Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 65

Bắt gặp dáng điệu lả lơi trong bộ váy thiếu vải, tâm tình tốt đẹp của Quý Hướng Không xem như tồi tệ đi một nửa.

Sau cái lần chạm mặt ở chung cư, vốn dĩ anh tưởng cô gái này đã suy nghĩ thấu đáo, có thể từ bỏ ý định trẻ con của mình. Thật chẳng ngờ, cô ta vẫn chưa thông suốt, tiếp tục bám theo anh đến tận đảo Jeju.

Cảm xúc dành cho Quách Thư Nghi toàn bộ cũng nhạt nhòa, vậy nên những chuyện cô ta làm chẳng còn liên hệ tới người đàn ông. Có điều, hiện tại cô ta mặt dày xuất hiện ở trường quay, giả vờ tỏ ra thân mật, e ấp sánh bước cùng anh trước mặt mọi người. Cô ta muốn thu hút sự chú ý, thế là liền một chân dẫm lên công việc nghiêm túc của Quý Hướng Không. Thái độ được đằng chân lân đằng đầu này, anh quyết không nhắm mắt làm ngơ.

Đôi đồng tử màu trà toát lên khí lạnh, Quý Hướng Không yêu cầu chuyên gia trang điểm ngưng make up cho mình, sau cùng là đứng dậy, sải chân chắc khỏe tiến lại gần nữ nhân xinh đẹp nọ.

Sự chủ động khiến Quách Thư Nghi hơi ngỡ ngàng, cô ta không đoán trước được, tròn mắt nhìn người đàn ông. Ngũ quan hài hòa, vóc dáng đẹp tựa điêu khắc, bộ âu phục trắng toát cắt may vừa vặn, càng tôn thêm đường nét cơ thể mạnh mẽ, quyến rũ. Khí chất trầm lạnh anh sở hữu, tỏa ra luồng áp đảo khiến mọi người xung quanh ngưỡng mộ nhưng cũng không tránh khỏi run sợ.

Mỹ nam thu vào tầm nhìn y hệt hoàng tử bước ra từ truyện cổ tích, mà trêu ngươi hơn cả, đây còn chính là mối tình đầu của Quách đại tiểu thư. Hối hận thay khi năm xưa cô ta lựa chọn từ bỏ, bây giờ để ý kỹ mới thấy, xét về ngoại hình lẫn tài năng, Quý Hướng Không xuất sắc hơn David vạn phần. Chẳng trách phụ nữ ngoài kia ai cũng muốn chiếm lĩnh trái tim anh. Ông trời quả thật quá ưu ái với Quý Hướng Không, có bao nhiêu thứ tốt đẹp, đều ban tặng hết cho người đàn ông này.

"Cô đến đây làm gì?"

Thần trí một giây trước bị mỹ nam mê hoặc, giây tiếp theo, lại là vì chất giọng đầy yêu mị của anh mà thức tỉnh. Quách Thư Nghi bắt gặp tia chấp vấn ẩn sâu trong đôi mắt hổ phách, phản ứng nhất thời đình trệ. Mất một lúc để treo lên môi nụ cười thẹn thùng nũng nịu, tiếp đó mới chớp mi trả lời: "Duật, anh đừng có xưng hô lạnh lùng với em như vậy nữa được không? Người ta nhớ nên đến tìm anh mà.".

Miệng nói, hai cánh tay nõn nà rất biết tranh thủ vòng qua ngang eo người đàn ông. Không may cho cô ta, thân thủ Quý Hướng Không vốn dĩ linh hoạt, thực hiện động tác xoay người, anh dễ dàng né tránh cái ôm vứt bỏ hết liêm sỉ.

Diễn biến cay cấn gần như nhốt gọn vào tầm ngắm của đóa hồng họ Giản và đoàn đội JK Universe. Khác với đại đa số nhân viên nhìn thấy cũng cố giả mù, Giản Ly Đình nhếch mép, tha hồ cười nhạo. Cô ta làm sao phải kiên sợ Quách Thư Nghi chứ. Thoải mái chiêm ngưỡng viễn cảnh đại tiểu thư Quách gia bị khi dễ, Giản Ly Đình ranh mãnh quan sát biểu hiện của Quý Hướng Không. Anh thủy chung duy trì dửng dưng, tâm tĩnh hơn nước, lòng lạnh hơn băng. Ở đằng đối diện, khuôn mặt son phấn giả bộ ủy khuất, rõ ràng là khiến người đàn ông chán ghét cực độ.

Quách Thư Nghi diễn kịch chán chê, liền đảo mắt một lượt xem xét tình hình, chợt phát giác đám đông đang quét cái nhìn hiếu kỳ về mình, cô ta phẫn nộ đến khoé môi giật giật, có điều vẫn giả vờ mỉm cười, trưng ra bộ mặt ngây vô tội. "Duật, anh hãy từ bỏ ý định tránh mặt em đi. Anh nên biết, em là con gái chủ tịch tập đoàn Quách thị. Chỉ cần em vỗ tay một cái, lịch trình của anh, em lập tức nắm gọn. Cho nên bất kể anh đang ở đâu, nếu muốn, em cũng sẽ tìm ra ngay thôi.".

Câu nói không những thâm sâu mà còn chứa đựng hàm ẩn, Quách Thư Nghi dùng lời lẽ sắc bén, gián tiếp uy hiếp nam thần Sirius.

Luôn luôn giương oai bằng cái vỏ bọc thiên kim Quách gia, chiêu trò này, với Quý Hướng Không đã không còn mới mẻ. Thay vì để dáng vẻ đắc ý của cô ta tồn tại thêm tí nữa, anh ưu nhã uốn cong khóe môi, nhẹ nhàng đáp: "Thế thì cô cứ ở đó chơi, bao giờ chán rồi thì về thành phố S. Tôi bận, không rảnh tiếp cô.".

Ưng nhãn chiếu thẳng xuống Quách Thư Nghi, tuy chẳng phải núi băng Bắc cực, vẫn đủ sức khiến đối phương lạnh sống lưng. Cảm nhận từng đợt hàn khí thấm vào ngũ tạng, cô ta lênh đênh giữa đại dương sóng lớn, quẫy đạp tìm cách bơi lên bờ, đáng tiếc, mọi nỗ lực trong hoàn cảnh bấy giờ của cô ả hoàn toàn vô dụng.

Thân ảnh cao lớn tiêu sái rời khỏi, trong cơn gió, còn lưu giữ mùi hổ phách nhàn nhạt. Quách Thư Nghi luyến tiếc đón lấy mùi hương quyến rũ, nghiến răng tự nhủ rằng, chắc chắc sẽ có một ngày nó vĩnh viễn thuộc về cô ta.

Quý Hướng Không dứt khoát trở về chỗ ngồi, trút bỏ phiền não, tận hưởng chút yên bình. Tuy nhiên, tâm hồn thanh tĩnh chưa được bao lâu đã vội xáo trộn bởi ngọn núi cao ngút mà tiếp theo anh phải đối mặt.

Câu thành ngữ tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa nghe qua hàng trăm lần, cũng không ngờ ngay lúc này, nó lại xảy ra trên người anh.

Quý Hướng Không vốn ghét cay ghét đắng việc phải đối mặt với loại phụ nữ suốt ngày đeo bám, quyến rũ đàn ông, vậy mà cứ vượt hết ngọn núi này lại gặp thêm ngọn núi khác, ngọn sau đặc biệt cao hơn ngọn trước mới nan giải.

Ngọn núi cao vừa nhắc nếu không là đóa hồng Giản Ly Đình, trên hòn đảo Jeju, chắc chắn không có người thứ hai.

Thoải mái đóng vai công chúa, chiêm ngưỡng cảnh tượng tiểu thư đanh đá bị nam thần bơ thảm hại, tâm tình Giản mỹ nhân dĩ nhiên tươi sáng vô cùng. Ngay khi vở kịch hạ màn, cô ta mau chóng kiếm cớ tiếp cận Quý Hướng Không, triển khai kế hoạch dùng nhan sắc nung chảy băng sơn. Điệu bộ yếu đuối đi ngang qua tiểu thư nhà họ Quách, Giản Ly Đình không quên gửi tặng cô ta nụ cười cợt giễu.

Quá đáng như vậy, Quách Thư Nghi xem ra bị chọc tức không thở nổi mất rồi.

Mà bông hồng catwalk cần chi quan tâm, giày cao gót gõ xuống lớp cỏ xanh, Giản Ly Đình uyển chuyển bước tới gần đối tượng cô ả muốn mồi chài. Thời điểm đó, đội ngũ nhân viên JK Universe không hẹn trước, người người tập trung cao độ, rửa mắt chờ thỉnh giáo bí quyết mê hoặc đàn ông trong truyền thuyết của nữ thần.

Công bằng mà nói, điều kiện của nữ hoàng catwalk thừa sức sánh ngang tầm cô Quách tiểu thư kia. Xét về phương diện nhan sắc, có lẽ hai cô gái này chẳng chênh lệch nhau bao nhiêu, nhưng nếu so về kế sách, Giản Ly Đình hẳn khôn khéo hơn Quách Thư Nghi nhiều. Hệt như khoảnh khắc cô ta cầm trên tay quyển kịch bản, chọn chiếc ghế cạnh Quý Hướng Không, khẽ khàng ngồi xuống, mỗi một cử chỉ đều toát lên khí chất hơn người.

"Quý lão sư cùng Đình Đình xem lại kịch bản một chút nhé. Chúng ta phải kết hợp thật ăn ý, để lát nữa bấm máy, diễn xuất tự nhiên không bị gượng nè." Tiếng nói mỹ nữ chân dài ngọt vị mật ong, thứ âm thanh khiến nhân sinh mê mẩn, khó lòng toát khỏi cám dỗ ái tình.

Chỉ là lòng kiêu ngạo quá lớn, Giản Ly Đình nhất thời quên để ý, tảng băng cô ta muốn tiếp cận, chẳng hề hứng thú trước những lời đường mật.

Chẳng qua vì quan hệ hợp tác lâu dài, anh bất đắc dĩ mới giữ hoà khí, ngồi im lắng nghe. Khuôn mặt đẹp đẽ từ đầu đến cuối y nguyên nét u trầm, ngoại trừ cỗ hàn khí ngưng tụ trong đáy mắt, người đàn ông không hề lộ thêm bất kỳ loại cảm xúc nào khác. "Cô cứ đọc và đưa ra ý kiến.".

Quý Hướng Không thái độ thờ ơ, làm Giản Ly Đình có hơi hụt hẫng, cô ta chột dạ, máy móc gật đầu: "Vâng! Đình Đình thấy ở đoạn mở đầu... đoạn giữa và đoạn kết nữa. Chúng ta diễn thế này, Quý lão sư thấy có được không?".

"Cũng tạm ổn." Quý Hướng Không lạnh nhạt trả lời.

Giản Ly Đình mừng thầm vì mọi việc tiến triển thuận lợi, vội vàng liếc mắt khiêu khích vị tiểu thư họ Quách tức giận sắp ngất đến nơi. Linh hoạt chuyển tầm nhìn sang Quý Hướng Không, mỹ nhân lại mỉm cười nhu tình. "Hmm, vậy... cứ quyết định như thế nhé.".

Giản Ly Đình giả vờ giở sang trang tiếp theo, gò má lúc bấy giờ rất biết cách phối hợp, màu gấc lan tận vành tai. Móng tay sặc sỡ chỉ vào phân cảnh in dưới trang giấy, giọng cô ta nhỏ dần, nhỏ dần: "Quý lão sư, còn đoạn cuối nữa... Quý lão sư và Đình Đình... chúng ta... sẽ diễn cảnh hôn đó." Giản Ly Đình dùng tay che mặt, e ấp giấu đi cảm xúc ngượng ngùng.

Mặc cô ta nghĩ thế nào, đôi mắt ma mị chỉ đơn giản là quét qua khổ giấy dày đặt chữ, tùy tiện nhấc môi: "Diễn y như kịch bản.".

Đúng vào thời khắc ấy, chất giọng trong trẻo tựa mạch khê, thuần khiết không lẫn tạp chất, êm đềm gội rửa tâm hồn giữa trần tục, bỗng bất ngờ vang lên: "Tôi đến rồi. Xin lỗi vì để mọi người phải đợi lâu.".

Xoáy mắt thoáng chốc rực rỡ tia sáng, Quý Hướng Không nhíu chặt lông mày, từ chối tin vào thị giác của chính mình. Mà Edward Dương, đạo diễn Hứa Đông Thành, Lạc Tư Viên, Dư Linh Linh, Bối Mỹ Lâm, Giản Ly Đình cùng Quách Thư Nghi đều triệt để đứng hình, đồng loạt dồn sự chú ý về hướng phát ra giọng nói.

Phía cuối đường mòn dẫn vào rừng cổ thụ, ánh mặt trời xuyên qua tán cây, phác hoạ dáng dấp hoa anh đào tuyệt mỹ. Gương mặt thiếu nữ dù trang điểm nhẹ vẫn không giảm đi nét thanh thoát, kiều diễm. Đáy mắt long lanh, trong suốt, môi hồng mỉm cười, tóc hạt dẻ mềm mại xõa sau lưng, cuộn vào gấu váy trắng tung bay trong gió, giống như hương xuân tinh khôi, duy mỹ khẽ lướt qua, không quá chói chang, nổi bật, nhưng mang theo vẻ đẹp êm dịu, trong sáng thoát tục.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top