Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 4 (4)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 04 - Phần 4

Chiếc bàn tròn nhanh chóng được xếp đầy những món ăn trông rất hấp dẫn. Jessica bỗng cảm thấy vô cùng đói bụng, cô lấy bát múc canh. Yoona ngập ngừng như muốn nói điều gì đó, nhưng cuối cùng anh không lên tiếng, chỉ cầm lấy bát của Jessica, giúp cô múc canh.

Ăn cơm xong về đến công ty, Jessica ngồi trong văn phòng của mình một lúc lâu. Cuối cùng cô cũng đứng dậy, rời khỏi văn phòng. Vài phút sau, Jessica đã xuất hiện trước cửa phòng giám đốc tài vụ.

Nhìn tấm biển ngoài cửa đề hai chữ: "Chang Joon", Jessica do dự một lúc mới đưa tay gõ cửa. Bên trong nhanh chóng truyền tới giọng nói quen thuộc: "Mời vào!".

Jessica cắn môi, đẩy cửa đi vào. Cửa vừa mở, cô liền nhìn thấy Chang Joon đang ngồi sau bàn làm việc, vừa ăn cơm hộp vừa xem tài liệu.

Nghe tiếng động, Chang Joon ngẩng đầu, hơi ngây người khi thấy Jessica. Anh buông đũa, chào hỏi bằng giọng thân thiết: "Sao em lại đến đây?".

Chứng kiến bộ dạng bận rộn của Chang Joon, trong lòng Jessica không khỏi bùi ngùi. "Sao giờ anh mới ăn cơm?".

"Không còn cách nào khác, gần đây phòng anh bận quá!".

Chang Joon vừa nói vừa nhún vai.

Tổng giám tài vụ [1] sắp về hưu. Trên thực tế, cả bộ phận Tài vụ đều do một mình Chang Joon chống đỡ. Thời điểm cuối tháng luôn là lúc bận rộn nhất, Chang Joon không có thời gian ăn trưa cũng là điều dễ hiểu.

[1] Tổng giám tài vụ: tiếng Anh là CFO, trong tiếng Việt là giám đốc tài chính.

Sau khi bảo Jessica ngồi chơi, Chang Joon lại cắm cúi xử lý văn kiện. Thỉnh thoảng, anh ngẩng lên hỏi han Jessica một, hai câu: "Hôm qua em về nhà ăn cơm, chúng ta không có thời gian nói chuyện tử tế. Ông già định đẩy em cho Han Yoo Il, chắc trong lòng em bực bội lắm phải không? Lúc đó mặt em nhăn như bị rách...".

Jessica cười ngượng ngùng.

Thấy Chang Joon không rảnh để tiếp chuyện, Jessica ngồi trầm ngâm một lúc, cuối cùng, cô quyết định nói thẳng: "Trưa nay em gặp Kim Hwa Jin, chị ta đi cùng Shin Kwang Jae".

Jessica rõ ràng thấy bàn tay đang cầm bút của Chang Joon cứng đờ, nhưng anh nhanh chóng lấy lại vẻ bình tĩnh, tiếp tục đặt bút xuống tờ văn bản.

Từ đầu đến cuối Chang Joon không hề ngẩng đầu. Thái độ của anh khiến Jessica không khỏi nghi ngờ: "Hình như anh chẳng kinh ngạc lúc nào?".

Bàn tay đang cầm bút của Chang Joon lại bất động. Vài giây sau, anh buông bút, ngẩng lên nhìn Jessica. Gương mặt anh không che giấu vẻ buồn bã nhưng giọng nói rất bình thản: "Hwa Jin tuy bề ngoài có vẻ yếu đuối nhưng từ trước đến nay, cô ấy luôn là người có suy nghĩ riêng, anh... tôn trọng quyết định của cô ấy".

Nói xong, Chang Joon lại cúi xuống xem tài liệu như không có chuyện gì xảy ra. Dường như anh muốn dùng hành động để chứng minh sự "tôn trọng" của anh.

Jessica không thể kìm chế, khẽ "hừ" một tiếng. Cô lầm bầm lặp lại câu nói vừa rồi của Chang Joon: "Anh tôn trọng quyết định của chị ta...". Nói đến đây, Jessica đột nhiên nổi giận. Cô đứng dậy, tiến lại gần, giật cây bút và tập giấy trong tay Chang Joon ném sang một bên. "Người phụ nữ anh thích có thể bất chấp thủ đoạn, kể cả lên giường với một ông già để đạt được mục đích, vậy mà anh còn tôn trọng quyết định của chị ta?".

Đáy mắt Chang Joon thoáng qua một tia tức giận, nhưng từ trước đến nay, khả năng nhẫn nhịn và kiềm chế của anh luôn rất tốt, vì vậy tia tức giận cũng nhanh chóng tan biến. Anh vẫn điềm nhiên khuyên nhủ Jessica: "Hwa Jin chỉ lợi dụng cảm tình của Shin Kwang Jae đối với cô ấy để giải quyết một số việc, không đến mức kinh khủng như em nói đâu!".

"Anh tưởng con cáo già Shin Kwang Jae đó cam tâm tình nguyện chui đầu vào rọ? Muốn đạt được lợi ích từ ông ta, cần phải trả cái giá lớn hơn nhiều lần. Kim Hwa Jin đấu không lại ông ta...".

Chang Joon im lặng, không phản bác lời cô.

Đến nước này, Jessica chỉ còn cách lắc đầu bất lực. Bàn làm việc bị cô làm loạn cả lên, cô nhìn đống văn bản lộn xộn trên bàn rồi quay người rời khỏi phòng.

Đến cửa phòng, Jessica chợt dừng bước. Cô quay đầu nhìn người đàn ông đáng thương vẫn ngồi bất động sau bàn làm việc rồi hỏi một câu vĩnh viễn không có đáp án: "Tại sao tình yêu của anh dành cho chị ta lại hèn mọn như vậy?".

Một tháng sau, sự kiện đụng ý tưởng cuối cùng cũng kết thúc êm đẹp, người phụ trách Secret Kim Hwa Jin và CEO tập đoàn White Tears đạt được thỏa thuận chung, cùng hưởng sáng chế kem lót Wonderful. Nhưng hai công ty bán sản phẩm sang hai thị trường châu Âu và Bắc Mỹ, sau này không vượt ranh giới của nhau.

Do dính scandal, Secret tung sản phẩm ra thị trường chậm hai tháng so với kế hoạch, khiến công ty tổn thất đến con số chục triệu, cũng khiến người ngoài giới nghi ngờ năng lực của Kim Hwa Jin. Tuy nhiên, sự nghi ngờ, chất vấn dần lắng xuống, những lời châm biếm của giới truyền thông dành cho đại tiểu thư của Kim gia cũng dần biến mất. Nguyên nhân rất đơn giản, Kim Hwa Jin và Shin Kwang Jae không dưới một lần bị phóng viên bắt gặp cùng nhau ra vào nơi công cộng, nhưng cả hai đều một mực khẳng định bọn họ chỉ là những người bạn lâu năm. Nể mặt White Tears, giới báo chí không dám đi sâu khai thác mối quan hệ của bọn họ cũng như chĩa mũi nhọn vào Kim Hwa Jin.

Jessica có nghe mẹ cô nhắc đến thái độ của Kim Han Jin về mối quan hệ giữa Kim Hwa Jin và Shin Kwang Jae. Nghe nói, bố cô gọi Kim Hwa Jin về nhà, nói chuyện cả buổi chiều trong thư phòng. Nhưng cuối cùng, cô ta vẫn bình yên vô sự.

Bà Jung thắc mắc, không hiểu Kim Hwa Jin dùng cách nào để thuyết phục Kim Han Jin, Jessica càng không có hứng thú tìm hiểu Secret chính thức tung sản phẩm ra thị trường đồng nghĩa với việc Innisfree sẽ mất ưu thế ở công ty. Trước mắt, Jessica còn có nhiều việc phải bận tâm hơn mấy chuyện không liên quan đến mình.

Cô lại bắt đầu những tháng ngày vô cùng bận rộn.

Trước đây, khi còn sống một mình, Jessica thường làm việc thâu đêm, biến văn phòng thành nhà cũng chẳng ai dám nói "không được". Nhưng bây giờ tình hình đã khác, cô thường nhận được những cuộc điện thoại bất mãn của người nào đó.

Ví dụ như lúc này, điện thoại trong phòng làm việc của Jessica bỗng đổ chuông. Bây giờ đã hơn một giờ sáng, ai còn gọi điện thoại tới văn phòng cô? Jessica hồ nghi nhấc điện thoại, nhưng cô không lên tiếng, cho đến khi đối phương mở miệng: "Quả nhiên em vẫn ở công ty".

Jessica ngẩn người.

Cô buông bút, kéo dây điện thoại rồi tựa người vào thành ghế để thư giãn gân cốt, nhất là vùng cổ, vai đã mỏi nhừ. "Chẳng phải anh đi công tác hay sao? Anh về nước từ lúc nào vậy?".

"Một tiếng rưỡi trước". Giọng nói của Yoona đầy vẻ mệt mỏi. "Về đến nhà chẳng thấy em đâu, anh đoán em vẫn ở công ty".

"Tình hình bắt buộc thôi mà, em đang tiến hành kế hoạch mở rộng Innisfree sang lĩnh vực dược mỹ phẩm vào đầu năm sau. Đợi có phương án cụ thể, em sẽ cho anh xem, thời gian tương đối gấp".

"Lúc anh đi công tác, em bận làm thêm giờ. Anh về rồi mà em vẫn còn làm việc. Xem ra cuối năm anh phải lấy danh nghĩa cá nhân, trao giải thưởng chuyên cần cho em mới được!".

Giọng nói của người đàn ông này có một sức hút đặc biệt, khiến bao mệt mỏi của Jessica tan biến trong giây lát. Cô không muốn anh nghe thấy tiếng cười của cô, chỉ nhếch môi cười không thành tiếng. Sau đó, Yoona hỏi tiếp: "Sao em lại khóa cửa ngoài khu văn phòng của em?".

Jessica tròn mắt ngạc nhiên, nhưng cô phản ứng rất nhanh, lập tức cất giọng nghi ngờ: "Không phải anh...".

Không đợi Jessica nói xong, Yoona đã cắt ngang: "Ra ngoài mở cửa cho anh".

Giọng nói của anh lọt vào tai Jessica. Cô cầm ống nghe, ngồi thẳng dậy, mất ba giây mới có phản ứng. Vội vàng ném điện thoại, cô đứng dậy, lao thẳng ra cửa.

Chạy khỏi văn phòng Jessica mới chợt nhớ ra, thẻ cảm ứng vẫn còn ở trên bàn. Cô vội vàng quay lại lấy thẻ.

Yoona từ sân bay về nhà nhưng không kịp thay quần áo, vẫn mặc bộ com lê phẳng phiu, đứng bên ngoài chờ cô từ bao giờ.

Jessica cà thẻ, cánh cửa lớn từ từ mở ra. Không đợi cô chạy ra ngoài, Yoona đã tiến lên một bước, ôm chầm lấy cô.

Yoona đi công tác một tuần. Nỗi nhớ nhung trong bảy ngày xa cách gói gọn trong một nụ hôn triền miên, mãnh liệt. Bởi cả khu văn phòng không bật đèn, đèn thang máy phía sau Yoona là nguồn sáng duy nhất. Nụ hôn trong bóng tối càng kín đáo và gợi tình. Do phải ngẩng mặt, cái gáy vốn đang nhức mỏi của Jessica lại càng mỏi hơn, nhưng cô không muốn kết thúc sự giày vò ngọt ngào này.

Đúng lúc đó, đột nhiên có một luồng sáng chiếu vào. Yoona chắc cũng nhận ra điều bất thường, toàn thân cứng đờ. Jessica mở mắt, bắt gặp người bảo vệ đang đứng sau lưng Yoona không xa, anh ta cầm đèn pin chiếu thẳng vào họ.

Jessica vô thức rời khỏi Yoona, nhưng mới lùi được nửa bước đã bị anh kéo lại, ôm vào lòng.

Yoona ôm chặt cô, quay lại phía sau. Vẻ mặt anh lạnh lùng đến nỗi người bảo vệ lắp bắp: "Tổng... Tổng giám đốc".

Yoona ra lệnh: "Anh có thể đi được rồi!".

Người bảo vệ vội vàng vâng dạ, tắt đèn pin, quay người rời đi. Nghe tiếng bước chân mỗi lúc một xa dần, Jessica thở phào nhẹ nhõm, định rời khỏi vòng tay Yoona nhưng lại bị anh ôm chặt hơn. Yoona nói nhỏ vào tai cô: "Anh ta vẫn quay đầu nhìn đấy".

Jessica vội vàng áp mặt vào bờ ngực anh, không dám động đậy. Đến khi cảm nhận được vồng ngực của người đàn ông này rung lên, bên tai lại truyền đến tiếng cười khẽ dịu dàng của anh, cô mới biết mình đã bị lừa.

Jessica đẩy người Yoona, đưa mắt về phía thang máy. Người bảo vệ đã khuất dạng từ lúc nào, làm gì có chuyện quay đầu nhìn lén?

Jessica đi thẳng về văn phòng. Tuy cô tỏ thái độ quyết liệt nhưng kỳ thực vẫn dỏng tai nghe xem Yoona có đi theo không. Về đến văn phòng, cô chẳng nói một lời, định khóa trái cửa phòng. Không nằm ngoài dự đoán của cô, cánh cửa lập tức bị một người chặn lại từ bên ngoài.

Yoona ở ngoài cửa vẫn điềm nhiên như không. "Em giận thật đấy à?".

Jessica trừng mắt, không lên tiếng.

"Chỉ vì một người bảo vệ thôi sao?". Yoona biết rõ còn giả bộ hỏi.

Jessica nhìn anh. Cô cắn răng, cố gắng giữ giọng bất cần: "Tổng giám đốc bận rộn như vậy, đi công tác cả tuần, đến một cuộc điện thoại cũng không gọi được. Bây giờ tôi rất bận, mong Tổng giám đốc đừng làm phiền".

Dù Jessica có ngụy trang thế nào cũng không thể che giấu tâm tình thật sự của mình. Thấy cô nghĩ một đằng nói một nẻo, Yoona bất giác nheo mắt cười tủm tỉm. "Chẳng phải vừa xuống máy bay, anh đã đi tìm em ngay còn gì?".

Jessica chợt nhớ lại, việc anh đột nhiên xuất hiện bên ngoài cửa khiến tim cô đập thình thịch. Thật ra cô cũng không có ý trách móc anh.

Jessica thả lỏng cánh cửa. Yoona nhân cơ hội lách vào bên trong. Anh dang hai tay ôm eo cô, kéo cô vào lòng. Hai người ngực kề ngực, nghe rõ tiếng hai trái tim đập. Trầm mặc một lúc, Yoona mở miệng hỏi: "Còn bao lâu nữa mới có thể về?".

Jessica quay đầu nhìn tập tài liệu trên bàn, ngẫm nghĩ rồi trả lời: "Khoảng một tiếng nữa". Thấy rõ quầng thâm dưới mắt Yoona, ngữ khí dịu dàng hiếm có có lẽ do anh quá mệt mỏi. Anh ôm cô rất chặt. Cô hơi ngả đầu về sau để nhìn anh. "Hay là anh về nhà trước đi!".

Yoona tì cằm lên trán Jessica, khẽ gật đầu nhưng vẫn không có ý buông cô ra, như thể quyến luyến, không muốn rời xa. Ôm thêm một lúc, anh mới thả lỏng hai tay. "Anh nghỉ ở sofa một lúc, khi nào em làm xong việc thì gọi anh dậy".

Nói xong, anh liền quay người đi tới chiếc sofa ở góc phòng.

Người đàn ông cao hơn một mét tám nằm xuống sofa khiến nó không còn khoảng trống. Yoona chỉ có thể cuộn người, trông giống một chú cún hiền lành, khiến người khác có cảm giác muốn bảo vệ nhưng lại e dè. Đợi anh nhắm mắt, thở đều đều, Jessica mới quay về bàn làm việc.

Kim giờ trên chiếc đồng hồ treo tường lặng lẽ chuyển động. Đèn trong văn phòng sáng trưng, Jessica cắm cúi bận rộn, ánh sáng chiếu xuống người cô tạo thành chiếc bóng dài trên bàn làm việc. Bên ngoài cửa sổ, sắc trời ngày càng tối sẫm, tối đến cực điểm rồi dần xuất hiện tia sáng ban mai. Trời đã tờ mờ sáng.

Cuối cùng cũng xong việc, Jessica thở phào nhẹ nhõm. Cô tắt máy tính rồi bóp trán thư giãn. Vài giây sau, cô bỗng dừng động tác. Lúc này cô mới chợt nhớ trong phòng còn một người khác.

Jessica đưa mắt về chiếc sofa. Yoona vẫn đang ngủ say. Ngay cả trong mơ, vẻ mặt của anh cũng rất nghiêm nghị, lông mày nhíu lại. Jessica thuận theo tầm mắt nhìn lên đồng hồ treo tường, không ngờ đã năm tiếng đồng hồ trôi qua.

Jessica vươn vai, đứng dậy, đi về phía Yoona. Cô chuẩn bị đánh thức anh nhưng đột nhiên thay đổi ý định. Cô ngồi xổm xuống bên cạnh sofa, lặng lẽ quan sát.

Jessica dường như chưa bao giờ nhìn thấy Yoona ngủ. Mỗi khi hai người ở bên nhau, anh đều dậy sớm hơn cô. Đối với Jessica, dáng vẻ của anh lúc này vô cùng xa lạ. Cô ngắm một lúc lâu, vô thức cúi sát mặt anh, định hôn lên ấn đường đang chau lại của anh.

Khi đôi môi Jessica vừa chạm vào trán Yoona, anh đột nhiên mở mắt. Dù ngủ say nhưng anh vẫn vô cùng cảnh giác.

Đối diện với ánh mắt đầy cảnh giác của Yoona, Jessica chợt có chút hoảng loạn. Cô chống tay xuống ghế, nhổm dậy, ngồi sang chiếc sofa đơn ở bên cạnh.

Yoona nở nụ cười nhàn nhạt, đưa tay bóp trán, cất giọng khàn khàn: "Sớm biết vậy anh đã giả vờ ngủ say".

Jessica không đáp lại. Yoona mặc áo vest rồi đi đến trước mặt cô. Một tay anh chống xuống thành sofa, bàn tay còn lại nâng cằm cô. "Sao lại xị mặt ra rồi?".

Jessica nhìn gương mặt dịu dàng gần kề, trong đầu hiện lên hình ảnh ánh mắt cảnh giác của anh. Giác quan thứ sáu của người phụ nữ khiến cô không cười nổi. Cô nhắm mắt, hỏi anh: "Chúng ta bây giờ... là quan hệ gì?".

Yoona im lặng.

Đợi mãi không nhận được câu trả lời, Jessica ngẩng đầu nhìn anh. Ánh mắt chăm chú của người đàn ông này khiến Jessica cảm thấy một sự căng thẳng mơ hồ. Cô mở miệng thăm dò: "Bạn tình trên giường?".

Jessica vừa dứt lời, Yoona liền nhíu mày.

Cô hoàn toàn không đoán ra ẩn ý đằng sau vẻ mặt anh lúc này. Cô chỉ thấy vẻ mặt anh bỗng trở nên nghiêm túc, sau đó anh nhếch mép. "Em nghĩ tôi chỉ vì một bạn tình mà bỏ nhiều thời gian và tinh lực như vậy? Còn lo em đá đưa với người đàn ông khác, chịu đựng những cơn cáu giận và tính nết khó chịu của em, nghe em than vãn hết lần này đến lần khác, lấy lòng bố em, đối phó với chị gái em, nửa đêm nửa hôm đến đây đón em?".

Jessica chưa từng được thấy bộ dạng tức giận của Yoona. Từ trước đến nay anh luôn là người kiềm chế rất giỏi, đây là lần đầu tiên anh nổi nóng với cô.

"Hay tôi nên lý giải thành, người phụ nữ nào rơi vào lưới tình cũng đều suy tính thiệt hơn như em?". Yoona nói tiếp.

Lần nay, đến lượt Jessica ngây người.

"Em...".

Jessica không biết phải mở miệng thế nào. Cô định nói gì đó nhưng lại im bặt. Sau đó cô đứng dậy, về bàn làm việc, lấy túi xách rồi đi ra cửa. "Chúng ta về thôi!".

Yoona nhìn theo bóng lưng cô, ánh mắt chợt sáng chợt tối. Anh không vội vàng đi theo cô mà gọi điện cho thư ký Lee, dặn dò vài câu rồi mới rời khỏi văn phòng.

Bây giờ là sáng sớm, Yoona lái xe, Jessica ngồi ở ghế lái phụ, nhắm mắt nghỉ ngơi. Nếu về nhà ngủ bù, cô cũng chỉ có thể ngủ hơn một tiếng, vì vậy Jessica định về nhà tắm rửa, ăn sáng xong rồi lại đi làm ngay.

Trong lúc Jessica mơ màng chìm vào giấc ngủ, một hồi chuông điện thoại đánh thức cô. Cô mở mắt mới biết không phải tiếng chuông từ di động của mình, liền quay sang bên cạnh, thấy Yoona đang đeo tai nghe, nối máy điện thoại.

Không biết đối phương nói gì, Yoona chỉ "ừ" một tiếng rồi cúp máy. Sau đó, anh đánh tay lái, rẽ sang con đường đi về hướng ngược lại.

Yoona đột nhiên đổi phương hướng khiến Jessica đờ ra một lúc mới có phản ứng. "Chúng ta không về nhà sao?".

Giọng Yoona hơi khác lạ: "Tôi đưa em tới một nơi trước đã".

Trực giác khiến Jessica liên tưởng đến cuộc điện thoại anh vừa nhận, cô liền hỏi: "Ai gọi điện cho anh vậy?".

"Thư ký Lee".

Vẻ mặt nghiêm nghị của Yoona làm Jessica hết hứng thú nói chuyện, cô lại tựa vào cửa xe, tranh thủ chợp mắt.

Không biết bao lâu sau, chiếc xe bỗng phanh gấp.

Jessica đang nửa tỉnh nửa mê, theo phản xạ xô người về phía trước. Cô lập tức mở mắt, nhìn ra ngoài cửa sổ xe.

Ngoài đường rất ít người đi lại, xe cộ cũng chỉ thấp thoáng. Những cửa hàng, cửa hiệu hai bên đường vẫn đóng im ỉm. Nhưng có một cửa hàng đang từ từ kéo cánh cửa cuốn lên cao.

Yoona nhắc nhở Jessica: "Xuống xe".

Trong cửa hàng, nhân viên phục vụ còn đang sốt ruột chờ cánh cửa cuốn lên Yoona đã kéo tay Jessica đi vào. Nhìn thấy hai người, nhân viên phục vụ niềm nở chào hỏi: "Im tiên sinh phải không ạ?".

Nhìn lên tấm biển hiệu, Jessica hoàn toàn tỉnh táo, nhưng cô cũng cảm thấy rất mơ hồ.

Đây là một cửa hàng vàng bạc đá quý nổi tiếng về nhẫn cưới. Vì chưa đến giờ bán hàng, nhân viên phải vội vàng mở cửa chỉ để tiếp hai vị khách là cô và Yoona.

Jessica kinh ngạc, hết đưa mắt nhìn tấm biển quảng cáo lại quay sang Yoona. Trong lúc cô còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, cũng chưa kịp mở miệng, Yoona đã lôi cô vào trong.

Nhân viên đi phía sau vội vã tiến lên, bật một loạt đèn trong tủ kính trưng bày. Một nhân viên khác cất giọng nhẹ nhàng: "Do Lee tiên sinh dặn chúng tôi chuẩn bị nhẫn hai carat trở lên nên đồng nghiệp của chúng tôi đã đi lấy ở két bảo hiểm. Xin tiên sinh chờ thêm một lát!".

Jessica đứng giữa khu vực trưng bày đồ trang sức, đầu óc trống rỗng. Bên này, Yoona đã chọn được hai kiểu nhẫn, bảo cô nhân viên lấy cho anh xem. Yoona cầm chiếc nhẫn, ngắm nghía một hồi, dường như anh rất hài lòng, sau đó quay sang Jessica.

Jessica cau mày nhìn chiếc nhẫn xuất hiện trước mặt cô, cô không cầm lấy mà ngẩng đầu nhìn Yoona. Cô thấy bờ môi mỏng của anh hơi hé, chậm rãi nói ba từ.

Jessica quả thật đang đợi người đàn ông này nói với cô ba từ quan trọng. Nhưng... tuyệt đối không phải ba từ anh vừa thốt ra.

"Đính hôn đi!".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top