Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 93 (H+)

Trình Khiết Nhi mở to mắt nhìn người đàn ông đang gấp gáp hôn mình, nhất thời vì sững sờ mà quên mất phản ứng, để mặc Quý Hướng Không cuồng dã chiếm đoạt, nghiêng đầu xoay chuyển.

Nửa khuôn mặt anh đắm chìm cùng vầng sáng nhàn nhạt, bàn tay gân guốc mơn trớn vùng gáy thiếu nữ mẫn cảm, môi mỏng không ngừng cắn mút, thô lỗ cạy mở cánh môi hoa đào, trườn đầu lưỡi vào thưởng thức dư vị mật ngọt thuộc về khuôn miệng nhỏ.

Chỉ là rất nhanh, Quý Hướng Không đã vực dậy tỉnh táo. Anh vội vã rời môi khỏi cô, dứt khoát đẩy cơ thể yêu kiều ra, ngữ âm đứt quãng vang lên khản đặc: "Đừng đụng tôi... ly rượu có thuốc."

Cảm giác đến bất ngờ đi đột ngột làm Trình Khiết Nhi ngây ngẩn một hồi, lồng ngực tranh thủ nhấp nhô gom góp dưỡng khí, gò má cô vây kín rặng mây hồng xinh đẹp, cô tròn mắt, ngơ ngác hỏi đối phương: "Anh nói cái gì? Thuốc gì cơ?"

Quý Hướng Không khổ sở kìm nén dục hoả, chống tay vào tường, nghiến môi tới bật máu: "Đừng hỏi nhiều nữa! Mau! Mau... đưa tôi về nhà. Không được để bất kỳ ai biết chuyện này."

***

Lối hành lang dẫn tới khu vệ sinh biệt lập im ắng lạ thường. Trên mặt sàn trắng toát, cái bóng đen chầm chậm chuyển động, trực tiếp đem bầu không khí xung quanh cô đặc. Mũi giày cao gót vừa chạm ngưỡng cửa khu vệ sinh nam, dây thần kinh chủ nhân nó liền căng ra như sắp đứt, mỹ nhân hùng hổ xông vào, đẩy ván cửa buồng vệ sinh phía đối diện mở toang.

"Hướng Không lão sư, tôi biết anh trốn ở đây!!!" Cô ta nâng cao giọng, có tia sáng mờ ảo xuyên qua khe cửa, rọi lên hàng mi phủ lớp mascara cong vút, không gian vắng vẻ phản chiếu nơi tầm ngắm Giản Ly Đình chẳng có lấy một bóng người.

Tức thời, cô ta phẫn nộ siết tay thành nắm đấm, điên tiết mở tung tất cả gian phòng kế bên. Ngặt nỗi, người Giản Ly Đình muốn tìm không hề mảy may tí dấu hiệu từng có mặt tại đây. Kết quả thu nhận vỏn vẻ duy nhất con số không, mỹ nhân chân dài đạt đỉnh điểm hoảng loạn, cuống cuồng chạy đi khắp nơi thăm hỏi. Cả khu nghĩ dưỡng Paris Night gần như bị cô ta đào xới, bới móc không chừa một ngõ ngách.

Cuộc sống là một vụ mùa, nếu gieo hạt giống cam chua, thứ bạn thu được rốt cuộc cũng chỉ có đống quả chua chát. Giản Ly Đình dẫu cho trời sinh bản chất thông minh, một khi sự hiểm độc và mưu đồ đen tối che mờ mắt, vẫn là quên mất đạo lý muôn thuở bất dời ấy trong vũ trụ.

Mãi đến lúc bất lực khụy gối xuống nền gạch trắng toát, nữ thần catwalk còn mím môi không cam tâm, con ngươi sắc lạnh thống hận chồng chất. Mặc kệ hôm nay kế hoạch lên giường với nam thần họ Quý thất bại thảm hại, nhưng Giản Ly Đình đã thề mọi thứ sẽ không đơn giản kết thúc. Thua keo này thì bày keo khác, những gì bản thân muốn chiếm đoạt, rồi đến thời cơ thích hợp, người sở hữu, thâu tóm toàn bộ cũng sẽ là cô ta mà thôi.

***

Màn đêm rực rỡ, đèn đường y hệt những quả lê chín mọng đan xen vô số tòa nhà cao tầng, in xuống kính xe sẫm màu đô thị phồn hoa, tráng lệ. Vậy mà trái ngược, cô gái xinh đẹp ngồi ở ghế lái lại không còn tâm trạng nào để thưởng thức phong cảnh nữa. Lòng dạ ngổn ngang rối bời, tay cô khẩn trương điều khiển volant, mắt cứ đều đặn vài ba giây là quan sát gương chiếu hậu, kỹ càng theo dõi tình trạng người đàn ông phía sau.

Biểu hiện của Quý Hướng Không mỗi lúc một tồi tệ, nắm tay siết chặt, mặt mày đỏ gay, mồ hôi đầm đìa thấm ướt cả ngực áo sơ mi đen. Một giây kia không gượng nổi nữa, liền trực tiếp đổ vật xuống đệm ghế. Vốn dĩ cơ thể khó chịu khôn cùng, ấy thế anh vẫn cắn răng chịu đựng, dù một lời than vãn cũng tuyệt đối không thốt ra. Sự cố chấp của anh hoàn toàn đủ lý do khiến Trình Khiết Nhi thấp thỏm âu lo, cô chủ động mở miệng xin ý kiến, nửa muốn thương lượng, nửa nọ là nghiêm túc yêu cầu: "Quý Hướng Không, thật ra anh bị làm sao vậy? Nếu dạ dày khó chịu tôi đưa anh đến bệnh viện kiểm tra nhé!"

"Không... không được... đến bệnh viện..." Âm giọng trầm thấp đến đáng sợ, triệt để ngăn chặn hành động quay đầu xe của cô gái.

Trình Khiết Nhi sững sờ xoay vai, bắt gặp đôi đồng tử rực đỏ tựa hạt lưu ly chằm chằm nhìn mình, cô suýt chút đã lạc tay lái đâm thẳng vào cột điện.

Thật may thần trí kịp phục hồi, người con gái linh hoạt bẻ tròn volant điều chỉnh phương hướng, chiếc Bentley xám bạc mau chóng ổn định, trên đường cao tốc gầm rú tựa con mãnh thú, khuất lấp trong màn đêm đặc sệt.

***

Tấm kim loại thang máy từ từ mở, cặp nam nữ bên trong nương tựa nhau chầm chậm bước ra ngoài. Đêm khuya, khoảng không xung quanh thanh vắng, tĩnh mịch, bên tai Trình Khiết Nhi nghe rõ mồn một tiếng bước chân lẫn hô hấp hỗn loạn từ đối phương.

Lần đầu tiên phải dìu một vật thể nặng nề dưới bãi đậu xe lên tầng lầu thứ hai mươi ba, xương cốt cô gần như sắp gãy vụn luôn rồi. Mấy lần loạng choạng muốn té, cô lại gồng người chống chịu, đỡ Quý Hướng Không đứng thẳng đàng hoàng. Trình Khiết Nhi có chút bức xúc, tự nhủ sau vụ này nhất định phải bắt Quý Mặt Lợn giảm cân bớt chục cân, nếu không sớm muộn cũng có ngày anh chàng đại boss đè cô bẹp lép như tờ giấy mất.

Một hồi thật lâu vừa bò vừa lếch theo lối hành lang, cuối cùng 'Đường Tăng' cũng tới được 'Tây Trúc'. Trình Khiết Nhi thở hổn hển kéo Quý Hướng Không dựa sang bức tường bên cạnh, rồi mới yên tâm nhập mật mã cửa.

"Cố gắng lên tí nữa, tôi sẽ về nhà lấy thuốc đau dạ dày cho anh. Ngăn tủ nhà tôi hình như còn một ít." Cô nhẹ nhàng động viên, ngón tay tinh xảo gõ gõ một dãy số, thành công mở cửa căn hộ của Quý Hướng Không. Kế tiếp bèn choàng tay ngang hông anh, dìu thân hình to lớn bước qua cánh cửa.

Phút giây ngắn ngủi, Trình Khiết Nhi chưa từng phát hiện đôi mắt màu hổ phách nóng rực nhìn cô đầy khác lạ, vậy nên cơ thể gợi cảm mới vô tư dính sát đến vòm ngực nam giới săn chắc.

Cái đụng chạm da thịt vô tình thổi bùng ngọn lửa dục vọng Quý Hướng Không vật vã khống chế, vị trí nào đó căng cứng tựa hồ muốn nổ tung. Tác dụng thuốc nhân cơ hội lập tức cuốn trôi lý trí, đưa phòng tuyến người đàn ông chạm ngưỡng giới hạn.

Mất hết kiểm soát, anh vươn tay nắm gọn eo cô, kéo ghì vào lòng mình. Môi mỏng áp lên vành tai ửng đỏ, thì thầm đê mê: "Khiết Nhi của tôi..."

Một câu đơn giản lại râm ran dòng điện dọc sống lưng Trình Khiết Nhi. Chân tay cô mềm nhũn, tê dại, ngay cả sức lực trụ vững cũng không có, phải dựa hẳn bào người anh.

Không phân định nổi, nguyên nhân bởi nụ hôn âu yếm ở vành tai quá nóng bỏng, hay bởi vì người đàn ông trước mặt vừa gọi tên cô, cách gọi ngọt ngào, đầy yêu thương mà trước giờ cô chưa bao giờ nghe được, Trình Khiết Nhi chỉ biết cô còn chưa kịp ngỡ ngàng ngước nhìn Quý Hướng Không, thì một nụ hôn cuồng nhiệt nữa ập tới áp đảo lý trí cô rồi. Thủ phạm chính là đôi môi miết cong từ chiếc cằm tinh xảo đến tận khoé môi hồng, dẫn dụ cô mở miệng. Lưỡi nam tính thơm mát tách hàm răng nhỏ, xấu xa khuấy đảo, cuốn lấy thịt lưỡi non mềm, thăm dò nơi ẩm ướt chật hẹp.

Sự mãnh liệt trong anh y hệt độc dược chí mạng, thẩm thấu bào mòn suy nghĩ bài xích, khiến Trình Khiết Nhi muốn chối từ nhưng không có cách nào từ chối, muốn chạy trốn nhưng không có cách nào trốn chạy.

Giữa bầu không khí ái muội, chìm ngập sắc dục, môi hôn cứ thế ngày càng cháy bỏng sâu sắc.

Và ngay thời điểm ấy, bất giác xuôi dòng hồi tưởng nhớ lại lời Quý Hướng Không từng cảnh báo ở Paris Night, Trình Khiết Nhi lờ mờ nhận ra loại thuốc bỏ trong ly rượu kia là thuốc gì.

Trời ạ! Là kẻ mất nết nào chơi xấu dồn cô rơi vào cục diện tiến thoái lưỡng nan? Sắp đặt làm chi hại cô và Quý Mặt Lợn lâm vô tình cảnh cẩu huyết dở khóc dở cười. Trình Khiết Nhi cô là trò tiêu khiển cho mấy người à. Thật là hết sức tưởng tượng! Cô giận! Giận tới nộ khí xung thiên a.

Trình Khiết Nhi thầm chửi bới một tràng, tuy nhiên, việc đó đâu thể cứu cô thoát khỏi chàng sói bị 'bỏ đói' ở trước mặt. May mắn là cô nhận ra điểm mấu chốt, tốn vài giây dập tắt bàng hoàng, Trình Khiết Nhi đã thức tỉnh bản thân, tính toán xem nên xử lý sao để cứu vớt tình hình.

Thực tế đang rối tung rối mù, mà Quý Hướng Không đáng ghét còn thú tính mút mát đôi môi sưng đỏ tội nghiệp của cô, môi lưỡi dây dưa, quyến luyến không rời. Tại cái liều thuốc quái quỷ tai hại kia hết! Cô hận nó! Hận nó vô cùng!

Tư duy Trình Khiết Nhi lởn vởn ba chữ 'thuốc kích thích', cô lầm bầm mắng mỏ, trí óc bỗng vụt lóe hào quang. Tuần trước trùng hợp xem một bài báo chia sẻ về cách giải xuân dược, chuyên gia tư vấn nói các loại trái cây có tính axit có thể giúp thuốc mất tác dụng, giảm ham muốn cực nhanh. Pháo hoa hy vọng nở bừng bừng trên đỉnh đầu nhỏ, sâu hút hàng ngàn dây lưới đen thẫm hiện dày đặc cơ man nào là quýt, cam, chanh, bưởi.

Trình Khiết Nhi chẳng rõ những loại quả khác ở nhà Quý Hướng Không có không, nhưng chanh thì khẳng định là có sẵn ở phòng bếp.

"Ê, bỏ ra coi! Bỏ ra để tôi còn đi pha nước chanh cho anh..."

Vất vả dập tắt nụ hôn say đắm kia, lại vất vả gạt được chàng Quý đại boss qua một bên, đôi chân gầy chớp nhoáng cước bộ thẳng tiến hướng phòng bếp.

Trình Khiết Nhi đâu có ngờ rằng, những chuyện xảy ra kế tiếp đều không có chuyện nào suôn sẻ giống như cô dự liệu. Chuẩn xác là một khắc dáng dấp mảnh dẻ bước đi, phần dây áo cô tiểu thư đanh đá Quách Thư Nghi xé, buột tạm bợ trên cổ Trình Khiết Nhi nghiễm nhiên đóng vai trò công cụ giúp Quý Hướng Không bắt giữ cô, chấm dứt kế hoạch bỏ chạy tới ngăn bếp. Còn chi tiết sự tình, phải kể ngay từ động tác dễ dàng nắm lấy phần dây vải rũ xuống thắt lưng Trình Khiết Nhi, ngón tay Quý Hướng Không gia tăng áp lực, gắt gao rút mạnh làm cô phải thót tim, ngoảnh mặt ra sau như cũ.

Trợn tròn mắt chứng kiến nút thắt bản thân cực khổ buộc hơn mười phút nay bằng một thao tác đơn giản của anh, liền tháo gỡ chẳng chừa một mẩu, Cô thậm chí còn không đủ thời gian hoảng hồn, Quý Hướng Không đã sử dụng chính lớp dải thắt nọ quấn quanh eo cô, giật ngược cánh tay một cái, ép thân hình nhỏ nhắn thụt lùi xoay vài vòng. Váy xếp ly tinh khiết trong bóng tối bung xòe tựa đóa anh đào trắng xóa, đợi khoảnh khắc tà váy bồng bềnh xẹp xuống, Trình Khiết Nhi tức thì ngã đến vòng tay rộng lớn vững chãi. Đại boss phúc hắc như ý nguyện, hài lòng vén môi cười tà.

Bấy giờ, người đàn ông mới nhàn nhã buông lỏng dây vải. Cảm giác da thịt trống trải xâm lấn, buộc cô cúi thấp đầu, tầm mắt dời ra trước ngực, nhìn thấu bộ dạng hiện tại của mình có bao nhiêu phần cám dỗ, có bao nhiêu phần phong tình: lễ phục mất điểm bấu víu trễ tới tận lưng, phô bày khuôn ngực phảng phất hương hoa đào phập phồng dưới khuôn áo con. Mà hết thảy nét xuân sắc quyến rũ ở người con gái trưởng thành đều thu cả vào cặp đồng tử màu trà tham lam kia. Phòng khách không bật đèn, ánh sáng nhạt nhòa ngoài khung cửa đổ lên thân trên thiếu nữ trần trụi, đôi mắt tuyệt đẹp của Quý Hướng Không thẫm lại, hơi thở bấy giờ càng thêm đông đặc nặng nề.

Nếu ban nãy ở club Paris Night da mặt Trình Khiết Nhi có lửa nướng chín, thì lúc này xem như ngọn lửa đấy thui cô cháy khét lẹt luôn chứ chẳng còn non nước gì để nói nữa. Ngượng ngùng khôn tả xiết, Trình Khiết Nhi vội đưa tay che kín da thịt nõn nà, tất nhiên với tiêu chí che được đến đâu hay đến đó. Quá cùng quẫn bức bách, ý tưởng bỏ chạy thêm nung nấu quyết liệt, chỉ là, nóng nảy nhất thời đã sụt giảm mất sự nhạy bén của Trình Khiết Nhi. Áp dụng phương án không khoa học, logic không đủ, cứ phó mặc vắt chân lên cổ mà chạy, hậu quả chẳng những tẩu thoát bất thành, bạch thỏ còn bị Quý Hướng Không khống chế ôm chặt trở lại. Tay anh chàng mất kiên nhẫn lần ra sau lưng Trình Khiết Nhi, làm xộc tới cô tai chuỗi âm kéo khoá váy nhức nhối.

"Quý Hướng Không... không được!" Trình Khiết Nhi dữ dội quẫy đạp, bài xích đại boss phúc hắc, đáng tiếc so với sức lực nam giới cô đương nhiên chẳng mấy chốc đã lép vế.

Chất cấm phá tan tự chủ ở nam nhân, máu nóng dồn về một chỗ khơi mào bức rức, từng bước, từng bước nhấn chìm người đàn ông giữa đại dương dục vọng. Giây phút này anh thực sự muốn cô. Anh thực sự muốn, muốn có được cô ấy vô cùng.

"A... Quý Hướng Không... không được... Mau... mau dừng lại!"

Mặc cho người con gái bị ôm trong lồng ngực mình vùng vẫy van xin, anh vẫn không sao ngăn chặn nổi khát khao, dục hoả cuồn cuộn cỗ vũ bản năng giống đực, thôi thúc tay anh di chuyển, vuốt ve khắp người cô. Mạnh bạo âm yếm đôi gò bồng trắng muốt, cảm giác căng tròn, mềm mại làm anh phát điên lên.

Trình Khiết Nhi bị anh khi dễ, cặp mắt đen láy ủy khuất chực trào hàng lệ nhòa. Nếu cứ tiếp tục như vậy, cô sẽ nguy mất. Xin ai đó hãy nói cô biết cô nên làm sao... cô phải nên làm sao đây!

Nội tâm kêu gào nức nở, bất quá hiện thực không hề tồn tại câu trả lời, cũng chẳng một ai vạch đường dẫn lối cho cô, hồi đáp là chuỗi nụ hôn say đắm rơi trên da thịt mịn màng, nơi có tầng mồ hôi mỏng rịn ra nhếch nhác khó chịu. Nhưng kể cả như vậy, cô cũng không từ bỏ ý định chống cự. Bàn tay bé nhỏ cào cấu, đánh Quý Mặt Lợn háo ăn không ngừng nghỉ.

Trình Khiết Nhi nào hay, dáng vẻ váy áo xộc xệch nửa kín nửa hở cùng hành động phản kháng vừa rồi đối với chàng sói bị xuân dược kích thích kia đáng yêu và tình thú thế nào. Bất chấp những cú đấm thô bạo hạ xuống vòm ngực đau điếng, anh vươn tay nâng cơ thể mảnh mai, bế cô đi về phía phòng ngủ.

Giơ chân đá tung cánh cửa gỗ cản trở, Quý Hướng Không sải bước vào trong ném cô lên giường, cuối cùng là dồn toàn bộ sức nặng nằm đè trên người cô.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top