Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

chap 26

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Khỉ thật"- Cô ta chửi thầm-"Chị nhất định sẽ chạy không thoát tôi đâu, hừ!!".

Cô ta vươn tay ra lấy chiếc điện thoại ở đầu giường, bấm một dãy số quen thuộc rồi áp lên tai.

"Xin chào". Đầu dây bên kia là một người đàn ông trung niên

"Alo, chuyện tôi kêu ông làm ông đã hoàn thành chưa".

"Đã cho hai nhân viên khách sạn nghỉ làm và dùng một ít tiền bịt miệng họ lại rồi ạ ".

"Ừ, Còn những chuyện còn lại dọn cho gọn gàng vào, chị ta chắc chắn sẽ điều tra ".

"Vâng ạ, tôi sẽ đi làm ngay".

"Ừ, tôi giao lại cho ông".

"À tiểu thư còn lão già họ Tô kia cô tính như thế nào, có cần phải xử hắn không??"

"Hắn hiện bây giờ đang ở đâu".

"Đang ở bệnh viện XX, đã hoàn toàn tỉnh, ngày hôm trước có gọi cho tôi nhưng tôi chỉ bảo cứ tiếp tục giả vờ đến khi có lệnh của cô".

"Cứ làm theo thỏa thuận ban đầu".

"Vâng".

Cô ta cúp máy, nhìn ra ngoài trời rồi thở dài, một lúc sau đó chập chững đứng dậy thay quần áo rồi đến công ty.
______________________
"Diệp Anh, Diệp Anh". Thy từ xa chạy tới trên tay là một cái áo lông, cô khoác nó lên người Diệp Anh, nàng có hơi bất ngờ nhưng cũng mỉm cười đón lấy rồi hôn lên môi cô một cái.

"Xe đâu, sao lại chạy bộ đến đây???". Diệp Anh bẹo má Thy hỏi

"Á..Á đau, Diệp Anh à em thôi cái trò bạo lực này đi, đau chết chị". Cô uất ức nắm hai tay nàng lại tránh để nàng lại bẹo má mình.

"Xe hư rồi, chị sợ em lạnh nên mới để xe lại cho người ta sửa mà chạy bộ đến chỗ em nè".

"Ngốc nghếch". Nàng nhéo yêu lên mũi cô.

"Nào hôn chị một cái trả công cho việc chạy bộ đến mở cửa cho em đi". Cô chu môi lên đợi nàng hôn.

"Mơ đi, haha".

"Đồ kèo kiệt nhà em". Cô lẩm bẩm

*chụt*. Nụ hôn được đặt chuẩn xác ngay môi Thy.

"Vào nhà thôi, nhìn chị như bị hâm ấy haha". Nàng chọc Thy khi thấy cô đơ một chỗ sau nụ hôn.

"Đợi đó, vào nhà chị cho em biết tay".
______________________________
"Tổng giám đốc, có người tự xưng là em của ngài, đến tìm ngài".

"Ừ cho cô ấy vào". Cô ta cúp máy, buông cây viết đang cầm xuống, sau đó tháo chiếc kính cận màu đen sang trọng hiệu Gucci ( nói đại đấy, mấy ông có lên google search không thấy thì cũng đừng bảo tui điêu :D) đặt lên bàn, hai tay xoa xoa thái dương.

*cạch cạch*. Tiếng đẩy của cánh cửa bằng gỗ Lim đắt tiền.

"Tới rồi sao?? Ngồi đi". Giọng điệu như ra lệnh cô ta vang lên trong căn phòng cách âm.

"Dạo này sống tốt chứ chị hai". Người đối diện chẳng hề hứng gì với khuôn mặt lạnh như tiền của người được gọi là chị hai cũng là chủ nhân căn phòng à không là tất cả.

"Vào thẳng vấn đề đi, chị không có thời gian, em đến đây là muốn gì??!!".

"Vẫn như xưa nhỉ, luôn hấp tấp".

"Không phải là hấp tấp mà là em đang phí phạm thời gian của chị đấy, em có biết trung bình mỗi một phút chị có thể kiếm ra bao nhiêu tiền không??".

"Rồi rồi, đúng là không thể nào đùa quá hai câu với những người kinh doanh như chị mà, thật là phức tạp quá đi a".

"Vào thẳng vấn đề nào, em đến đây là muốn hỏi chị một chuyện, là về Lê thị, rõ hơn nữa là về Lê Thy Ngọc".

"Em muốn biết cái gì??".

"Tại sao chị lại cho người đánh cắp tài liệu làm ăn với Vĩnh Phúc của TA, và còn chuyện chị ừm...qua đêm với chị ta nữa".

"Em dĩ nhiên phải là người hiểu rõ hơn ai hết chứ??!!".

"Mà Tại sao em lại hỏi những chuyện này??". Cô ta cau mày hỏi.

"Vợ sắp cưới của chị ta là Diệp Anh, bạn thân thời đại học của em đấy và cũng cũng là người em thích thầm". Âm lượng được phát ra từ miệng của người đối diện càng ngày càng nhỏ dần.

"Chị xem chị làm vậy em lấy mặt mũi đâu mà nhìn cô ấy"

"Chị mặc kệ".

"Chị à dừng lại đi, nó quá ngu ngốc, làm sao mà chị có thể lấy lần đầu tiên của chị ra chỉ để thực hiện cái kế hoạch ngốc nghếch này".

"Trả thù để làm gì, cuối cùng lại làm đau người mà bản thân mình yêu, nghe em bỏ đi".

"Âu Diệc Phi, em thì biết cái gì chứ!! Tại gia đình cô ta mà ba mẹ chúng ta phải chết đấy, tại họ mà chúng ta trở thành trẻ mồ côi đấy!! Đáng lẽ ra em phải giúp chị một tay chứ không phải ngồi đây mà lãi nhãi đủ điều khuyên chị từ bỏ!!". Cô ta bắt đầu tức giận hai tay bấu chặt vào thành ghế

"Mọi chuyện chỉ là hiểu lầm thôi chị à!!!"

"Hiểu lầm cái gì??? Chính gia đình cô ta đã thông đồng phóng hỏa cả kho hàng của công ty, khiến cho công ty tổn thất nặng nề phải vay lãi nặng của bọn giang hồ, ba cũng vì stress mà tự tử còn mẹ thì bị bọn chủ nợ chém chết". Mắt của cô ta hằn lên những tia máu
Thể hiện sự tức giận.

"Chị à...."

"Âu Diệc Phi!!! Em mà nói vậy nữa thì lập tức Âu Duệ Ân này đoạn tuyệt quan hệ với em!!".

"Em chỉ muốn chị biết sau này nếu có chuyện gì thì chị đừng có mà hối hận bảo sao em không khuyên chị!! Hừ".

"Tuyệt đối sẽ không". Duệ Ân trả lời một cách dứt khoác.

"Chị đúng là hồ đồ, đi nghe lời lão quản gia đó!!, chị nên nhớ chính ba mẹ chúng ta đã lỡ khiến ba mẹ của hắn chết đó, chị nghĩ hắn có thể dễ dàng bỏ qua chuyện đó à??chị lầm rồi, hắn ta cũng chẳng tốt đẹp gì đâu!!". Diệc Phi giận dữ đứng dậy cầm túi xách ra về.

Đợi Diệc Phi đã ra về, Duệ Ân mới buông lỏng người, tựa mình vào ghế giám đốc mềm mại, đắt tiền. Duệ Ân thở dài, từ bao giờ cô lại biến người mình yêu trở thành kẻ thù của mình thế này.

Trở thành tổng giám đốc của Âu thị, khiến Âu thị trở nên vững mạnh và phát triển nhanh chóng, lọt top những công ty giàu có, lớn mạnh của thế giới và trở thành một tỉ phú trẻ tuổi. Duệ Ân có được ngày hôm nay không thể không kể đến công của Cao Minh Hào-Lão quản gia đã gắn bó với gia đình Họ Âu gần 20 năm, từ lúc mà Diệu Ân chỉ mới chín tuổi. Cô có nghe cha mẹ nói về Minh Hào, cha mẹ hắn do tai nạn nên qua đời, họ hàng nhà hắn chẳng còn một ai, mà nhà cô lại có giao tình với nhà hắn vì vậy hắn được mang về đây chăm sóc, cô chỉ nghe được có vậy còn nguyên nhân dẫn đến tai nạn của cha mẹ hắn thì cha mẹ cô hoàn toàn không nói đến, cô cũng chỉ nghĩ lúc đó do cô còn quá nhỏ nên không nên nghe, mãi cho tận đến khi cô đã trưởng thành, sự việc về cái chết của cha mẹ hắn mới được sáng tỏ, ngạc nhiên vì nó có liên quan đến cha mẹ cô, càng ngạc nhiên hơn khi hắn không những không tìm cách trả thù mà toàn tâm toàn ý cùng cô xây dựng Âu thị. Nên những lời mà Diệc Phi vừa nói cô không phải không tin mà hoàn toàn không dám tin.

"Tổng giám đốc Chị ổn chứ??". Từ ngoài một cô gái xinh đẹp yêu kiều không cần gõ cửa mà tự nhiên đi vào.

"Chưa chết, em không cần phải lo". Cô trả lời ngữ điệu cô có pha một chút trêu chọc

"Em mau chóng tìm cách kí hợp đồng với T.A, càng nhiều hợp đồng càng tốt, các hợp đồng với những công ty khác mau chóng đẩy mạnh sản xuất để hoàn thành ".

"Được, em đi nói với bộ phận sản xuất đây!!"

Ăn chơi nhiều quá nên không đăng truyệnm xin lỗi mn nha, 40 sao ra chap mới,yêu 😘😘

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top