Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 12

Hơn mười giờ đêm, Trình Khiết Nhi vẫn ôm cục tức ngồi thu lu một góc nhà. Tâm trạng bây giờ thật tệ, cô chẳng còn muốn làm bất cứ điều gì nữa, trong đầu mỗi toàn hiện lên câu hỏi làm thế nào để trả thù Quý Hướng Không. Cố nhiên, vắt óc mãi cũng chẳng ra, nàng thơ anh đào hết sức bực bội, chợt đột ngột, một tuyệt chiêu loé lên trong đầu cô nàng: "Đúng rồi! Sao mình lại không nghĩ ra chứ?"

Cô tức tốc lấy điện thoại vào danh bạ chọn một cái tên rồi bấm gọi: "Xin chào, Tranh Tranh đại tỷ tỷ."

Đầu dây bên kia nói bằng giọng ngái ngủ: "Mình đây! Hôm nay bão hay sao mà cậu chủ động gọi điện cho mình thế?"

"Tranh Tranh, cậu đừng đùa nữa. QQ của Quý Hướng Không nhóm Sirius là gì vậy? Nói nhanh đi, mình có chuyện gấp."

"Mình có nghe nhầm không? Một kẻ mù âm nhạc như cậu mà cũng hỏi QQ của idol để 'đu' hả?"

Lập tức đầu dây bên kia có tiếng hét lớn: "Ai nói mình định 'đu' cái tên biến thái đó, mình chỉ muốn trả thù thôi... à... không có gì! Ý mình là... chỉ muốn hỏi cho biết thôi."

"Thế mà cậu cứ hét vào mặt mình, làm mình hết hồn! QQ của Hướng Không ca ca giống như tên của anh ấy - Quý Hướng Không. Tiểu Khiết, anh ấy thật sự vô cùng đẹp trai, còn nữa..."

"Mình biết rồi! Thôi nhé, mình cúp máy đây." Bạch thỏ ngốc nghếch cắt ngang câu nói của ai kia. Cũng may cúp máy kịp thời, nếu không cũng không biết là cô nàng fan cuồng của Sirius định PR cho tên biến thái đến bao giờ nữa.

Có được tên tài khoản, Trình Khiết Nhi mở điện thoại, truy cập ứng dụng QQ, đăng nhập vào cái nick sắp đóng mốc của cô.

"Tên hàng xóm biến thái, ta bắt đầu khủng bố ngươi đây. Cho ngươi chết luôn!" Cô cười nham hiểm, ấn vào trang cá nhân của Quý Hướng Không, click vô phần tin nhắn.

***

Cùng một thời điểm, tại căn hộ sát vách bên kia, Quý Hướng Không đang ở trong phòng tắm thư giãn sau một ngày nhiều biến động. Đợi tắm rửa xong, cực phẩm nam thần đứng trước tấm gương lớn, chạm tay lên chỗ bị uýnh mà xuýt xoa. Trên trán chàng, một cục u to tướng xuất hiện.

"Tiểu Trư họ Trình đó công nhận ra tay mạnh thật! Sao lại có thứ con gái như cô ta chứ? Thật là..." Quý Hướng Không vừa sờ vào cục u đã thấy ê ẩm, nhăn nhó than: "Kiểu này sao ngày mai mình đến công ty đây."

'Bíp bíp.'

Giây tiếp theo, mỹ nam bất chợt nhìn ra ngoài, là âm báo tin nhắn quen thuộc trên QQ. Anh mỉm cười. Mỗi ngày thường nhận được hàng nghìn tin nhắn của fan nên cũng quen rồi. Quý Hướng Không toan lấy cái khăn tắm trên mắc áo lau tóc thì bỗng...

'Bíp bíp bíp bíp bíp bíp bíp bíp... bíp bíp bíp bíp.'

Tiếng chuông báo cứ vang lên liên tục.

"Gì vậy nhỉ?" Anh thắc mắc: "Là fan tư sinh sao? Nhắn tin gì dữ vậy."

Khoác áo choàng tắm vào bước ra khỏi phòng tắm, anh mở điện thoại đang để trên giường lên xem. Ai ngờ vừa mới chạm vào, tiếng bíp lại liên tục vang lên trên dưới không ít hơn chục tiếng.

Quả nhiên là tin nhắn QQ. Cái quái gì thế này? Quý Hướng Không bực dọc mở ra xem, tiếng bíp vẫn nối tiếp vang lên, tin nhắn liên hồi được gửi đến, tất cả đều của cùng một tài khoản có tên Không Mặc Quần Thật Mát. Và dưới đây là nội dung tin nhắn.

"Quý Hướng Không, anh là kẻ biến thái!"

"Anh là đồ điên, Quý Mặt Lợn."

"Cái tên Quý Hướng Không là đồ thần kinh! Đồ xấu xa! Quỷ hẹp hòi!"

"Đồ giàu mà keo kiệt."

"Đồ biết thái! Đồ biến thái!"

"..."

Quý Hướng Không kéo thêm xuống phía dưới, còn cỡ mấy chục cái tin nhắn tương tự như vậy, đều là cùng một người gửi. Ban đầu, người đàn ông nghĩ có lẽ antifan nào đó muốn phá, nên lờ đi không quan tâm. Nhưng những tin nhắn cứ liên hoàn được gửi tới. Nửa tiếng đồng hồ rồi trôi qua, âm báo reo đều đều làm anh bắt đầu cảm thấy tức giận. Điện thoại Quý Hướng Không rung thiếu điều muốn đơ rồi nhé. Nam nhân mất kiên nhẫn với lấy di động bật chế độ im lặng đồng thời tắt luôn thông báo QQ, nhưng là, đối phương không chịu bỏ cuộc, những tin nhắn mang nội dung chửi bới mãi không ngừng gửi đến, khiến màn hình điện thoại không tắt nổi.

Từ khi xuất đạo đến giờ, Quý Hướng Không chưa từng lần nào gặp phải trường hợp như thế. Nghĩ lại thì dạo này anh đâu có đắt tội với ai. Bất quá trước tớ là gần cả trăm tin nhắn. Người nào đó sắc mặt đen hơn than mà mở ra xem lại. Chắc anh phải chặn cái tên điên khùng nọ rồi, Quý Hướng Không lẩm bẩm, mở xem lại từ câu từng chữ mấy tin lúc nãy.

"Anh là kẻ biến thái, anh là đồ điên, đồ quỷ keo kiệt... Khoan đã, mấy câu đó... nghe quen quá, mình đã nghe ở đâu nhỉ?" Mỹ nam họ Quý cố hồi tưởng.

"Đúng rồi! Sao mình không sớm ngẫm tới? Thì ra là cô ta, Tiểu Trư họ Trình. Thảo nào mà nghe quen đến thế! Tiểu Trư đúng là Tiểu Trư, cô nhắn tin như thế thì khác nào lạy ông tôi ở bụi này. To gan dám phá tôi. Được! Đây là do cô trước. Cô bất nhân thì đừng trách tôi bất nghĩa." Quý Hướng Không cười nham hiểm, mở laptop trên bàn làm việc, đều đặn gõ ngón tay.

***

"Ha ha ha." Giọng cười sảng khoái vang dội khắp căn phòng. Chủ nhân tiếng cười còn ai khác ngoài Trình Khiết Nhi cô đây. Rất khoái chí, khi thành công chiến dịch 'khủng bố' QQ kẻ thù, khuôn mặt cô nàng rạng ngời, rực rỡ tựa ánh nhật dương.

"Đáng đời tên hàng xóm đáng ghét!" Cô vừa phấn kích vừa dùng tay sờ sờ lên bụng. Dạ dày đang sôi sùng sục. Đói quá! Sáng đến giờ chỉ ăn có tí súp, phải tìm cái gì đó ăn mới được. Trình Khiết Nhi tự nhủ rồi tụt xuống giường, bước ra nhà bếp mở tủ lạnh lục lọi, mới chợt phát giác một điều quan trọng.

"Hết sạch đồ ăn, chẳng còn thứ gì có thể nấu được cả." Trình Khiết Nhi thất vọng tìm ngăn tủ bếp, chán nản nói: "Mì gói cũng hết luôn! Phải làm sao đây?"

Cả ngày không ở nhà nên chẳng thể mua thực phẩm dự trữ, tất cả cũng tại cái tên biến thái đó bắt cô đi theo phục vụ hắn, nếu không cũng chẳng đến nỗi. Trình Khiết Nhi xem đồng hồ, đã gần một giờ sáng rồi. Giờ này ra ngoài đúng là không tiện thật, đành phải tự xử ở nhà vậy.

Phải kiếm mãi mới tìm thấy một ít đậu xanh còn lại trong bếp. Thôi thì cô nấu chè ăn trừ cơm, biết là không tốt cho dạ dày nhưng mà cũng không còn cách nào khác.

Bắt đậu lên bếp xong, cô quay lại mở điện thoại xem thử bên kia có động tĩnh gì không. Xui xẻo thay, cô nàng lại không thể nào thao tác mở vào phần tin nhắn được nữa. Tưởng là QQ bị lỗi, Trình Khiết Nhi liền nhanh trí đăng xuất rồi đăng nhập lại. Nhưng ông trời vốn chẳng chiều lòng người, cứ mỗi lần gõ pass xong là màn hình điện thoại chễm chệ hiện lên ngay ngắn dòng chữ: mật khẩu hoặc địa chỉ email của bạn bị sai, đề nghị nhập lại. Cái quái gì thế này? Sao lại như thế? Sai cái gì chứ! Cô nhập đúng rồi mà. Trình Khiết Nhi thử lại vài lần nữa nhưng lần nào cũng không tài nào được. Có lẽ tài khoản của cô đã bị ai đó hack, thật là tức chết.

"Khốn nạn! Là kẻ nào chứ?"

Thua keo này bày keo khác, Trình Khiết Nhi đành phải mày mò tạo nick mới. Lần này lấy tên Anti Tên Hàng Xóm Biến Thái. Vật vã cuối cùng cũng tạo xong, cô đăng nhập vào tài khoản mới rồi bấm tìm tài khoản cũ của mình. Cái gì chứ, cái nick Không Mặt Quần Thật Mát vẫn còn đó. Đúng là có kẻ hack, tên nào ác thế không biết, cô chửi thầm vài câu rồi vào nhắn tin gửi đến tài khoản cũ của mình.

Anti Tên Hàng Xóm Biến Thái: "Này! Các hạ là ai? Tại hạ đã làm gì đắc tội đến các hạ mà các hạ lại không chừa cho tại hạ đây con đường sống. Từ người bị mất nick."

Chưa đầy hai phút sau, lập tức có tin nhắn rep lại.

Không Mặt Quần Thật Mát: "Tôi đoán không sai. Quả nhiên là cô, Trình Tiểu Trư."

Anti Tên Hàng Xóm Biến Thái: "Các hạ là..."

Không Mặt Quần Thật Mát: "Vẫn chưa biết tôi là ai sao? Đại boss của cô đây."

Anti Tên Hàng Xóm Biến Thái: "Anh... là anh? Quý Mặt Lợn, thì ra là anh. Đồ biến thái!"

Không Mặt Quần Thật Mát: "Chửi bới cái gì? Ai bảo cô nghĩ ra cái trò nhắn tin phá tôi. Cũng vui nhỉ? Hay cô nhắn tiếp bằng nick mới đi, tôi sẽ cho nick mới của cô ra đảo ôm khỉ lần hai."

Anti Tên Hàng Xóm Biến Thái: "Anh... anh dám."

Không Mặt Quần Thật Mát: "Cứ thử xem. Nhìn tên nick của cô là tôi lại muốn làm ngay. À, nãy giờ dạo trang cá nhân củachán thật, chẳng có gì chơi cả."

Anti Tên Hàng Xóm Biến Thái: "Giờ anh muốn gì? Trả nick lại cho tôi."

Không Mặt Quần Thật Mát: "Cô đắt tội với tôi trước, bây giờ tôi đang chuẩn bị đăng cái video quay cảnhhành hung tôi, thôi nhé!"

Anti Tên Hàng Xóm Biến Thái: "Khoan đã... anh không được đăng. Này..."

Anti Tên Hàng Xóm Biến Thái: "Quý Mặt Lợn, còn ở đó không?"

Không hề trả lời. Lẽ nào anh ta đi đăng đoạn video đó thật. Chết rồi! Phải làm sao đây? Trình Khiết Nhi tức thời gọi cho đại boss cao lãnh.

"Quý Hướng Không, xin anh! Đừng post cái video đó! Tôi sai rồi!"

"Biết sai rồi? Sang nhà xin lỗi tôi."

"Tôi xin lỗi!" Cô nghiến răng ken két.

"Không nhận xin lỗi qua điện thoại."

"Tôi đã hạ mình như vậy, anh còn muốn gì?"

"Sang nhà tôi xin lỗi. Nhớ là phải có thành ý một chút, bằng không, tôi đăng clip." Nói đoạn, anh ta thản nhiên mà cúp máy.

"Gã hàng xóm biến thái!" Trình Khiết Nhi điên tiết la lớn: "Đồ xấu xa! Muốn tôi qua nhà xin lỗi anh à? Đừng có mơ!"

Chè trong bếp sôi sùng sụt, cô nàng bực bội đi vào bếp cho thêm đường. Cô vừa làm vừa chửi: "Quý Hướng Không - Quý Mặt Lợn, cái tên chết tiệt! Không rõ kiếp trước tôi mắc nợ gì anh, mà sao bây giờ tự nhiên dính vào anh thế này? Đúng là oan gia ngõ hẹp." Trình Khiết Nhi lơ đễnh dốc cả hũ đường vào. Cô nàng chóng vánh bừng tỉnh, giật bắn người, "Trời đất! Sao mình lại... Đây là bột ngọt mà! Sao mình lại cho cả núi bột ngọt vào chè thế này. Hư hết chè rồi, tối nay mình phải ăn gì đây?"

Bấy giờ, Trình Khiết Nhi thực sự ấm ức muôn phần, bỏ ra sofa ngồi mắng gã khắc tinh: "Mọi chuyện là do cái tên đó, nghĩ đến hắn ngay cả nấu chè cũng bị hỏng, hắn đúng là sao chổi của mình."

Bất giác, cô nàng kìm nén cõi lòng gào thét và thấy rung sợ, bởi vì bây giờ không còn thời gian để khóc nữa, phải sang nhà xin lỗi anh ta. Nếu không, thật khó tưởng tượng được chuyện gì sẽ xảy ra, nhưng mà phải có thành ý, thành ý là ý gì, anh ta muốn thành ý của cô. Trình Khiết Nhi vắt óc suy tính biện pháp, tầm mắt vô tình ngưng tụ ở xoong chè trong bếp.

***

'Dingdong.'

Sau hai hồi chuông, cánh cửa liền mở. Một gương mặt tươi cười, rạng ngời như ánh nắng xuất hiện trước mặt chàng hàng xóm điển trai.

"Tôi đến đây là để xin lỗi anh về chuyện tin nhắn. Tôi sai rồi, anh tha lỗi cho tôi nhé! Làm ơn đừng đăng đoạn video đó có được không? Chè đậu xanh này chính là thành ý của tôi, hi vọng anh sẽ nhận. Trời nóng ăn đậu xanh cho hạ hoả. Tốt lắm đó, hi hi." Cô gái xinh đẹp trước mặt cười dịu dàng đưa nồi chè ra, dẻo mồm nịnh bợ.

Người đàn ông không tránh được sự bối rối, cứ ngẩn người ra, đi hết ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác. Không phải chứ, Trình Tiểu Trư sao đột nhiên mềm mỏng, dịu dàng thế này.

"Thế nào? Sợ tôi bỏ độc vào à?" Thấy anh còn do dự, thiếu nữ hoa anh đào giảo hoạt nghi vấn.

"Cô không có gan đó. Bởi vì nếu tôi bị đầu độc chết, cô sẽ là người đầu tiên bị nghi ngờ."

"Thế sao không nhận?"

"Được! Chuyện video tôi sẽ suy nghĩ lại." Quý Hướng Không chẳng chút ngờ vực, đỡ lấy xoong chè to tướng.

"Tôi với anh tuy là lần đầu tiên gặp nhau không được vui vẻ cho lắm nhưng dẫu sao cũng là chỗ hàng xóm với nhau. Có câu hàng xóm tối lửa tắt đèn có nhau. Bán anh em xa mua láng giềng gần mà phải không? Mong là sau này, chúng ta có thể trở thành láng giềng tốt." Cô gái lại mỉm cười thân thiện.

"Còn phải xem biểu hiện của cô sau này như nào."

"Vậy anh vào đi. Khuya rồi, tôi cũng phải về đây."

"Không vấn đề."

Đại boss sói xám sập bẫy, đóng cửa thong thả đi vào, cho nên tiểu bạch thỏ ranh mãnh đứng trước cửa hớn hở mỉm cười nguy hiểm: "Quý Mặt Lợn, lần này anh chết chắc!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top