Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 30

Trước tòa nhà trụ sở JK Universe, Quý Hướng Không vừa đỗ xe xong, taxi cũng đưa Trình Khiết Nhi đến nơi. Cô xuống xe, đưa mắt nhìn một lượt, không nhịn được, thốt lên: "Nơi này lớn thật đấy! Lúc trước chỉ nghe nói, thật không ngờ lại hoành tráng như vậy."

Thiếu nữ hoa nhan nguyệt mạo mải mê cảm thán, trong khi Quý Hướng Không cách đó không xa, đã thu gọn hàng loạt biểu cảm đáng yêu của cô nàng vào trong đáy mắt. Anh lắc đầu thở dài, mở điện thoại gọi cho cô. Trình Khiết Nhi đương khi cao hứng chiêm ngưỡng khung cảnh, chuông điện thoại bất chợt reo, cô bé liền bắt máy: "Anh đang ở đâu vậy?"

"Tôi ở bãi đỗ xe, cô vào đại sảnh chờ trước. Tôi có việc phải đi một lát."

"Này, nhưng... anh đưa tôi đến đây để làm gì? Sao lại bắt tôi đứng đợi một mình? Này... đợi đã."

Tự dưng cúp máy nửa chừng, cái tên Quý Mặt Lợn, Trình Khiết Nhi trong lòng thầm chửi. Sau đó lại thở dài, đến thì cũng đã đến, hay cứ vào trong đợi một tí xem Quý Hướng Không định giở trò gì.

***

Sau khi dặn dò Trình Khiết Nhi, Quý Hướng Không trở vào tòa cao ốc JK Universe. Vào thang máy nhấn nút, chẳng bao lâu sau thang máy đã đưa anh đến một nơi. Qua hai tiếng gõ cửa, một giọng nói nghiêm nghị từ bên trong căn phòng vọng ra: "Mời vào."

Nam nhân tiêu sái mở cửa bước vào, người đàn ông khoảng chừng ba mươi bảy, ba mươi tám tuổi, một thân tây trang, ngồi bên bàn làm việc tính toán số liệu, vừa thấy anh liền ngẩng lên, cười hiền từ: "Hướng Không... là cậu à?"

Quý Hướng Không lập tức cúi đầu: "Chào chủ tịch."

"Trước mặt tôi không cần khách sáo. Qua bên này ngồi." Người đàn ông mang tên Tần Tiêu Vũ - Chủ tịch Hội đồng Quản trị đồng thời cũng là người sáng lập công ty giải trí JK Universe, đạo mạo chỉ tay vào cái ghế đối diện mình.

Vốn được mệnh danh ông hoàng ngành giải trí Nhật Bản, lăn lộn trên thương trường bao nhiêu năm, Tần Tiêu Vũ đã đào tạo rất nhiều nghệ sĩ nổi tiếng. Mức độ phổ biến không chỉ ở thị trường trong nước mà còn vươn rộng ra quốc tế. Sau bước tiến thành công, anh nghiễm nhiên trở thành người nắm giữ số cổ phần bất động sản nhất nhì trong nước. Sở hữu khối tài sản khổng lồ nhưng Tần Tiêu Vũ luôn sống giản dị, hoà nhã. Với lớp nghệ sĩ trẻ cũng như nhân viên cấp dưới, đều quan tâm tỉ mỉ, đặc biệt là với cậu học trò Quý Hướng Không. Tần Tiêu Vũ quý trọng nam thần họ Quý không chỉ ở tài năng, còn vì ý chí mạnh mẽ và nhân phẩm tốt đẹp. Đó chính là lý do vì sao luôn luôn tất bật với công việc, ấy vậy mà bất cứ lúc nào Quý Hướng Không cần diện kiến, anh đều đồng ý một cách vô điều kiện.

Giống như hôm nay, Quý Hướng Không vừa ngồi xuống ghế xoay, Tần Tiêu Vũ đã gấp lại tập hồ sơ trên bàn, nhìn chàng trai trước mặt, chậm rãi hỏi: "Ngọn gió nào đưa cậu đến đây thế? Chẳng phải buổi sáng Sirius các cậu trống lịch sao?"

"Tôi muốn thưa với chủ tịch một việc."

"Cậu cứ nói."

Được Tần Tiêu Vũ đồng ý, Quý Hướng Không tiếp lời: "Tôi có người bạn đang thất nghiệp, cô ấy rất chăm chỉ và tốt bụng. Chủ tịch có thể xắp xếp cho cô ấy làm việc ở bộ phận staff được không? Dù sao đội ngũ phụ trách trang phục, đạo cụ của Sirius cũng đang thiếu người. Mà sắp tới lịch trình nhóm lại dày đặc."

Tần Tiêu Vũ nghe Quý Hướng Không nói, trầm lặng suy nghĩ, sau đó lại nhẹ gật đầu: "Chuyện các cậu thiếu nhân viên hỗ trợ, gần đây tôi cũng có nghe. Thôi được! Đã vậy, tôi sẽ cho phép bạn cậu thử sức với công việc này vài hôm."

"Thế thì tốt quá. Cảm ơn chủ tịch chiếu cố."

"Đừng vội. Tôi chấp nhận tuyển dụng, nhưng bạn của cậu vẫn phải trải qua một tháng thử việc đúng theo quy định. Nếu một tháng sau không qua nổi kỳ thi sát hạch, đồng nghĩa với việc cô ta không thể trở thành nhân viên chính thức. Bởi thế, cậu bảo cô gái đó phải nỗ lực thật nhiều."

"Tôi sẽ chuyển lời với vị bằng hữu này. Dù sao cũng cảm ơn chủ tịch đã cho cô ấy một cơ hội."

***

Ngoài đại sảnh tầng dưới, cô gái hoa anh đào đứng đợi đại boss sói xám đã tầm hơn ba mươi phút. Đi lâu như vậy, vẫn không thấy anh trở lại, đã thế mà những người ra vào công ty còn không ngừng nhìn Trình Khiết Nhi bằng ánh mắt dò xét, to nhỏ bàn tán.

"Xem kìa! Cô gái kia là ai vậy?"

"Tôi không biết."

"Trông lạ nhỉ! Trước đây chưa từng thấy cô ta ở công ty."

"Thật xinh đẹp. Có khi nào là thực tập sinh mới không?"

"Không biết! Thôi kệ cô ta đi!"

Lời bàn luận xôn xao không ngớt, Trình Khiết Nhi thấy khó chịu khi bị người ta chỉ trỏ. Cô đi qua đi lại, mở điện thoại xem giờ, không biết Quý Mặt Lợn chết dí ở đâu rồi, tự dưng bỏ cô một mình, trở thành tâm điểm cho người ta chú ý. Biết thế lúc nãy đã không theo anh ta đến đây. Thiếu nữ không kìm được giận dữ, nhìn trước ngó sau tìm anh. Cùng lúc đó, bàn tay nam giới bỗng bất ngờ đập mạnh lên vai cô, khiến Trình Khiết Nhi phải giật mình, hét lên: "Là anh sao? Làm tôi hết hồn. Anh trốn đi đâu nãy giờ vậy?"

Nam nhân mặt than biểu tình lạnh như băng, chìa ra tập hồ sơ, đáp: "Hoàn thành hồ sơ việc làm cho cô."

Trình Khiết Nhi nửa tin nửa ngờ, tức thời hỏi: "Anh vừa nói... hồ sơ việc làm của tôi? Tức là... tôi đã có việc làm rồi sao?"

"Lần này cô phải cảm ơn tôi đấy. Đi mau! Tôi đưa cô đến chỗ làm việc làm quen với mọi người."

Không đợi cô đồng ý, Quý Hướng Không nắm bàn tay nhỏ, kéo cô vào thang máy ở gần đó. Trình Khiết Nhi cứ thế cất bước theo anh, trong lòng đi hết bất ngờ này tới bất ngờ khác.

***

Quý Hướng Không cùng Trình Khiết Nhi đến một căn phòng rộng lớn, nơi ấy có khoảng hơn hai mươi mấy người. Tất cả đều tất bật với công việc chuẩn bị quần áo, phụ kiện, đạo cụ, máy móc để phục vụ cho lịch trình sắp tới của idol. Trông thấy cô tròn mắt trước cảnh tượng tất nập, Quý Hướng Không trả tự do cho bàn tay nhỏ, nhẹ nhàng nói: "Đừng bỡ ngỡ, cô sẽ sớm quen với công việc này. Tôi đưa cô qua gặp quản lý." Đoạn, hai người bước đến gần người đàn ông trẻ đang hướng dẫn các nhân viên sắp xếp và treo quần áo lên giá.

Vừa thoáng thấy Quý Hướng Không, anh ta lập tức ngừng công việc đang dở, quay sang tươi cười: "Hướng Không, cậu đến thử trang phục sao? Đầu giờ chiều mới diễn cơ mà?"

"Không! Tôi đưa cô gái này đến giới thiệu với mọi người. Trình Khiết Nhi, một người bạn của tôi, bắt đầu từ hôm nay, cũng là nhân viên thực tập ở công ty chúng ta."

"Ra là thế." Anh chàng trẻ tuổi cười với Trình Khiết Nhi, vui vẻ giới thiệu, "Chào mừng đến với đại gia đình JK Universe. Tôi là Edward Dương, quản lý riêng của Sirius kiêm quản lý nhân viên hỗ trợ."

Không để cô gái nhỏ kịp trả lời, anh chàng đã mỉm cười thân thiện: "Nào! Nếu là thành viên mới thì phải làm quen với nhau chứ. Lại đây! Lại đây!" Edward kéo vai Trình Khiết Nhi, cùng cô bước đến sảnh chính giữa phòng, kế tiếp vỗ tay vài cái, gọi lớn: "Mọi người! Mọi người! Tạm ngừng nghe tôi nói này."

Chờ cho toàn thể nhân viên đang làm việc xung quanh tập trung đến sảnh giữa, anh chàng Edward hồ hởi tiếp lời: "Giới thiệu với mọi người, đây là Trình Khiết Nhi, thành viên thực tập mới được điều vào nhóm chúng ta. Bắt đầu từ hôm nay tất cả sẽ cùng làm việc với nhau, mọi người hãy bỏ ra vài phút làm quen đi nào."

Lúc bấy giờ, Trình Khiết Nhi liền cúi đầu chín mươi độ, lễ phép chào các bậc tiền bối trong công ty: "Xin chào, tôi là Trình Khiết Nhi. Mong được các anh chị giúp đỡ."

Tiếng vỗ tay giòn tan như pháo Tết, cô gái xinh đẹp cô gái xinh đẹp có mái tóc chấm vai, tranh với các đồng nghiệp, giành quyền nói trước: "Khiết Nhi chắc là nhỏ tuổi hơn chị đúng không? Chị là Lạc Tư Viên, rất vui khi được gặp em."

Lạc Tư Viên chìa tay ra bắt tay Trình Khiết Nhi, mắt cười trông thật hiền.

Cô gái anh đào vội cúi đầu đáp lại cô: "Em cũng rất vui khi được làm việc với chị."

"Cảm ơn nhé, cô bé dễ thương."

Mãi cười tít mắt, Lạc Tư Viên bất ngờ bị một cô gái mặt váy xếp ly, tóc tết đuôi sam, đẩy ra phía ngoài: "Cậu mau tránh ra để mình còn chào hỏi. Em gái làm quen với chị nè. Xin tự giới thiệu, chị tên là Dư Linh Linh, hoa khôi phòng nhân viên hỗ trợ ở JK Universe."

"Chào chị Linh Linh."

Trình Khiết Nhi lời chưa dứt, lại có một giọng nữ lảnh lót xem vào: "Chị Linh, em cũng muốn làm quen nữa."

Chủ nhân của giọng nói là một cô gái có dáng người cao gầy, mái tóc màu đen buộc gọn phía sau, đôi mắt sắc sảo tỏa ra ánh nhìn thu hút. Cô nàng này ở trước mặt Trình Khiết Nhi, nở nụ cười tươi như hoa: "Còn chị là Bối Mỹ Lâm. Tuy nhỏ hơn các anh chị đồng nghiệp khác, nhưng kinh nghiệm không đùa được đâu. Sau này không hiểu cái gì cứ đến hỏi, chị sẽ tận tình hướng dẫn cho Khiết Nhi."

"Dạ vâng ạ! Cám ơn chị Mỹ Lâm."

Mấy chàng nhân viên nam chứng kiến màn chào hỏi 'thắm lụa' của các người đẹp, trong lòng nảy sinh phẫn nộ, lập tức đồng thanh biểu tình: "Này! Giới thiệu xong chưa để phần anh em chúng tôi chào hỏi."

Bên nữ không yếu thế, đáp trả:

"Được rồi! Được rồi! Muốn giới thiệu làm quen gì đó thì mau qua bên đây. Nam nhân gì mà cứ cằn nhằn mãi."

Thế là mấy anh chàng nhanh chóng chạy sang, tranh nhau giới thiệu.

"Xin chào, tôi là Tống Lãng Nghệ."

"Tôi là Doãn Kiện Bân."

"Còn tôi là Phong Diệu Thiên."

"Ha ha ha..."

Tiếng cười nói đón chào cô nhân viên thực tập Trình Khiết Nhi ngập tràn căn phòng lớn. Dường như không khí ở đây chưa có dấu hiệu hạ nhiệt. Đang lúc vui vẻ, chẳng ai để ý đến góc khuất sau cánh cửa. Cạnh giá mắc trang phục diễn ở gần đó, đôi giày hai mươi phân nện xuống sàn nhà đầy thù hận.

Một cô gái trẻ bộ dạng xinh đẹp với đôi chân dài miên man, bộ váy mặc trên người ngắn đến nỗi không thể phân biệt là trang phục công sở hay là đồ bơi. Mà cô gái tóc ngắn đứng bên cạnh cũng không khác là bao.

Cả hai liếc nhìn đám đông phía trước bằng ánh mắt ghen tị.

Cô gái tóc ngắn đột nhiên quay sang, hỏi cô gái chân dài một câu: "Hạ Nhiên, chị nói xem con bé đó có người chống lưng đằng sau phải không? Lại có thể dễ dàng lọt vào JK Universe làm việc như vậy. Hồi sáng, em thấy nó đi chung với Quý Hướng Không của Sirius đấy, có khi nào..."

"Hiểu Vân, em đang nói cái gì thế? Loại người như con bé đó làm sao đủ tư cách sánh đôi với anh Hướng Không. Nói cho em biết, Quý Hướng Không phải là của Tô Hạ Nhiên này. Còn con bé kia, cứ để xem, nó có thể làm việc ở đây được bao lâu."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top