Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 94 (H+)

Quý Hướng Không không lưu tình, mạnh mẽ ném cô đến chiếc giường trải ga trắng toát, để rồi in khảm nơi đáy mắt trong như nước mùa thu là hình ảnh áo vest trắng lẫn sơ mi cùng màu anh lần lượt cởi, vứt vương vãi dưới sàn.

Kế tiếp đó nam nhân đổ toàn bộ trọng lượng cơ thể, nằm đè lên người cô. Đúng thời khắc này, đoạn ký ức tưởng chừng đánh mất bỗng trùng lặp ùa về trí nhớ Trình Khiết Nhi, những mảnh ghép đổ vỡ từ từ, từ từ gắn kết, chân thực tái hiện khung cảnh ái muội cái đêm cô uống say ở nhà hàng xóm đáng ghét.

Ngay chính trên chiếc giường cô đang ngả lưng, khi cả hai chuếnh choáng men rượu, chối từ mọi khuôn khổ, khi nụ hôn anh say đắm chảy dọc trên cơ thể câu dẫn mê hoặc, Trình Khiết Nhi đã choàng tay ôm lấy chàng trai cô yêu thương, đợi lúc chủ chốt quan trọng nhất liền thì thầm vào tai anh một câu: "Quý Mặt Lợn... chúc ngủ ngon..."

Sau đó...

Không còn có sau đó nữa.

Hàng xóm đại boss hụt hẫng chằm chằm nhìn Trình Khiết Nhi. Cô gái ngốc nghếch của anh tự dưng lăn ra ngủ ngon lành, tiếng ngáy đều đều âm dội khắp gian phòng rộng rãi. Trình Tiểu Trư đúng là lợn thật mà! Dám chủ động khiêu khích rồi xấu xa bỏ mặc Quý Hướng Không một mình, bức bối suýt nổ tung.

Anh nổi giận đùng đùng, cúi đầu gặm gặm vành tai cô, con ngươi sắc trà lại bị thu hút bởi chất lỏng trong suốt chảy ra từ môi đỏ xinh xắn.

Quý Hướng Không khẽ cau mày rậm cười khổ, ngón tay cái không hề ngại bẩn, cẩn thận lau vệt nước cho cô. Anh chàng còn không quên chu đáo giúp Trình Khiết Nhi mặc lại từng món, từng món trang phục một, mới yên tâm rời khỏi phòng ngủ.

Màn đêm quánh đặc, gió khuya dìu dịu thổi bay bức rèm cửa. Trình Khiết Nhi hạ tầm mắt cố hữu ở trần nhà xuống, ngây ngẩn nhìn chàng mỹ nam cuồng nhiệt hôn mình trong hoang dại. Ngày ấy, hai người quả nhiên chưa từng phát sinh quan hệ, Trình Khiết Nhi vẫn đường đường là thiếu nữ trinh trắng. Chẳng trách mỗi lần anh đụng chạm thân mật, cơ thể cô phản ứng căng thẳng rạo rực, nửa muốn bài xích, nửa muốn sán tới gần.

Chỉ có điều tất thảy đều là chuyện của trước đây, còn hiện tại tình thế khác rồi. Quý Hướng Không trúng xuân dược, không ngừng âu yếm, dày vò hôn lên xương quai xanh cô, lưu giữ chi chít dấu hôn y hệt hoa hồng nở rộ, lan tỏa khoái cảm, nhấn chìm cô giữa ngọn lửa dục nóng bỏng. Và cũng nhờ vậy mà Trình Khiết Nhi tỉnh táo hơn. Thầm rủa thuốc cấm độc hại tác dụng quá mức vi diệu đi, chớp nhoáng đã biến cực phẩm nam thần chính trực thành một con sói háo ăn không hơn không kém. Nhưng là bất kể định mệnh oái oăm tuyệt đường thoát, Trình Khiết Nhi hôm nay cũng không yếu đuối chịu thua đâu. Cô có lòng tin mình sẽ tìm ra phương án hạ gục sói xám, chấm dứt mọi chuyện một cách êm đềm.

Lại nói bấy giờ, chàng sói xám cô muốn hạ gục đã dần phát giác đôi nhãn cầu đẹp đẽ chuyên chú coi xét mình. Lập tức thôi lưu giữ ấn ký nơi hõm cổ trắng ngần, con ngươi tinh tế âm trầm dời lên quan sát phản ứng của bạch thỏ, mấy ngón tay đùa càng rợn, chui tọt vào gấu váy cô, vuốt ve.

Nhanh như chớp, bàn tay Trình Khiết Nhi lanh lẹ vươn theo, ngăn chặn sự xâm nhập không mong đợi kia.

Quý Hướng Không trái ngược không mấy hề hấn, nhếch môi nở nụ cười quỷ quái, dứt khoát đem hai cánh tay mảnh khảnh giơ cao khỏi đầu nàng.

Bất ngờ bị hàng xóm đáng ghét siết chặt tay, Trình Khiết Nhi phẫn nộ đổi chiến thuật. Lợi dụng lúc Quý Hướng Không sơ hở, cô chống chân trở mình, thành công ngồi lên bụng anh. Hàng xóm phúc hắc sợ đâu có ngại đấu với bạch thỏ, bỡn cợt véo eo nhỏ lừa Trình Khiết Nhi dịch hông tránh, anh nhân cơ hội chiếm ưu thế xoay vai trở lên y như cũ. Trình Khiết Nhi trăm phần trăm không phục, thử đòn phản công lật thêm vài vòng. Éo le thay, lần này cô xui xẻo hoàn toàn bị anh khống chế, Trình Khiết Nhi đổ quạu, cố chống cự thoát khỏi vòng kìm giữ của Quý Hướng Không. Hai bên hăng máu vịt nhào vô vật lộn lôi lôi kéo kéo, làm cho ga trải giường nhăn nhúm lộn xộn, góc chăn dồn cục đạp rơi trên nền gạch, không khí bãi chiến trường nồng nặc mùi súng đạn. Thế mà kết quả chung cuộc vẫn chả đổi thay, cô gái nhỏ hoàn toàn hạ gục trước anh, tứ chi và thắt lưng mỏi nhừ xem chừng không nhấc dậy được, bộ dạng trông mười phần là thảm hại.

Quý Hướng Không đang đà thắng lợi tâm trạng vô cùng phấn khích, chẳng chút kiêng dè đưa tay kéo tụt bộ lễ phục rách của cô xuống tận eo, áo lót viền ren cũng bị anh giật phăng ném sang góc giường, để lộ đôi bồng đảo no tròn mềm mại với tiêm nhũ màu hồng nhạt khiêu gợi. Trình Khiết Nhi vì hoảng hốt mà giật thót người, bản năng thôi thúc cô lấy tay che đậy thân thể. Tuy nhiên, đối phương tinh tường nhìn thấu ý định của cô rồi. Một tay bắt gọn cả hai tay Trình Khiết Nhi đặt lên đỉnh đầu, ép cô bất khả cử động, Quý Hướng Không tha hồ chiêm ngưỡng cảnh xuân vời vợi, ngắm nghía từ vầng trán trơn bóng mịn màng cho đến xương đòn tinh tế hoàn mỹ, cuối cùng, tầm mắt anh dừng thật lâu ở cặp nhũ nhục ngạo nghễ cao ngất.

Vẻ đẹp căng đầy quyến rũ, khô hanh miệng lưỡi người đàn ông. Anh khó cưỡng được cám dỗ, điên cuồng nắn bóp ngọn tuyết sơn, môi mỏng gấp gáp ngậm lấy đỉnh đồi, đầu lưỡi ẩm ướt mút mác, đảo một vòng tròn bao quanh hoa nhũ. Nghiến nhẹ răng, day day kéo tiêm nhũ cương cứng ra một khoảng, sau đó anh mới nuối tiếc trả nó tự do. Đôi môi kiêu ngạo đó nghịch ngợm kéo ra thả về không biết bao nhiêu lần, khiến cho vị trí liếm mút dấy lên cỗ ấm nóng, tê dại, sinh ra dòng điện râm ran chạy khắp người Trình Khiết Nhi. Cơ thể cô quên kháng cự, không ngừng rung động cỗ vũ ái ân. Đầu ngực mẫn cảm đựng đứng lên, cặp mắt long lanh vây phủ sương mù, tiếng ngâm nga mất kiểm soát vụt trôi khỏi cổ họng: "Không... a... ưm..."

Loại âm thanh đặc biệt kích thích này, vén viền môi Quý Hướng Không uốn cong hài lòng. Ánh nhìn tràn ngập ôn nhu anh ban thưởng lại vô tình hút giọt nước trĩu nặng rơi nhòe khóe mắt Trình Khiết Nhi. Phút giây ngắn ngủi, cô thực sự vô ngần, vô ngần muốn bất chấp tất cả dang tay ôm ghì lấy anh, cùng anh trầm luân hòa làm một.

Nhưng... cô phải làm sao đây?

Quý Hướng Không, anh ấy không yêu cô. Ví như Trình Khiết Nhi để mặc cho anh tùy ý định đoạt, ngày mai khi thức dậy, liệu anh có hối hận vì đã lên giường cùng cô? Có khinh bỉ quăng cho cô một sấp tiền rồi lạnh lùng yêu cầu: "Tốt nhất hãy quên hết việc tối qua đi!" hay chăng? Nếu như những điều điều tồi tệ trên xảy đến, cô phải đối diện với sự thật thế nào đây?

Hơn hết, Trình Khiết Nhi đã ngẫm kỹ. Bên cạnh Quý Hướng Không còn có mối tình đầu Quách Thư Nghi một thời yêu sâu đậm. Giờ cô ta lại còn miệt mài đeo đuổi anh không rời như vậy, ngày hai người nối lại tình xưa, không khéo chỉ là vấn đề sớm muộn thôi. Tới lúc đấy, há chả phải Trình Khiết Nhi đích thị người thứ ba, chen chân phá vỡ hạnh phúc của bọn họ à.

Không! Cô không bao giờ cho phép điều đó diễn ra. Cô còn có lòng tự trọng và niềm kiêu hãnh. Tuyệt đối không chấp nhận việc bản thân bị người ta xem như công cụ phát tiết hay tiểu tam bám riết vô liêm sỉ.

Vậy là... lý trí đã rõ ràng đáp án.

Cớ sao, trái tim cô cảm thấy ủ ê buồn bã, tủi thương cho số phận của chính mình.

Cớ sao, suy tư rối rắm vẫn luân phiên chất chồng, cào xé nội tâm cô.

Mà thật đắng cay, cục diện phũ phàng thì hằng luôn tiếp diễn, Quý Hướng Không cũng tiếp diễn rong ruổi, chiếm đoạt da thịt thiếu nữ non mịn trơn mềm.

Anh nhoài người hôn môi cô, tay vần vò nhũ nhục co giãn chán chê, tranh thủ rẽ hướng xâm chiếm chiếc rốn ở eo bụng bằng phẳng. Nam nhân nhạy bén nhìn ra Trình Khiết Nhi liên tục run rẩy vì động tác mơn trớn, vội nghiêng đầu trườn qua hông cô, nhấc môi mỏng, hà hơi thổi vào chiếc rốn be bé, ngữ điệu trầm thấp dụ hoặc: "Tiểu Trư, cơ thể em thành thật hơn hành động của em nhiều."

Quý Hướng Không vừa dứt miệng, liền xấu xa lên hôn phần bụng thoang thoảng hương anh đào. Trình Khiết Nhi bị cơn buồn tựa tấn công như vũ bão, dữ dội co chân quẫy đạp. Bất quá, mặc kệ cô có giở hết võ nghệ gia truyền ra đối phó, Quý đại boss vẫn chẳng tí nào mảy may dấu hiệu buông tha cho cô. Trình Khiết Nhi ủy khuất khôn kể xiết, khản giọng gào lớn: "Quý Hướng Không, cái tên đáng ghét này! Anh không hề yêu tôi, tại sao cứ khăng khăng muốn làm chuyện đó với tôi?"

Nụ hôn ngang eo lập tức tạm dừng, người đàn ông đẹp trai kia ngẩng đầu, đưa ngón tay âu yếm đôi môi ngọt lịm sưng đỏ, thanh âm êm dịu cơ hồ tiếng gió: "Đồ ngốc... tôi yêu em."

"Anh nói dối." Cặp con ngươi đen thẳm phẫn nộ trừng Quý Hướng Không, giọng Trình Khiết Nhi đã khàn, khàn đi rất nhiều: "Bởi do uống nhầm chất cấm, nên anh mới ngộ nhận lời yêu."

"Quý Hướng Không, kiểu tình yêu anh vừa đề cập thực ra không hề tồn tại. Thứ anh yêu vốn dĩ không phải con người tôi mà là thân xác tôi. Nếu như bây giờ đầu ấp tay gối bên anh là một người khác, anh cũng sẽ nói yêu cô ta thôi."

"Cho dù không uống nhầm thuốc... tôi vẫn yêu em." Anh không cần đắn đo, bình thản đáp gọn lỏm.

Trời khuya, ánh trăng vằng vặc chiếu xuyên rèm cửa, tầng huyền ảo e lệ trải khắp căn phòng, chấm nét khuôn mặt Quý Hướng Không. Sắc vàng họa nổi bật khung xương hàm tinh tế góc cạnh, điểm tô mắt hổ phách dập dềnh sóng tình, lắng đọng tia sáng lấp lánh, tia sáng đong đầy yêu thương và sự chân thật.

Trình Khiết Nhi mất một hồi lâu ngẩn ngơ, một hồi lâu dạt trôi theo ánh mắt ma mị hút hồn ấy. Chờ cô kịp định thần, bàn tay nam giới gân guốc đã nhân cơ hội luồn vào vạt váy xộc xệch, chuẩn xác lột bỏ mảnh vải tam giác mỏng manh giữa hai chân cô. Trình Khiết Nhi chóng vánh vụt tỉnh.

Cạn lời!

Sa mạc lời!

Hạn hán lời!

Bốc hơi lời!

Cô thực sự không còn câu chữ nào để nói nữa rồi.

Cô chợt hiểu, một phút trước anh tốn công dỗ dành rốt cuộc cốt yếu chỉ muốn lợi dụng cô giải quyết nhu cầu. Mánh khóe khi cần phụ nữ bèn rất ngọt ngào thắm thiết, đợi xong việc ngay cả họ tên người ta cũng không nhớ, lời sủng nịnh hư hư thực thực nói trên ở giường, anh bảo cô làm sao tin tưởng được đây.

"Boss à, tôi biết bây giờ tâm thức anh đang phải cật lực đấu tranh. Nhưng Quý Hướng Không, anh nghe tôi nói nhé! Anh cần cố gắng duy trì sự sáng suốt. Hãy nghĩ xem bản thân anh là ai. Một ngôi sao hạng A hàng chục triệu người theo dõi, lẽ nào chút khó nhọc cỏn con, anh không chịu đựng nổi hay sao?"

Cô biết nam thần C vị của nhóm nhạc đình đám Sirius rất thương fan của mình. Kế sách trên gọi là đàm phán đánh trúng điểm yếu, vực tỉnh đối phương.

Và có vẻ như Trình Khiết Nhi chắc mẩm phần phân tích chi tiết sẽ thành công thuyết phục Quý Hướng Không. Mãi đến một phút kia nhận được phản hồi từ sói đại boss, bao nhiêu hy vọng cô vừa nhóm nhen anh tức thời đá sập một cái ầm, kế tiếp còn tiêu tan thành mây khói, không chừa tí dấu vết.

Cụ thể, chàng sói xám tâm vững như đá, kiên định như tùng, hung hăng vươn tay nắm trọn hông Trình Khiết Nhi. Anh nửa quỳ nửa ngồi cắn yêu phần đùi trong của cô, đôi mắt tuyệt mỹ chiêm ngưỡng dáng vẻ bị khoái cảm bao trùm, phong tình uốn éo. Thâm thúy đong đưa ý cười, Quý Hướng Không ngả ngớn nói: "Bây giờ... tôi chỉ muốn một mình em thôi, mà em, lại đang ở ngay trước mắt tôi rồi. Vậy em nói... tôi phải khổ sở chịu đựng để làm gì?"

Anh cuồng dã mút lấy đầu ngực của Trình Khiết Nhi, bàn tay táo bạo tách rộng hai chân cô, khai phá vùng đất bí ẩn sớm ngày ướt đẫm mật ngọt. Cọ sát tiểu hồng hoa nhàn nhạt, anh vén cánh hoa phấn nộn, ngón tay lành lạnh thẳng tiến thăm dò sâu bên trong, tức thời bị tiểu huyệt đói khát của cô kẹp chặt. Mị nhục tầng tầng lớp lớp ẩm nóng bao bọc ngón tay nam nhân, phải khó khăn lắm mới cắm hết chiều dài, càng xâm nhập càng khẩn căng, chật hẹp, y hệt muốn nuốt chửng luôn anh.

Quý Hướng Không di chuyển tay vài cái, ái dịch đã chảy ròng ròng ướt mèm hết miệng cửa non nớt. Sung sướng hòa trộn với đớn đau luân phiên thiêu đốt cơ thể yếu mềm, kích thích mãnh liệt như thế Trình Khiết Nhi chưa bao giờ nếm trải, đương nhiên là không đủ sức chịu đựng. Hoa động bên dưới dồn dập co thắt, chỗ tay anh và tiểu huyệt giao nhau bắn ra những tia nước trắng đục. Trình Khiết Nhi siết chặt ga trải giường hé môi nấc lên, nỉ non như khóc: A... ưm... đừng... đừng di chuyển nữa..."

Trước khi quá muộn màng, người con gái dồn hết lý tính còn sót, tuyệt vọng hét long trời lỡ đất: "Quý Hướng Không... anh từng nói... anh còn là xử nam đúng không? Hãy nghĩ tới fandom của mình, phải... giữ gìn."

"Nhưng bây giờ tôi không muốn giữ... Tôi muốn có được em... Tiểu Trư..."

Quý Hướng Không nhíu mày thở dốc, mồ hôi giọt nối giọt nhỏ xuống bụng Trình Khiết Nhi. Ham muốn đạt giới hạn tột cùng, tay anh rút ra khỏi huyệt động của cô, cánh tay một bước vươn đến, gắt gao xé nát váy váo vướng víu vắt ngang eo thon.

Âm thanh 'xoẹt...' chiếm đóng màng nhĩ, Trình Khiết Nhi như chết lặng, trân trân nhìn vô số mảnh vụn trắng tinh bay lả tả dưới ánh trăng mờ ảo.

Mà người đàn ông ham muốn bùng cháy đã không thể day dưa chần chừ thêm, anh khẩn trương kéo chân cô dạng rộng ra, gương mặt hoàn mỹ chuẩn bị chôn vùi đến hoa viên bí ẩn.

Thời gian triệt để ngưng tụ.

Khoảnh khắc bờ môi ngang tàng còn chưa đầy ba centimet nữa là chạm nơi tư mật ướt át, bằng thứ sức mạnh thần kỳ nào đó, trí óc Trình Khiết Nhi chợt hiện rõ mồn một đòn tấn công trong bộ phim hành động Hollywood hồi bé cô từng xem.

Mi mắt nhắm chặt, hai bàn tay run lẩy bẩy đan quả đấm, cô liều lĩnh vung lên không trung, thuận thế giáng trực diện xuống gáy Quý Hướng Không.

Một tiếng 'rầm...' chói tai vang vọng trong căn phòng tĩnh mịch.

Người đàn ông lênh đênh giữa bể dục vọng dẫu rằng nằm mơ vẫn không tài nào dự đoán cô gái nằm dưới thân anh động thủ ngay thời điểm này, vậy nên một chút đề phòng cũng không có. Dẫn tới cú đánh không lệch nửa phân trúng ngay huyệt phong trì, nhanh chóng đưa anh rơi vào tình trạng bất tỉnh.

Kết thúc rồi! Mọi nguy hiểm đã qua đi.

Trình Khiết Nhi nhẹ nhõm nâng tấm lưng đau nhức ngồi dậy, dựa cơ thể trần trụi ra sau gối. Ban nãy đặt cược số phận ở ngón võ cuối cùng, cô có thể thuận lợi đánh ngất Quý Hướng Không quả thực là kỳ tích. Quá đỗi may mắn, quá đỗi ngoài sức tưởng tượng.

Thú thật, Trình Khiết Nhi học lỏm vỏn vẹn độc mỗi chiêu thức ấy. Giả sử chẳng may Quý Hướng Không không bất tỉnh, cô cũng chả biết phải dùng cách gì để chạy thoát, phải dùng cách gì để cứu lấy bản thân, cứu lấy người cô nguyện ý muốn bảo vệ.

Không gian mới đó còn ồn ào, hỗn loạn, nay thoáng chốc bao trùm một mảng trống trải, vắng lặng. Đồng hồ treo tường gõ nhịp tích tắc vào trái tim cô. Trình Khiết Nhi ngẩn ngơ quan sát một nửa khuôn mặt đẹp trai áp trên eo mình, đôi mắt đen láy trở nên dịu dàng, trìu mến lạ thường. Nghiêng người, đỡ Quý Hướng Không nằm ngửa trở lại, ngón tay xinh xắn chầm chậm mơn man đường nét tuấn tú quen thuộc, giọng ngọt thốt thủ thỉ nhẹ nhàng: "Xin lỗi... tôi bất đắc dĩ nên mới làm vậy. Cũng tốt. Anh ngất rồi... sẽ không phải vật vã chống chọi với xuân dược. Ngủ một giấc dài, ngày mai thức dậy... mọi thứ sẽ lại tốt đẹp như cũ."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top