Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 67

Bất kể du khách nào đặt chân đến Jeju mà chưa từng một lần ngắm hoàng hôn trên biển thì quả thực là thiếu sót rất lớn. Chốn non xanh nước biếc, bàn tay tạo hóa gom nhặt chút ánh mặt trời cuối ngày, điểm tô khoảng không vô tận, để rồi sau cùng lại phản chiếu xuống mảnh lụa trùng khơi, dải lăn tăn gợn sóng.

Jeju buổi hoàng hôn chẳng khác nào kiệt tác mẹ thiên nhiên ưu ái ban tặng xứ sở kim chi. Mà quá trình di chuyển ra bờ biển thực hiện quay cảnh quay cuối, ê kíp sản xuất bị loại mị lực ấy hấp dẫn, mọi người nghiễm nhiên lạc vào thế giới thơ mộng, bao trùm xung quanh tầng sắc màu huyền ảo.

Ngắm cảnh là một việc, tám chuyện lại là vấn đề thuộc khía cạnh khác. Dù hấp tấp, hối hả, đoàn đội nhân viên vẫn vô cùng dồi dào năng lượng, bàn luận đủ mọi thứ trên đời. Mà chủ đề thường xuyên tán gẫu phải kể tới tin tức gần xa thuộc giới giải trí. Và cục diện sẽ rất bình thường nếu như tin tức bàn luận không liên quan đến người đó, đồng thời đi sau lưng họ không phải Trình Khiết Nhi.

"Diêu Minh Tường, anh có nghe gì chưa? Chủ tịch đã quyết định công khai mối quan hệ giữa Hàn thiếu và Tiểu Triệu trước giới truyền thông rồi đấy." Sải chân băng băng trên lối mòn, Dư Linh Linh đột nhiên khơi gợi tin nóng hổi cô mới cập nhật hồi sáng.

Thực sự thì Trình Khiết Nhi vốn không phải người nhiều chuyện, cô cũng cực kỳ ghét hành động tò mò, thích xen vào đời sống riêng tư của người khác. Bất quá những việc liên quan đến bạch mã hoàng tử, cô vạn lần không thể bỏ qua. Cho nên một giây trước, cô vì cụm từ 'Hàn thiếu' thốt lên từ miệng Dư Linh Linh, thần trí trôi theo khung cảnh lãng mạn, lập tức hút ngược trở về.

"Tôi nghe nhân viên trong công ty truyền tai nhau từ sáng sớm cơ. Báo chí đã đăng tải rầm rầm rồi còn gì." Nam nhân viên tên Diêu Minh Tường sốc mớ đạo cụ trên vai, hổn hển đáp lời.

Stylist Lạc Tư Viên bị tụt lại phía sau vội vượt lên, nhanh nhảu xen ngang: "Nghe nói hai người họ đã quen biết từ thời ấu thơ, còn có cả một chuyện tình trắc trở thấm đẫm nước mắt nữa đó.".

"Phải! Phải! Khó khăn lắm mới được ở bên nhau. Lúc tin tức lan ra ngoài, fanclub của cả hai phản ứng rất dữ dội luôn. Haizz! Làm người nổi tiếng xem vậy cũng thật khổ. Mong sao Hàn Giai Nghiêm và Triệu Nhược Vũ đủ mạnh mẽ vượt qua thời điểm nhạy cảm này."

Âm thanh nối tiếp sôi nổi, hoà với tiếng gió vi vu trên cành dương liễu. Chỉ là, cô gái nhỏ lặng lẽ ở đằng sau đã không còn nghe thấy điều gì.

Vài phút đầu cô còn nghi ngờ thính giác của chính mình, cứ ngỡ bản thân nhầm lẫn, nhưng hóa ra tất cả đều là sự thật. Hàn Giai Nghiêm - người đàn ông cô thầm thương trộm nhớ, trái tim anh trước giờ vốn dĩ đã lấp đầy hình bóng một người con gái khác. Chả trách anh đối với cô dù rất mực dịu dàng, song thái độ vẫn có nhiều điểm khác lạ, vừa gượng gạo vừa xa cách, đáng lẽ lúc cùng anh luyện vũ đạo, cô nên sớm nhận ra mới đúng. Tiếc rằng những rung động bồng bột thuở ban đầu, dẫu biết ngốc nghếch, Trình Khiết Nhi vẫn cố chấp đuổi theo, nuôi giữ mối tình đơn phương đầy ấu trĩ.

Tận thời khắc giấc mộng vỡ tan, cô lại chẳng hề thấy quá đớn đau. Trình Khiết Nhi không hiểu rõ nguyên nhân, cõi lòng chỉ có chút man mác trống rỗng. Tình yêu đầu của người con gái vụt đến vụt đi, hệt như đoá hoa chưa kịp nở đã tàn úa. Lời bày tỏ cẩn thận chuẩn bị từ trước, cô biết, sẽ không bao giờ còn cơ hội nói ra nữa. Bởi từ nay trở về sau, bạch mã hoàng tử sẽ vĩnh viễn ở lại bên cạnh Triệu Nhược Vũ.

Còn nhớ hồi trước, Trình Khiết Nhi đặt mục tiêu phấn đấu của mình là Hàn Giai Nghiêm, luôn luôn cố gắng hoàn thành tốt mọi thứ, kể cả việc luyện vũ đạo, giảm cân hay thay đổi bản thân, sống mạnh mẽ, kiên cường theo đúng kiểu phụ nữ anh yêu thích. Thậm chí một câu Hàn Giai Nghiêm chia sẻ ở buổi phỏng vấn "anh thích con gái tóc dài", cô liền sống chết đấu tranh với nhà tạo mẫu tóc, nhất quyết không chịu tỉa bớt phần đuôi tóc. Nhưng bây giờ Trình Khiết Nhi phát hiện, Hàn Giai Nghiêm chính là người đàn ông cô mãi mãi không thể yêu, tuy vậy sống thì phải sống, cô phải hướng suy nghĩ theo lối thật lạc quan, sáng suốt. Giả dụ như bắt đầu khoảnh khắc này, cô sẽ làm tất cả vì bản thân, nỗ lực gầy dựng giấc mơ nghệ thuật. Hoặc là cô cũng không muốn để lộ dáng vẻ uỷ mị trước mặt Quý Mặt Lợn. Bởi nếu anh ta nhìn thấy cô khóc, với tính cách cực xấu xưa nay không đổi, phỏng đoán anh sẽ cười lăn cười bò, trêu chọc tới khi cô đào một cái lỗ chui xuống mới thôi.

Vậy nên, Trình Khiết Nhi chỉ còn cách mím môi gượng gạo, điềm tĩnh nối gót đoàn ê kíp, cước bộ tiếp tục về phía bãi biển.

***

Thời khắc giao chuyển giữa ngày và đêm, đại dương mênh mông vắng vẻ. Cơn gió heo hút ùa đến, mang theo không khí se lạnh. Thuỷ triều dâng cao, sóng tung bọt xô đẩy, rõ ràng muốn níu giữ, mà vô lực ở lại lâu hơn với bờ cát mịn.

Mặt trời đường đột chạy trốn, ẩn nhẫn núp mình vào biển nước mênh mông, mặc cho đại dương nổi bật vầng sáng đỏ rực, ráng chiều vươn trải nhuốm lên bát ngát mây ngàn, nhuốm lên bờ cát trắng lạnh lẽo, nhuốm lên cả thân ảnh bé nhỏ, mỏng manh dưới lớp váy xanh nhạt.

Chạm chân trần xuống lớp cát mịt, gương mặt thiếu nữ tiều tụy vô cùng, mái tóc dài bay bay trong làn gió, một vài sợi buông rũ, khuất lấp nét thâm trầm ẩn hiện nơi đáy mắt đen huyền.

Một giây nào, bước chân cô bỗng nhiên ngưng trệ, cả người thoáng chốc đông cứng khi bắt gặp đôi nam nữ phía đối diện.

Dưới ánh hoàng hôn đỏ, chàng trai cao lớn với đôi đồng tử bạc hà, dùng dáng vẻ nhu tình nhất, trao nụ hôn ngọt ngào mê luyến đến mỹ nhân mỏng manh, yểu điệu nép sát vào lồng ngực mình.

Thần trí choáng váng, hàn băng chạy dọc sống lưng rồi nhanh chóng xâm nhập khắp ngũ tạng, khoé mắt cô rưng rưng, gò má trĩu nặng lệ nhòa.

"Cắt!"

Âm giọng bực dọc của Hứa Đông Thành khiến mọi diễn biến triệt để dừng lại.

Hiệu lệnh làm Trình Khiết Nhi giật mình, vội vã ngoảnh về hướng ê kíp.

Không riêng nhân viên đang theo dõi máy quay, Quý Hướng Không cùng Giản Ly Đình đang đóng vai cặp tình nhân mặn nồng, cũng đồng loại quay đầu, toàn lực tập trung tới vị đạo diễn khó tính.

Mà gương mặt Hứa Đông Thành, hiện tại đã tối sầm như đêm ba mươi, nhíu chặt đầu chân mày điểm bạc, ông để lộ ra ý tứ không hài lòng.

Đối với phân cảnh tận mắt chứng kiến tình yêu đi tới bờ vực phản bội, diễn viên nữ rõ ràng chưa thể hiện hết giằng xé nội tâm mãnh liệt. Điều này dẫn đến cảnh quay vừa rồi dẫu tồn tại bi thương, nhưng diễn xuất hoàn toàn giả dối, hệt như câu chuyện hư cấu, nhạt nhòa sắc màu. Đây là điểm tối kỵ nhất trong nguyên tắc làm việc của Hứa Đông Thành. Nổi tiếng khắc khe cầu toàn, ông không bao giờ chấp nhận sản phẩm do mình dàn dựng xuất hiện lỗ hỏng.

"Cô Trình, có vẻ hôm nay sức khỏe cô không được tốt nhỉ. Diễn xuất vô cùng gượng gạo và mất tự nhiên. Tôi đã nói, diễn viên phải thật chú tâm thì mới thành công hoá thân vào nhân vật được. Lẽ nào trước khi bấm máy, cô còn chưa phân tích kịch bản hay sao?"

Hứa Đông Thành dứt lời, những cặp mắt ái ngại xung quanh lập tức đổ dồn vào Trình Khiết Nhi. Mọi người ai mà chả biết một khi đạo diễn Hứa nổi giận, hệ quả đằng sau tệ hại thế nào. Nếu không phải yêu cầu đổi diễn viên ngay tức khắc, thì chắc chắn ông sẽ từ chối tiếp tục đạo diễn cho MV.

Quan trọng nhất, lời vị đạo diễn nhận xét hoàn toàn chí lý, dưới khung cảnh chiều tà tĩnh lặng, trái tim mỏng manh dù cố gắng cách mấy, vẫn bị ảnh hưởng bởi cảm xúc cá nhân, rốt cuộc, không thể làm chủ lý trí, chính Trình Khiết Nhi lại để bản thân ảnh hưởng đến công việc lần nữa.

Vậy là cô đưa tay xoa huyệt thái dương, ão não nhỏ giọng: "Xin lỗi! Tôi sẽ cố gắng diễn tốt hơn.".

Cách Trình Khiết Nhi có vài mét, đôi mắt màu trà dõi theo cô khẽ lướt qua tia lo lắng cực độ. Tàn dư của chứng cảm mạo phải hành hoành thân thể mềm yếu bao nhiêu, mới khiến một người đầy nhiệt huyết như Tiểu Trư ngốc mất tập trung tới mức này. Quý Hướng Không thề rằng, nếu chứng bệnh tồn tại dưới dạng vật thể định hình, anh hẳn là đã một tay bóp nát nó từ lâu rồi.

Trời thì càng lúc càng thêm tối, phân cảnh cuối quay đi quay lại vẫn bị đạo diễn đánh giá không đạt, nếu cứ tiếp tục chần chừ, khẳng định ngày hôm nay MV khó lòng hoàn thành. Nhận thấy tình hình có vẻ nghiêm trọng, Edward Dương bèn khẩn trương tiến tới gần Trình Khiết Nhi, xoa dịu tâm tình bối rối bằng góp ý nho nhỏ. "Tiểu Trình, em hãy thử tưởng tượng bản thân là cô gái trong bài hát Good Bye xem. Cô ấy đang đi dạo trên biển thì vô tình nhìn thấy chàng trai mình yêu thương thân mật cùng người con gái khác. Dùng trái tim cảm nhận những gì cô gái ấy phải trải qua. Em chỉ cần thể hiện chúng ra bên ngoài là được.".

Tựa hồ đoá hoa kết tạo bởi sương đêm, cô ngước đôi mắt đen láy nhìn Edward, không dám tin mình đủ khả năng làm tốt những gì anh diễn giải. Môi cô run run định chối từ, bỗng bắt gặp cái gật đầu đầy tin tưởng của đối phương.

Mà thời khắc ấy, còn có một người con trai khác cũng vô cùng lưu tâm đến Trình Khiết Nhi. Thần sắc tái nhợt trên gương mặt non mềm cho anh biết hiện tại sức khỏe cô rất bất ổn. Bệnh cũ chưa khỏi hẳn, Tiểu Trư ngốc đã phải đứng trước gió lạnh hàng giờ liền, nói không chừng cô bây giờ đang lên cơn sốt cũng nên.

Vì lẽ đó, thân thể cao lớn chẳng chút do dự, dứt khoát quay ngược về sau, Quý Hướng Không vốn nghĩ sẽ xin đạo diễn tạm hoãn lịch quay phim, anh dự tính, nán lại Jeju thêm một đêm để ngày mai ghi hình không phải vấn đề quá nan giải.

Chỉ là người đàn ông thật sự không ngờ, ngay khi đôi chân mạnh mẽ nhấc khỏi mặt đất, cánh tay anh lập tức bị bàn tay nữ giới uốn éo quấn chặt, âm điệu mật ngọt rói vào tai trong tình huống này, chán ghét tới độ khiến người ta ngộp thở. "Quý lão sư đừng đi, anh xem sắp quay tiếp rồi kìa.".

Quý Hướng Không gạt bàn tay đang bám riết mình, trừng mắt nhìn Giản Ly Đình, bất quá mỹ nhân thuộc diện da mặt dày hơn bức tường thành, không hề tỏ vẻ nao núng, ngược lại còn rất bình tĩnh, đẩy tầm nhìn sang bãi cát trắng.

Lần theo hướng cô ta chăm chú, là hình ảnh Hứa Đông Thành nghiêm túc ngồi trước màn hình, âm trầm ra hiệu cho phép diễn phân cảnh cuối một lần nữa. Quý Hướng Không tìm kiếm bóng dáng nhỏ bé giữa đông đảo nhân viên, nhìn thấy đang cô tập trung xem kịch bản, nộ khí trong người nhờ vậy tiêu biến đi phần nào.

Giản Ly Đình đứng ở bên cạnh, dù có chút bực tức bởi bị nam thần khước từ, song lấy việc thành công ngăn anh giúp đỡ tình địch làm điều an ủi, cô ta rốt cuộc cũng miễn cưỡng nhếch môi, nở nụ cười mãn nguyện.

Cả phim trường im phăng phắc, tận lực tập trung để không xảy ra bất cứ sơ suất nào. Đúng lúc đó, khẩu lệnh Hứa Đông Thành to rõ vang lên: "Chuẩn bị! Ba... hai... một... diễn!".

Tiếp nối giọng nói uy lực, vô số cặp con ngươi hồi hộp nhìn vào máy quay. Màn hình vi tính thu gọn chân trời màu đỏ thẫm, thu gọn bóng dáng đơn độc của người con gái bước đi trên bãi cát trắng.

Mỗi lần bàn chân chạm xuống lớp lạo xạo, cỗ căng thẳng vô hình lại đặc quánh trào dâng. Toàn thể ê kíp kỳ vọng rất nhiều về cơ hội cuối cùng, Trình Khiết Nhi nhắc nhở bản thân phải cố gắng diễn thật tốt, nhất định không thể để những người luôn cổ vũ cô thất vọng thêm nữa.

Ép chính mình hoá thân thành nhân vật trong bài hát, tưởng tượng bản thân là cô gái bị người yêu phản bội. Câu nói của Edward vài phút trước bất chợt trôi ngược, văng vẳng bên tai cô.

"Cô ấy đang đi dạo trên biển thì vô tình nhìn thấy chàng trai mình yêu thương thân mật cùng người con gái khác."

Tận mắt chứng kiến người con trai mình yêu thương nhất ôm hôn một người con gái không phải cô. Nội tâm đau đớn, giằng xé. Được rồi! Trình Khiết Nhi sẽ vận nội công làm hết sức mình. Chẳng lẽ một thiếu nữ đang thất tình như cô mà lại không vận dụng được chút cảm xúc nguyên bản gì vào thực tế hay sao.

Nói áp dụng là áp dụng ngay. Và quả nhiên, cách này khá công hiệu. Kiểu như khung cảnh phía trước tối sầm bởi lẽ mặt trời tắt nắng, nhưng nữ diễn viên cần phải cố tình làm cho người xem tưởng đâu vì lý do khác. Nói trắng ra là hoa mắt trước những gì vừa mới nhìn thấy đi.

Bờ biển, bãi cát, cánh rừng, mọi thứ đột nhiên biến mất. Cuối con đường thẳng tắp kéo dài chỉ còn bầu trời mịt mù khói sương. Dày đặc bủa vây thân thể, cô gái nhỏ đứng bất động, cảm nhận từng đợt tê tái xuyên qua da mỏng, len vào tận đáy tim. Đau quá! Đến Trình Khiết Nhi cũng chẳng hiểu tại sao cô lại diễn sâu tới thế, có lẽ nhờ tưởng tượng nam chính là Hàn Giai Nghiêm. Bước đầu vậy xem như tạm ổn, bây giờ, Trình Khiết Nhi sẽ tiếp tục nhập vai.

Người con trai cô đã từng quyến luyến, cam tâm tình nguyện đem tình cảm thiếu nữ thuần khiết trao hết cho anh. Nhưng mà một khắc này, anh lựa chọn rời bỏ cô, dang rộng vòng tay đón chào một người con gái khác. Đôi tình nhân ôm nhau thắm thiết dưới tầng sương đêm mờ ảo, họ dĩ nhiên rất hạnh phúc, còn cô, lại phải cố gắng lột tả nỗi đau đớn tận cùng.

Trong cuộc sống, thử thách nào cũng đều có giá trị của nó. Tiếc rằng khi rơi vào tình huống khó khăn, đa phần con người ta chỉ nhìn thấy mảng tiêu cực, vô tình bỏ quên mất mặt tích cực chúng mang lại. May mắn thay, Trình Khiết Nhi vẫn còn đủ sáng suốt để không quên lãng mục tiêu quan trọng. Chẳng hạn chuyện Hàn Giai Nghiêm hẹn hò đường đột ập đến tai cô, ngoài việc khiến tâm tình không mấy dễ chịu, ở phương diện khác còn tác động cảm xúc, giúp cô hoàn thành tốt vai diễn.

Vài giây sau đó cô thực sự đã truyền tải tới khán giả một hình ảnh hoàn toàn khác, đoạn phim sinh động hiện trên màn hình máy tính chính là khắc hoạ người con gái đang nỗ lực giấu đi tiếng khóc, tỏ ra mạnh mẽ để cơ thể không ngã quỵ xuống bờ cát lạnh lẽo. Ngón tay tê cứng đưa lên ôm ngực trái, nơi có trái tim khờ dại hướng về anh. Trái tim gánh chịu cơn đau nhói, quặn thắt theo từng tiếng nấc.

Sức lực quá yếu ớt để gắng gượng, dù rằng cô luôn cổ vũ bản thân phải thật kiên cường. Chấp niệm đổ nát rốt cuộc giúp cô hiểu được một số điều, trên đời này vốn dĩ không có người phụ nữ mạnh mẽ, chẳng qua là họ giỏi che giấu thôi.

Nước mắt Trình Khiết Nhi chảy dài trên khuôn mặt, hoá ra cô đã khóc. Cuối cùng, cô cũng giống như những người phụ nữ yếu đuối khác, tự tay trút bỏ lớp vỏ bọc vui vẻ, đối diện với con người thật của chính mình, đối diện với vết thương người đàn ông cô yêu nhẫn tâm đục khoét.

Nỗi đau này, ai sẽ đến giúp cô khâu lành lại? Có ai hiểu thấu được cảm nhận của cô? Có ai hiểu được nỗi đau không nói nên nói nên lời này không?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top