm góc cạnh, Quý Hướng Không căng thẳng đánh giá diễn biến trong tầng hầm bí mật. Người đàn ông kia cúi gục đầu, khoé miệng run run, dường như muốn chạy trốn mà lại không thể chạy trốn. Đúng lúc không khí ngột ngạt vây bủa, một giọng nói trầm thấp, uy lực bỗng thình lình cất lên. Người lên tiếng ngồi cùng hướng với Giản Ly Đình, Quý Hướng Không cơ bản không nhìn thấy mặt, tuy nhiên, dựa vào âm điệu đã vài lần nghe qua này, anh cũng dần dần đoán được danh tính của y.

"Leonard tiên sinh, nếu ngày trước cậu đồng thuận ký hợp đồng với Sweet Dream, hôm nay chúng ta đã có thể cùng nhau hợp tác vui vẻ. Tiếc là đầu óc cậu thiển cận hơn tôi nghĩ, làm vẻ chính nhân quân tử đi một vòng tròn, cuối cùng, vẫn là tự cậu quay về Sweet Dream. Chàng trai trẻ của tôi, sao cứ phải khổ cực thế!"

"Đồ khốn!" Leonard Tống tức giận gào lớn, đồng thời đập bàn đứng phắt dậy, đôi mắt đục ngầu in hằn tia máu đỏ, hai tên vệ sĩ bên cạnh lập tức rút súng chỉa vào giữa trán anh ta. Quý Hướng Không thấy hốc mắt Leonard Tống chảy ra hai hàng nước, người đàn ông gần như bất lực, tuyệt vọng ngồi thụt xuống, đưa tay ôm đầu: "Các người... là các người chủ mưu, đột nhập chung cư, lấy cắp bản demo The Wind Of Heaven, ép tôi gán cho JK Universe cái tội danh vi phạm quyền sở hữu trí tuệ." Ngón tay vò nát mớ tóc càng lúc càng run rẩy kịch liệt, người đàn ông ngoại quốc ngẩng mặt nhìn trời, đau đớn thốt lên nửa vế còn lại: "Đơn tố cáo trình lên toà án là giả mạo, là các người thuê chuyên gia giả chữ ký tôi." Nói đến đây mất bình tĩnh nhào tới phía trước, nắm lấy góc áo một ai đó, điên cuồng cấu xé: "Lũ khốn, mẹ tôi hiện giờ đang ở đâu? Các người nhốt mẹ tôi ở đâu? Tôi sẽ kiện các người tội bắt cóc! Các người đừng mơ có ngày lợi dụng tôi để hại người."

Chát... chát... bốp...

Âm thanh như trời giáng nối tiếp dội tới, lọn tóc xoăn của Giản Ly Đình dao động phủ xuống, làm tầm ngắm camera che khuất đi phân nửa. Đôi lông mày cau chặt, ánh mắt Quý Hướng Không lướt qua tia nhìn sắc lạnh, một giây tích tắc anh bỗng sâu chuỗi sự việc, nắm trọn bí mật động trời của công ty giải trí Sweet Dream.

Trong chiến trường giới giải trí, có quyền lực, có lãnh đạo, có cạnh tranh tranh, thì sẽ có bí mật. Phía sau hào quang, mỗi tập đoàn lớn mạnh đều có những tiêu cực được giấu kín. Mặc dù trước đây Quý Hướng Không sớm biết rõ Sweet Dream vốn không phải tốt đẹp gì, nhưng anh chưa từng nghĩ, bọn họ vì đấu đá có thể bất chấp thủ đoạn, làm ra những chuyện độc ác tày trời đến vậy.

Trong tầng hầm bí mật, Giản Ly Đình bất giác đổi tư thế ngồi, camera bị dịch chuyển sang hướng khác, vừa vặn dừng lại ở cánh tay phải đắt lực của Lý Nghệ Hiên - Cung Việt Bân, biểu hiện trên khuôn mặt hắn ta trong phút chốc, camera đã ghi lại rõ nét. Leonard Tống bị đánh ngất xỉu nằm lăn lóc dưới sàn nhà, hai tên thuộc hạ ban nãy mạnh bạo lôi xềnh xệch anh ta ra ngoài. Thì ra đối tượng anh ta nỗ lực sống chết cào cấu ban nãy là Cung Việt Bân.

"Giam hắn chung một chỗ với mụ đàn bà kia, đợi chúng tỉnh lại, dùng lời lẽ ngon ngọt khuyên nhủ. Nếu chúng một mực không quy thuận, cứ tiếp tục giam lỏng. Tôi không tin giữa cái chết và Sweet Dream, hắn cuối cùng vẫn khăng khăng lựa chọn cái chết." Giọng nói âm rền đậm mùi máu tanh, vị lãnh đạo mưu đồ thâm hiểm cười đắc ý, mọi việc xử lý gọn gàng theo đúng kế hoạch, sắp tới, hắn chỉ cần ngồi không uống trà, đợi ngày cơ ngơi của kẻ thù từng bước sụp đổ.

Đúng thật trời chẳng phụ lòng người, không ngừng cạnh tranh gần hai mươi năm nay, con cáo già năm đó từng lạnh nhạt nhận xét Lý Nghệ Hiên hắn bằng bốn chữ 'dã tâm quá lớn' cuối cùng cũng đến lúc bị giẫm bẹp dưới chân hắn. Lý Nghệ Hiên nheo mắt ngắm nghía sắc trà vàng sẫm, đột ngột hỏi một câu: "Giản Ly Đình, cô nói xem, bước tiếp theo ta nên xử lý ai trước đây?"

Mỹ nhân cong khoé môi khiêu gợi, tầm mắt từ tốn rơi trên người đàn ông trẻ tuổi ngồi cạnh, con ngươi thấp thoáng tia lạnh lẽo, âm điệu oanh vàng mỏng manh, nhưng sắc nhọn như lưỡi dao bén: "Không biết... chủ tịch có còn nhớ lời hứa lúc trước với tôi?"

Gương mặt Lý Nghệ Hiên ngập tràn thú vị, bàn tay theo thói quen lại gõ đều đặn lên mặt bàn. Giản Ly Đình nhàn nhã vén lọn tóc che lấp vành tai, hàng mi chải chuốc cẩn thận chớp nhẹ, định mở miệng nói tiếp. Vành tai cô ta rất đẹp, đường nét uốn lượn tinh xảo, rõ ràng, làn da trắng hồng cũng là điểm nhấn kích thích nhãn quan phái mạnh. Gã đàn ông tên Cung Việt Bân kia bấy lâu nay luôn đem tà niệm đặt lên người cô ta, dĩ nhiên không có ngoại lệ, hắn rất thoả mãn chiêm ngưỡng da thịt nõn nà, nhưng mà lần này, thứ ánh sáng đỏ đậm mơ hồ lập loè trên móc khuyên tai bạch kim lại thu hút sự chú ý của hắn hơn. Đáy mắt ưng một giây liền tối sầm, sớm nhận ra loại ánh sáng đó là gì.

Căn phòng tĩnh mịch không khí căng giãn như dây đàn, Quý Hướng Không tập trung cao độ theo dõi diễn biến trong màn hình, tầng hầm đột nhiên im phăng phắt không một tiếng động, ngay cả cuộc đối thoại vài giây trước còn sôi nổi cũng ngưng bặt. Rồi tiếp theo, cảnh vật bỗng chao đảo dữ dội, hình ảnh cuối cùng anh nhìn thấy là một bàn tay to lớn chầm chậm tiến đến gần, che kín màn hình taptop, sau đó màn hình bao trùm một màu đen đặc, tín hiệu truyền dẫn hoàn toàn bị ngắt.

Cục diện gay go nhắc Quý Hướng Không nhớ lại lời căn dặn của người bạn thời trung học, thiết bị ghi hình hiện đại ngoài ưu điểm nhỏ gọn, cho phép truyền sóng khoảng cách xa không đứt quãng, vẫn tồn tại một nhược điểm mà các kỹ sư chế tạo đang nghiên cứu khắc phục, đó chính là tia sáng laze luôn nhấp nháy phát ra mỗi khi camera hoạt động.

Quả nhiên bọn họ vì thế đã phát hiện.

Quý Hướng Không nhíu chặt mi tâm, đau đầu suy tính giải pháp, tách cà phê trong tay bị anh siết chặt đến sắp vỡ. Đúng lúc ấy, gian ngoài phòng khách bỗng bất ngờ vang lên tiếng vặn khoá, thần trí Quý Hướng Không nhanh chóng khôi phục, sực nhớ ban chiều khi trở về, anh đã sơ suất quên mất khoá cửa từ bên trong. Mồ hôi lạnh trên trán túa ra, đáy mắt người đàn ông lướt qua tia cảnh giác, nếu bọn người kia đã tìm thấy nơi ở của anh, việc đầu tiên chúng nhắm tới chắc chắn là đoạn video nằm trong chiếc laptop. Không nhẫn nại đợi anh kịp ứng phó, tiếng bước chân di chuyển trên sàn nhà mỗi lúc một rõ rệt.

Kẻ lạ mặt, đang tiến thẳng tới chiếc bàn cạnh cửa sổ sát đất.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top