Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 0 : Đôi chút lời nhắn nhủ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ừm.. tôi vừa vào nick Wattpad của bản thân 2 năm trước, đọc lại những "tác phẩm" thần bí kao siêu mà tôi đã viết vào thời gian nổi loạn của mình lúc đó.

Lúc ấy, tôi cũng viết ngôn tình. Ngôn tình của tôi ăn sát với những thể loại teenfic với HE, SE và những motif đúng điệu của một dân viết "truyện" nhập môn. Những tình huống cẩu huyết thật sự. Lối hành văn ngây ngô, ngốc nghếch nhưng cũng đầy sự tâm huyết và cẩn thận, với tần suất dày đặc những câu "cầu vote, cầu comment". Tuy rằng có chút sự trầm cảm đấy.

Hồi đó a ~ Cô bé 14 tuổi mơ mộng về tình yêu, mơ về chàng tổng tài có xe Mayback, mơ về nam sinh hotboy đứng đợi mình mỗi lúc tan học, mơ về một anh chàng lạnh lùng soái ca luôn quan tâm tới mình và che ô cho mình những lúc mưa ^ Rất nhiều mộng mơ và ảo tưởng dễ thương. Tập đoản văn đó không phải là thảm hoạ toàn tập, cũng có rất nhiều điều thú vị, và xuyên suốt cả loạt ảo mộng đó, vẫn có một vài chap là thật. Viết về tình đầu của mình.

Tình cảm đầu tiên, cảm giác tim trật nhịp đầu tiên, nụ cười khiến ta rung động đầu đời, ai chẳng có. Ừmm đúng là nó có trẻ trâu thật, trẻ trâu lắm luôn, nhưng tình đầu luôn là tình cảm trong sáng nhất và thanh thuần nhất. Nó đến với mình mà không cần phải trải qua những tiêu chuẩn của "trưởng thành" như nhiều tiền, nhà mặt phố, bố mẹ làm to, hay phải là trai xinh gái đẹp. Đơn giản cực. Rung rinh một khắc là nhớ nhung cả đời ^

2 năm trước, tôi thích cậu ấy. Hai năm sau đó, tôi vẫn thích cậu ấy. Nhưng 730 ngày ( hoặc có lẽ hơn ) trôi qua nhanh vậy, cũng đã khiến tôi thay đổi rất nhiều. Tôi hơi khó để nhận ra mình ở trong những nét văn của hồi đó. Trưởng thành lên rất nhiều. Có những nét tôi vẫn còn giữ lại, có những tật xấu vẫn chưa sửa được, ví dụ như tôi vẫn nhớ về cậu ấy mỗi khi tôi viết truyện, vẫn gợi cái tên ấy mỗi khi lướt Facebook có tus " Gõ tên người bạn thích vào đây.." hoặc đơn giản hơn là luôn giả vờ lướt nhìn những thứ gần cậu ta để có một giây nào đó, đảo mắt qua nhìn cậu. Vẫn ngốc như vậy thôi aaa..

Tôi biết nó ngốc đó, nhưng tôi không ngại cũng không xấu hổ, và cũng không quá nuối tiếc. Tôi mỉm cười mỗi khi nhớ về bản thân năm ấy. Hồn nhiên thật. Tôi của bây giờ lớn hơn, nhưng không hiểu sao tôi lại càng cảm thấy mình là bản thoái hoá của đứa trẻ lớp 8 năm đó.

Còn cậu bên kia màn hình kia, dính vào condi tình yêu, cậu có bị lag não giống tôi không?

Tôi trưởng thành rồi nhé. Định nghĩa về l_o_v_e cũng khác rồi, nó cũng lớn theo tôi. Nhưng tôi vẫn chẳng hiểu được nó là gì, và chẳng biết được thứ gọi là giới hạn tình yêu nó tới đâu? Nó còn những gì mà tôi và cậu, đều chưa biết nữa không?

Tôi vốn là một người tuỳ ý và ngẫu hứng. Cũng vì điều này mà tôi sẽ không viết truyện dài đâu nhé :< Tui viết đoản thôi. Có thể là viết lại từ chuyện tôi thấy nè. Có thể là tự tôi nghĩ ra ? Có thể là tôi đã từng trải nghiệm ?? Xem nó như một bức tranh ráp hình đi, mỗi chap là một mảnh ghép, mong sẽ giúp cậu có được một cái định nghĩa mới lạ chút

Ôii muộn rồi, tôi phải ngủ thôi

Cảm ơn cậu đã có hứng thú với tác phẩm của tôi <3

"Yêu là cái gì vậy chứ ? _ 12h04p 28_2_2022

Chang ^


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top