Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 85 (H+)

"Tôi muốn hỏi anh điều này, hai chúng ta... đã... cùng với nhau rồi sao?"

Vệt đỏ kéo dài từ gò má sang đến tận vành tai Trình Khiết Nhi, thậm chí Quý Hướng Không có thể thấy mai tóc cô đã thấm ướt mồ hôi lạnh.

Nhưng mà, cô nhất quyết không bỏ cuộc, chỉ sợ đối phương chưa hiểu tường tận vấn đề, cắn môi nói tiếp: "Vào cái đêm tôi ngủ lại nhà anh! Đã cùng anh... làm 'chuyện đó' rồi phải không?"

"Tôi đang nói... chuyện mà cô dâu chú rể thường làm với nhau."

Câu nói vừa dứt cũng là lúc Trình Khiết Nhi chính thức phong toả đường hô hấp, chẳng những vì ngượng ngùng, còn có cả sự nơm nớp, hồi hộp trước tình thế phải chờ đợi đại boss trả lời.

Quý Hướng Không đương nhiên sớm nhận ra mong muốn của cô, anh biết rõ thỏ trắng đang ám chỉ điều gì, bất quá đối với tính tình phúc hắc, bá đạo muôn thuở, sói xám đâu dễ dàng tha cho bạch thỏ. Vậy nên đôi mắt hổ phách tràn ngập thú vị, Quý Hướng Không thoải mái đứng dậy, hai tay theo thói quen cho vào túi quần, tiêu sái sải bước về hướng Trình Khiết Nhi.

"Chuyện cô dâu chú rể làm cùng nhau trong ngày cưới có rất nhiều..." Anh nghiêng người, chạm gương mặt hoàn mỹ vào chóp mũi cô, chất giọng ngang ngược thì thầm bên tai nhỏ, "Tuyên thệ, trao nhẫn, uống sâm banh, em bây giờ muốn hỏi cái nào?"

Quý Mặt Lợn thật biết chọc cho cô giận tới mức muốn cầm búa đập nát nhà anh.

Mà không! Phải đập thẳng vào mặt anh luôn mới đúng.

"Quý Hướng Không, anh đang cố tình bẻ hướng vấn đề. Rõ ràng anh thừa hiểu tôi không phải nói về chúng." Ỷ thế muốn bắt nạt cô à? Trình Khiết Nhi không dễ dàng chịu đầu hàng anh đâu.

Nhưng đối diện với thái độ chống đối của cô, người kia không mảy may tồn tại khó xử, mấy ngón tay thon dài còn làm càng mơn man mái tóc dài mượt xoã sau lưng cô, bất chấp thái độ cô sặc mùi súng đạn.

"Do em nói chưa rõ ràng. Tôi không tường tận làm sao trả lời?"

Biểu cảm dửng dưng có làm người ta tức chết không chứ! Được! Muốn rõ ràng thì cô cho rõ ràng luôn.

"Ok! Vậy tôi hỏi anh..." Cô nuốt nước bọt, dồn hết can đảm hỏi, "Đêm đó sau khi uống say, chúng ta đã làm những gì?"

Nam nhân chăm chú vào cánh môi anh đào bị chủ nhân nó cắn đỏ lựng, ngón trỏ rời mái tóc nâu, âu yếm vuốt ve làn môi căng mịn.

"Đôi môi này của em, cưỡng hôn tôi."

Người con gái trước mặt anh rùng mình một cái, khối cảm giác lạ lẫm truyền qua vị trí tiếp xúc, chạy khắp cơ thể, cô hé miệng, lắp bắp trong vô thức: "Như... như thế nào lại..."

"Là như thế này."

Âm điệu trầm thấp vừa vặn rót đến tai Trình Khiết Nhi, vốn dĩ cô định ngước mặt hỏi anh rốt cuộc muốn đề cập điều gì.

Chỉ là giây kế tiếp cô không thể, bởi vì bờ môi run rẩy đỏ ủng của cô đã bị bờ môi gợi cảm kiêu ngạo của anh phủ lấy.

Cảm giác mềm mại bịt chặt khiến Trình Khiết Nhi yếu ớt run rẩy, cánh tay trước ngực bất giác buông thỏng, đánh rơi quyển từ vựng tiếng Hàn xuống đất.

Mười phút trước chẳng phải cô còn hùng hổ đòi đi tìm thầy giáo khác sao, vì cớ gì khoảnh khắc này thân thể lại nhũn ra như đống bọt biển, bản thân hoàn toàn càng không có biểu hiện khước từ hay phản đối.

Xấu hổ hơn cả vẫn phải kể tới một giây sau, lúc cô mất luôn khả năng giữ thăng bằng, suýt té ngã xuống sàn gạch hôn đất, cánh tay trắng nõn buộc phải choàng qua cổ Quý Hướng Không, bám trụ ôm lấy anh.

Một tiếng "A..." nhè nhẹ phát ra cổ họng Trình Khiết Nhi, lập tức cô nghe thấy Quý Hướng Không cười khẽ đầy thích thú.

Lý trí trỗi dậy thúc giục cô mau kết thúc tư thế quá đỗi ái muội giữa hai người. Tiếc thay người đàn ông sớm đã chế ngự được cả hai bàn tay làm loạn sau gáy mình, cô nổi loạn cựa quậy, lại bị anh gắt gao thêm phần ghì chặt. Kết quả, chiến lược 'vượt ngục' mờ mịt chưa đâu tới đâu, đợt phản công của địch thủ đã đảo ngược cục diện.

Mà mọi việc tồi tệ hơn hẳn khi Trình Khiết Nhi bị một sức mạnh áp đảo bất ngờ đẩy vào bước tường đằng sau. Vẫn chưa kịp ngơ ngác, môi hoa đào đã bị anh nuốt lấy, tha hồ tách ra cắn mút.

Trong đầu cô bấy giờ không khỏi hiện lên dày đặt dấu chấm hỏi, đây là anh đang dựng lại tình huống?

Cô ngờ ngợ so sánh giữa quá khứ và hiện tại, so với nụ hôn dưới mưa ngày nào, nụ hôn mà cô đang đón nhận xét về độ mãnh liệt, cháy bỏng, chỉ có hơn chứ không kém.

Bằng chứng, dưỡng khí trong khoang miệng cô bị Quý Hướng Không hút hết rồi. Trình Khiết Nhi vì khó thở đành phải hé môi tìm kiếm không khí, chiếc lưỡi xấu xa của người nào đó nhân cơ hội này bèn len vào, quấn lấy lưỡi cô, tha hồ mút mát, ngang tàn khám phá từng ngõ ngách bí ẩn, lưu luyến quấn quít như thể nơi đó tồn tại rượu ngon, chờ anh thưởng thức.

Quý Hướng Không hưởng thụ sự non mềm, trơn trượt ở nơi cô, khát khao gần gũi ẩn náu ở nửa thân dưới sớm đã bùng phát, thôi thúc anh ghì chặt chiếc gáy xinh đẹp, từng bước xâm nhập sâu hơn vào khoang miệng cô, bàn tay còn lại cũng phối hợp rơi trên vòng eo thon gọn đang uốn éo vặn vẹo vì khó chịu.

Nam nhân xấu xa rời khỏi đôi môi anh đào dính đầy mật ngọt. Thay vì tha cho Trình Khiết Nhi, môi mỏng quyến rũ một lần nữa bỗng kẹp lấy cánh môi dưới của cô, dường như đang cuồng dã mút mát, mà dường như đang sủng nịnh cắn yêu, tỉ mỉ gặm nhấm từng chút, từng chút một.

Phải trải nghiệm nụ hôn quá cuồng nhiệt và sâu sắc, cô mất khả năng kìm nén, vô tình để tiếng nỉ non trôi khỏi cổ họng, vang lên một cách đầy gợi tình. Ngay chính bản thân Trình Khiết Nhi cũng không ngờ được âm giọng của cô lại phóng đãng, mê người đến như vậy.

Thứ âm thanh êm ái đẩy nhịp tim Quý Hướng Không trở nên rối loạn, anh giờ đây rốt cuộc hiểu được cảm giác thế nào là muốn ngừng nhưng không thể ngừng được. Trình Tiểu Trư hệt như nàng tiểu hồ ly, câu dẫn anh bằng vẻ đẹp ngây thơ dụ hoặc, cho nên Quý Hướng Không đáp trả tiếng rên của cô bằng chuỗi hô hấp nặng nề, đồng thời là dứt khoát đem đôi tay ngọc ngà đưa cao lên đỉnh đầu.

Anh nghiêng người, thì thầm với cô như trong giấc mơ, giọng nói khản đặc minh chứng cho việc phải cố kìm nén dòng hỏa dục nguy cơ sẽ vỡ tràn.

"Cô gái ngốc, em có thắc mắc rằng sau đó chuyện gì đã xảy ra không?"

Không có tiếng trả lời, đôi mắt cô mơ màng đắm chìm dưới cái nhìn hút hồn của anh. Nụ hôn ngọt ngào thôi miên thần trí Trình Khiết Nhi, toàn thân cô cứng đờ y hệt con búp bê, để mặc anh muốn làm gì thì làm.

Quý Hướng Không uốn khóe miệng vẽ hình vòng cung đẹp đẽ, đáy mắt màu trà cũng lướt qua tia sáng đảo điên ma mị. Người đàn ông bế gọn thân thể thơm mùi hoa đào đặt xuống ghế sofa, rồi thuận lợi nằm đè lên phía trên cô. Trình Khiết Nhi bên dưới vội có chút hoảng loạn, tuy nhiên vẻ uyển chuyển, ấp e của thiếu nữ quả thật trội hơn nhiều hơn, giống như bông hoa nở rộ chuẩn bị đợi người ta đến hái, sắc hương ngào ngạt, phong vị mê hoặc vô cùng.

Cô ngây ngất chớp hàng mi, phát hiện đáy mắt anh đã vây kín những đợt sóng mạnh mẽ. Một đôi mắt đục ngầu vì khao khát hòa làm một cùng người con gái trong vòng tay.

Đêm hôm ấy, anh và cô... phải chăng cũng từng giống như vậy?

Nét mặt Trình Khiết Nhi luân phiên biến đổi phức tạp, chỉ là Quý Hướng Không nhất thời không kịp để ý tới điều đó, bởi lẽ tâm tư anh đã yên vị tại gò ngực căng phồng nhấp nhô, ẩn hiện mờ ảo sau lớp áo mỏng. Đáy lòng kiềm chế dao động mãnh liệt, tay Quý Hướng Không dịch chuyển dọc theo hàng cúc áo, dứt khoát cởi bỏ vải vóc phiền phức rườm rà.

Trình Khiết Nhi không còn y phục che chắn, khí lạnh bên ngoài khiến cô không nhịn được khẽ run lên một hồi.

Quý Hướng Không chậm rãi cúi thấp đầu, mớ tóc đen trước trán chạm vào xương đòn cô mẫn cảm, làn môi ương ngạnh khắc vẽ vô số dấu vết trên đỉnh tuyết sơn cao ngất.

Nhắm mắt cảm nhận loại kích thích lạ lẫm, cô siết ghì bàn tay, móng tay bấu sâu lòng bàn tay tạo nên những vết cong ửng đỏ. Mảnh kí ức mờ nhạt trong tiềm thức được nhen nhóm, dần dần ghép nối rồi ngược thời gian quay trở về. Con tim thổn thức reo vui, hơi thở đàn ông gấp gáp hòa lẫn tiếng nữ giới rên rỉ, mọi thứ đều y hệt như đêm hôm ấy chẳng hề thay đổi.

Duy nhất một điểm khác biệt, chính là vào khoảnh khắc này, Trình Khiết Nhi thực sự không có sự dẫn đắt của men rượu, đầu óc cô hoàn toàn tỉnh táo. Nhờ vậy mới bàng hoàng phát hiện, cơ thể non mềm của cô lưu luyến cảm giác gần gũi Quý Hướng Không. Thứ xúc cảm không đơn thuần chỉ là ham muốn xác thịt, mà còn có sự đồng điệu giữa trái tim với trái tim. Cô rất muốn, rất muốn dang tay, ôm chặt người đàn ông nằm bên trên, dâng hiến những gì thuần khiết, quý giá nhất đời con gái cho anh. Hay nói cách khác, cô... hình như đã yêu anh mất rồi.

"Tiểu Trư ngốc, lẽ ra ban nãy em nên rời khỏi... Làm sao đây? Tôi không tự chủ được nữa..." Anh khó khăn nhấc môi, khản đặc thốt từng chữ, con ngươi sắc hổ phách ánh lên dục vọng cường thế. Bàn tay to dày vuốt ve cần cổ cô, nắn bóp cả đôi nhũ nhục lấp ló sau lớp vải xộc xệch nửa kín nửa hở.

Cái đụng chạm vào vị trí no đầy hoàn mỹ khơi mào cảm giác nhồn nhột ở Trình Khiết Nhi. Ngăn không cho bản thân cười thành tiếng, cơ bụng cô tận lực co thắt cố gắng không phát ra âm thanh.

Và hành động này cũng mau chóng bị Quý Hướng Không phát hiện.

Đặt lên môi cô nụ hôn thâm tình, dây dưa gặm cắn, anh xót xa nán thật lâu trên vùng cổ láng mịn.

"Tiểu Trư, em thật gầy! Xem ra tôi cần phải chú ý tới chế độ dinh dưỡng hàng ngày của em." Anh chầm chậm di chuyển chiếc lưỡi ướt át xuống, hôn đôi bồng đảo co dãn nép trong áo con, qua một hồi lâu, chợt xấu xa nói, "Em nhỏ bé như thế, làm sao chịu nổi sự giày vò của tôi, hửm?"

Người đàn ông dứt lời liền nghịch ngợm cọ cọ má vào cổ cô, kế tiếp là dùng răng cởi dây áo lót vướn víu trên vai nhỏ. Nhiệt nóng tựa vũ bão bao trùm khắp cơ thể Trình Khiết Nhi, không khí xung quanh đặc sệt khiến cô phải hít một hơi tự trấn tĩnh đầu óc. Suy nghĩ sáng suốt bỗng chốc vực dậy, hàng loạt khúc mắc lần lượt ùa tới, Trình Khiết Nhi không ngừng tự hỏi chính mình: Rốt cuộc giữa anh và cô là mối quan hệ gì? Hàng xóm của nhau? Đại boss với con sen? Hay là thầy giáo với học sinh? Chẳng phải trước đây chỉ cần mở miệng mười câu đã có chín câu chửi sao? Bắt đầu từ khi nào, cô và Quý Hướng Không lại trở thành mập mờ không rõ ràng như thế?

Cô bị làm sao vậy chứ? Dẫu rằng bản thân nảy sinh tình cảm ngoài ý muốn với anh, nhưng chắc gì anh ấy thật lòng yêu thích cô. Nếu như những việc Quý Hướng Không đối với cô chỉ là cảm xúc nhất thời, tìm kiếm sự mới mẻ lấp đầy nỗi cô đơn, trống trải thì cô hôm nay sẽ lựa chọn cự tuyệt.

Hy vọng tương lai có thể tìm được tình yêu chân thành, khắc cốt ghi tâm, cô dùng chút lý trí còn sót bắt lấy bàn tay đang cởi bỏ váy áo trên người mình, đôi tay chạm tới gương mặt Quý Hướng Không, thận trọng nâng nhẹ.

Người đàn ông có hơi bất ngờ vì hành động bài xích. Từ trên nhìn xuống, thu gọn nét nghiêm túc lạ thường đọng trong đôi mắt cô.

Anh thấy Trình Khiết Nhi nhìn thẳng vào mắt mình, giọng nói cô êm dịu tựa mạch khê: "Quý Hướng Không... anh có thích tôi không?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top