Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 35: Buổi sinh nhật bất ngờ!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tako đi cùng người nhân viên đến phòng ăn và sau khi Tako vừa mở cửa bước vào thì....

*Pùm*

- CHÚC MỪNG SINH NHẬT!!!

Tiếng pháo giấy bắn tung tóe và tiếng mọi người hô hét chúc mừng sinh nhật của Tako. Cô bất ngờ và xúc động đến bật khóc, chân cũng nhấc không nổi để bước tiếp. Mạc Hàn thấy như vậy liền chạy ra kéo Tako vào giữa bàn tiệc:

- Tako , em mau ước đi!

- Khoan đã! Chúng ta hát chúc mừng sinh nhật em ấy trước!__ Gia Kỳ hào hứng đưa ra ý kiến

Và sau đó tất cả đều gật đầu đồng ý rồi bắt đầu cùng nhau hát:

-Happy birthday to you . Happy birthday to you. Happy birthday to you!! Happy birthday Tako!!!

Ngay sau khi mọi người hát xong thì Tako cũng bắt đầu chắp tay và nhắm mắt lại để cầu nguyện.

*Phù*

Một cái thổi mạnh của Tako thì đã làm cho tất cả các ngọn nến đều tắt hết. Tất cả mọi người vui mừng hú hét rồi từng người bước lên tặng quà cho Tako. Bởi vì đoàn phim có rất nhiều người, cho nên Tako cả hai tay cũng không thể nhận hết quà, thế là Mạc Hàn, Gia Kỳ , Hân Nhiễm, Triệu Diệp, Triết Hàm và Đới Manh đã đứng ra nhận quà giúp cô. Cuối cùng là đến lượt tặng quà của 6 người nãy giờ đã giúp cô nhận quà.

Người đầu tiên là Triệu Diệp cùng một gói quà nhỏ trao tận tay chủ tịch của mình, Triệu Diệp nhí nhảnh nói:

- Chủ tịch, món quà này của em sẽ giúp chủ tịch thư giãn mỗi khi chủ tịch cảm thấy mệt mỏi đó!

Tako nhướn mày:

- Thật sao? Vậy thì cảm ơn em!__ Tako cười tươi

- Đây đây đây! Món quà đặc biệt mà Nhiễm Nhiễm đã chuẩn bị dành tặng cho chị! Món quà này chỉ mình em dám tặng cho chị thôi đó!__ Hân Nhiễm nháy mắt

Tako ngạc nhiên hỏi Hân Nhiễm:

- Em đã tặng cho chị món gì vậy?

- Đợi khi mở quà thì chị sẽ biết!

Tako bật cười lắc lắc đầu. Và tiếp theo là Gia Kỳ, Gia Kỳ rất giản dị nha, tặng quà không cầu kì, đưa hẳn một túi đồ mà ở bên trong là một bộ kem dưỡng da loại cao cấp nhất nhì ở Hàn Quốc. Khi Tako nhận được món quà đó thì đã vô cùng bất ngờ:

- Kiki! Từ bao giờ mà chị dám tặng em món đồ đắt tiền như vậy?

Gia Kỳ cười cười, gãi gãi đầu:

- Cũng không có bao nhiêu đâu, chỉ hết hai tháng lương mà chị đi làm thôi à!

Tako nghe xong liền sửng sốt, nhanh chóng giao trả lại túi đồ cho Gia Kỳ.

- Thôi thôi, em không dám nhận đâu!

Gia Kỳ nhíu mày:

- Con bé này, chị tốn công đi mua tặng cho em! Em không nhận, là đang phụ tấm lòng của chị đó biết chưa!

Nghe Gia Kỳ nói như vậy thì cũng miễn cưỡng nhận quà. Chưa kịp đặt túi đồ xuống bàn thì ở đâu, một con gấu bông to đùng xuất hiện ở trước mặt của cô. Tako giật mình, lúc này, từ phía hai bên má của con gấu bông bỗng xuất hiện thêm hai cái mặt người. Đó là Đới Manh và Triết Hàm. Đới Manh vội vã nói:

-Tako, món quà này là chị cùng với Ngũ Chiết mua tặng em! Hy vọng là em có thể mang nổi con gấu bông này về lại Thượng Hải!

Triết Hàm gật đầu lia lịa sau câu nói của Đới Manh. Điều đó khiến Tako phì cười, cô nhanh chóng cảm ơn:

- Vâng, em cảm ơn hai chị!

Sau đó Triệu Diệp và Hân Nhiễm đã cùng nhau ôm con gấu bông đó đi đến bàn để đặt lên. Và người cuối cùng tặng quà cho Tako chính là người chị mà cô vô cùng yêu thương. Mạc Hàn mỉm cười hỏi Tako

- Đố em biết chị tặng cho em quà gì đấy!

Tako bật cười, bước lại ôm lấy Mạc Hàn:

- Cảm ơn chị đã sắp xếp buổi tiệc này cho em!

- Ơ......

Và sau khi rời khỏi cái ôm của Tako thì Mạc Hàn cũng lấy trong túi áo khoác của mình ra một hộp quà nhỏ:

- Đây là món quà chị dành cho em!__ Mạc Hàn nháy mắt

Tako nhận lấy hộp quà từ tay Mạc Hàn rồi cười híp mắt:

- Cảm ơn chị!

Sau đó Mạc Hàn quay lại thông báo:

- Được rồi mọi người, chúng ta nhập tiệc thôi!

Tất cả đều vỗ tay vui mừng và ngay lúc này cảm xúc của Tako là hạnh phúc và pha lẫn nỗi buồn.

"Tử Hiên thật sự không đến.... em ấy quên ngày sinh nhật của mình thật rồi sao?"__ Tako Pov

Đang chuẩn bị kéo ghế ra để ngồi xuống nhập tiệc cùng mọi người thì bỗng có tiếng gõ cửa. Tako bước ra mở cửa thì thấy người nhân viên lúc nãy đang cầm một bó hoa hồng trên tay:

- Chào cô Tako, bó hoa hồng này là của cô!

Tako thắc mắc:

- Là ai gửi cho tôi vậy?

Người nhân viên lịch sự trả lời:

- Dạ là một cô gái!

- Cô ấy nhìn như thế nào?

- Dạ cô ấy mặc một chiếc áo sơ mi.... dáng người cũng cỡ cô Tako đây, tóc của cô ấy màu vàng nâu và hơi xoăn.... Tôi chỉ nhớ được bấy nhiêu thôi!

Tako khẽ nhíu mày:

- Cô ấy không nói tên mình là gì sao?

Nhân viên lắc lắc đầu:

- Vâng! Cô ấy chỉ nhờ tôi mang bó hoa này cho cô thôi chứ không nói gì thêm!

Tako gật đầu rồi nhận lấy bó hoa:

- Được rồi, cảm ơn anh!

Sau đó Tako đóng cửa lại rồi chăm chú nhìn vào bó hoa và khẽ ngửi mùi hương của nó:

- Thơm quá!

Đang miên man với suy nghĩ không biết ai là người đã tặng bó hoa này cho mình thì từ bàn ăn, Mạc Hàn đứng dậy và đi đến cạnh Tako. Khẽ nhìn bó hoa hồng trên tay cô rồi hỏi:

- Bó hoa ở đâu vậy?

Tako có hơi giật mình khi Mạc Hàn lên tiếng hỏi, nhưng rồi cũng nhanh chóng đáp lại:

- Ah... em cũng không biết nữa. Nhân viên mang đến và nói là có một cô gái nhờ tặng bó hoa này cho em. Nhưng cô gái ấy lại không nói mình là ai.

Mạc Hàn bỗng đăm chiêu suy nghĩ điều gì đó rồi vỗ nhẹ vai của Tako:

- Thôi, em vào ăn đi! Cứ để bó hoa này ở trên bàn là được rồi!

- Vâng!

Tako cũng nghe lời Mạc Hàn đem đặt bó hoa ở trên bàn rồi quay trở lại bàn ăn với mọi người.

- Nào mọi người, chúng ta cùng nâng ly chúc mừng cho sinh nhật của Tako một lần nữa!__ Mạc Hàn đưa ly rượu của mình lên và nói lớn

- 1! 2! 3! Cạn ly!!!

Tất cả cùng nhau vui vẻ cạn ly rồi lại cùng nhau ăn uống. Nếu như nói rằng Tako vẫn đang vui vẻ trong buổi tiệc sinh nhật của mình, nhưng không hẳn là vậy. Ở đâu đó một phần trong suy nghĩ của cô vẫn chưa thật sự nguôi. Tako cứ liên tục suy nghĩ về bó hoa lúc nãy và vẫn còn ý định tìm cho ra người đã tặng bó hoa đó cho mình. Vẫn đang suy nghĩ thì tiếng chuông tin nhắn đột nhiên vang lên liên hồi. Cô nhanh chóng cầm lấy điện thoại và mở lên xem.

"Tako ah, sinh nhật vui vẻ nhé! Bởi vì cửa hàng của tớ sáng giờ bận rộn quá nên không thể nhắn tin chúc mừng cậu được! Khi nào cậu trở lại Thượng Hải, tớ sẽ dẫn cậu đi ăn thật ngon nhé! Happy birthday!"__ Loan Loan

" Chúc mừng sinh nhật em gái! Chúc cho bộ phim của em thành công viên mãn nha! Em đó, đừng có lo làm việc nhiều quá mà quên ăn đó nha! Được rồi, khi nào về, anh sẽ tặng cho em một món quà to nhất! Yên tâm mà quay phim nha!"__ Thiên ca

Tako khẽ mỉm cười khi đọc được những tin nhắn đó.

~~~ Ngày hôm ấy người nở nụ cười ngọt ngào dịu dàng.

Ngày hôm ấy người khóc đến nghẹn ngào.

Lẳng lặng chăm chú nhìn,lòng muốn ôm lấy người.

Không hay không rằng cất lên tiếng hát.

Chính là tiếng lòng của người.

Cũng là tiếng hát của em.

Tiếng em đang gọi người có nghe thấy chăng?

~~~

"Mẹ "

Điện thoại Tako bỗng nhiên đổ chuông, cô quay sang xin phép Mạc Hàn và mọi người rồi nhanh chóng chạy ra ngoài nghe điện thoại.

- Con nghe đây ạ!

- Chúc mừng sinh nhật con gái!

- Cảm ơn ba mẹ nhiều lắm!

- Được rồi con gái, mẹ với ba gọi để chúc mừng con thế thôi. Nhưng khi nào con về Thượng Hải thì nhớ qua nhà ba mẹ nha! Mẹ sẽ nấu thật nhiều món ngon để mừng sinh nhật muộn cùng con! Còn nữa, con đừng làm việc quá sức nha, mẹ yêu con nhiều lắm!__ Có thêm tiếng vọng vào điện thoại: Ba cũng yêu con!!!

Tako mỉm cười hạnh phúc:

- Vâng! Con cũng yêu ba mẹ nhiều lắm!

- Thôi, không làm phiền con nữa, ngủ sớm nha con gái!

- Vâng, con biết rồi ạ! Ba mẹ ngủ ngon!

*Tít*

Cuộc điện thoại kết thúc cũng là lúc nước mắt của cô rơi vì hạnh phúc. Nhanh chóng lau nước mắt rồi khẽ nhìn vào đồng hồ. Cũng đã gần 10 giờ, lúc này Tako mới nhớ đến tin nhắn lúc chiều. Cô khẽ lẩm bẩm:

- Ở một nơi có gió...có trăng... có sao...có những hạt sỏi lấp lánh dưới những tấm vải xanh trong suốt.....

Tako khẽ nghiêng đầu suy nghĩ, và cuối cùng với trí tuệ của một người thông minh như cô thì có thể nhanh chóng đoán ra được địa điểm mà người đó hẹn. Tako lập tức chạy đi ra ngoài vì ở ngoài mới có gió, có trăng và có sao. Và điểm dừng chân của cô chính là..... hồ bơi của khách sạn. Từ xa, cô đã thấy thấp thoáng một bóng người đứng ở cạnh hồ, những đặc điểm mà người nhân viên đã tả rất giống với người mà cô đang nhìn thấy. Càng đến gần thì Tako lại phát hiện ra chiếc áo sơ mi mà người đó đang mặc trông rất quen thuộc. Tako tiến đến sau lưng của cô gái đó, khoảng cảnh giữa hai người chỉ còn khoảng năm bước chân mà thôi.

Tako khẽ lên tiếng gọi:

- Từ Tử Hân!

~~~~~~~~~~~~~~~

Hết chap 35

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top