Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 92

Khoảng không thêm phần mờ mịt dưới hiệu ứng đèn led, cô gái nhỏ sững sờ ngước lên, khuôn mặt xinh đẹp phủ một lớp đỏ rượu nhức mắt với những giọt rượu li ti chảy dọc xuống cằm. Ướt át làm Trình Khiết Nhi bừng tỉnh, nhận ra kẻ vô duyên vô cớ muốn sinh sự ở đối diện là ai.

"Quách tiểu thư, động thái vừa rồi của cô thật không giống người có học thức chút nào!" Bức xúc hiển nhiên dễ thấy, Trình Khiết Nhi nhíu mày gạt đi chất lỏng lành lạnh trên má, thẳng thừng buông lời.

Người phụ nữ váy ngắn cũn cỡn tay cầm ly rượu chân cao rỗng trợn ngược con ngươi, bộ dạng y hệt con sư tử nhe móng vuốt, ưỡn ngực khoe cổ áo khoét sâu thiếu điều nhìn thấy cả nội y.

"Hồ ly tinh chết tiệt, dám chửi tôi là người không có ăn học sao? Loại phụ nữ không biết xấu hổ đi cướp bạn trai người khác! Đáng lý ban nãy tôi phải ném cái ly này vào mặt cô mới đúng."

Lời chưa dứt, Quách Thư Nghi đã hung tợn giơ cao vật thủy tinh, thuận đà từ trên giáng xuống. Ngay tức khắc, Trình Khiết Nhi tóm lấy cổ tay cô ta, mau chóng ngăn cản hành vi điên rồ thiếu suy nghĩ. Quách Thư Nghi đâu ngờ được một cô gái yếu ớt như Trình Khiết Nhi cũng có ngày chống trả với mình. Máu nóng phun trào, cô ta nghiến răng, tay tăng lực đạo, nhằm thẳng đỉnh đầu tình địch mà ném tới.

"Tiện nhân, hôm nay tôi giết cô!!!"

Cổ tay Trình Khiết Nhi bị móng giả của Quách Thư Nghi cào bật máu, cô vẫn không yếu đuối bỏ cuộc, tay còn lại giằng lấy ly rượu đối phương đang nắm giữ. Hai người phụ nữ trong tư thế giằng co quyết liệt, khung cảnh cuối góc bar phút chốc trở nên hỗn loạn. Mà thật không may, sân khấu ở quá xa, mọi người thì đang đắm chìm cùng điệu nhảy, âm nhạc cơ bản là át đi gần hết thanh âm xô sát.

"Quách Thư Nghi, giữa tôi và Quý Hướng Không chỉ là quan hệ bạn bè, hà cớ gì cô phải nhọc tâm hơn thua giành giật!" Đợi Quách Thư Nghi ngang ngược dồn mình vào lưng ghế sofa, Trình Khiết Nhi đã không kìm được phẫn nộ, chân đi giày cao gót gập cong, không lệch nửa phân đá trúng ống quyển cô ta.

Thiên kim nhà họ Quách đau đớn thấu xương, bàn tay hùng hổ nhấc lên cao để lại một cái bạt tai thật kêu bên má phải của Trình Khiết Nhi. Mắt cô ả long sòng sọc chẳng khác nào thú dữ xổng chuồng, cuống cuồng chửi bới: "Câm mồm đi đồ chó cái! Cô chính là cậy nhờ thân thể dơ bẩn này dụ dỗ Không Không chứ gì! Tốt! Tôi cho cô toại nguyện! Giúp cô lột sạch hết ngay tại đây để cô tiện quyến rũ đàn ông!"

Khi ghen tuông chạm đỉnh điểm, phần đông nữ giới có thể có những hành động mà bạn không ngờ đến nổi. Huống hồ Quách Thư Nghi tính tình cay nghiệt, hống hách coi trời bằng vung không phải ngoại lệ. Cô ta đã nói thì nhất định sẽ làm.

Vứt cái ly rỗng xuống đất vỡ vụn, người phụ nữ khẩn trương siết ghì hai tay Trình Khiết Nhi, hung hăn đem cổ áo cô xé toang.

"Quách Thư Nghi, mau dừng lại! Nếu như hôm nay tôi bị thương, cô nghĩ mọi người sẽ bỏ qua cho cô sao?"

Trình Khiết Nhi xô ả đàn bà hung tợn phía trên mình ra, vùng vẫy kháng cự thoát khỏi kiềm kẹp của đối phương. Cô khổ sở túm chặt lớp vải ren mỏng, chấm dứt hành động cấu xé. Nhưng Quách Thư Nghi không dễ chịu bỏ cuộc, cô ta sần sộ lườm háy, tiếp tục tấn công, đẩy dồn Trình Khiết Nhi xuống hốc ghế. Cô gái hoa đào bị vị thiên kim chọc đến tức giận ngùn ngụt, nhất thời giơ tay cào mạnh vào gương phấn son dày cộm.

"A... Con tiện nhân dám cào mặt tao! Chống trả à? Hay đấy! Cứ la hét đi! La hét nữa đi! Ha ha! Nhân viên ở đây đều là người của tao, để xem ai tới cứu mày!"

Quách Thư Nghi miệng rủa xả, tay không do dự một đường xẹt lên, xé ngực áo cô gái nằm gục dưới ghế sofa dài. Tiếng vải vóc rách vang lên ác liệt. Trình Khiết Nhi không tránh khỏi kinh hãi, vội đưa tay che chắn cơ thể. Ánh mắt dừng ngay phần da thịt trần trụi lộ ra trên người mình. Hoả khí sôi sục, cô dồn hết sức bình sinh, gửi tặng Quách Thư Nghi một cái tát trời giáng.

'Chát!!!'

Mỹ nhân họ Quách bất ngờ trước cú đánh phản công, mặt mũi tối sầm như đêm ba mươi, cô ả lảo đảo đứng dậy vớ ngay cái ly rượu đặt ngay mé bàn kính, muốn lần nữa gây thương tích. Đáng tiếc vũ khí nguy hiểm chưa kịp rơi trúng trán đối thủ, đã bị Trình Khiết Nhi nhanh hơn, gót giày cho một cước vào đầu gối.

Kết quả, một thân yểu điệu sang chảnh mất đà té ngửa về hàng ghế ở bàn rượu bên hông. Mấy cái ghế gần đó lật ngã đè lên cô ta, mặt bàn dao động, chai rượu trên bàn đổ lổn cổn, chất cồn cay nồng chảy xuống thân váy hàng hiệu, âm thanh đổ vỡ nối tiếp buộc nhân viên quầy bar phải tức thì chạy đến hiện trường.

Lúc tới nơi, hai nam bồi bàn trẻ tuổi chỉ biết đứng ngơ ngác nhìn nhau, bởi lẽ họ không tài nào tưởng tượng ra Quách đại tiểu thư thân thủ cao thâm, oanh oanh liệt liệt dúi tận tay họ sấp tiền mua chuộc dày cộm bấy giờ lại váy áo ướt nhẹt, tóc tai bù xù, lồm cồm chui ra từ gầm bàn, gò má thậm chí còn nổi bật vết cào dài sọc, thoát trông thảm hại vô cùng.

Bộ dạng tèm nhen khó coi tới chừng này, cô ta vẫn bất chấp mắng nhiếc hâm dọa: "Con tiện nữ... mày giỏi lắm! Dám động đến Quách Thư Nghi tao! Mày sắp tận số rồi."

Hai nhân viên bồi bàn biết thân biết phận tiến lên đỡ lấy thiên kim Quách gia, dùng khăn ướt lau khô váy áo cho cô ta. Dường như để thỏa mãn hiếu kỳ, cả hai liếc nhẹ về nhân vật lợi hại đang ưu nhã nâng người đứng dậy. Cô gái xinh đẹp váy trắng nhuốm màu rượu đỏ nhạt, khuôn mặt ướt át in hằn năm ngón tay tuy nhiên nhuệ khí thì không nửa phần thuyên giảm. Cô ấy khéo léo che đi ngực áo rách tươm, giày cao gót tinh khôi bước tới gần kẻ lắm mồm, khinh thường nhếch môi anh đào, rành mạch tuyên bố: "Quách tiểu thư, cô hôm nay thua rồi."

"Tôi không nói trận ẩu đả. Tôi nhắc về tất thảy mọi chuyện cô gây cho tôi xuyên suốt thời gian qua. Nó vừa đủ chứng minh... cô... là kẻ thất bại. Tiểu thư biết vì sao không? Vì một khi người đàn ông của tiểu thư đã hết vấn vương, dù không có tôi, cũng sẽ có hàng trăm, hàng nghìn cô gái khác. Hơn nữa, xuất thân gia tộc quyền quý, cư xử vẫn nên biết chừng mực. Về nhà đóng cửa sám hối, nhân tiện dẹp luôn sự đố kỵ ấu trĩ trong lòng tiểu thư luôn đi, nhé!" Cô gái thư thái miết phẳng tà váy bị nhăn, thu hồi cặp mắt coi xét đối phương, sau khi nói hết câu, liền ưu nhã quay lưng, cước bộ đều đều thong thả.

Quách Thư Nghi vì mấy lời châm chọc kia bèn tức tới mức da dẻ biến sắc, khớp ngón tay cuộn chặt kêu răn rắc, quai hàm bạch ra. Chẳng biết ngày cô ta thấm thía lời nói của Trình Khiết Nhi có tồn tại hay không, nhưng thời khắc này, cô ta biết rõ một điều: Quách Thư Nghi cô ta chắc chắn sẽ trả thù kẻ làm mình mất hết thể diện. Bắt con hồ ly nghênh ngang họ Trình kia phải trả giá gấp ngàn lần.

Chai Whisky chễm chệ trên bàn rượu, thoáng chốc vì hành động trút giận của Quách Thư Nghi mà bể nát. Phục vụ ái ngại đưa mắt nhìn đống vụn thủy tinh dưới sàn rồi e dè ngó qua kẻ phá hoại đứng lù lù kế bên.

Người phụ nữ giận cá chém thớt nổi đoá, nước bọt tung toé, gằn từng chữ: "Nhìn cái gì??? Gọi điện đến dinh thự Quách gia, ba tôi thanh toán hết!!!"

***

Trình Khiết Nhi mang tâm trạng nặng bực dọc, băng qua lớp lớp dãy bàn ghế, tránh xa vị tiểu thư đanh đá thích bạo lực. Ánh đèn quầy bar huyễn hoặc phần nào hạn chế độ nhạy bén thị giác. Một phút không cẩn thận đâm phải vật thể cao lớn cưng cứng, cô sững người, vội vàng xoa xoa vầng trán đau điếng, nhỏ giọng than: "Ui da!"

Từ từ ngẩng mặt và nhốt trọn tận sâu hàng ngàn dây lưới đen láy đôi mắt nam nhân đang dịu dàng đánh giá mình, Trình Khiết Nhi khó tránh lúng túng, đôi chân tức tốc lùi về sau một chút, miệng lắp bắp mấy chữ: "Anh... Dĩ Thần..."

"Khiết Nhi, em đang định đi đâu à?" Người đàn ông ôn nhu nghiêng đầu, viền môi mỏng uốn cong tự tiếu phi tiếu. Sàn nhảy chẳng chút phong vị sớm làm anh chán ngán, không ngăn được trái tim ngừng nhớ đến cô gái hoa đào, phải chạy tới đây để gặp cô bé.

Rất khó để cưỡng lại sự ấm áp, nhẹ nhàng chứa đựng trong ngữ điệu trôi thuận từ thanh quản Bạch Dĩ Thần, Trình Khiết Nhi chớp nhẹ mi mắt nhìn anh, thầm rủa khoảng cách giữa hai người lúc này quá gần đi. Cô thậm chí có thể cảm nhận hương nước hoa nhàn nhạt phảng phất mùi rượu lướt qua chóp mũi. Nam giới khi say đúng là toát lên một sức hút ma mị.

Bất quá Trình Khiết Nhi không cho phép bản thân suy diễn lung tung nữa. Xóa tan ý niệm vượt giới hạn, cô hắng giọng đáp: "Không khí quầy bar hơi ngột ngạt, em muốn ra ngoài hóng mát thôi. Thật ngại quá, xin được đi trước ạ."

Cô cúi chào đàn anh, kế tiếp bèn vội vội vàng vàng xách tà váy định chuồn khỏi. Chỉ là cô chậm một bước rồi, bàn tay rắn rỏi nào đó đã kịp thời níu lấy khuỷu tay trắng nõn nà. Trình Khiết Nhi hốt hoảng co rụt người. Thân hình đàn ông to lớn trái ngược lại ngả về phía cô, lực từ cánh tay vòng qua eo thon áp Trình Khiết Nhi sát vào lồng ngực. Bạch Dĩ Thần ngưng tụ sự chú ý trên đường nét ưu mỹ ươn ướt chất lỏng đỏ nhạt, trên cả dấu bầm rõ ràng nơi gò má non mềm. Sóng mắt anh thoáng hiện sự lo lắng, chất giọng trầm thấp mơn man vành tai cô: "Cô gái thú vị, em tại sao lại bị thương?"

"Cái đó... em... em... bất cẩn vấp ngã." Khoảng khắc bối rối không nghĩ ra lý do nào hay hơn, Trình Khiết Nhi nói năng lộn xộn, câu trả lời cũng thật bất hợp lý. Đến trẻ con còn thừa biết cô nói dối, đừng nói chi người nhạy bén, tinh tế như Bạch Dĩ Thần.

Cặp con ngươi hun hút rời khỏi cô gái nhỏ, thâm thúy lượn một vòng toàn cảnh club. Trong luồng sáng nhấp nháy đủ màu, anh thuận lợi tìm được bóng dáng váy ngắn đỏng đảnh lẩn khuất giữ đám đông. Bạch Dĩ Thần cau đôi lông mày rậm, xem ra lời cảnh cáo ở Jeju đối với người phụ nữ chua ngoa này một mẩu tác dụng cũng không có, vừa rồi, vẫn là anh tới chậm trễ.

"Dĩ Thần lão sư, em không sao đâu. Đừng lo lắng!" Trình Khiết Nhi ngại ngùng gỡ từng ngón tay gân guốc đặt trên eo thắt lưng ong.

Tư duy Bạch Dĩ Thần bị âm điệu trong trẻo vực tỉnh. Và rồi tầm nhìn anh vô tình đông cứng ở phần cổ áo thiếu nữ trễ lệch xuống bầu ngực, nơi có da thịt trắng hồng hiện hữu trước mắt, một bộ phận mềm mại nào đó không ngừng gấp gáp nhô lên hạ xuống theo nhịp thở chủ nhân. Như một loại phản ứng tự nhiên, cơ thể Bạch Dĩ Thần nhanh chóng bất động, sắc mặt anh đã đỏ nay càng đỏ đậm hơn.

Trình Khiết Nhi không mất quá nhiều thời gian để nhận thấy điểm khác thường. Chầm chậm dời mắt theo vị trí Bạch Dĩ Thần lưu ý, cô phát hiện bản thân vì mải mê thuyết phục anh, sơ xuất quên mất dùng tay che chỗ váy áo bị xé rách lại.

Trước tình huống khó xử, nhiệt nóng lập tức lan tỏa khắp người, Trình Khiết Nhi khao khát đào một cái lỗ chui xuống, cánh tay cong thành dấu X, trực tiếp cắt đứt ánh mắt rực cháy của đối phương. Không đợi Bạch Dĩ Thần nói thêm bất cứ điều gì, thời điểm này, đôi chân nhỏ cơ hồ gắn thêm tên lửa, thổi phù một cái, liền khởi động chạy trốn mất.

***

Trên sân khấu khiêu vũ, điệu valse trữ tình ngân vang đoạn cao trào, từng đôi nam nữ mê mẩn ôm nhau, nhẹ nhàng xoay chuyển. Nhưng, trong số đó không hề bao gồm nữ thần catwalk Giản Ly Đình.

Đứng giữa khung cảnh lãng mạn huyền ảo, lòng dạ mỹ nhân catwalk đối lập cứ y hệt ngồi trên đống lửa, không ngừng nghỉ giằng co, chiến đấu với lo âu. Cắn răng chịu trận khiêu vũ với tên háo sắc Chương Trác Tề, đôi mắt nhạy bén vẫn đau đáu liếc ngang liếc dọc club, tìm kiếm người đàn ông trong lòng.

Tồi tệ nhất, đến một giây nọ, cô ta nhìn thấy vị trí bàn rượu dành riêng nhóm nhạc thần tượng Sirius bỗng dưng trống trơn. Điều báo động là không riêng gì Quý Hướng Không, cả cô gái Trình Khiết Nhi kia cũng biệt tăm tung tích. Giản Ly Đình vô cùng nóng ruột, đầu óc tức tối ùn ùn nổ đom đóm. Vậy mà giữa cục diện rối tung rối mù, gã nhiếp ảnh gia dâm tặc còn trơ trẽn sàm sỡ, đưa tay bóp bờ mông đầy đặn của cô ta.

Đã hao tốn thời gian hạ mình phục vụ gã xấu xa, hắn còn không biết điều, châm ngòi pháo chọc giận nữ chúa, Giản Ly Đình dĩ nhiên không giữ nổi phòng tuyến chịu đựng, thẳng thắn đẩy con cáo già háo sắc sang một bên. Trước khi bỏ đi, cô ta không nể nan quăng thẳng một câu vô mặt hắn: "Xin lỗi, tôi có việc rồi! Hôm khác gặp nhé."

***

Tấm gương sang trọng bên trên bồn rửa mặt phản chiếu da thịt không tì vết nhuộm đỏ màu dâu tây, cô gái sở hữu vẻ đẹp thuần khiết mỹ lệ hơi khom người, ngón tay chạm nhẹ vào vết xước ở gò má, nhăn mặt than đau một tiếng.

Cái cô tiểu thư Quách Thư Nghi năm lần bảy lượt tìm cô kiếm chuyện đó ra tay thực độc địa, cư xử thì chẳng phân tỏ đúng sai, nói lẽ phải càng không biết nói lẽ phải. Trình Khiết Nhi xưa nay tính tình luôn ôn hoà, hiền lành. Có điều, đó là với người đàng hoàng và có học thức, còn những kẻ vô lý ngang ngược, cô tất nhiên sẽ không yếu đuối nhân nhượng bọn họ. Nghĩ hoài nghĩ không thông, một người phụ nữ xấu xa, chanh chua như Quách Thư Nghi, làm sao Quý Hướng Không rung động với cô ta được nhỉ? Nhưng... Trình Khiết Nhi nhớ đến một đêm giúp Quý Hướng Không dọn dẹp phòng ngủ, bản tính tò mò thôi thúc cô mở quyển sổ chép nhạc của anh để rồi đôi mắt va phải bức ảnh trong quyển sổ lẫn dòng chữ anh nắn nót ghi. Tất cả đều là thật. Chúng hiện diện để nói cô biết, Quý Hướng Không, anh ấy từng yêu Quách Thư Nghi sâu đậm như thế nào.

Tâm trạng bất chợt u ám tới lạ kỳ, Trình Khiết Nhi lênh đênh giữa dòng suy tư vô tận, thầm hỏi không rõ hôm nay ngày gì mà xảy ra bao nhiêu là biến cố, hại cô hết trải qua phấn khởi hồi hộp, lại hóa sợ hãi, hoảng hốt, sau cùng còn khuyến mãi thêm pha tức giận ngút trời. Đã vậy, cách đây vài phút còn lâm tình cảnh gượng gạo trước mặt Bạch Dĩ Thần. Ôi! Cảm xúc cứ luân phiên lên xuống thất thường không khéo có ngày cô mắc bệnh tim mất.

Trình Khiết Nhi thở dài nặng nhọc, cúi đầu vốc nước rửa mặt cho tỉnh táo. Cô cẩn thận dùng khăn ướt lau khô, tầm mắt chợt dừng trên ngực áo. Một đợt hô hấp nặng nề nữa tràn về.

Rắc rối đây, lễ phục hỏng nặng quá, cô cần phải tìm cách xử lí đàng hoàng mới mong yên tâm đi khỏi toilet được.

Loay hoay gần mười phút buộc phần dây áo bị rách, vẫn chưa tự tin lắm với bộ dạng hiện tại. Trình Khiết Nhi lanh trí xoã luôn đuôi tóc hạt dẻ, hất lên đằng trước che đậy chỗ cơ thể bị lộ ra, tiếp đến, cô gom hết dũng khí rời khu vệ sinh.

Khoảnh khắc bước ra cửa WC, Trình Khiết Nhi đột nhiên sững người, nhớ đến điều quan trọng.

Phải rồi! Quý Mặt Lợn! Anh bây giờ thế nào nhỉ? Ban nãy Quách Thư Nghi tới gây rối làm cô cũng quên mất việc đi tìm Quý Hướng Không.

Nỗi thấp thỏm chìm vào quên lãng nháy mắt vực dậy, Trình Khiết Nhi cố gắng động não. Trong một phút, cô đã thúc giục bản thân vào toilet nam xem thử anh ta ra sao. Không ngoại trừ khả năng hàng xóm phúc hắc đang làm bạn với bồn cầu, nôn thốc nôn tháo. Trình Khiết Nhi từng trải qua cơn thịnh nộ của dạ dày, cô hiểu rõ trạng thái đó không hề dễ chịu.

Hồi trước, những khi cô gặp khó khăn, Quý Hướng Không luôn ở bên cạnh hết lòng giúp đỡ. Bây giờ anh xảy ra chuyện, cô đâu thể nào bình thản khoanh tay đứng nhìn.

Vậy là cô quyết định quay ngược trở vào, bước chân rón rén rẽ sang hướng WC nam, cẩn thận trông trước trông sau xem có ai bắt gặp hay không. May mắn trời đã khuya, mọi người chủ yếu tập trung vui chơi ở quầy bar nên ít ai lui tới khu vực này, Trình Khiết Nhi cơ bản không cần lo lắng bị hiểu lầm như kẻ biến thái rình rập trước cửa toilet dành cho đàn ông.

Mất một lúc thám kính tình hình, cô bắt đầu thập thò ngó vào bên trong. Không khí im lìm quái dị lan tỏa hương hoa nhài đặc trưng của chất tẩy rửa.

Có vẻ như chả có người nào ở đây cả.

Kiên nhẫn bay đi hết sạch, Trình Khiết Nhi đánh bạo ép mũi giày lên ngưỡng cửa. Cô mặc kệ áp lực căng thẳng, cố gắng bước đi thật khẽ.

Đích thân coi xét buồng toilet thì rất chi là khiếm nhã, cho nên cô lựa chọn hạ tông giọng xuống mức thấp nhất, bất đắc dĩ gọi: "Quý Hướng Không, anh ở trong đó đúng không?"

"Quý Hướng Không, anh ổn chứ?"

"Anh cứ không trả lời như thế sẽ làm tôi lo lắng đấy!"

Trừ bỏ tiếng ma sát rất nhỏ bởi giày cao gót áp lên sàn gạch, không gian xung quanh vẫn chẳng hề mảy may bất cứ âm thanh đặc biệt gì. Đợt khí lạnh âm thầm bủa vây khiến Trình Khiết Nhi sởn hết gai óc. Tư duy cô đảo lộn. Lẽ nào... Quý Hướng Không thực sự chưa từng tới đây? Hay do cô quá quan trọng hóa vấn đề? Hoặc giả lúc cô đang rửa mặt ở buồng kế bên, anh ta đã trở vào quầy bar rồi chăng?

Điều này không phải không thể xảy ra.

Trình Khiết Nhi ngây người trong chốc lát, định quay trở lại club cầu cứu sự giúp đỡ. Có ngờ đâu đúng giây phút đôi chân nhấc khỏi sàn, một bóng đen to đùng mang theo luồng hàn khí áp bức bỗng bất thình lình xuất hiện cùng cỗ sức mạnh ập tới cánh tay cô. Động tác khống chế chuẩn xác, kéo gọn cả thân thể mềm mại vào trong phòng vệ sinh.

Trình Khiết Nhi không kịp phản ứng, chỉ có thể hét lên thất thanh: "A!!!"

***

Tại quầy rượu club Paris Night, người phụ nữ diện váy xẻ tà gợi cảm, dáng vẻ hớt hãi, toát mồ hôi hột hỏi thăm từng nhân viên bồi bàn về tung tích cặp nam nữ chưa đầy nửa tiếng trước còn ngồi ở bàn tiệc. Cô ta rõ ràng đang tận sức vun xới niềm tin, ấy vậy, mỗi lần nhận được câu trả lời, thất vọng lại thêm chồng chất. Chất đống tới cao hơn đỉnh núi. Suy tính tình hình kéo dài không ổn, Giản Ly Đình lập tức đứng dậy, quyết tâm cứu vãn trước khi quá muộn. Con cá lớn may mắn sa vào lưới, cơ hội ngàn năm có một cô ta sẽ không để xổng khỏi kiểm soát.

Mỹ nhân chân dài khẩn trương lục sùng khắp mọi ngõ ngách club Paris Night, dẫu là góc tường hay tận hốc hẻm không ai lưu tâm cũng chưa hề bỏ quên. Tiếc thay thượng đế không chiều lòng người, càng tìm kiếm nam thần họ Quý lại càng như chất lỏng bốc hơi, tuyệt vô âm tín. Giản Ly Đình do quá sốt ruột bèn nổi cáu. Từ lúc người đàn ông uống ly rượu tẩm thuốc tính tới nay cũng gần tròn một giờ đồng hồ, xuân dược khẳng định phát huy tác dụng rồi. Oái oăm, anh hiện lại đang mất tích với cô ả tình địch Giản Ly Đình hận không thể giết chết. Trường hợp xấu nhất nếu hai người họ ở cùng một chỗ, kết cục sẽ biến thành gián tiếp 'tác hợp' cho ý trung nhân và kẻ thù không đội trời chung, đồng nghĩa kế hoạch cô ta dày công chuẩn bị hoàn toàn phá sản.

Chết tiệt! Giản Ly Đình đâu thể nào chấp nhận sự thật khủng khiếp đó. Đêm nay, bằng mọi giá cô ta cũng cố nghĩ cách độc chiếm Quý Hướng Không, ép anh chịu trách nhiệm với mình cho bằng được. Dù phải hi sinh mạng người, Giản Ly Đình vẫn quyết đưa anh ta lên giường cho bằng được.

Thân thể chuẩn tỉ lệ đi ngang kệ trưng bày rượu, trong vòng chớp nhoáng, đáy mắt sắc lẹm lóe vụt tia rực rỡ. Còn một nơi... một nơi cô ta chưa soát qua.

Mà người đàn ông ưu tú kia... anh chắc chắn đang ở nơi đó.

***

Ngọn đèn trên trần nhà khuếch tỏa vào không khí tầng sáng vàng nhạt. Góc khuất chật hẹp cạnh vòi rửa thoảng hương hoa nhài nhè nhẹ, người đàn ông nắm giữ đôi tay thon thả, gắt gao ép thiếu nữ vóc dáng mảnh mai đến bức tường gạch cao cấp lạnh toát phía sau.

Miệng nhỏ bị bịt chặt, cô gái kinh hãi ngước nhìn nam nhân tuấn tú. Dù tận lực điềm tĩnh, vẫn không tránh khỏi ngỡ ngàng bởi những gì vừa trông thấy: cặp đồng tử của người ấy hằn lên chằng chịt tơ máu, đáy mắt màu trà không còn vẻ tinh anh, linh động như thường ngày, thay vào đó là sự mờ đục mê luyến, dùng dằng kháng cự, khuôn mặt lúc bình thường đã có bao nhiêu là yêu mị, quyến rũ, hiện giờ pha một làn đỏ ửng. Hình ảnh phong tình, phóng đãng này cô lại may mắn được chứng kiến. Bất quá, cô ấy nào có cơ hội ngắm nghía thoải mái, nguyên nhân là ở vài phút tiếp, anh đột ngột gục đầu lên vai gầy, hơi thở nam tính khó nhọc nóng rực phả tới vành tai, khiến cho tứ chi cô tê cứng, ngưng trệ hoạt động.

Cho đến khi lực kềm giữ ở cổ tay buông lỏng, đồng thời là người kia thành công khôi phục lý trí, tự nguyện trả tự do cho Trình Khiết Nhi, cô mới nhận thức được mọi chuyện đang xảy ra, dè chừng tách khỏi anh, há hốc mồm kinh ngạc: "Anh... Quý Hướng Không?"

Người đàn ông từ chối hồi đáp, chật vật chống tay tới bức tường gần nơi cả hai đang đứng. Lúc này, Trình Khiết Nhi dần lờ đờ phát giác trang phục thiếu chỉnh tề, tươm tất của anh: áo vest trắng ném vương vãi trên bồn rửa mặt, lễ phục xộc xệch, lộn xộn, cúc áo sơ mi cùng màu mở bung mấy nút, caravat lỏng lẻo, một khoảng rộng ở vòm ngực ướt đẫm mồ hôi đầm đìa. Mà bây giờ, bóng lưng Quý Hướng Không đang run bần bật, đáy mắt vụt qua nỗi chống chịu cùng cực.

Đối diện biểu hiện kỳ lạ của hàng xóm phúc hắc, Trình Khiết Nhi vừa kinh ngạc vừa lo ngại. Cô bắt đầu luýnh quýnh cựa quậy, vụn về nuôi ý định đặt tay đặt lên trán anh, môi hồng lắp bắp: "Quý... Quý Mặt Lợn, anh... anh làm sao vậy? Sắc mặt kém quá, tôi giúp anh kiểm tra thân nhiệt nha."

Mi tâm Quý Hướng Không co rút chịu đựng, anh vốn dĩ chủ động nghiêng đầu từ chối.

Tiếc là đã không kịp.

Bàn tay cô vừa chạm vào người anh, liền phát hoảng mà rụt về.

"Trời ạ! Sao nóng thế này? Có lẽ bị sốt rồi. Để tôi xem..."

Trình Khiết Nhi cho ra rằng Quý Hướng Không bị dạ dày hành hạ tới phát sốt, tay cô tiếp tục dịch chuyển lên gò má, lên cổ anh để xác định độ nóng cho thật kỹ càng. Nhưng, khi da tay nhẵn mịn thuộc về cô mới sượt qua xương hàm tinh xảo, người đàn ông đã khẽ rên một tiếng, nhanh như cắt liền vươn tay tóm gọn cổ tay cô.

Quý Hướng Không chiếm hẳn ưu thế, chân dài di chuyển dồn Trình Khiết Nhi lui tới góc tường, vòng tay mạnh bạo ôm lấy cả cơ thể cô không chừa một khe hở. Trình Khiết Nhi trân trân nhìn người đàn ông, trí óc trống rỗng chưa hiểu anh muốn làm gì, hai cánh tay cô đã bị anh giữ chặt trên đỉnh đầu.

Một khắc ngắn ngủi đó, trước mắt ngay tức thì tối sầm lại, anh đang hôn cô, bờ môi Quý Hướng Không dụ hoặc phủ lên đôi môi đỏ hồng mềm mại của cô, ra sức mút mát. Trong cơn hấp tấp mê loạn, nụ hôn ngấu nghiến, hoang dại đến ngạt thở.

*

💞 Bí mật thời Taisho 💞

Nếu như sinh ra ở thời Taisho với thân phận một sát quỷ nhân, Trình Khiết Nhi sẽ sử dụng Anh Hoa Tức, ngoài ra cô ấy cũng có thể thi triển thành thạo các chiêu thức của Luyến Tức và một ít Nguyệt Tức (những hơi thở trên là cô lĩnh hội được ở các trụ cột tiền bối). Kiếm thuật Trình Khiết Nhi sử dụng khi chiến đấu với quỷ thường là sự phối hợp, pha trộn giữa các hơi thở trên với nhau, nhưng phần lớn sức mạnh vẫn là tập trung vào Anh Hoa Tức. Vì vậy, hiệu ứng kiếm thuật sẽ là mưa hoa anh đào dưới trăng thôi miên đối thủ vào mộng cảnh, kiểm soát suy nghĩ, nước đi, cũng như các chuyển động của đối phương. Tuy nhiên, đôi lúc cô ấy cũng sẽ sử dụng hương hoa đào trên cơ thể mà áp chế quỷ, thay vì tạo ra Đào Hoa Chi Mộng hẳn hạ gục địch như trên.

Cô là trụ cột duy nhất, các kiếm sĩ cấp thấp không gọi theo hơi thở sử dụng, mà là ghép thẳng tên vào chức danh để gọi. Và mọi người thường gọi là Trình tiểu Đại trụ (bởi vì cô ấy đã lớn lên trong binh đoàn diệt quỷ và được đào tạo để trở thành một sát quỷ nhân từ hồi còn rất nhỏ, đồng thời cũng là sát quỷ nhân được phong trụ muộn nhất), nhưng dần dần về sau, cảm thấy chữ 'tiểu' đi với chữ 'đại' có hơi khập khiễng, nên đổi sang gọi bằng Trình tiểu Thượng trụ. (một cách gọi tôn kính dành cho trụ cột)

Khả năng kiếm thuật lẫn hơi thở cô sử dụng không phải là thật xuất sắc, nhưng rất có tiềm năng.

Trình Khiết Nhi sẽ sử dụng cả Nhật Luân Kiếm và mảnh lụa trắng để chiến đấu với quỷ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top