Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Anh em tôi lúc xưa tập 5

Tập trước Mon và Kira đã cùng nhau đến nhà hàng để ăn vì sự tình cờ gặp gỡ ở công viên, món ăn được dọn ra thì bị Mon hất đổ vì nghi nó có độc.

Mon: Bước ra đây, nhanh lên ( anh ra lệnh cho một người nào đó bước ra)

Mon: 1...2....( anh bắt đầu gằng giọng đếm)

( từ trong, có một chàng trai bước ra, đó là....)

Winner: chào anh hai, hihi ngại quá ( bước hiên ngang ra, cứ như đang khiêu khích Mon)

Mon: ồ, em rễ đấy à, sao nay lại có gan hạ độc anh rễ mày thế, dù gì em gái tao cũng là vợ sắp cưới của mày, không sợ anh đây không cho cưới nữa à. ( Anh bình thản nâng ly rượu uống)

(Winner đi lại kéo ghế ngồi cạnh Mon)

(Tg: lưu ý 2 ông này là bạn thân của nhau nha)

Winner: thật ra thì tao chỉ định chơi với bé này chút, nghe nói bé không chết được, haizzz cũng chỉ muốn bé được ra đi thanh thản một chút nên mới hạ độc. À mà anh Mon sát thủ nhà ta chả lẻ để cô bé này được sống yên ổn à, mày biết trong mấy đĩa thức ăn này có độc sao không cho cô bé xinh đẹp này ăn, tao với mày chả được lợi còn gì, hahaha( anh nói với giọng điệu gian manh, anh nhìn Kira cũng gian manh không kém)

Mon: haha nhưng rất tiếc là tao chỉ muốn cô ấy là do chính tay tao giết, không được bất kì ai nhúng tay vào.

Kira: tôi là món mồi ngon nhờ ( cô đứng lên bước đi )

( Đang đi thì bị Mon dùng phép làm cô đứng im không nhúc nhíc được)

Kira: Này bỏ cái trò ngớ ngẫn này ra, anh đừng có mà hèn hạ như vậy.( cô la lớn lên, nước mắt như sắp tuân ra)

Mon: ai cho cô đi, cô đừng tự tiện như vậy coi chừng tôi làm điều xấu xa nhất với cô đó, tin không? ( vừa nói vừa bế sốc cô lên, anh bế cô ra xe)

Kira: anh có bị chập mạch thần kinh không vậy, à mà quên nữa anh là sát nhân mà là tên giết người thì chắc thần kinh không thể nào bình thường được ( cô cười nhếch môi)

Mon: tôi là người như thế đấy, cô liệu hồn tôi không biết sắp tới tôi sẽ làm những điều ác gì với cô đâu.( anh cười gian tà)

Kira: hứ tôi sợ quá đê( cô làm mặt giả bộ sợ)

Mon:.....( không nhìn đến cô)

Kira: nhưng mà cũng cảm ơn anh về việc lúc nảy, nếu không nhờ anh thì tôi đã bị trúng độc rồi ( cô hạ giọng nói)

Mon: cô cũng biết điều phết ( tim anh tự nhiên bị cô nới lỏng ra một chút)

(Mon suy nghĩ: tại sao lại cứu con nhóc này làm gì? Mon ơi là Mon mày bị làm sao vậy?)

Kira: Tôi không biết điều thì còn ai biết điều nữa, à mà cái tên lúc nảy là em rễ của anh à.

Mon: có thể trong tương lai sẽ là vậy.

Kira: vậy là tương lai Việt Thi sẽ là vợ hắn rồi.

Mon: ừm, mà cô đã làm quen với V.Thi rồi à? ( anh xuống giọng lạnh hỏi cô)

Kira: ừ mới quen được 2-3 ngày rồi, học chung lớp với nhau nữa

Mon: À mà khoang sao cô biết V. Thi là em tôi? ( anh khựng lại vài giây sao đó hỏi cô)

Kira: V. Thi nói ( cô không hiểu tại sao anh lại phản ứng như vậy)

(Mon nghĩ: con bé đó xưa giờ ít giao du với ai, sao nay nó lại kể chuyện gia đình cho cô gái này. Nó lại có âm mưu gì đây)

Kira: Mon, anh sao vậy ( cô thấy anh hơi đơ nên gọi )

Mon: tôi không sao.

Kira: ừ

Mon: giờ tôi đưa cô về

Kira: ừ cũng được.

( Mon đưa Kira về đến nhà thì thấy Thi đang đứng ở ngoài cửa xung quanh là vali và túi xách. Kira và Mon bước xuống xe)

Kira: cô đến rồi à, vào nhà đi tôi xách hành lí phụ cô cho.( mở cửa và xách hành lí phụ Thi)

V. Thi: à ừ ( cô bất ngờ khi Mon cũng ở đây)

Mon: em lại có âm mưu gì đây?

( Lúc này bên ngoài chỉ có Thi và Mon, Kira đã vào trong dọn dẹp vì nhà cũng hơi bừa)

V.Thi: anh đừng xen vào chuyện này, một là anh hợp tác với em để giết Kira, hai là anh để yên cho em hành sự.( cô gằng giọng với Mon)

Mon: cả 2 cách anh sẽ không chọn cách nào cả, cô ta là phải do chính tay anh xử lí ( anh cũng gằng giọng với Thi)

V.Thi: được... vậy đấu tay đôi đi, xem ai giết được cô ta trước ( nói xong cô bước vào trong, Mon thì đi về)

Kira: đây là phòng của cô, cô cứ việc sơn lại hay làm gì tùy thích, miễn cô thấy vừa mắt là được

Việt Thi: thôi vậy là được rồi, tôi cũng thích màu xanh lá lắm phòng màu như vầy là quá hợp với tôi rồi

Kira: ồ vậy là được rồi, cũng may thiệt

Việt Thi: mà cô với anh tôi đang quen nhau à, sao nảy tôi thấy.....( chưa nói thì Kira đã chen vô)

Kira: không...không chỉ là đi ăn thôi không có quen nhau lắm, à mà lúc nảy tôi gặp chồng sắp cưới của cô á.

Việt Thi: chồng sắp cưới nào?  tôi đâu có chồng sắp cưới nào đâu?( nhíu mày khó hiểu)

Kira: cô đừng giấu nữa, chính tên Mon đã nói đó là chồng tương lai gì đó của cô ( cô ngạc nhiên trước sự khó hiểu của Thi)

Việt Thi: anh Mon nói hả, vậy chắc là anh Winner rồi.

Kira: à đúng rồi Winner á, mà anh ta rất ác lúc nảy còn bỏ độc vào thức ăn để hạ độc tên Mon và tôi.

V.Thi: vậy à ( cô cười gượng)

(V.Thi suy nghĩ: anh ấy đã về rồi sao, á há vậy là nhiệm vụ hoàn thành rồi.)

( 5 năm trước, Winner và V.Thi hợp tác với nhau  để giết người, 2 người bỗng chốc trở nên  nổi tiếng trong giới giết người, dần dần Winner có tình cảm với Thi còn Thi thì vẫn rất lạnh lùng với tình cảm của anh)

Winner: mẹ nó, thằng chó này bắn 5 phát mà nó chưa chết, em bắn nó giúp tôi với.( Anh ôm cánh tay bị thương của mình)

Việt Thi: tôi  còn đúng  4 viên, bắn rồi mà nó không chết thì sao ( cô ôm bắp đùi của mình đi cà nhắt)

Winner: đứng vào lòng tôi đi tôi cầm súng nhấm hộ em.

Việt Thi: không...nè tự bắn đi ( đưa cây súng cho Nơ với vẻ không hài lòng)

Winner: tôi còn 1 cánh tay, em có  tận 2 cánh, tục ngữ có câu" một cây làm chẳng nên non 3 cây.....( chưa nói thì  cô đã xen vô)

Việt Thi: thôi được rồi, xích lại thì xích lại đừng văn chương dài dòng.

( Thế là cô nằm vào lòng anh, tay anh và tay cô chạm nhau, cô cảm nhận được máu từ tay anh và tay cô đang trộn lẫn vào nhau, tay anh rất lạnh. Cô nghe được tiếng súng và cả tiếng tim đập của 2 người, nó đập rất nhanh. Sau khi bắn xong họ cùng nhau ngồi dựa vào tường thở dóc)

Winner: Thi này

V. Thi: sao anh trai

Winner:tôi đi lần này chưa chắc về được, phía TÂY DƯƠNG nó mạnh lắm một mình tôi không biết có chống nổi không, nên em cứ quen thằng khác đi đừng lụy tình tôi rồi lại bị hạ Lv, nếu tôi đem chiến công về được tôi sẽ  lấy em làm vợ.( xoa đầu  Thi)

V. Thi: ông anh à đừng tự luyến nữa được không, tôi không có lụy tình ông anh và cũng không muốn làm vợ của ông anh, nên ông anh mà chết  tôi mừng lắm( hất tay Nơ ra)

Winner: thôi tôi đi đây, tôi hứa tôi cưới em là tôi phải cưới em, em cứ chờ đó.( anh  biếng mất trong một  nốt nhạc)

V.Thi: khùng ( cô ngồi dậy lê bước chân bị thương đi về, máu theo đường về của cô mà chảy)

( Winner trước khi đi thì có gặp anh rễ tương lai đó là Mon để nói chuyện)

Mon: nói ( anh cầm ly rượu nhăm nhi)

Winner: từ giờ cứ gọi tao, à không gọi em là em rễ

Mon: ồ hố em rễ ( anh cười nhếch môi uống hết ly rượu, sau đó rót cho Winner 1 ly)

Mon: nể tình mày ngày xưa đã cứu nó nên tao chấp nhận, nhưng tao vẫn không quen cách xưng hô mới này, cứ gọi là mày tao, nhưng dù mày có là em rể tao, tao vẫn không bỏ ý định giết mày đâu ( anh để sát con dao bên cổ Nơ) và tao nghĩ mày cũng vậy ( rạch một đường mỏng tao ra vết trày sơ)

Winner: haha tất nhiên rồi anh rể à ( anh cười nhếch môi sau đó bước đi, nhưng lạ thay đi cùng bước đi là vẻ mặt khinh bỉ của Nơ giành cho Mon, tay Nơ tạo ra nắm đấm, chắc chắn trong việc cưới hỏi này phải có một mục đích gì đó rất xấu, giữa Winner và Mon)

________________________
Vụ việc này có âm mưu gì đây, giữa Mon và Winner đã xảy ra chuyện gì và đặc biệt là Nơ có thực sự yêu Thi? Đó vẫn là 1 bí ẩn cùng đón vào tập sau nhá

Hãy bình chọn cho truyện này và ngoại truyện bên " Yêu được không em nha"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top