Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 118

Trình Khiết Nhi ngủ không ngon, giấc ngủ của cô là chuỗi nối tiếp những giấc mơ kì lạ, cô mơ thấy Quý Hướng Không vì mình mà rơi lệ, lại mơ thấy được anh ôm vào lòng, thậm chí cả hai còn bất chấp tất cả, trao nhau nụ hôn cuồng nhiệt trên giường. Lúc tỉnh dậy mới thấy quả thật là một chuyện hết sức ngớ ngẩn. Trình Khiết Nhi tự cấu vào đùi mình, cho rằng gần đây công việc bận rộn không có thời gian nghỉ ngơi, đầu óc cô rối loạn, hồ đồ nên nảy sinh cớ sự nói trên. Thầm nghĩ chờ trở về thành phố S, cô nhất định sắp xếp, du lịch một chuyến cho khuây khoả.

Nắng sớm rọi vào cửa sổ, gió mang theo hương hoa tràn ngập căn phòng, trên bức tường đầu giường ngủ, tờ giấy in lịch trình trong ba tuần tới gió thổi bay bay, Trình Khiết Nhi hơi bần thần, thì ra không phải cô nhớ nhầm, tối qua Elios Trịnh đúng là đã ôm laptop về phòng sắp xếp lịch diễn cho cô. Tên trợ thủ này của Trình Hạo Thiên, xem ra rất thú vị.

"Trình tiểu thư, chào buổi sáng!" Cánh cửa tự mở ra sau hai tiếng gõ, Elios Trịnh bộ dạng điềm tĩnh, bê trên tay chiếc khay nhỏ, một ly sữa nóng, còn có súp hải sản thơm lừng, bốc khói nghi ngút.

Trình Khiết Nhi nhìn khuôn mặt điển trai pha chút hơi lạnh kia, liền chột dạ. Không phải chứ! Đêm qua uống say, hình như cô đã dùng nhan sắc trêu đùa anh ta. Chẳng biết có nhớ nhầm không, nếu là sự thật, cô đây ở trước mặt anh ta, mất thể diện quá còn gì. Rượu vang đỏ Trung Quốc ơi rượu vang đỏ Trung Quốc, đúng là tai hại.

"Trình tiểu thư, chiều nay sau khi hoàn thành cảnh quay cuối, buổi tối chúng ta sẽ đáp chuyến bay về thành phố S." Elios Trịnh cẩn thận đặt cốc sữa tươi lên bàn, biểu hiện bình thản thế này chắc anh ta đã quên hết chuyện ban tối, Trình Khiết Nhi tự an ủi mình như vậy, sau đó cảm thấy mất tự nhiên, ậm ừ gật đầu bảo Trịnh trắng trẻo ra ngoài.

Anh ta đi rồi, cô lại không nén nổi tò mò, mấy hôm nay, thái độ phục tùng của tên mặt trắng so với nét ngạo mạn lần đầu chạm mặt, khác nhau hẳn một trời một vực. Con người anh ta, nói tốt tính cũng không phải tốt tính, nói xấu xa cũng không hẳn xấu xa. Dù sao ánh mắt Trình Khiết Nhi nhìn anh ta trước giờ vốn chưa từng hết đề phòng. Elios Trịnh xuất thân là người của Trình Hạo Thiên, lần này lấy danh nghĩ quản lý kề kề bám sát cô, biết đâu anh ta nhân lúc cô không để ý, lén lút truyền mật báo thuật lại hành tung của cô với chủ nhân mình thì sao. Càng nghĩ càng không thể loại trừ khả năng đó. Vậy nên, Trình Khiết Nhi - một thân nữ thần tượng minh bạch đường đường chính chính, vào lúc này bỗng dưng có những hành động bất thường như bí mật kiểm tra laptop của người khác, cũng xem như có một phần lý lẽ.

Máy tính Elios Trịnh để ở bàn làm việc, không cài mật mã, anh ta hiện cũng đang trong phòng tắm, việc kiểm tra nhìn chung không quá nan giải, chỉ là khi laptop thuận lợi được khởi động, hình ảnh đầu tiên trên màn hình đập vào mắt lập tức khiến bàn tay di chuột thấm ướt mồ hôi lạnh, Trình Khiết Nhi sững sờ, cả người đông cứng trong giây lát.

Hai phút kế tiếp, cô vẫn không cách nào phục hồi thần trí, cho đến khi giọng nói trầm thấp cùng tiếng bước chân nhè nhẹ vang lên từ phía sau: "Cô đọc nó rồi à?"

Trình Khiết Nhi giật mình ngoảnh lại, người đàn ông vừa bước ra khỏi phòng tắm trên người khoác hờ tấm áo choàng, chậm rãi tiến tới gần, anh ta cúi thấp đầu, chăm chú nhìn vào màn hình sáng trưng, một vài giọt nước đọng trên tóc rơi xuống bàn gỗ, ngón tay thon dài đẩy nhẹ chuột máy tính từ trong tay cô, nhấn giữ mấy cái, khoảng cách này đủ để Trình Khiết Nhi ngửi được thoang thoảng mùi bạc hà nam tính. Đáng tiếc tâm trí cô sớm đã lên mây, bức ảnh và những dòng chữ rành rọt trước mắt quá đỗi chấn động. Thứ mà cô, còn có cả Elios Trịnh đang đau đầu suy xét - mỹ cảnh nữ thần khoả thân e ấp bên nhân tình, phơi bày làn da trắng nõn nà dưới ánh đèn huyền ảo.

Theo như trong ảnh, cánh tay trần trụi chính xác là đang sờ soạng, mân mê từng lớp da thịt đàn ông. Người bạn tình kia cũng rất biết hợp tác, say sưa vùi đầu vào khuôn ngực bốc lửa của mỹ nhân. Cảnh ân ái đỏ mặt thoáng nhìn đã muốn xịt máu mũi, nhưng phải kể đến nhan sắc mỹ nhân thoát y mới là điểm nổi bật nhất. Đúng vậy! Gương mặt kiều diễm vạn phần mê hồn ấy... chính là gương mặt của Trình Khiết Nhi.

Elios Trịnh nháy chuột, phóng bài viết ra toàn màn hình. Tầm mắt Trình Khiết Nhi liền rơi theo dòng tiêu đề đỏ chói: "Rò rỉ ảnh nóng của công chúa nhạc pop Trình Khiết Nhi - Sự thật đằng sau vẻ đẹp trong sáng, ngọt ngào".

Cô suýt nữa là ngưng thở, tận lực điều hoà hô hấp, nuốt ngụm nước bọt trôi qua cổ họng mới giúp giọng nói bớt đi khản đặc: "Anh thấy nó từ bao giờ vậy?"

"Tối hôm qua." Elios Trịnh nhàn nhạt đáp lời, ngón tay vẫn nghiêm túc kéo con trỏ lên xuống. Qua một lúc, không rõ nghĩ gì lại bổ sung thêm: "Lúc cô uống rượu với Mạnh Kỳ ở Sleepless Night."

Trình Khiết Nhi biết anh ta đang cố tình phê phán mình, đại ý kiểu như đại tiểu thư ơi, cô thì biết cái khỉ gì, đêm qua danh tiếng cô bị bôi nhọ trên mạng xã hội, cô còn thoải mái đi hưởng lạc với đàn ông. Biết rõ là vậy, nhưng đã không còn hơi sức hơn thua với anh ta, chỉ trầm lặng quan sát ảnh chụp đủ mọi tư thế hoan ái trên màn hình laptop. Trình Khiết Nhi ảo não thở dài, bão tố đúng là không rời bỏ cô ngày nào, còn chưa kịp về thành phố S, đã tới gõ cửa ghé thăm.

"Chuyện lớn như vậy công ty chắc chắn có liên lạc, sao không nghe anh báo với tôi một tiếng nào hết? Giờ này ở thành phố S, chắc người hâm mộ của tôi náo loạn lên cả rồi. Kẻ muốn nhìn thấy tôi chết... đúng là chưa thấy tôi chết, chưa thấy vui."

"Tôi đã thay cô điều tra, bài viết do Đinh Tấn, phóng viên của một tờ báo giải trí đăng tải. Tuy nhiên, đứng đằng sau giật dây và cung cấp hình ảnh còn có một tài khoản email ảo không rõ danh tính khác. Qua tìm hiểu, chủ nhân nó quả nhiên là Egbert Ngô Khang Dụ, trợ lý thân cận của vị thiên kim tập đoàn Quách thị - Quách Thư Nghi. Nghe nói trước đây mối quan hệ giữa cô ta và tiểu thư vốn không mấy tốt đẹp. Xem ra động thái lần này mười phần là vì trả thù."

Trả lời rất không ăn nhập với câu hỏi, nhưng lại chuẩn xác khiến khuôn mặt Trùnh Khiết Nhi biến sắc. Đinh Tấn, đây không phải lần đầu tiên nghe thấy cái tên này, cô nhớ khá rõ, hắn chính là gã phóng viên từng đến hâm doạ cô sau sự việc thay thế vị trí Triệu Nhược Vũ trên sân khấu. Khi đó, trước lúc rời đi hắn nói rằng sẽ còn quay lại tìm cô lần nữa, thật không ngờ gần một năm sau, hắn thực sự đã trở lại, hắn trở lại bằng bài báo chết tiệt trước mắt. Có con gái của Quách Bách Điền chống lưng, quả nhiên hắn rất ngạo mạn, không sợ thất đức, dám thêu dệt ra chuyện đáng kinh tởm như vậy hủy hoại danh dự của cô.

"Quách Thư Nghi, đoá hồng này thế lực cũng không tầm thường, đáng tiếc cô ta chọc ai không chọc, lại đi chọc người thừa kế duy nhất của Trình gia." Elios Trịnh bắt gặp vẻ trầm tư của Trình Khiết Nhi, sợ cô không chịu nổi cú sốc, nhón tay đem laptop đóng lại.

Có điều động tác làm được một nửa đã bị một bàn tay khác chặt đứt, tiếp theo đó là âm điệu lạnh nhạt: "Người thừa kế? Trình gia? Nhớ không nhầm ban đầu đã thoả thuận không nhắc loại từ ngữ này, anh quên hay giả vờ không biết?"

Elios Trịnh sững người, nhìn xuống mấy ngón tay tinh xảo đặt lên tay mình, thầm rủa bản thân lại mất bình tĩnh nữa rồi, dạo này anh ta rất hay vì cô mà mất tập trung.

"Tôi... thực sự không cố ý..." Da mặt trắng trẻo thoáng chốc đỏ lên, cũng may là Trình Khiết Nhi không nhìn thấy. Thay vì chú ý Elios Trịnh, đôi mắt đen huyền lại chuyên tâm vào bức ảnh nóng bỏng trên màn hình. Chẳng rõ cô đang nghĩ gì, chỉ thấy dáng chân mày cau chặt rất nghiêm túc.

Elios Trịnh dường như không phân tích nổi, uể oải đứng dậy, rút trong ngăn tủ ra một khẩu súng, ánh nắng hắt lên vật kim loại, tia sáng chói loá dội ngược lập tức thu hút tầm nhìn của Trình Khiết Nhi.

"Dùng súng giải quyết là cách mà ngài Thủ tướng cao cao tại thượng của chúng ta nhồi nhét vào đầu anh sao?" Trình Khiết Nhi vươn tay cướp lấy khẩu súng Elios Trịnh đang có ý định lên nòng, xoay tròn vật kim loại, tò mò ngắm nghía: "Thứ này trông cũng được đấy, có đắt không?"

Trịnh trắng trẻo nhất thời ngớ người, nhưng nét thất thần duy trì chưa được bao lâu, Trình Khiết Nhi đã dội thêm cho anh ta gáo nước lạnh: "Kế hoạch anh sắp tiến hành, tôi biết. Chắc là quanh quẩn mấy chiêu nhàm chán vác súng đi hù doạ con gái nhà lành. Nói cho anh biết, cái đó là hạ sách." Cô dừng một chút, dùng lưỡi liếm mép, lại thú vị nói tiếp: "Tính đi tính lại, Quách Thư Nghi dù sao cũng thuộc hạng phụ nữ chân yếu tay mềm. Anh thân là đàn ông, ỷ mạnh ức hiếp cô ta như thế có phần không thoả đáng..."

Elios Trịnh càng nghe lông mày càng muốn rụng xuống, anh ta vì đầu óc mù tịt nên méo mặt, môi cứ mấp máy như sắp khóc. Sao bỗng dưng lại nói giúp cho Quách Thư Nghi? Trình đại tiểu thư ơi, cô rốt cuộc theo phe nào đây?

"Sao vậy? Mới mở màn đã không muốn chơi?" Trùnh Khiết Nhi mỉm cười rời bàn làm việc, bước đến gần gõ gõ lên vai anh ta, cười như không cười: "Không chơi thì ngồi yên xem kịch hay. Đừng có xen vào phá nhã hứng của tôi."

Elios Trịnh trố mắt nhìn cô gái thấp hơn mình cả một cái đầu, tâm tư của cô ấy, ở bên cạnh bấy lâu nay anh ta vẫn chưa một lần nắm bắt được. Ví như lúc này, khi cô mở điện thoại ấn đến một dãy số, anh ta đương nhiên không thể hiểu cô rốt cuộc muốn làm gì.

"Alo, Uyển Tranh hả? Thật tiếc quá! Hôm nay cậu về nước mà mình lại vướng lịch quay ở Trung Quốc..."

Trịnh mặt trắng yên phận đứng ở một bên nghe ngóng, tín hiệu kết nối khá nhanh, đầu giây bên kia chưa rõ đáp thế nào, gương mặt Trình Khiết Nhi trái ngược lại rất bình thản.

"À... cậu nói bài báo đó đúng không? Mình vừa đọc, câu từ lưu loát, giọng văn hay, viết rất logic."

Elios Trịnh đứng ở một bên toát mồ hôi.

"Viết rất cảm động, mình nói thật, văn phong của gã Đinh Tấn không đùa được đâu."

Elios Trịnh đứng ở một bên vuốt mồ hôi, đầu gối muốn ngã khuỵ.

"Cậu hỏi mình có sao không á? Mình nghĩ phần hình ảnh thực sự sinh động, thần thái nam chính toát lên khí chất băng lãnh lạnh lùng, thần thái nữ chính mê hoặc kiều mị. Tóm lại là... một sự kết hợp rất hài hoà."

Elios Trịnh đứng ở một bên vuốt mồ hôi, vịn đầu gối, tứ chi run bần bật.

"Kỳ công như vậy, phải tuyên dương người viết một phen chứ! Cậu xem, thứ mà tháng trước mình gửi cậu giữ hộ, cậu có bảo quản tốt không?"

Cô mỉm cười nhìn Elios Trịnh xiêu vẹo đang cố với lấy cái ghế bên cạnh ngồi xuống, viền môi anh đào ưu nhã uốn cong: "Đúng! Nhờ cậu giúp mình... mang nó đến một nơi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top