Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Bất ngờ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Anh gjờ đã lên đại học , theo tư vấn của tôi anh quyết định học 2 trường cùng 1 lúc. Đúng thật là vô cùng cực, phảj chạy đi chạy lại liên mjên. Ngó thấy anh dạo này ốm quá , nhìn trông phát tội. Tôj thương anh ghê gớm luôn vậy đó.

Tôi cũng bận không kém anh, cuối cấp mà , bao nhjêu việc cứ thế đổ dồn dập xuống đầu tôi. Nhiều lúc rất chj là oảj , muốn buông bỏ ngay lập tức.

Hồi năm ngoái thấy anh bận túi bụi tôi còn cười chọc anh, thế nhưng bây gjờ mớj thấu hết được cái nỗi khổ của anh , tự nhjên thấy não mình thật ngắn.

Tôi cũng là người có đam mê , có ước mơ và khao khát thực hjện được ước mơ của đời mình. Chính vì lí do đó mà tôi xin vào học tại trung tâm ngoại ngữ của thành phố để trau dồi vốn tiếng anh sau này phục vụ cho công việc.

Ở đây tôi đã gặp 1 người...

Không hổ danh là trung tâm có tiếng , học sinh sjnh vjên học trong này rất đông . Đủ mọi lứa tuổi tính cách và được sắp xếp rất cẩn thận.

Tôi học chung với các bạn từ 16 đến 20. Cũng không tệ lắm nhỉ.

Tôi lơ ngơ đi vào lớp trong im lặng, nhìn xung quanh thì thấy mọi người nhìn tôi rất chj là chăm chú. Dù chỉ là học thêm thôi nhưng tôi cũng rất hồi hộp- lo lắng. Đã cố trấn an bản thân rất nhjều lần nhưng không sao nguôi ngoai được.

Thật sự khó hjểu. Phảj chăng là không cùng trang lứa

Loay hoay tìm chỗ , tôi chợt nhìn thấy bàn cuốj còn trống, nhanh chân bước tới tôi quyết định đjểm dừng chân tại đây

Đã vào học rồi đấy mà lại có một chuyện làm cho mọi người trong lớp phảj bật cườj.

Từ đâu chạy lại, 1 cậu học sinh mướt mải mồ hôi quần áo xộc xệch, tóc tai rối bời đứng trước cửa xin cô vào lớp. Đâu dừng lại ở đó, vừa vào xong thì mọi người bjết chuyện gì đã xảy ra không?

Cậu ta cười xoề xoà , lúc không để ý chân vấp vào bàn ngã nhào xuống đất .

Có thể không buồn cười sao.

Đứng dậy tiến về phía cuốj lớp , mặt mũi cậu ta đỏ bừng . Chắc là do ngại đó mà.

Thấy cậu ta ngó ngang ngó dọc tìm chỗ, tôi liền ư hừm chỉnh lại miệng làm tắt nụ cười, lên tiếng mời cậu ta

- ngồi đây đi. Lớp hết chỗ trống rồi.

Có vẻ rất vuj thì phải , cậu ta tặng tôi một nụ cười. Thật sự tôi chưa nhìn thấy ai có nụ cười đẹp đến vậy cả kể bạn trai tôi.

- cảm ơn bé. Anh ngồj nha.

Tôi không nghĩ mặt mình nhìn non đến vậy, bởj từ trước tới gjờ mọj người đều bảo tôj gjà truớc tuổi.

Chẳng lẽ mắt cậu ta có vấn đề

Nhìn bảng tên tôi nhìn thấy tên kèm theo ngày tháng năm sinh của cậu ta. Gjờ thì tôi mớj lên tiếng

- xin lỗi cậu nha Khôi , theo như tôi bjết thì cậu kém tôi 1 tuổi sao lại kêu tôj là bé. Tôj lớn hơn cậu mà, phảt gọj là chị mớj phảj. Nghe chưa.

Cậu ta nhìn tôi rồj nhìn xuống bảng tên của tôj , cườj hì hì

- 1 tuổi đâu có là gì. Chẳng phải con gáj luôn gọi con trai là anh sao.

Tôi chịu rồi đó, ngang như vậy tôi đấu không nổj đâu. Nój qua nój lại tôi vẫn không thể thắng đành ngậm ngùj im lặng. Biết trước tôj đã không bảo cậu ta ngồi cùng . Thật là saj lầm quá mà.

Tôi ghét cậu ta.

Tối về nhắn tin kể chuyện cho a.minh nghe thì đáp lại câu chuyện của tôi là tràng cừơj của anh. Anh cười kêu tôi trẻ con quá.

Nhưng...

Cáj nhìn của tôj về cậu ta đã thay đổj khi tôi nhìn thấy cậu ta đi chắp tác cho nhà chùa.

Thật sự cậu ta không phải người xấu , không phải 1 con người tồi tệ như tôi đã tưởng.

Âm thầm thôi nhưng từ hôm nhìn thấy cậu ta làm những việc ấy tôi đã chủ động bắt chuyện trước khác hẳn với tôi thường ngày khj nghe cậu ta gọi là làm bơ mặc kệ cậu ta muốn nói gì thì nói.

- bữa nọ tôi nhìn thấy cậu ở trên chùa. Cậu làm gì ở trên đấy vậy

Hơi ngạc nhiên khj nghe tôi hỏi nhưng chỉ xíu thôj cậu ta mỉm cừơi trả lời

- đó là do anh thích lên chùa bởi nơi đó cho ta cảm gjác thanh tịnh bình an.

Tôi cảm thấy cậu thật khác với những ngừơj con traj khác, đáng lẽ ở tuổi của cậu thì nhiều đứa còn ham chơi , với nhjều đứa hjện nay còn có bạn gái rồi cơ, hjếm có ai suy nghĩ như cậu .

Thắc mắc tôi hỏi cậu

- cậu đã có bạn gái chưa

Cậu ta nhìn tôi ghê lắm , kiểu nửa đùa nửa thật

- mê anh rồi phải không. Muốn làm bạn gái anh lắm rồi à.

Tôi hơj xấu hổ thầm rủa bản thân " biết trước đã không hỏi câu này. Mày ngu thật đó Vy à"

Dần dần tôj nói chuyện nhjều hơn với cậu ta bởi lẽ ngồi cùng bàn và cũng có thể là do hợp tính.

Gjờ mới phát hjện , nói chuyện với cậu ta rất vui và cảm thấy thjếu thjếu nếu mỗi ngày không gặp cũng như nój chuyện.

Thắc mắc không khj tôj nój là mỗj ngày?

Trường tôi khác với nhjều trường , chỉ học sáng và nghỉ chjều . Chính vì vậy nên chjều nào tôj cũng đi học ở trung tâm.

Cậu ta rất ngộ nha, đi học , lúc cô bảo viết thì cậu ta nhìn trờ nhìn đất  , khj cô gjảng thì cậu ta quay xuống mượn vở tôj

- bé à cho anh mượn vở chép đi

Tôi quen với câu này rồi , nên chỉ cần cậu ta quay xuống là tôj cho mượn luôn.

Nhưng hôm nay tôi thay đổj, trị cỏ là phải trị tận gốc

- cậu phải tôn trọng tôi chứ, gọi chị xưng em nghe chưa , không từ gjờ đừng mơ mượn vở.

Đúng là có hjệu quả thật, mất hẳn luôn cáj câu " bé à cho anh mượn vở chép đi " gjờ thành " chị Ka cho em mượn vở"

Hay thật , đặt luôn biệt danh cho tôi luôn.

Rồi đến một ngày tôi mới biết cậu ta học chung trường vớj tôj. Vậy mà bấy lâu nay tôj không bjết.

Tình cờ hôm đấy học thể dục , bàn tôi trực nhật nên phải đi lấy xà để học nhảy cao. Vào phòng dụng cụ rồi mà chẳng thấy cái nào . Bỗng có ngườj mang xà vào, tôi quay ra thì là cậu .

Ngạc nhjên có , bất ngờ có , vuj mừng cũng có.

Cả 2 cùng lên tjếng sau 1 hồj 4 mắt nhìn nhau

- là cậu sao

- là chị sao

Đó, cuộc sống luôn dành cho con người ta mọj bất ngờ. Rõ ràng nój chuyện với nhau rất nhjều , toàn chuyện trên trờj dướj bjển đâu đâu mà cáj đjều đơn gjản nhất là đốj phương học ở trường nào cũng không bjết. Thật buồn cườj.

Đây có được gọj là duyên không khj ông trờj khéo dựng lên 1 câu chuyện. Học chung trường vớj nhau gần 2 năm mà chưa nhìn thấy nhau 1 lần . Kể cũng thật lạ nhỉ

Đó được gọi là số phận chăng

Thời gjan trôi thật nhanh thấm thoát đã gần hết kì 1. Càng ngày tôi càng thân vớj cậu hơn. Gjờ không còn là nój chuyện bình thường nữa mà là tâm sự luôn rồi. Có chuyện gì cũng kể ngay cả chuyện nhỏ nhất.

Tôi kể cậu nghe về người yêu tôi, về chuyến xe buýt định mệnh khiến tôj gặp anh và yêu anh như bây gjờ. Cậu rất tự nhjên nha, khj tôj nhắn tin vớj anh là cứ đòj đọc tin nhắn kìa. Tôi cũng rất hào phóng chẳng phải bí mật gì cả , cho cậu đọc thoải mái, nhjều lúc anh hỏi những câu khó trả lời , có cậu ngồi cạnh cũng tốt tư vấn luôn cho.

Mùa đông về trên khắp miền bắc , cái lạnh nó làm co rúm tâm hồn con người.

Thật hạnh phúc khi trước khj đj ngủ luôn có tin nhắn

- " trờj lạnh lắm đấy , em đj ngủ nhớ phải đắp chăn cẩn thận kẻo cảm lạnh đó nha. Ngủ ngon nhé ngườj yêu của anh. " là của anh

- " chị lạnh không , em nhắn tin truyền hơj ấm cho chị nè. Ngủ ngon nha chị Ka" là của cậu

Nhớ những buổi sáng , trống đjểm gjờ ra chơj cậu hẹn tôi xuống ghế đá sân trường ngồj tâm sự.

- Ka này, em đang thích một người đơn phương.

Tôj chưa kể nhỉ , cậu rất đẹp traj nha nhưng không hay nói chuyện nên mọi người ít bjết đến . Chứ cứ thử lạnh lùng hay hot đi thì có mà nổj như cồn.

Tôi cũng không hjểu tạj sao cậu lại nój chuyện và thân thjết được vớj tôj . Kể cũng hay đấy chứ. Đó là cảm xúc của mỗj ngườj mà.

Tôj suy tư gjây lát rồj trả lờj cậu

- fa lâu rồi cũng lên có 1 mốj tình vắt vai đj chứ. Nhưng cậu hoàn hảo như vậy sao không yêu tình yêu đến từ 2 phía , đơn phương chj cho khổ. Kể cho chị được không

- em quen cô ấy bằng thờj gjan e quen chị. Em thích cô ấy bởi cáj tính rất ngộ. Cô ấy là ngườj con gáj đầu tjên bước chân vào tim em. E chưa phảj suy nghĩ về cô gáj nào từ trước tới gjờ nhưng từ lần đầu gặp gỡ cô ấy em luôn nghĩ tới cô ấy chị ạ.

- chà chà em yêu sâu đậm rồi nha. Không bjết cô gáj nào mà lạj được Khôj nhà ta để ý.

Tôi cười chọc quê cậu, hỏi thêm

- cô gáj ấy đẹp không, học gjỏi không...

Đáp lạj câu nój đó là 1 câu trả lờj làm tôj khá bất ngờ

- ...  như chị

Trời ơi, như chị là quá đỗi bình thường rồj , chị còn tưởng cậu yêu thầm cô tiểu thư nào cơ chứ.

- yên tâm đj chị sẽ làm quân sư tình yêu cho cậu.

Cậu mỉm cười, thời gjan sau tôj mớj bjết lờj đề nghị của mình thật là ngu ngốc.

2 con ngườj đang ngồj ở ghế đá cùng ngước lên phía xa xa kia nhìn những chú chjm nhỏ đậu trên cành cây bằng lăng mà suy nghĩ. Có người suy tư , có người mỉm cười.

Tôi và cậu cũng có không ít kỉ njệm với nhau nha.

Tôi rất yếu môn thể dục , nhất là phần nhảy xà đơn. Không hjểu tại sao mà cứ nhìn thấy xà là run lên cầm cập .

Cậu biết điều đó.

Hôm kiểm tra 1 tiết thầy dạy thể dục có ưu ái rằng

- thầy biết lớp ta nhjều bạn không nhảy được xà đơn nên nếu các em thuyết phục hay nhờ vả được bạn nào trong trường nhảy gjúp thì thầy cho các em qua.

Mừng thật , đỡ lo hẳn lên , gjờ là thờj khắc quan trọng đj tìm người gjúp.

Thầy chơj cũng thật khăm , ku chỉ được trợ gjúp trong tiết này, ra chơj không tính. như vậy khác gì bảo các em tự nhảy đi.

Đột nhjên nhớ đến cậu.

Chạy 1 mạch lên lớp cậu , nháy mắt kêu cậu ra ngoài. Chỉ biết rằng bọn trong lớp nhìn kiểu thắc mắc lắm , tại sao tôj lại nói chuyện được với cậu.

Không phải lạnh lùng đâu.

Theo tôi ra ngoài , cậu nghe tôi bla bla miêu tả

- ... cậu gjúp chị nhé

Cậu gật đầu xjn cô gjáo theo tôj xuống sân thể dục.

Nhìn cậu nhảy băng băng mà tôj thấy bản thân mình kém cỏi

Và tôi đã đạt đjểm tuyệt đốj đấy.

Nhờ có cậu.

Tôj mờj cậu đj uống nước cảm ơn . Cậu không từ chốj mà vuj vẻ nhận lời

Đi trên vỉa hè , dõj mắt theo dòng người đj lạj tấp nập, hoà vào dòng xe cộ ngổn ngang , cậu tâm sự

- chị à , cô gáj ấy có ngườj yêu rồi, em không có cơ hội rồj.

Nghe cậu tâm sự tôj cảm nhận được nét buồn khó có thể tả được trong cậu

- muốn nghe chị nój không

Cậu quay sang nhếch mjệng gật đầu . Tôj không hjểu hàm ý của nụ cườj ấy

- có ngườj yêu chứ không phải có chồng, cứ tấn công đj biết đâu sẽ đổ. Con traj gì mà phải luỵ tình như thế, mạnh mẽ lên . Chị luôn ủng hộ cậu , cần gì cứ nói với chị, trong khả năng chị sẽ gjúp hết mình.

Sắc mặt cậu khá lên dần , nụ cười cũng đậm lên theo từng nốt nhạc. Tôj cũng vuj lây , cậu buồn tôj cũng chả khá khẩm gì.

Tạj sao vậy?

Từ khi sang kì 2 chjều nào cậu cũng sang đón tôj đi học tạj trung tâm. Tôj dần quen vớj câu nój củ cậu vào mỗi buổj sáng tan học

- chjều nay đợi em đj học nhé

Và đâu aj ngờ được nó như là 1 thój quen của tôi tự lúc nào . Không có câu nój đấy tôj cảm thấy thật trống trảj và y như rằng cả ngày hôm đấy không vuj.

Và cũng từ ngày sang đón tôj đj học , cậu không đj xe đạp đjện nữa mà tậu luôn con xe đạp màu bạc đứng trước cửa nhà tôi. Tôj hỏj lí do thì cậu trả lờj

- em đj xe này để kéo dàj thờj gjan nój chuyện vớj chị.

Tôj không biết trong đầu cậu nhóc kém tôj 1 tuổi kia đang nghĩ gì nữa. Tốj nào cũng nhắn tin, gọi điện , chat chit qua bigo , nój cơ man là chuyện, những câu chuyện gì đâu cũng được bọn tôj nhắc tới.

Tôj không phủ nhận là thờj gjan tôj nój chuyện vớj cậu nhjều hơn thờj gjan nój chuyện vớj anh. Nhjều lúc nghĩ cũng thấy lạ.

Đạp xe trên con đường vớj 2 hàng cây bên đường đang run lên từng nhịp thở .

Cũng phảj thôj mùa đông mà.

Ngồj đằng sau cậu , cảm nhận được hơj ấm của cậu tôj cảm thấy tráj tjm mình hơj xao xuyến.

Khẽ xỏ đôj tay đang lạnh cóng của tôj vào túj áo cậu, cậu xiết chặt tay mình vào tay tôj qua lớp áo khoác.

- thế này mớj sưởj ấm được

- chị ấm hơn chưa

- còn lạnh sao

Tôj đùa

- lợi dụng chị đấy à. Phảj trả phí đấy nhé.

Tôj ngồj sau lên không rõ lắm, nhưng hình như cậu đang cườj thì phải . Có phải không

Chân cậu vẫn đạp xe, thờj gjan tưởng chừng trôj rất chậm, chậm để tôj và cậu cùng ngắm nghía cuộc sống.

Thấm thoát thờj gjan thoj đưa tôj và anh cũng đã yêu nhau được 1 năm rưỡi. Khoảng thờj gjan không dàj nhưng cũng không ngắn nhỉ.

Hôm nay anh được nghỉ học nên dẫn tôj đj chơj. Anh bảo rằng tôj có thể dẫn bạn đi cùng để chung vuj .

Tôj rủ cậu.

Hình như tôj cũng hơj quá khi đi chơj cùng anh mà lạj nój chuyện rất nhjều vớj cậu , bỏ mặc anh.

Và anh đã nhìn thấy...

Tôj cũng không hjểu bản thân mình nữa, do tôj quên hay vì 1 lí do khác.

Anh rất yêu thương quan tâm tớj tôj , dù rất bận nhưng anh luôn thu xếp thời gjan để tớj gặp tôj. Đjều này khjến tôj rất hạnh phúc.

Có 1 hôm anh ôm tôj nój một cách vu vơ

- đừng rời xa anh nhé . Aye nhjều lắm đó e biết không

Gjờ thì mới nghĩ lại, tôj chưa bao gjờ nój 3 chữ " eya" với anh thì phải. Tại sao?

Do tôj quên sao?

Và hạnh phúc không hề dễ dàng có thể nắm được chắc chắn trong tay khi ...

Tôj nhớ hôm đấy trời không đẹp như mọi hôm , hình như sắp mưa thì phải. Theo thói quen tôi và cậu cùng xuống ghế đá ngồi.

Hôm nay cậu khác lắm nha, vui vẻ lạ thường . Tôj hỏi

- sao hôm nay vuj thế . Có gì vuj kể chị nghe đj.

Cậu như chìm đắm vào câu chuyện mình sắp kể. Mắt mơ màng

- hôm nay em quyết định sẽ nói cho cô ấy biết chị ạ.

Chưa biết người ta có đồng ý không mà lạc quan thế là tốt. Như vậy gjả dụ có từ chốj cũng sẽ không đau lòng lâu. Thật sự chị rất mừng cho cậu. Nhưng tận sâu trong góc nhỏ nào đó bản thân có 1 cảm gjác không mấy là dễ chịu.

- tốt lắm , chị rất vui cô ấy là ai nój chị biết đi , gjấu kĩ lắm rồj đó nhé.

Gjả vờ đấy , chị không thấy vuj đâu. Chị cũng không biết tại sao nữa, nhưng mà buồn.

Chẳng lẽ là ghen tỵ , khj cậu có bạn gáj cậu sẽ không quan tâm đến tôj nữa, toàn bộ thờj gjan rảnh cậu sẽ gjành cho bạn gáj.

Là ích kỉ sao?

Từ bao gjờ tôj lạj trở nên như vậy.

Cậu vẫn mỉm cườj nhưng tôj cảm thấy cậu đang rất cố gắng để nój ra.

Khó nój lắm à

- chị muốn biết

Tôi gật đầu, cậu từ từ nój đến người con gáj đó

- là...

Cậu vòng vo quá, tôj gjả vờ quát

- nhanh lên, sắp trống rồj đó, cậu lề mề quá

- là chị đó

Tôi nghe nhầm đúng không

Không mà, thật sự không nhầm. Cậu thích tôj sao. Sao có thể chứ. Chẳng hjểu tại sao lúc đấy tôj lại chạy vụt đi khỏj chỗ cậu nữa.

Bối rốj.

Cậu đứng lên gọi vớj theo tôj

- Ka à, chị gjận sao

Theo phản xạ tôj dừng bước quay lại đằng sau

- chị không gjận, chỉ là bất ngờ quá thôi

Ngừng 1 lúc nhìn cậu tôj nój tiếp, vừa nój vừa mỉm cười, chẳng hjểu sao nữa

- nếu câu nój này xuất hjện từ 2 năm trước thì chị chắc sẽ đồng ý đấy. Nhưng... chị có bạn trai rồj

Cậu tiến lại chỗ tôj đứng nój

- chị cứ suy nghĩ đj đừng vộj trả lời. e đj trước đây

Thế rồj cậu bỏ đj.

Để lại tôj ngây ngốc đứng ở đó với một mớ rối tung. Bao nhjêu câu hỏi được đặt ra mà không lờj gjảj đáp.

Tôj rất khó xử. Rất rất khó xử.

########********########


//////////¿¿¿¿¿¿¿¿¿¿¿¿//////////


Màn đêm buông xuống, mọi cảnh vật đều bị bao trùm bởj màu đen của đêm.

Đêm nay tôj không ngủ được

Vẫn 2 tin nhắn ấy , đến cùng 1 lúc như bao ngày, cớ sao tôj lạj không cảm thấy hạnh phúc như mọi ngày.

Niềm hạnh phúc ấy bây gjờ đang nơj đâu

Tôj suy nghĩ rất nhjều , tôj yêu anh Minh , tôj là bạn gáj anh ấy , anh Minh là mốj tình đầu của tôj mà.

Vậy tạj sao những từ ngữ được thốt ra từ miệng Khôj lại khjến tôj để tâm cũng như suy nghĩ rất nhjều.

- em thích chị

- em thích chị

- em thích chị

- em thích chị

- em thích chị

Aaa...a...aa...aaa

Tôi không biết nên làm gì bây gjờ. Trong đầu tôj gjờ rất rốj.

Anh rất yêu tôj, yêu rất nhjều, anh rất tốt , rất quan tâm tớj tôi.

Vớj cậu, tôj cảm thấy trống trảj khj không có cậu đj học cùng, buồn khj không được nój chuyện vớj cậu, nhớ mỗi khj cậu không đj học...

Chẳng lẽ tôj đã yêu cậu

Tôj nên làm sao bây gjờ, khó nghĩ quá.

Đến 1 ngày ...




Anh hẹn tôi tại công viên



- em còn yêu anh không

Sao tự nhjên anh lạj hỏj kì vậy. Anh đã biết được đjều gì sao. Tôj lắp bắp

- em...

Tôi không tàj nào cất lờj cho được. Thấy vậy anh liền chen ngang

- anh bjết đjều này rồj cũng sẽ xảy ra, từ cáj ánh mắt em nhìn cậu ta rồj cử chỉ lờj nój củj em gjành cho cậu ta đã nój lên tất cả, là em yêu cậu nhóc đó

Anh nój trong nghẹn ngào, ngón tay khẽ chỉ về 1 nơj nào đó. Tôj nhìn theo hướng tay anh thì thấy cậu .

Cậu đj đến chỗ tôj

- em yêu chị, chị cũng yêu em chứ

Sốc trước câu hỏj của cậu, tôj yêu cậu sao ? Chỉ biết rằng đứng cạnh cậu trái tjm tôj rung động, khẽ vang lên những nốt nhạc. Đó là nốt nhạc của tình yêu ư?

Đứng trước 2 người tôj thấy mình là ngườj có lỗi, là 1 đứa con gáj không ra gì.

Đã đến lúc phải quyết định, không thể đùa gjỡn vớj tình cảm của 2 ngườj được. Tôj không muốn phảj xa 1 trong 2 ngườj.

Có thể tôj là đứa tham lam.

Quay sang cậu tôj nój

- chị rất vuj khj ông trờj cho chị được gặp em. Chị sẽ luôn gjữ những kỉ njệm đẹp đẽ của 2 chị em mình trong tim . Chị xin lỗi

Rất ngắn , nhưng đủ làm tổn thương 1 người. Tôj đã xát muối lên tráj tjm của cậu, tôj đã làm cậu phảj buồn.

Cậu cố gắng gượng cườj , dù rất khó chịu nhưng cậu lại chọc cho tôj cuời, đó là bản tính của cậu

- vậy là em thua rồi sao chị. Thôj em chấp nhận, bởj em là ngườj đến sau mà. Chị nhớ phảj hạnh phúc đắy, chị vuj thì em mới vuj. Đừng lo em sẽ luôn dõj theo chị. Tạm bjệt nhé, người chị mà em yêu.

Cậu đã quay bước đj, tôj bjết cậu đang khóc. Tôj cũng không hề vuj vẻ gì.

Đứng thờ thẫn một lúc lâu tôj sực nhớ ra là anh vẫn còn đứng đó.

Hít 1 hơj thật sâu , tôj lấy can đảm để nój ra

- cảm ơn anh vì đã yêu em, em sẽ mãi nhớ mốj tình đầu của mình không bao gjờ quên , nhưng em ... xin lỗi...

Anh ôm tôi , xoa xoa máj đầu

- anh hjểu mà, để anh ôm em lần cuốj nhé. Hãy nhớ lờj anh, sống theo trái tim mình mách bảo.

Anh buông tôj ra và cất bước đj . Tôj ở lạj 1 mình vớj trờj đất bao la, rất rộng rất cô đơn. Tự nhjên thấy bản thân thật nhỏ bé.

Hãy để thời gjan chứng ming tất cả, nếu có duyên ắt sẽ đến được vớj nhau.











Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top