Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Phiên ngoại

Thành phố S, năm 2013.

"Hù! Đố anh biết em là ai nè!" Giọng nói nhỏ nhẹ vang lên từ phía sau, bàn tay mềm mại che kín sóng mắt ưng màu hổ phách.

Đứng trước toà cao ốc JK Universe, khoé môi mỏng cong lên, chàng trai cười dịu dàng, trả lời cô gái nhỏ: "Để đoán xem, em là... Quách Thư Nghi."

Nắm đôi tay nhỏ che đi mắt mình, Quý Hướng Không nhẹ nhàng xoay người, đứng đối diện, ngắm nhìn cô gái xinh đẹp. Bị anh đoán được, cô có chút hờn dỗi, thả tay ra, chu môi nói với anh: "Anh xấu quá, lần nào cũng đoán đúng hết. Ghét anh Hướng Không quá đi!"

Chàng trai kiên nhẫn dỗ dành cô, biểu cảm trên gương mặt ôn nhu, lại ấm áp như ánh mặt trời: "Tiểu Nghi giận rồi à? Không phải em hi vọng dù bất cứ chuyện gì xảy ra, dù cho trong hoàn cảnh nào, anh cũng mãi mãi không quên em sao?"

"Anh đó, nói đúng hết tâm tư người ta rồi." Cô ngượng ngùng kéo cánh tay Quý Hướng Không, cất giọng nũng nịu, khuôn mặt đỏ lựng từ khi nào.

Anh trầm mặc không lên tiếng, chỉ lẳng lặng bộc lộ yêu thương, ở trước cổng công ty giải trí JK Universe, ôm cô thật chặt. Ở trong lòng anh rất đỗi yên tâm, cô tham lam chiếm trọn vòng tay ấm áp, còn có mùi hổ phách nhàn nhạt trên cơ thể Quý Hướng Không, tận hưởng vị tình yêu ngọt ngào.

Từ trong lồng ngực ngẩng lên nhìn anh, đôi mắt long lanh chớp nhẹ, hỏi: "Anh mới luyện tập xong hả? Làm thực tập sinh ở JK Universe nghe nói vất vả lắm phải không?"

Chàng trai vuốt mấy sợi tóc bay hỗn loạn trên gương mặt xinh xắn, ôn nhu đáp lời cô: "Cũng có vất vả, nhưng mà rất vui. Nói em biết tin đặc biệt, vừa nãy chủ tịch Tần đã chọn anh vào nhóm nhạc dự án bốn thành viên Sirius. Nếu mọi thứ không có gì thay đổi, bọn anh sẽ chính thức ra mắt công chúng vào thời gian tới."

"Hướng Không, có thật không?" Đôi mắt hình hạnh nhân ngỡ ngàng, cô rời khỏi ngực anh, nhảy cẫng lên vui sướng.

"Đương nhiên là thật."

"Hi hi, cuối cùng Quý Hướng Không của em cũng được xuất đạo rồi. Vậy là anh đã sắp trở thành thần tượng nổi tiếng..." Cô vì phấn khích, môi hồng không ngừng mỉm cười. Gần năm năm luyện tập vất vả ở JK Universe, chàng trai cô yêu cũng có ngày khổ tận cam lai. Là bạn gái của anh, làm sao có thể không vui mừng.

Đột nhiên nghĩ đến điều gì, cô lập tức ngừng nhảy nhót, vẻ mặt lộ rõ sự lo lắng: "Hướng Không à, sau này anh trở thành người nổi tiếng, sẽ không thay lòng đổi dạ, yêu cô gái khác mà quên em chứ?"

Câu hỏi ngây ngô khiến Quý Hướng Không không thể không phì cười. Xoa xoa đầu nhỏ, nhân tiện véo đôi má hồng một cái: "Chỉ cần em đồng ý ở bên cạnh anh, tình yêu anh dành cho em sẽ không bao giờ thay đổi."

Anh nhẹ vuốt mái tóc dài bay trong gió của Quách Thư Nghi. Cô ngẩng đầu, đôi mắt đong đầy tình cảm nhìn sâu vào mắt anh, giọng nói trong trẻo vang lên khe khẽ: "Hướng Không, sau này chúng ta mua một căn hộ ở hoa viên Sương Mật có được không? Em thích không gian sang trọng, hiện đại ở khu chung cư bật nhất thành phố S đó. Rồi em và anh ngày ngày sẽ bên nhau trong căn hộ mơ ước của riêng chúng ta, mãi mãi không xa rời."

Cánh tay choàng ngang eo, ôm cô vào lòng. Anh gật đầu, nói bằng âm giọng tin tưởng: "Đợi có tiền, anh nhất định mua căn hộ đó, đón em đến ở cùng."

"Hướng Không của em chắc chắn sẽ đứng trên đỉnh cao nổi tiếng. Tới lúc ấy, em sẽ mua lightick đến concert của anh, trở thành fan bự và cổ vũ cho một mình anh thôi."

"Em hứa rồi, không được nuốt lời. Ai nuốt lời là người xấu." Anh đưa ngón út, nghéo tay với cô.

"Vĩnh viễn không nuốt lời."

Ngón tay anh và cô đan chặt, mặc kệ mọi thứ xung quanh, mặc kệ ánh mắt người đi đường hiếu kỳ nhìn ngó, thế giới lúc này, dường như chỉ có hai người. Trong cái thế giới năm hai mươi tuổi ấy, Quách Thư Nghi chính là người con gái anh yêu thương nhất, là ánh ban mai chiếu sáng cuộc đời Quý Hướng Không.

Anh và Quách Thư Nghi yêu nhau từ lúc còn là những học sinh trung học, cô cũng chính là mối tình đầu tiên của anh.

Năm tháng êm đềm đó có lẽ là khoảng thời gian đẹp nhất trong ký ức thuở thanh xuân thuộc về Quý Hướng Không. Anh và cô từng nổi loạn giấu ba mẹ, cùng nhau du hí khắp nơi. Sinh nhật mười chín tuổi của Quách Thư Nghi, Quý Hướng Không chở cô trên chiếc xe đạp đến công viên vùng ngoại ô. Anh hái hoa dại, kiên nhẫn kết thành vòng nguyệt quế đội lên mái tóc cô. Cô liền nói đẹp lắm, cô rất thích, cô nhoẻn miệng cười, nụ cười của cô trông chẳng khác nào thiên thần hạ giới. Quý Hướng Không nói nhất định phải ghi lại khoảnh khắc đáng nhớ này, vậy là anh rút máy ảnh, chụp cho cô một bức.

Một bức ảnh không chỉ đơn thuần là bức ảnh chụp bình thường, mà còn chất chứa tình yêu sâu sắc Quý Hướng Không dành cho cô.

Ngày ấy, anh vẫn luôn nghĩ, mình đích thị là chàng trai hạnh phúc nhất thế giới, tình yêu giữa anh và cô sẽ vĩnh viễn không bao giờ tàn phai.

Nhưng có lẽ Quý Hướng Không đã sai, thế gian vốn chẳng có điều gì vĩnh hằng, bao gồm cả mảnh ái tình mà anh ngày ngày nuôi dưỡng.

Lời hứa đến concert của anh, cầm lightick và gọi tên anh, lời ước hẹn cả hai cùng chung sống trong căn hộ ấm cúng, tất cả đã vỡ tan, mãi mãi không bao giờ được thực hiện.

Nhiều năm sau, Quý Hướng Không cũng không thể quên được cái ngày định mệnh hôm đó, cái ngày trái tim anh đau đớn nát vụn, trong một khắc nhìn thấy cô tay trong tay với một người đàn ông khác, không phải anh.

Ngay trước mắt anh, cô và nhân tình thản nhiên trao nhau nụ hôn nồng cháy.

Trái tim nơi ngực trái bị cô cầm dao đâm một nhát chí mạng. Quả thật rất đau, đau thấu tâm can.

Dù cho sự thật phơi bày trước mặt, lời hứa của Quách Thư Nghi, thiên trường địa cửu gì đó cô từng nói, tất cả chỉ là dối trá, anh cũng không cho phép bản thân gục ngã.

Quý Hướng Không không giống như diễn viên chính trong phim truyền hình, xông lên vạch mặt cô, để cho người đàn ông kia biết cô là kẻ ích kỷ, phản bội. Không phải anh ngu ngốc, mà là vì anh yêu cô, anh không muốn cô mất mặt trước người đàn ông cô lưu luyến.

Quý Hướng Không không muốn làm tổn thương cô, thế nên, cuối cùng anh đã chọn cách tự làm tổn thương chính mình.

Ngày chia tay, Quý Hướng Không và cô không hề cãi nhau một câu nào. Anh gọi điện cho cô, hôm đó là ngày kỉ niệm hai năm anh và cô yêu nhau. Anh nói, chúng mình đi ăn có được không, anh đã tự gấp một nghìn con hạt giấy tặng em, còn có hoa hồng mà em thích nữa.

Lúc ấy, Quý Hướng Không thật sự hi vọng cô trả lời được thôi, em rất sẵn lòng. Lúc ấy, anh thật sự hi vọng cô nói với anh, những gì anh nhìn thấy tối qua chỉ là một giấc mơ, người con gái anh yêu quả thật chẳng có gì với người đàn ông lạ mặt nọ.

Nếu giây tiếp theo, chỉ cần cô nói những lời này, có lẽ anh sẽ giả vờ chưa biết gì, sẵn sàng tha thứ cho cô tất cả.

Nhưng Quách Thư Nghi không nói như vậy, cô quay ngược lại, dội cho anh một gáo nước lạnh: "Em... em sắp đi Mỹ du học, là do ba mẹ quyết định, em nghĩ chúng ta nên chia tay."

Quý Hướng Không nghe rõ từng câu từng chữ, có điều không hề đáp lại. Anh chọn cách im lặng, bởi vì anh biết, lời nói của anh bây giờ đối với cô vốn chẳng còn ý nghĩa. Hơn hết, anh càng hiểu rõ, du học không phải là lý do, lý do chính là cô đã dứt khoát muốn từ bỏ anh, để đến bên David Trương, người đàn ông cô cho là tốt, là hạnh phúc vĩnh cửu bên đời cô.

Vậy là... anh chấp nhận lời chia tay.

Cuộc điện thoại chớp nhoáng kết thúc, Quý Hướng Không mang chiếc lọ thủy tinh chứa một nghìn con hạt giấy cất ở một góc tủ, bức ảnh chụp năm cô mười chín tuổi, cũng được ép vào quyển sổ chép nhạc cẩn thận. Anh muốn để tất cả trở thành ký ức. Ký ức về giấc mộng ngọt ngào nhưng đẫm vị đắng chát, vào những năm tháng thanh xuân khờ dại.

***

Ngày Quý Hướng Không debut cùng với Sirius cũng là ngày cô gái anh yêu rời bỏ anh, cùng người đàn ông khác lên máy bay, bay sang New York.

Khung trời xanh biếc mở ra, chàng trai trẻ đứng trên sân khấu, gạt nước mắt, nhìn chiếc phi cơ nhỏ xíu bay ngang, khuất dần sau tầng tầng mây trắng.

Tạm biệt em, người con gái tôi yêu sâu đậm. Chúc em một đời yên bình, hạnh phúc bên người em lựa chọn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top