Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 19: Câu chuyện mua quần áo!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


- Cô ấy và cậu có quan hệ như thế nào vậy?

Tako ngẩn người, im lặng không trả lời. Tử Hiên thấy vậy liền cắn môi rồi trả lời:

- Là bạn thôi!

Câu trả lời của Tử Hiên có lẽ khiến cho Tako hơi buồn. Mặc dù hiện tại, cả hai là bạn thật.

Hân Di gật gật đầu:

- Oh, là bạn sao? Tớ cũng không có bất ngờ lắm, vì cậu là đạo diễn, còn cô ấy là diễn viên nên cả hai là bạn cũng không có gì lạ! Nhưng mà, hai người ra ngoài công khai như vậy, không sợ mọi người để ý hay sao? Tako thì chắc không sao, nhưng mà cô ấy có thể sẽ gặp rắc rối!

Tử Hiên mỉm cười:

- Không sao đâu! Mấy hôm nay tôi cũng ra ngoài nhiều nhưng mà khi họ nhìn thấy thì chỉ họ chỉ xúm lại bàn tán với nhau, chứ không có làm loạn lên!

Hân Di lại gật đầu:

- Vậy thì tốt! Chỉ có điều, tôi nghe nói Từ Tử Hiên chỉ mới 20 tuổi. Nào, mau gọi tôi một tiếng chị đi, dù sao sao tôi cũng bằng tuổi Tako!

Tử Hiên khẽ cúi đầu:

- Xin lỗi, nhưng tôi không có thói quen tùy tiện gọi người khác là chị!

Lúc này, chân mày Tako chợt nhíu lại, câu nói vừa rồi của Tử Hiên cứ liên tục lặp đi lặp lại trong đầu của cô. Khi cô đang nhớ lại thì bị lời nói của Hân Di cắt đứt:

- Ha! Từ Tử Hiên, cô dù sao cũng chỉ là một diễn viên.... Được thôi, không gọi tôi là chị cũng được. Nhưng nếu cô mua quần áo ở shop của tôi thì sẽ không được giảm giá đâu! Bởi vì là diễn viên thì tiền rất nhiều. Nên chắc cô cũng không cần giảm giá đâu ha!__ Hân Di khẽ nhếch môi

"Tình hình gì đây? Loan Loan bị làm sao vậy? Cậu ấy nói cái gì mà... lại còn cười như thế nữa. Hình như không ổn rồi. Mình phải mau lên tiếng chữa cháy mới được!"__Tako Pov

- Được! Cứ bán đúng giá cho tôi. Như cô nói, tôi không cần giảm giá. Từ trước đến giờ tôi đều mua đúng giá tiền!

Tako chưa kịp mở lời thì Tử Hiên đã nhanh chóng đáp trả lại Hân Di một cách lạnh lùng.

Tako kéo tay Tử Hiên đi rồi nói với Hân Di:

- Bọn tớ đi lựa quần áo!

Rồi cả hai cùng nhau đi lựa quần áo, Hân Di cười khẩy một cái rồi nhanh chóng vào quầy ngồi.

- Này Tử Hiên, em muốn mua gì thì cứ lấy, chị sẽ trả tiền. Dù sao chị trả thì cậu ấy sẽ giảm giá!__Tako vừa lựa vừa nói với nó

Nó lắc đầu:

- Không cần đâu, em sẽ tự trả!

Tako nắm tay của nó, nhưng mắt dán vào những cái áo:

- Cứ xem như chị trả ơn cho em hôm nay đã làm tài xế cho chị đi!

- Nhưng....

- Không nhưng gì nữa. Mau chọn đồ đi!

Rồi cô kéo nó đi sang quầy áo khác. Hiện tại là cả hai đang nắm tay nhau mà chọn đồ. Tako là người miệt mài chọn nhất, còn nó hình như chỉ là đi theo cô mà thôi. Tako tự nhiên nắm tay nó nhưng lại khiến cho nó không có chút phản ứng nào, vẫn rất bình thường để cho cô nắm. Đột nhiên Tako buông tay nó ra để lấy chiếc váy. Cô ướm thử vào người rồi quay sang hỏi nó:

- Em xem, có được không?

Nó nhìn tới nhìn lui, sau đó thì lắc đầu, lấy chiếc váy đó đặt lại chỗ cũ khiến cho Tako ngạc nhiên. Nó khẽ đưa bàn tay lướt nhẹ qua từng chiếc váy, bàn tay nó dừng lại khi đến chiếc váy trắng  dài hơn đầu gối ,nhìn rất đơn giản mà đẹp. Nó cầm chiếc váy đó lên đưa cho cô, nhẹ nhàng nói:

- Chị vào thử cái này đi!

Tako không nói gì, nghe theo lời nó đi vào trong thử. Còn nó ngồi ở ngoài đợi cô.

Một lát sau, cánh màn mở ra, Tako cùng với chiếc váy đó bước ra. Tử Hiên đang chơi game thì nghe tiếng giày cao gót của Tako nên ngẩng đầu lên nhìn. Biểu cảm của nó tuy không thể hiện ra nhưng trong lòng cảm thấy rất xao xuyến.

~~~ Flashback~~~

- Tiểu Chương, chị mau vào trong thử chiếc váy này đi!__ Nó mỉm cười đưa một chiếc váy xòe cho cô.

Cô gật đầu tỏ vẻ hào hứng:

- Được rồi! Em đợi chị một chút!

Sau đó cô đi vào thử đồ, nó ở ngoài ngồi chờ và giết thời gian bằng cách chụp hình. Nó chụp lại khung cảnh và các bộ quần áo của shop, và cũng không quên chụp cho mình một tấm. Ngay khi nó cất điện thoại vào thì cô cũng theo đó mà bước ra. Một cô chúa vừa bước ra từ sau tấm màn. Vì chiếc váy mà nó chọn là loại váy xòe ngắn đến ngang đùi, ở phía trên vai còn có hai tấm vải lưới phủ xuống nên nhìn cô bây giờ rất giống một cô công chúa. Nó nhìn cô chằm chằm, đôi mắt như sắp lọt ra ngoài.

Cô mỉm cười nhìn nó, hỏi:

- Thế nào hả? Có đẹp không?

Nó lập tức đứng dậy ôm cô vào lòng:

- Tiểu Chương, chị.... thật sự rất đẹp!

Cô bật cười vỗ vỗ nhẹ lưng nó để nó buông cô ra, cô nhìn xung quanh rồi nói với nó:

-Lạc Lạc, ở đây có rất nhiều người. Em kiềm lại một chút!__ Cô cười tươi: Thật sự rất đẹp sao?

Nó gật đầu:

- Vâng! Chị mặc gì thì cũng đẹp hết! Là đẹp nhất luôn!

- Vậy mình lấy cái này nha!__ Cô vui vẻ

- Okayy! Mình ra thanh toán thôi!

Rồi cô vào trong thay ra và cùng nó ra ngoài thanh toán.

~~~ End Flashback~~~

- Tử Hiên!__ Cô nghiêng đầu gọi nó

- Vâng!__ Tuy nó đang nghĩ nhưng đáp lại rất nhanh

Cô mím môi rồi hỏi nó:

- Nhìn chị thế nào?

Nó ngần ngại nói:

- Chị...nhìn rất đẹp.

- Oh. Vậy chị lấy cái này. Em mau chọn cho mình một cái đi! Chị vào thay đồ rồi ra ngay.__ Cô mỉm cười rồi quay vào để thay.

Nó gật đầu, sau đó lại tiếp tục ngồi ở ghế đợi cô

Khi cô thay xong thì bước ra, thấy nó vẫn ngồi ở đó, cô ngạc nhiên hỏi:

- Em không chọn đồ sao?

Nó khẽ mỉm cười, lắc đầu:

- Không cần đâu!

Cô khẽ nhíu mày:

- A~~ không được. Vậy để chị chọn giúp em!

Rồi cô kéo nó đi đến chỗ áo sơ mi. Lựa cho nó một cái áo sơ mi không quá nữ tính, cũng không quá nam tính, vừa phù hợp với dáng người và phong cách của nó. Cuối cùng cũng chọn ra được một cái, cô vui vẻ đưa cho nó:

- Em mau Mặc  thử cái này vào đi!

Nó không động đậy, cứ đứng ngây ra đó nhìn cô. Cô thấy nó không phản ứng thì bất đắc dĩ tự mình mặc vào cho nó rồi chỉnh sửa áo ngay ngắn lại cho nó. Ngay lúc này, cả hai đang đứng rất gần nhau, đầu của Tako đang cúi xuống để chỉnh áo cho nó. Nếu cô ngẩng đầu lên thì sẽ rất gần với đầu của nó. Nó thì vẫn đứng yên không nói gì, cứ để cho cô mặc áo cho nó rồi chỉnh áo lại cho nó.

- Vừa lắm nè!

Khi cô vừa dứt câu thì lập tức ngẩng đầu lên. Và bây giờ mũi của chỉ cách mũi nó 2cm. Cô giật mình mở to mắt nhìn nó, còn nó vẫn giữ vững thần thái bình tĩnh đó. Cô từ từ lùi về sau để cách xa một chút rồi ái ngại nói:

- Áo...áo em mặc...rất...rất hợp!

Nó hít sâu một hơi rồi nói:

- Vậy em lấy cái này!

Cô gật đầu đợi nó cởi ra mới cùng nó đi ra quầy thanh toán

- Loan Loan ah, tớ lấy cái này!__Tako cười tươi

Hân Di nhìn qua đồ của Tako chọn rồi nhìn Tử Hiên một cái, sau đó nói với Tako:

- Cậu có mặc vest loại này sao? Nhìn không hợp cho lắm!

- Ah không, cái đó của Tử Hiên!__ Tako cười nhẹ một cái

Hân Di gật đầu:

- Vậy của cậu là 800 NDT, tớ giảm cho cậu còn 650 NDT.__ Liếc sang nhìn Tử Hiên: Còn của Từ Tử Hiên là 450 NDT.

Cô nhìn sang nó rồi quay lại nói với Hân Di:

- Ah...tớ sẽ trả tiền cả hai, cậu...có thể giảm thêm được không?

Hân Di nhíu mày:

- Cậu.....

Hết chap 19

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top