Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 8: Tai nạn!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Sau đó cô ngẩng đầu lên thì bắt gặp được cái bộ dạng đang dùng tay che miệng để cười của nó. Lúc đó nhìn nó thật đáng yêu làm sao. Nó nhận thấy Tako đang tập trung nhìn mình thì bỏ tay xuống và lập tức ngưng cười rồi tằng hắng vài cái để lấy lại phong độ. Cô liền bật cười, lấy tay đẩy nhẹ vai nó. Trong một giây, bất chợt cô chạm vào người nó, kí ức lại ùa về...

~~~ Flashback~~~

Nó chăm chú nhìn cô đang xem bộ phim tình cảm mà khi ấy cô đang khóc sướt mướt. Nó liên tục đưa khăn giấy cho cô lau nước mắt. Sau một lúc thì cô mới mở miệng nói trong tiếng nấc:

- Cảm ơn em!

Nó bật cười, liền theo thói quen lấy tay che miệng lại và cười. Cô bất chợt quay sang nhìn nó. Nó liền ngưng cười rồi tằng hắng vài cái để lấy lại phong độ. Ngữ Cách đang khóc nhưng cũng phải bật cười vì hành động của nó. Cô cười rồi dùng tay đẩy nhẹ vai của nó:

- Yah, em đang cố chứng tỏ mình là một người đàn ông ấy hả?

Tử Hiên ngẩng cao đầu đầy tự tin:

- Tất nhiên! Bởi vì em rất mạnh mẽ. Mạnh mẽ mới có thể bảo vệ được chị!

Ngữ Cách lắc lắc đầu, lấy ngón tay chạm nhẹ vào lồng ngực nó:

- Em đấy! Mau chóng lớn lên, trưởng thành nhanh lên để đi làm kiếm tiền nuôi chị có biết chưa? Không được xài tiền phung phí đấy!

Tử Hiên lập tức gật đầu ngay:

- Tuân lệnh!

Sau đó Ngữ Cách tắt bộ phim đó đi và cùng nó đùa giỡn.

~~~End Flashback~~~

- Tử Hiên! Tử Hiên!

- Hả?__ Nó giật mình

Tako nghiêng đầu hỏi:

- Em làm sao vậy?

Nó lập tức lắc đầu liên tục:

- À...à.. không có gì, không có gì cả!

- Oh!

- Vậy...em có thể về được chưa vậy?__ Nó thỏ thẻ hỏi

- Ừm...em có thể về, thứ hai tuần sau chúng ta sẽ bắt đầu khởi quay. Hẹn gặp lại em vào hôm đó!__ Tako chìa tay ra trước mặt nó

Nó chầm chậm bắt lấy tay cô, khẽ gật đầu:

-Vâng! Hẹn gặp lại chị!

Sau khi nó rời đi. Thì cô mới thở phào, lấy hai tay xoa xoa thái dương rồi tự nói với chính mình "Mày làm gì vậy Tako? Sao lại có thể tùy tiện chạm vào người em ấy chứ!".Sau đó cô ngả đầu ra sau ghế và nghỉ ngơi.

~~~ Trên xe Tử Hiên~~~

- Ahh! Sao lúc nãy lại nhớ đến chuyện cũ chứ? Chỉ là chị ấy vô tình chạm vào mình thôi mà!__ Tử Hiên vừa lái xe vừa lớn tiếng mắng mình

* Ngày hôm ấy người nở nụ cười ngọt ngào dịu dàng.

Ngày hôm ấy người khóc đến nghẹn ngào.

Lẳng lặng chăm chú nhìn,lòng muốn ôm lấy người.

Không hay không rằng cất lên tiếng hát.

Chính là tiếng lòng của người.

Cũng là tiếng hát của em.

Tiếng em đang gọi người có nghe thấy chăng?*

<Ngũ Chiết>

- Alo Ngũ Chiết!

- Lạc Lạc ah, đến bệnh viện nhanh lên!

Tử Hiên nghe thấy liền lo lắng:

- Có chuyện gì? Tại sao lại đến bệnh viện?

- Đới Manh vừa mới đụng phải một người nên bây giờ bọn chị đang ở ngoài phòng cấp cứu. Em mau đến ngay đi!

- Vâng!__ Tử Hiên gấp rút tắt máy

Rồi nó phóng xe thật nhanh đến bệnh viện

~~~ Bệnh viện~~~

-Chị , Ngũ Chiết!__ Nó từ xa hấp tấp chạy vào

- Lạc Lạc!__ Cả hai thấy nó thì liền đồng thanh lên tiếng gọi

- Chị...đụng trúng ai vậy?__ Tử Hiên vừa thở vừa hỏi Đới Manh

Đới Manh nhanh chóng trả lời:

- Chị cũng không biết, là một cô gái!

Nó ngồi xuống ghế, tiếp tục hỏi Đới Manh:

- Sao chị lại đúng trúng người ta?

- Chị....

~~~ Flashback~~~

- Nè! Ngô Triết Hàm, em ngồi yên có được không? Để yên cho chị lái xe!

Triết Hàm cứ tiếp tục lắc lư theo tiếng nhạc mà không thèm để ý lời của Đới Manh nói.

Đới Manh tức giận quát lên:

- Nè! Em có nghe chị nói không hả? Mau ngồi yên đi!

Triết Hàm lại tiếp tục không nghe lời Đới Manh, cô càng lúc càng vặn tiếng lớn hơn để quẩy theo nhạc.

Đới Manh lần này xoay hẳn người qua bên Triết Hàm:

- Nè! Tắt nhạc đi!

Và khi Đới Manh vừa xoay người lại thì...có một cô gái đang băng qua đường. Đới Manh giật mình nhanh chóng thắng xe lại nhưng vẫn đụng trúng cô gái ấy! Lúc này Triết Hàm mới tắt nhạc rồi cùng Đới Manh xuống xe xem cô gái đó. Đới Manh lay nhẹ cô gái:

- Cô gì ơi! Cô có sao không? Cô ơi!

Đới Manh nhìn Triết Hàm rồi sau đó bế cô gái đó lên xe và Triết Hàm là người lái xe đến bệnh viện.

~~~ End Flashback~~~

Tử Hiên cắn môi, hai tay cuộn tròn lại thành nắm đấm. Nó thở mạnh rồi quay sang nhìn Triết Hàm lạnh lùng nói:

- Ngô Triết Hàm! Em đã nói bao nhiêu lần rồi! Ở trên xe thì nghiêm túc một chút đi! Bây giờ chị gây ra tai nạn cho người ta rồi đó!

Triết Hàm cúi đầu:

- Chị xin lỗi! Do bản nhạc hay quá!

Tử Hiên mệt mỏi lắc lắc đầu.

Sau đó từ trong phòng cấp cứu bác sĩ bước ra:

- Ai là người nhà của bệnh nhân?

Cả ba nhìn nhau rồi Đới Manh nhanh chóng đứng lên trả lời:

- Là tôi!

Bác sĩ bảo:

- Cô ấy đã không sao rồi! Chỉ là bị xay xác ngoài da. Không gây chấn động ở bên trong. Ba người có thể vào thăm cô ấy sau khi cô ấy được đưa vào phòng hồi sức!

Trong lòng ba người đều thở phào nhẹ nhõm, cùng nhìn nhau gật đầu:

- Vâng!

~~~ Phòng hồi sức~~~

Cả ba đang ở ngoài phòng. Đới Manh sốt ruột:

- Không biết cô ấy đã tỉnh lại chưa?

Triết Hàm cũng nhanh chóng trả lời:

- Muốn biết thì chỉ cần vào phòng và xem thôi!

Sau đó cả ba cùng vào phòng. Vừa bước vào phòng thì đã khiến cho Tử Hiên bất ngờ đến tột độ. Triết Hàm và Đới Manh thấy nó đơ ra như vậy thì liền gọi:

- Lạc Lạc!

Nó nhíu mày và thầm nghĩ " Tại sao lại là chị ấy?"

Đới Manh lên tiếng hỏi:

- Em làm gì mà đứng đơ ra đó vậy?

Tử Hiên nghe thấy lời của Đới Manh nói thì cũng bình thường trở lại và đôi mắt cứ nhìn chằm chằm vào người đang nằm trên giường kia.

Hết chap 8

�u���u�w��Ep,

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top