Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 19

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

5h30 sáng….ò..ó…o..o..o , tiếng  gà gáy sớm cũng là lúc nhà anh được bật sáng đèn , cậu khẽ ngồi dậy tránh đánh động đến anh , xuống giường rẽ chân vô nhà tắm rồi vệ sinh cá nhân , xong xuôi cậu đi xuống bếp chuẩn bị đồ ăn sáng cho cả nhà , nay cậu làm món nước , nhẹ nhàng đơn giản…

Cậu đến làm khách nhưng cậu lại chả khác gì một đứa con dâu , khi vừa đến cậu đã nói quan điểm thích nấu nướng này cho mẹ anh và được mẹ anh đồng ý thì cậu mới dám làm , chứ không phải cậu là người tự tiện , vô duyên sử dụng đồ trong nhà người khác mà không hỏi ý , cậu nghĩ con đường đơn giản đi tới mối quan hệ tốt là con đường ăn uống nên cậu đã trổ tài nấu nướng khiến cả nhà anh rất thích , không những món ăn cậu làm đặc sắc mà trong từng món ăn cậu làm đều có tình cảm của cậu gửi gắm vào đó khiến cho món ngon gấp bội phần *khoái nhất vẫn là ông Tư ngơ

Bà Dung : Đình Trọng à , sao con dậy sớm thế , con nấu món gì đó , có cần bác phụ con một tay không

Trọng : a dạ con chào bác buổi sáng , sao bác không ngủ thêm xíu nữa cho khỏe ạ , giờ chỉ mới có 6h sáng thôi mà bác

Bà Dung : giời ạ , bác dậy đó giờ quen rồi , nằm thêm cũng có được đâu mà nằm , con nấu phở à , để bác phụ một tay nhé

Trọng : dạ bác

Hai người vừa làm vừa trò chuyện trông rất vui vẻ , hợp nhau thế là cùng…khác gì mẹ chồng và nàng dâu phiên bản hạnh phúc không cơ chứ =))

Bà Dung : Trọng à , con lên gọi thằng Dũng với con Linh hộ bác , còn bác trai thì để bác , nhanh còn ăn sáng không lại ăn muộn đến trưa lại bỏ bữa thì khổ

Trọng : dạ vâng bác

Bữa sáng trôi qua trong vui vẻ , ai nấy đều hài lòng với bữa sáng ngày cuối năm này , ăn uống xong xuôi , cậu chạy lên thay đồ rồi sẵn tiện rủ Trúc Linh đi chơi cùng mình với Dũng luôn nhưng con bé lại ngỏ ý từ chối

Trúc Linh : thôi anh dâu đi đi , em mà đi thì tối về anh Dũng có mà băm dằm em , em sợ lắm

Trọng : em cứ đi đi , anh bảo kê , bảo hành , bảo hiểm luôn nhưng không bảo đảm

Trúc Linh : em xinh chớ em hỏng có ngu , làm người chứ ai lại làm kì đà hả anh , nói dị hoi chứ anh dâu đi đi , lát em có hẹn với bạn rồi

Trọng : ò dị thôi , có gì mai anh chở em ra thị xã sắm đồ tết he

Trúc Linh : nhất anh dâu rồi haha

Sau khi dụ dỗ không thành công thì cậu cũng đi từ trên lầu đi xuống , hai người chào hai bác rồi đạp xe đi chơi , kể sương sương về bộ outfix của cả hai nhé =))
*Đình Trọng : nguyên ở một chiếc quần soọc kaki , một chiếc áo sơ mi tay lỡ hoa văn màu mè , và một chiếc nón tai bèo được bệt từ lạt tre and một đôi tông lào màu xanh lá =))
*Tiến Dũng : như trên vì nó là đồ cặp các bác ạ , thế mà sao bác trai với bác gái không thắc mắc nhể , à quên còn có chiếc xe đạp cà tàn của anh nữa =))

Anh đạp xe còn cậu ngồi phía sau , tuy chiếc xe đã 4-5 năm rồi nhưng vẫn hoạt động tốt , chỉ có đôi chút tiếng cọt kẹt phát ra mà thôi , anh đạp xe mệt nghỉ còn cậu thì vui vẻ hớn hở ngắm cảnh vật ở quê , cũng may anh là giáo viên thể hình , không thì anh đã tắt nắng từ vòng đạp thứ 5 rồi , cậu không có béo nhưng do chiếc xe đạp khô nhớt nên việc vận hành đôi chút khó khăn thôi *cấm ai được bảo Ỉn béo đấy

Anh chở cậu đến bên một cánh đồng rộng bao la luôn , cậu thích thú mà ngắm nhìn , cậu bảo :

: uiii má ơi , view đẹp thế này mà em quên mang máy mất rồi , không là lát lại có ảnh up face

Dũng : ở quê anh còn nhiều nơi đẹp hơn nữa kia , bữa nào anh dắt em đi cho em chụp cháy máy luôn

Trọng : anh hứa đấy nhé , à mà anh Dũng , bông lúa cong xuống là bông lúa chín phải không anh *cái này đối thoại nên đừng men nào bắt lỗi nhé

Dũng : đúng rồi em

Trọng : ủa nhưng mà phía bên chỗ đầu làng hôm bữa đi còn ngửi thấy mùi lúa sữa cơ mà , sao bên đây lại chín vàng ươm rồi , lạ nhỉ

Dũng : ra mùng là thu hoạch được tất rồi , mỗi bên một loại lúa đấy , nên việc lúa chín ở đây và lúa chưa chín ở đầu làng là hai loại lúa khác nhau

Trọng : à…trước giờ em chỉ biết ăn nó chứ có biết nó ra như nào đâu =))

Dũng : Trọng này , em đi bắt cua đồng không

Trọng : dạ có *mắt sáng rực , hứng thú* nhưng bắt ở đâu hả anh

Dũng : bắt cua đồng thì bắt ở đồng chứ bắt ở đâu

Trọng : thế giờ mình lội xuống ruộng này để bắt cua à , lỡ may đạp chết cây lúa người ta ra , người ta lại cầm cây dí cho thì chạy sao kịp

Dũng : thì anh chạy trước , em chạy không kịp thì để người ta tóm được , người ta đấm vào mắt , em đau còn anh thì thoát =)))

Trọng : anh dám ?

Dũng : hì hì anh đùa xí , em yên tâm nguyên cái cánh đồng lúa này là của nhà anh hết , nên chả ai dám vào đánh đuổi đâu , ủa nhưng mà lỡ mình đạp cây lúa chết thì sao nhỉ

Trọng : bởi thế em mới sợ , hạt lúa là hạt ngọc trời ban mà , thôi em không bắt cua đâu , anh dắt em đi câu cá hay đi thả diều cũng được hì hì

Dũng : ok tuân lệch vợ , giờ thì vợ chèo lên con chiến mã này đi , anh đèo em đi…bám chắc vào nhé , ngựa phi đâyyyyy…húuuuu *như hai condien

Anh và cậu cười thích thú , cũng may nguyên chỗ này là của nhà anh nên không có ai , người làm thì cũng đã được nghỉ tết hết rồi , không là người ta nhìn vào đánh giá nhà ông Bùi có mỗi đứa con trai nhưng lại bị điên thì khổ =))

Nguyên buổi sáng hôm đó anh chở cậu đi vòng vòng quanh làng , hết chơi ngu chọc chó lại đến việc trộm trái cây nhà người ta , tuy nhà không thiếu nhưng trái cây trộm vẫn ngon hơn trái cây nhà =)) , anh và cậu thả cũng thả được con diều bay khá cao nhưng cả hai não cá vàng đã quên buộc dậy vào lọ khiến cho việc thả dây hăng quá mà thả luôn con diều , đến khi con diều bay mất dạng thì anh và cậu mới ngỡ là…

Trọng : ủa….anh Dũng con diều đâu ?

Dũng : ủa…con diều đâu ?

Trọng : nãy anh buộc dây vào lọ chưa ?

Dũng : ủa…nãy anh buộc chưa ?

Trọng : anh bị điên à , em đang hỏi anh đấy , mặt anh ngơ ngơ ra thế là sao

Dũng : ủa…

Trọng : diều nó bay cao quá , nên nó bay luôn rồi anh ạ =))

Dũng : vậy là mất con diều hả ?

Trọng : chứ còn gì nữa , em lạy anh luôn đấy

Dũng : mất diều rồi thì mình đi chơi các khác , còn nhiều cái vui lắm mà

Cái vui mà anh nói là chọc chó và trộm trái cây đấy mọi người =))

Ròng rã cả một buổi sáng , cả hai trở về nhà với một bộ dạng ma chê quỷ hờn sình lầy dính đầy trên người lem luốc , bố anh thấy cả hai người từ đầu đến chân không sót chỗ nào là không dính bùn mà cười lên khoái chí *cười to thích thú

Ông Hùng : haha hai đứa bay chơi cái trò gì mà rơi cả xuống ruộng thế này cơ chứ , chả khác gì thằng Dũng 6 năm trước , đi học mà mắt với mũi để trên mây nên lần nào cũng đạp xe xuống ruộng rồi vác cái thây dính đầy bùn đất về nhà hahaha hai đứa mày tính chọc cười ông già này đấy à hahaha *giọng cười này âm điệu lớn hơn và đặc biệt rất khoái trí nha

Dũng : bố à , bố nhắc mấy chuyện đó ra làm gì , quê chết đi được

Trọng : này anh Dũng , bác trai nói đều là thật hả , em không ngờ luôn đấy haha

Ông Hùng : thôi hai đứa mày vô đây , bố kéo dây xịt cho một lượt sạch bùn đất rồi đi vô tắm lại để còn mà dùng bữa trưa , đi đứng kiểu gì mà chạy lọt mẹ nó xuống mương bố cũng không hiểu hai đứa mày luôn

Trọng : do anh Dũng ấy , ảnh vừa đi vừa trêu con nên con trêu lại và cái kết cục là té mương bác ạ

Dũng : thế đâu phải mình anh có lỗi

Trọng ; một mình anh có lỗi

Dũng : rồi anh sai , một mình anh có lỗi , lỗi ở nơi anh tất *rén liền =))


__________________________________

Hehe hết chap mừi trín gòi , đón chờ chap sau vào ngày mai nha (nếu tối nay tui siêng :> , dị nha )

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top