Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

571 - 580

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 571: Sợ người bị hỏi thăm tới (1)

“Đúng vậy, nơi này chỉ mình anh ở, người nhà anh đều ở thủ đô.”

“Vậy sao anh lại được điều đến nơi này.” Cô hỏi xong mới nhớ trước kia cô đã từng hỏi vấn đề này.

Anh nói nơi này gần biển...

Giang Quân cầm ly trà lên, nói: “Ở thủ đô lẩu ồi, cả người có chút chết lặng, chỉ muốn tới gần bờ biển có thể làm cơ thể nhẹ nhàng hơn một chút. Hơn nữa kinh tế ở Giang thành cũng rất phát triển, hoàn cảnh tốt... anh thích tiết tấu sinh hoạt ở nơi này.” Giang Quân buông ly trà xuống... lại bưng lên, nhìn có hơi khẩn trương.

Trong nhà lần đầu có con gái tới, anh không biết nên nhìn và để tay ở đâu thì tốt.

Lăng Vi gật đầu cười nói: “Sau này chúng ta có thể thường xuyên gặp mặt rồi.”

“Đúng thế...”

Hai người nhìn nhau, cười một lúc, anh hỏi cô: “Em có muốn vào mạng chơi một lúc không?”

Trên kệ sách của anh có notebook, anh đưa tay chỉ chỉ.

Lăng Vi lắc đầu, bưng ly trà nói: “Anh uống nhiều rượu quá, nghỉ sớm đi. Vốn em định dọn dẹp nhà cửa giúp anh ai ngờ nơi này sạch ngay cả chuột cũng phải khóc rời đi....”

“Haha...” Giang Quân cười bất đắc dĩ nhìn cô nói: ‘Thường ngày công việc bận rộn không có thời gian mua đồ dùng trong nhà, hơn nữa anh cũng không thành thạo trang trí nhà cửa, anh nghĩ chờ sau này kết hôn có thể để vợ tới thiết kế, cô ấy có thể thiết kế theo phong cách cô ấy yêu thích.”

Lăng Vi ngước mắt nhìn thấy anh đang nhìn mình, không biết có phải do anh uống nhiều hay không hay là ánh đèn mờ nhạt, vốn khuôn mặt nghiêm túc của anh lúc này phá lệ dịu dàng.

Ánh mắt hôm nay của anh cũng không giống.

Thường ngày mỗi khi anh phá án, ánh mắt sắc bén, sáng ngời. Hiện tại nhìn anh, ánh mắt anh như lông chim khẽ vuốt lên má cô, cực kì mềm mại.

Lăng Vi hít một hơi thật sâu, nâng ly trà lên cười nói: “Nhất định chị dâu sẽ rất hạnh phúc.”

Giang Quân sửng sốt nhìn cô: “Chị dâu gì?”

Lăng Vi cười dỗi nói: “Anh ngốc hả, anh là anh em, vợ anh không phải là chị dâu em sao?”

“Á...” Giang Quân cười cười, hai tay xoa xoa, ánh mắt ảm đạm nói: “Anh đi rửa mặt cái đã. Em ngồi chơi nhé.”

Anh đứng lên đi vào toilet, hai tay chống lên bồn rửa mặt, ánh mắt nhìn thẳng người đang rối rắm và cau mặt trong gương.

Anh vục mặt vào làn nước, lạt hắt nước lên, ép mình tỉnh táo, tỉnh táo.

Lúc anh từ toilet đi ra, áo sơ mi ướt đẫm.

Lăng Vi chạy tới: “Anh, sao anh còn rửa nước lạnh, hiện tại vào thu rồi đấy.”

Giang Quân lắc đầu: “Không sao... đã quen rồi...”

Lăng Vi không hiểu sao cảm thấy lồng ngực tê rần, người này chẳng biết chăm sóc mình chút nào.

Nhưng mà... cô không có cách nào để để ý quá nhiều....

Cô hít một hơi thật sâu, hốc mắt ươn ướt. Nhìn cúc áo còn chưa gài xong, cô nhìn thấy dưới xương quai xanh của anh... có một vết sẹo súng bắn.

Biểu tình gương mặt của Giang Quân cực kì nghiêm túc, đột nhiên cười rộ lên, lắc đầu gài khuy áo: “Đừng lo lắng, em mau về thôi, con gái không cần về quá muộn. Nếu không anh lái xe đưa em về. Em về một mình anh cũng không yên tâm.”

“Không cần ạ.: Lăng Vi xua tay: “Em về một mình là được, anh lại đưa em về, rồi em đưa anh về lần nữa hả.”

Giang Quân tiễn cô ra cửa, Lăng Vi cầm chốt cửa, quay đầu hỏi anh: “Anh, cuối tuần được nghỉ, anh có nhiệm vụ không? Nếu có thời gian, em đi siêu thị mua đồ với anh. Anh nhìn, ở đây chẳng có gì, bình thường sinh hoạt cũng không tiện.”

Biểu tình trên gương mặt Giang Quân có chút phức tạp nhìn cô, đôi mắt ẩn nhẫn cảm xúc sắp không khống chế được.

Anh đứng đó, cúi đầu nhìn cô.

Chương 572: Sợ người bị hỏi thăm tới (2)

Ánh mắt anh vừa có đau lòng, vừa có thương yêu, vừa có không nỡ lại vừa có tiếc nuối và chua xót. Anh nhìn cô như có rất nhiều lời muốn nói với cô.

Nhưng cuối cùng anh cúi đầu nhìn chằm chằm mặt đất.

Sau đó nói: “Không cần phiền toái, thường ngày anh cũng ít về ở.”

“À.. vâng.”

Lăng Vi vặn chốt cửa, ra khỏi nhà anh, trong lòng nói không ra cảm xúc gì...

Đột nhiên thật muốn khóc...

Xuống lầu lại thấy đột nhiên Giang Quân chạy tới.

Lăng Vi quay đầu nghe anh nói: “Anh đưa em về, một mình em về anh không yên tâm.”

“Được rồi...” Lăng Vi không từ chối, Giang Quân nói: “Đi dạo một lúc, anh vừa uống rượu có hơi khó chịu.”

“Vâng.”

Hai người đi về phía trước, bàn chân dẫm lên lá vàng khô.

Anh nói: “Đúng rồi, anh mang quà cho cô nhi viện, đã gửi chuyển phát nhanh, chắc ngày mai có thể tới, em có rảnh thì đến mang cho bọn nhỏ.”

“’Được ạ.”

Anh lại nói: “Chờ em có con, có lẽ không còn nhiều thời gian như vậy.”

Lăng Vi nhỏ giọng nói: “Vừa làm kiểm tra, tạm thời chưa mang thai, hiện tại đang uống thuốc điều trị...”

Ánh mắt Giang Quân giật giật: “Diệp Đình có biết không?”

Ánh mắt cô mờ mịt cúi đầu nói: “Anh ấy nói với em trước... anh ấy vẫn không chịu nói cho em vì sợ em thương tâm.”

Giang Quân đứng lại, một lúc sau mới nói: “Là người đàn ông tốt.” Một lúc sau lại nói: “Em tốt với anh ta một chút.”

Hai người đi một hồi, trời đã tối, bọn họ đi hết con đường nhỏ này.

Đến cuối con đường nhỏ, bóng đêm như được màu mực đen vẩy lên, xung quanh chưa lên đèn, cực kì yên tĩnh.

Giang Quân lắc đầu, nắm tay cô đi tới con đường lớn, chặn một chiếc taxi đưa cô về.

Trên đường về, anh nhìn bóng đêm bên ngoài cửa sổ, đột nhiên quay đầu hỏi cô: “Diệp Đình... đối với em như thế nào?”

Lăng Vi gật đầu, không kìm được mỉm cười: “Rất tốt ạ.”

Giang Quân gật đầu lại hỏi: “Vậy em đối với anh ta như thế nào?”

Lăng Vi cắn môi nói: “Rất thích ạ.”

“Ừ...” Giang Quân không hỏi nữa, lại quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.

Cảm giác bóng đêm càng đen hơn.

Lúc xe tới địa giới trang viên, Lăng Vi gọi điện thoại cho quản gia, nói với ông cô ngồi taxi v ề, nếu không hệ thống an ninh nơi này sẽ reo.

Lái xe đưa cô đến cửa biệt thự, taxi lại đưa Giang Quân rời đi.

Trên xe, đột nhiên tài xế hỏi anh: “Cậu thích cô gái này à...”

“Hả?” Giang Quân không nghĩ tới đột nhiên tài xế lại hỏi một câu như vậy.

Anh không trả lời.

Tài xế cười nói: “Ôi chao, hiện tại mấy cô gái nhỏ thật là... thấy có tiền cái gì cũng có thể xem là nhà mình. Tôi thấy hai người rất xứng đôi, cô ấy là bạn gái cũ của cậu sao? Không phải cô ấy vì tiền đi theo người khác đấy chứ?”

“Này, anh nói lung tung gì đấy, cô ấy là em gái tôi, anh nói... không đúng. Tình cảm của cô ấy và ông xã rất tốt, sao anh lại nói như vậy, thật không có trách nhiệm.”

Giọng điệu của Giang Quân không vui, tài xế cười mỉa: “Nhìn cậu gấp kìa, còn nói em gái gì...”

Giang Quân chẳng nói nổi, không thèm nói nữa. Tài xế cũng không nói vì anh ta cảm thấy nếu anh ta còn lắm miệng nữa thì người anh em này sẽ đánh anh ta.

Trong bóng đêm, Lý Phân Phương cầm máy ảnh trong tay, trong lòng nở hoa...

Đêm hôm nay cô bận đủ việc.

Chương 573: Nguyện đắc nhất nhân nhân tâm, bạch thủ bất tương lị* (1)

*: Mong được tâm của người. Bạc đầu không phân ly

Lăng Vi trở lại biệt thự, nhìn thấy Vương quản gia lo lắng sốt ruột.

“Xảy ra chuyện gì?”

Trong nhà không khí có chút không thích hợp.

“Phu nhân, ngài đã trở lại!” Vương quản gia thấy cô trở về, nháy mắt như nhìn thấy cứu tinh vậy!

“Trong nhà đã xảy ra chuyện sao? Sao không khí lại nặng nề như vậy?”

Vương quản gia vội vàng nói: “Hôm nay tâm tình của Tiên sinh cực kì không tốt... không biết vì sao... ngài ấy và Lôi thiếu gia ở trong phòng cãi nhau gì đó, vừa nãy thiếu gia Quân Dương, thiếu gia Tần Sênh đều tới, chắc là có chuyện quan trọng.

“Được rồi, tôi đi xem một chút.”

Trong lòng Lăng Vi thầm nghĩ, Diệp Đình đang tức giận sao? Vì sao chứ?

Lăng Vi đi tới cửa thư phòng của Diệp Đình.

“cốc cốc cốc...” cô gõ cửa, cửa phòng lập tức bị mở ra, Lôi Tuấn có hơi ngoài ý muốn: “Chị dâu, chị tới vừa lúc lắm...”

“Chị dâu, đã lâu không gặp,”

“Các anh đều ở đây hả?”

Cô chào hỏi mọi người, sau đó nhìn thoáng qua Diệp Đình hỏi anh cô có thể vào không.

Diệp Đình gật gật đầu.

Lăng Vi đi vào, Lôi Tuấn đóng cửa, nói với Lăng Vi: “Chúng tôi đang tìm dì Khanh, trước đó chúng tôi bắt được quản gia của Louis, và người hầu nên tìm ra được chút thông tin.”

Lăng Vi vội vàng gật đầu, nhìn dáng vẻ này... kết quả không tốt lắm.

Không khí trong thư phòng khẩn trương làm người ta thở không nổi.

Lôi Tuấn nói: “Lão quản gia Louis nói, năm Đình ca sinh ra, trang viện Lạc Tháp bị cháy, dì Khanh bị thiêu chết trong hỏa hoạn. Nhưng hiện nhiên tin tức chúng tôi tìm ra, năm Đình ca sáu tuổi, dì Khanh có viết thư cho Louis, chứng minh bà còn sống.”

“Đúng thế... lá thư kia tôi đã xem qua.”

Lôi Tuấn lại nói: “Hiện tại chúng tôi vẫn đang tìm manh mối nhưng căn bản không thấy người đâu...”

Đoàn người đều nhìn chằm chằm Lôi Tuấn, sợ anh ta nói gì đó mà mọi người không tiếp thu được.

“Tôi đoán.. dì Khanh vẫn muốn trốn tránh khỏi sự khống chế của Louis, cho nên trốn rất kĩ, cái này chúng ta có thể hiểu. Nhưng mà hiện tại thế lực của Đình ca đã hoàn toàn áp đảo Louis... hơn nữa lần này chúng ta vừa đánh cho Louis quân lính tan rã. Nếu dì Khanh biết được sẽ tới tìm chúng ta mới đúng... dù dì ấy không tới tìm, lấy năng lực người của chúng ta, tìm một người trong tấm hình căn bản không phải là vấn đề gì khó.”

Lăng Vi đã hiểu.

Nhìn Tần Sênh lại nhìn Lôi Tuấn: “Ý của các anh là... mẹ chồng tôi còn sống thì sẽ chủ động tới gặp Diệp Đình nhưng bà không hề có động tĩnh, người của chúng ta cũng không tìm ra cho nên... các anh nghi ngờ bà ấy không còn sống?”

Vẻ mặt Lôi Tuấn ủ dột: “Đúng thế... lá thư lần trước cô cũng thấy rồi đấy, dì Khanh nguyện ý dùng mạng mình đổi lấy tự do của Đình ca... nếu dì ấy còn sống nhất định sẽ ở nơi nào đó âm thầm chú ý tới Đình ca. Hiện tại Đình ca quyền thế đều lớn, nếu dì ấy biết sẽ không tiếp tục trốn tránh.”

Ánh mắt Diệp Đình đầy ẩn nhẫn, đã chịu đựng tới cực điểm.

Tần Sênh khoanh tay: “Ý của tôi cũng là như vậy.”

“Ừ.” Lăng Vi cũng hiểu ý của anh ta.

Tần Sênh là người tỉnh táo nhất, không nói towist ình cảm, chưa bao giờ vì khó chịu mà không nói thật.

Lôi Tuấn và Quân Dương còn để ý tới cảm nhận của Diệp Đình.

Diệp Đình dựa vào kệ sách, sắc mặt tối tăm.

Lôi Tuấn và Tần Sênh dám nói, Quân Dương căn bản ngay cả thở cũng phải cẩn thận.

Lăng Vi đi tới nắm tay Diệp Đình, cả người Diệp Đình cứng lại, banh chặt.

Một lúc sau mới nắm lấy tay cô.

Lăng Vi sờ má anh, ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve hốc mắt anh: “Gần đây có manh mối gì sao? Nói em nghe một chút.”

Lôi Tuấn vội vàng cầm cuốn sổ: “Đây là nhật kí tìm được trong tủ sắt của Louis, chỉ ghi mấy trang.”

Lăng Vi mở ra, thấy chữ viết giống như trong lá thư kia.

Chương 574: Nguyện đắc nhất nhân nhân tâm, bạch thủ bất tương lị* (2)

Trang thứ nhất có 9 chữ: “Mạc cười luyến hoa người, tìm biến phương tùng.”

Lôi tuấn nói: “Lúc còn sống dì Khanh thích hoa, trong nhà Louis ai cũng biết.”

Lăng Vi lại lắc đầu: “Không đơn giản như vậy.. nhất định bà để lại tin tức gì đó..”

Cô nhìn hai chữ đầu câu: Mạc, tìm... đây là...

Bảo bọn họ đừng tìm bà sao?

Cô đưa cuốn nhật kí cho Diệp Đình: “Anh thấy thế nào?” Diệp Đình cầm bút khoanh hai chữ Mạc, tìm.

Lăng Vi ngẩng đầu nhìn anh: “Mẹ không muốn chúng ta tìm bà, anh còn muốn tìm không?”

Sắc mặt Diệp Đình nghiêm túc, ánh mắt u sầu.

Nhưng ánh mắt đó giống như dù bất cứ giá nào cũng phải tìm bằng được.

Lăng Vi cầm cuốn nhật kí tiếp tục lật trang thứ hai, nếu anh muốn tìm thì tìm giúp anh.

Cô lật các tờ tiếp theo, đều là các câu thơ ngắn, chỉ có hai câu: “Trên đường ruộng hành vân nhàn mấy chỗ, tiểu kiều y liễu đãi vãn trang.”

Lăng Vi nhìn mãi không tìm ra được điều gì.

Cô tiếp tục lật, vẫn là đoạn thơ ngắn: “Điệp luyến hoa tùng uyển nếu tiên, Nghê Thường Vũ Y vũ phiên dời.”

Lăng Vi tiếp tục lật: “Tố vũ nhẹ thường chiếu bích thủy, lâm khê giặt ảnh mượn hà hương.”

“Hồng đào đúng như ly người nước mắt, điểm điểm lạc anh tiếng trời hoa.”

...

Hoàn toàn không có manh mối.

Những câu thơ đó đều là tự bà viết, không có nguồn gốc, không cách nào tìm chứng cứ.

......

Lăng Vi cảm thấy đau đầu.

Lôi Tuấn nói: “Chị dâu, cô học văn tốt, nhìn xem có ý gì không?”

Trên trán Lăng Vi đổ mồ hôi, cô còn tưởng mình có thể tìm ra dấu vết gì, không nghĩ tới chẳng tìm được gì...

“Việc này không cần gấp.” Diệp Đình nói: “Các cậu về trước đi, có tin tức tôi lại thông báo các cậu.”

Đám người Lôi Tuấn rời đi, Lăng Vi cả đêm không ngủ ngon, cô muốn giúp anh tìm được mẹ.

Anh đối với cô đào tim đào phổi, yên lặng trả giá, không cần báo đáp. Cô cũng muốn tốt với anh như vạy.

Cô muốn cho anh sự ấm áp, cho anh sự quan tâm, cho anh tất cả tình yêu. Dù cô có lạnh nhạt chưa bao giờ biết dịu dàng nhưng cô cũng sẽ dùng hết sức mình để mang đến sự ấm áp cho anh...

Nhưng mà ba mẹ cô mãi mãi không thể tìm về, nhưng anh vẫn còn hy vọng tìm được mẹ.

Cô nằm trên giường không làm sao ngủ được, đột nhiên Diệp Đình xoay người: “Sao còn chưa ngủ?”

“Ngủ không được...”

Cô nắm tay anh, hiện tại nhất định anh rất yếu ớt...

Cô duỗi tay ôm anh, dịu dàng vuốt gáy anh: “Chúng ta sẽ tìm được mẹ, nếu mẹ cho chúng ta tin tức, chúng ta không thể lãng phí. Chúng ta có nhiều người giỏi như vậy, nhất định có người sẽ hiểu.”

Diệp Đình gật gật đầu.

Lăng Vi nhìn sự bi thương trong mắt anh.

Anh yếu ớt như vậy giống như chạm một cái thật nhẹ cũng có thể vỡ tan.

Cô vuốt má anh, ngẩng đầu hôn lên trán anh.

Cô hôn nhẹ nhàng, nói nhỏ: “Đừng thương tâm được không, anh còn có em mà...”

Đây là lời anh từng nói với cô...

Cô hoàn toàn có thể cảm nhận được tâm tình của anh lúc nói lời đó, hận không thể móc tim mình ra cho anh.

Dù muốn trái tim, máu hay cái mạng này, cô đều không luyến tiếc.

Diệp Đình áp đảo cô hung hăng hôn cô...

Chương 575: Bắt em đi bái đường (1)

Sáng hôm sau, Lăng Vi nhức đầu, nhưng vẫn dậy sớm chạy bộ uống thuốc.

Diệp Đình thấy cô cực kỳ phối hợp, hoàn toàn không nằm lì trên giường, cũng không ngại thuốc đắng, đột nhiên đau lòng…

Anh thật sự không muốn dày vò cô như vậy, bỗng nhiên không muốn cô có con nữa, chỉ muốn cho cô ngủ nhiều, không cần uống thuốc đắng.

Nhưng cô mặt đầy vui vẻ chạy bộ, trong miệng còn đọc mấy câu thơ kia.

Diệp Đình vừa chạy vừa nói: “Nào có dễ dàng như vậy, Lôi Dịch lấy được quyển nhật ký này đã hai mươi mấy năm, anh ta cũng nghĩ mãi không ra.”

Lăng Vi hừ một tiếng, nói: “Chỉ số IQ của anh ta có thể so sánh với chúng ta sao?”

Nói xong, toét miệng cười: “Anh ta căn bản không hiểu tinh túy của thơ ca truyền thống Trung Quốc!”

Diệp Đình lại nói: “Tối qua mấy nhóm ám dạ đã xếp lại mấy bài thơ, cũng không có đầu mối gì.”

Lăng Vi không muốn!

Nhưng thật sự… không có cách gì.

Vẫn là từ từ đi.

Diệp Đình bố trí hôn lễ khiêm tốn, anh cho cô một niềm vui thật lớn! Muốn cô ngây ngất trong hạnh phúc!

Anh có một hòn đảo tư nhân ở Maldives, mỗi một chi tiết trong hôn lễ đều là anh tự bố trí.

Lý Phân Phương chụp một đống hình Giang Quân và Lăng Vi, nhưng khi cô ta đưa cho Trưởng đài, Trưởng đài mắng cô ta: “Cô biết người phụ nữ cô chụp là ai không? Vợ của Diệp Đình – đại boss Đỉnh Phong Quốc Tế!”

Lý Phân Phương nói: “Cũng vì cô ta là vợ của Diệp Đình, tin tức này mới vô cùng có giá trị!”

Trưởng đài vung tay: “Tin này tôi không dám nhận! Tân Nghệ chúng ta là miếu nhỏ, không cúng được Phật lớn như vậy!”

Lý Phân Phương giận đến muốn hộc máu! Cô ta có được hình này tốn bao nhiêu tâm huyết?

Từ phòng làm việc của Trưởng đài đi ra, cô ta giận đến mũi sắp lệch.

Lúc này, đột nhiên bị một người phụ nữ cản đường.

“Hay là cô bán tin này cho tôi đi…”

Lý Phân Phương ngẩng đầu nhìn thấy người phụ nữ này ngạp mạn nhìn hình trong tay cô ta.

Cô ta biết người phụ nữ này, là Trình Giai Ny tới đài truyền hình quay chương trình.

Nếu Trưởng đài không cho cô ta truyền tin, mà Trình tiểu thư muốn mua… vậy….

Cô ta hỏi: “Trình tổng muốn, vậy chúng ta dễ bàn, cô định cho bao nhiêu?”

Trình Giai Ny lấy ra một tờ chi phiếu, giá cả không cao, Lý Phân Phương không hài lòng, Trình Giai Ny lại nói: “Loại tin tức này, trừ công ty thuộc Trình thị dám đưa tin, công ty khác dám sao? Cho cô tiền là phí cực khổ! Đừng có không biết điều!”

Lý Phân Phương suy nghĩ… Quả thật như vậy, cắn răng nghiến lợi nhận chi phiếu, bán hình.

Trình Giai Ny cười u ám, Diệp Đình, không phải anh thương vợ sao? Chị đây tặng anh một phần quà…

Hừ… Chuyện này cô ta phải làm thần không biết, quỷ không hay…

Thứ sáu, Lăng Vi đi ra nhà, đột nhiên thấy Lôi Tuấn nhìn cô cười có thâm ý khác.

Lăng Vi cảm thấy kỳ quái, nhưng không nói gì.

Vừa mới tới công ty, tổ trưởng tổ hai của Bộ thiết kế - Lusha tiến lên đón: “Bộ trưởng, đây là đồ Cảnh Thái muốn thiết kế.”

Lăng Vi nhìn kỹ, nói: “Bản thảo này không được, muốn làm lần nữa. Đối phương muốn xe giá thấp, kiểu xe các người thiết kế là kiểu xe đắt tiền, điều này khiến khách hàng mất mặt.”

Lusha trở lại phòng làm việc, hừ một tiếng: “Tự cho mình giỏi! Xe tôi thiết kế cực kỳ hoàn mỹ! Tôi muốn cho khách hàng xem!”

Lusha không qua sự đồng ý của Lăng Vi, đã tự gửi tài liệu cho Cảnh Thái. Kết quả, bị Giám đốc phụ trách của Cảnh Thái mắng cẩu huyết lâm đầu!

“Lăng Vi! Cô làm gì vậy?” Giám đốc Lưu tức giận không thôi: “Bản thảo kiểu này sao có thể gửi cho khách hàng? Cô mù rồi?”

Chương 576: Bắt em đi bái đường (2)

Lăng Vi đầu óc mơ hồ, cầm tài liệu lên nhìn, thiếu chút nữa xỉu vì tức, đây là bản thảo bị cô từ chối, Lusha lại gửi cho khách hàng rồi?

Lusha tranh cãi: “Tôi vốn nói loại xe này quá đắt tiền, khách hàng sẽ không thích. Không phải Bộ trưởng Lăng có thể nói thử xem sao?”

Lăng Vi cười nhạt: “Chậu phân thật biết đổ tội.”

“Bới nói nhảm! Mau đi làm lại!”

Bận rộn cả ngày, sắp đến giờ tan việc.

Trợ lý Tiểu Cầm đột nhiên chạy vào: “Bộ trưởng Bộ trưởng, mau lên sân thượng…”

“Lên sân thượng làm gì?”

Lăng Vi không hiểu, nhưng vẫn lên sân thượng, sao nhiều người như vậy? Bên ngoài gió rất lớn!

Rất nhiều người đứng trên sân thượng!

Cao ốc cô làm không cao, chỉ có hơn 10 tầng, đồng nghiệp mấy tòa nhà đồ sộ khác đều chen lấn tham gia náo nhiệt.

Cô vừa lên tới, thấy một chiếc trực thăng bay lơ lửng trên đỉnh đầu.

“Wow ——” Trong tiếng thét chói tai, Lăng Vi thấy hình ảnh lớn treo trên trực thăng!

“Là Lăng Vi, Bộ trưởng Lăng!” Người trong hình chính là —— Lăng Vi!

“Wow! Thật lãng mạn…”

Không ít người trong thành phố đều ngửa đầu nhìn.

Lúc này, màn hình lớn của quảng trường thế kỷ đối diện cao ốc Laroe xuất hiện từng tấm hình ngọt ngào của cô và Diệp Đình.

Còn kèm theo âm nhạc: “Tuyên bố toàn thế giới ——”

Lăng Vi cũng sắp điên rồi!

Phương pháp cháy túi như vậy nhất định không phải Diệp Đình nghĩ ra!

Chính là Lôi Tuấn!

Diệp Đình có thể làm chuyện này sao? Anh khiêm tốn như vậy…

Nghĩ tới đây, đột nhiên thấy Diệp Đình trên trực thăng, anh đứng trên đó, từ trên cao nhìn xuống, ánh mắt lấp lánh nhìn chằm chằm Lăng Vi!

Tim Lăng Vi đập thình thịch thình thịch.

Trực thăng đến gần, Diệp Đình từ trên trực thăng nhảy xuống, làm người khác giật mình, tất cả mọi người kinh hoàng rống to! Tim Lăng Vi cũng nhảy tới cổ họng!

Diệp Đình đi tới cô, nắm tay cô, trực tiếp kéo cô lên trực thăng.

“Anh đây là muốn bắt em đi đâu?”

Diệp Đình cười nói: “Bắt em đi bái đường!”

Tiếng thét chói tai chung quanh lấn át tiếng tực thăng. Lăng Vi sắp bị hạnh phúc làm hôn mê!

Chung quanh đầy thanh âm “Hâm mộ ghen tỵ”.

Diệp Đình kéo cô, vừa đi tới cạnh sân thượng, bỗng thấy… màn hình lớn đối diện cao ốc đổi hình!

Lại… Đổi thành Lăng Vi và Giang Quân!

“Xảy ra chuyện gì? Sao Lăng Vi đi cùng người đàn ông khác?”

“Các người mau tra đi!”

Có người kêu một tiếng, tất cả mọi người đều lấy điện thoại ra.

“Bộ trưởng! Chị mau nhìn đi, có tin của chị…” Trợ lý Tiểu Cầm bị dọa sợ đến giọng run rẩy.

Cô ta chỉ dám cho Lăng Vi xem, không dám cho Tổng giám đốc xem. Vì sắc mặt Tổng giám đốc khó coi như muốn ăn thịt người!

Lăng Vi cầm lấy điện thoại cô ta, mở trang web weibo: “Phu nhân Diệp Đình vụng trộm cùng đàn ông!”

Lăng Vi bùng lên lửa giận!

“Ai có bệnh như vậy?” Cô mở tìm kiếm hot ra, thấy đều là hình cô và Giang Quân đi dạo phố, mua đồ, còn có cô nhận lấy túi đồ từ trong tay Giang Quân, hình cùng anh ta lên lầu, bên dưới còn có hàng chữ!

“Phu nhân Diệp Đình Tổng giám đốc Đỉnh Phong Quốc Tế vụng trộm cùng bạn trai, hai người nắm tay đi dạo phố, mua đồ dùng hàng ngày. Thành thạo đưa bạn trai say rượu về nhà, ở nhà bạn trai một giờ. Sau đó hai người nắm tay đi tản bộ ở đường Lâm Ấm… Bạn trai thâm tình thành thục, Diệp phu nhân âm thầm đưa tình cùng người khác. Trở thành bóng mờ trong lòng Diệp tổng?”

Lửa giận Lăng Vi cháy bùng bùng! Muốn lập tức trào ra ngoài!

Chương 577: Ghen tỵ và bảo vệ! (1)

Bên dưới đều là mắng chửi: “Tiện nhân! Trả chồng chúng tôi là cho chúng tôi!” “Không biết xấu hổ! Đứng núi này còn trông núi nọ!”

“Chưa từng thấy phụ nữ lẳng lơ như vậy! Diệp đại boss bỏ tiện nhân này đi!”

Tóc Lăng Vi dựng đứng lên.

“Bộ trưởng Bộ trưởng…” Tiểu Cầm bị dọa sợ, run rẩy kêu cô.

Tiểu Cầm chưa từng thấy Bộ trưởng nổi lửa lớn như vậy.

Giống như muốn tự bốc cháy tại chỗ.

Tiểu Cầm nơm nớp lo sợ cầm điện thoại mình, rất sợ Bộ trưởng ném điện thoại của cô ta…

Bắp chân Tiểu Cầm run rẩy lui về sau.

Bởi vì, dáng vẻ của Bộ trưởng và Tổng giám đốc lúc này thật sự… quá… kinh khủng!

Sắc mặt Tổng giám đốc cực kém, Tiểu Cầm không dám ngẩng đầu, cũng không dám đi ra ngoài.

Trong lòng Lăng Vi cảm thấy đau buồn kinh hãi.

Ai thiếu đức như vậy, đi chụp lén cô và Giang Quân, bọn họ không có chuyện gì lại viết thành như vậy!

Những tấm hình kia đều mượn góc độ để nhìn cô và Giang Quân thân mật, thật ra căn bản không có!

Cô và Giang Quân bắt kẻ gian, vật lộn với côn đồ, lại chụp những hình ảnh khiến người khác nghĩ xa xôi như thế! Đúng là quá ác độc!

Nhưng Diệp Đình hiểu lầm cô, cô không có lời nào để nói.

Cô không muốn tranh cãi với anh.

Nhưng cục diện này… phải làm sao đây? Diệp Đình đột nhiên xuất hiện…

Chung quanh nhiều ánh mắt như vậy, cô giải thích cô và Giang Quân không có gì cũng không ai tin!

Ánh mắt mọi người chung quanh đều ác độ như tia laser, muốn xuyên thấu cô!

Vừa rồi còn ngọt ngào lại bị toàn thành phố che cười sao? Trực thăng, hình chụp ấm áp, không biết phía sau còn có niềm vui bất ngờ gì đang chờ cô.

Bây giờ toàn bộ biến thành bọt nước!

Cả người Lăng Vi mệt mỏi như lên cơn sốt, lúc này, tiếng chỉ trích chung quanh ngày càng lớn: “Không làm Tổng giám đốc phu nhân thật tốt, lại đi vụng trộm cùng đàn ông, có phải cô ta bị bệnh không?”

“Nếu tôi là Tổng giám đốc, tôi đã đánh chết cô ta!”

Ánh mắt Diệp Đình như dao, sắc mặt âm trầm quét quanh một vòng, trong nháy mắt —— tất cả mọi người đều lấy tốc độ nhanh nhất biến mất trước mặt anh.

Sân thượng chỉ còn hai người họ.

Điện thoại Lăng Vi truyền tới tín hiệu, cô nhận cuộc gọi video, Lôi Đình bày dáng ở hòn đảo: “Chị dâu, chị đoán em ở đâu?”

Chung quanh Lôi Đình là khí cầu và băng lụa màu, cũng có không ít phú thương, truyền thông ở đó…

Bữa tiệc linh đình, trò chuyện vui vẻ.

Trên hòn đảo rất náo nhiệt, hiển nhiên vẫn chưa biết bên này xảy ra chuyện gì.

Lăng Vi chỉ cảm thấy mình gây họa lớn! Đây là… Niềm vui bất ngờ Diệp Đình chuẩn bị cho cô?

Anh mời nhiều người như vậy là muốn tuyên bố và để bọn họ chứng kiến hôn lễ của hai người?

Lăng Vi choáng váng, trước mắt tối đen. Cô lảo đảo.

Diệp Đình đỡ cô.

Lăng Vi cắn môi, khó khăn nói: “Không phải như anh nghĩ…”

Diệp Đình từ trên cao nhìn xuống cô, tròng mắt đen u ám.

Trong hình, ánh mắt cô nhìn Giang Quân… thật khiến anh ghen tỵ đến nổi điên! Ánh mắt tin cậy tuyệt đối, ánh mắt tâm đầu ý hợp đó đốt lòng anh!

Anh tin tưởng cô, không hoài nghi cô! Nhưng anh không thể không ghen tỵ! Vại giấm đổ ngã! Ánh mắt cô nhìn Giang Quân làm anh nổi điên!

Anh không muốn cô khó chịu vì chút chuyện này, nên cho dù cả thế giới cho rằng anh bị đội nón xanh, cũng tình nguyện chịu đựng không bộc phát!

Chương 578: Ghen tỵ và bảo vệ! (2)

Trong lòng Lăng Vi rất khó chịu, tính cách cô không quen giải thích cái gì, cô cũng không muốn giải thích, nhưng vẫn nói: “Em không phản bội anh, anh còn muốn cử hành hôn lễ của chúng ta không? Chúng ta có thể chứng minh cho bọn họ xem, em thật sự không phản bội anh. Anh ấy là anh trai em.”

Cô kéo cánh tay anh, cười lên: “Thân ái, chúng ta show ân ái làm bọn họ tức chết!”

Diệp Đình nhìn cô hồi lâu, nụ cười Lăng Vi cứng đờ. Cô buông tay…

Cô ngước mắt nhìn vào mắt anh: “Thật xin lỗi.”

Sắc mặt Diệp Đình lập tức đen như mực!

Lăng Vi lui về sau, cô hiểu… cho dù bây giờ cử hành hôn lễ cũng sẽ không có ai tin tưởng bọn họ, hơn nữa sẽ trở thành trò cười. Cô phải làm vài chuyện!

Cô chạy xuống lầu, cô muốn thanh minh chuyện này! Cô không thể để cho Diệp Đình bị tin giả này sỉ nhục!

Vừa tới dưới lầu, Giang Quân gọi tới: “Anh đã xem tin tức, xin lỗi Tiểu Vi. Anh đã hẹn ký giả, chuẩn bị mở cuộc họp ký giả, thanh minh chuyện này, nhưng phỏng vấn nhanh nhất cũng phải ngày mốt, em muốn tới không?”

“Được! Em nhất định tới!”

Cô phải cố gắng! Cô phải bảo vệ tình yêu của mình thật tốt!

Yêu và cảm kích, cô vẫn phân rõ.

Giang Quân đối với cô mà nói giống như cha mẹ, giống như anh cả! Lấy mạng cô đổi sự bình an của anh ta, cô cũng nguyện ý!

Anh ta chính là người nhà của cô.

Chuyện này kéo anh Quân vào thật quá không nên.

Đối với cô, Giang Quân không giống bất kỳ người nào. Cô có thể không làm bạn với Hoa Thiếu Kiến, cô có thể cách xa người đàn ông khác, nhưng duy chỉ có Giang Quân là không được!

Tình cảm của cô đối với Giang Quân rất phức tạp. Cô tin tưởng anh Quân như vậy, nhưng bọn họ tuyệt đối không có yêu sâu đậm giữa nam nữ, giữa bọn họ giống như tay chân nhiều năm, đột nhiên bị chém đứt, một bên bị gắn lên cánh tay người khác, nội tâm khó mà vứt bỏ nhất định có.

Nhưng mà, nhiều hơn nữa, thật sự không có.

Cô cũng chắc chắn tâm ý của mình đối với Diệp Đình, sao có thể hai lòng với người khác?

Chuyện hôm nay khiến cô rất khó chịu…

Cô chạy về lầu 15 khu Bích Nguyên, lấy ra tất cả biên lai Giang Quân chuyển tiền cho cô trong ổ nhỏ của cô. Lại gọi cho Hạ Tiểu Hi, Lý Thiên Mặc nói xảy ra chuyện gì cho bọn họ. Sau đó đến bệnh viện gặp người phụ nữ cô và Giang Quân đã cứu, người phụ nữ kia cũng đồng ý ra mặt tham gia cuộc họp ký giả, đồng ý nói cho mọi người chân tướng không phải như hình ảnh!

Lăng Vi chạy lên chạy xuống, nghĩ ra tất cả cách có thể thanh minh! Cô giống như mô tơ, dùng hết động lực!

Cô có thể mặc kệ danh dự, có thể chịu đựng khi dễ và chửi rủa! Nhưng Diệp Đình không được! Cô không đành lòng. Anh tốt như vậy, không nên bị sỉ nhục!

Đây là họa cô gây ra, không nên để anh gánh vác hậu quả.

Sáng hôm sau, trong phòng họp, bầu không khí ngột ngạt đến mức có thể giết người!

Tất cả mọi người đều không dám ngẩng đầu, Giám đốc kế toán báo sai số liệu, Diệp Đình đại phát lôi đình, khấu trừ tiền thưởng nửa năm của anh ta, thiếu chút nữa cho anh ta trực tiếp cút khỏi công ty!

Mỗi người ngồi họp đều nơm nớp lo sợ, trước khi họp đều đã nhận được tin nói tâm tình Tổng giám đốc không tốt.

Nhưng không ngờ… sẽ không tốt đến vậy…

Phàm là tim không khỏe, sẽ không chịu nổi tiết mục ngược chết người này.

Trợ lý, thư ký của Diệp Đình lại đau khổ. Sau khi tan họp, Bộ thư ký lập tức mở cuộc họp khẩn: “Không thể tiếp tục như vậy! Phải mau chóng giúp Phu nhân và lão đại hòa hợp mới được!”

Thư ký trưởng Katherine trầm ổn nhất, cô ta suy nghĩ một lát, nói: “Sự kiện lần này xảy ra hơi đột ngột, trước tiên tra rõ là ai tung tin tức kia, rồi tra Phu nhân và anh cảnh sát kia rốt cuộc có quan hệ gì.”

Lúc này, Jason nói: “Người tung tin đã bị lão đại chúng ta kiện ra tòa rồi… Các người không thấy bài báo hôm nay sao? Truyền thông Ngư Lạc đang bị Đỉnh Phong thu mua, Trưởng đài, thành viên ban quản trị đều bị thay đổi.”

“A? Phía sau truyền thông Ngư Lạc còn có hắc thủ khác sao?”

Chương 579: Lão đại và vại giấm (1)

Jason nói: “Tôi tạm thời chưa biết hắc thủ sau màn là ai. Chắc lão đại đang tra.”

Jason thường đi theo Diệp Đình ra ngoài, nên anh ta hiểu rõ những chuyện này chút ít.

Katherine lo lắng: “Sao nửa đường lại xuất hiện Giang Quân chứ?”

Jason lắc đầu… Giang Quân này, anh ta thật sự không biết là thần thánh phương nào!

Sao cảm thấy chính là một người đột nhiên lòi ra!

Trước kia, dường như Phu nhân và cảnh sát này không quen, sao hai người bỗng nhiên có quan hệ tốt? Tốc độ này cũng quá nhanh rồi!

Hình như chỉ gặp mặt một hai lần mà?

Đầu Jason cũng sắp nổ vẫn không nghĩ ra.

Cuộc họp thư ký kết thúc, Jason bắt tay xử lý chuyện này.

Anh ta nói với Lôi Tuấn trước, dù sao quan hệ của Lôi thiếu và boss tốt nhất, Lôi thiếu nói gì, boss còn có thể nghe vào.

Lôi Tuấn, Lôi Đình từ Maldives trở về, mệt mỏi nhưng không nghỉ ngơi, trực tiếp tới phòng họp. Jason hỏi: “Hôn lễ còn làm không?”

Lôi Tuấn hừ nói: “Phá sạch toàn bộ, làm cái rắm!”

Lôi Đình hỏi: “Giang Quân này?”

Lôi Tuấn thấy kỳ lạ, anh ta chưa từng nghe cái tên này!

“Người này từ đâu ra?”

Jason cũng không hiểu: “Tôi cũng không biết! Phải nói Phu nhân chúng ta mới quen không ít bạn. Như Hoa Thiếu Kiền, tiến sĩ Long Diệc Hân, Lâm Nhất Kiệt, Lý Tiểu Trúc, Hồ Tiểu Vĩ đều rất bình thường, cho tới nay chưa từng thân mật với ai như Giang Quân.”

Katherine cũng nói: “Anh nhìn mấy thứ bọn họ mua đi… Quần áo, dép, xà phòng… Tất cả đều là đồ dùng hàng ngày, nói bọn họ là bạn bè bình thường, tôi cũng không tin.”

“…”

Lôi Tuấn kinh sợ: “Cái gì? Còn mua quần áo? Còn mua dép? Trời ạ! Chuyện lớn rồi!”

Khó trách vại giấm anh Đình đổ nhiều như vậy!

Jason nhíu mày: “Không chỉ vậy đâu! Phu nhân còn đến nhà anh ta…. ở lại một giờ…”

“Hả?” Lôi Tuấn không tin: “Không phải chứ?”

Với hiểu biết của anh ta về Lăng Vi, cô không giống người có thể làm ra chuyện như thế, mới quen biết, tại sao cô đột nhiên mua quần áo cho người ta, còn lên nhà người ta ở lại một giờ?

Cái này không giống phong cách của Lăng Vi!

“Rốt cuộc là chuyện gì? Có phải hai người họ đã quen biết trước không?” Lôi Tuấn vẫn cảm thấy chuyện này không đúng.

Jason nói: “Chắc không có. Anh còn nhớ khi Phu nhân tới trang viên, không phải cảnh sát đó cũng có mặt sao? Lúc ấy bọn họ quen biết không?”

Lôi Tuấn suy nghĩ, thật sự không hiểu: “Vậy là chuyện gì?”

“…”

Hai người trầm mặc một hồi, Lôi Tuấn nói: “Cái đó… Chuyện này, giao cho tôi đi. Tôi đi điều tra lai lịch của Giang Quân này.”

Jason đột nhiên hỏi: “Có phải lão đại chúng ta đã sớm tra được gì không? Nếu không, sáng nay sẽ không phát lửa lớn như vậy.”

Lôi Tuấn lắc đầu: “Không hẳn. Anh Đình không hề tra chuyện của chị dâu, vì tôn trọng… Hơn nữa, chuyện này xảy ra đột ngột như vậy, tôi đoán anh Đình đang khó chịu, không chắc chắn có thể bình tĩnh đi điều tra Giang Quân này. Nhưng nhất định anh Đình bây giờ tuyệt đối muốn giết Giang Quân…”

“…” Tim Jason đập tăng tốc: “Không thể nào…”

“Không đúng… Với tính anh Đình, tôi cũng không dám đảm bảo.” Lôi Tuấn vội nói: “Anh vẫn đi xem anh Đình đi, đừng để anh ấy kích động. Tôi lập tức đi điều tra lai lịch tên Giang Quân này.”

“Được!” Giải tán, Jason nói Irene bưng một ly càfe vào phòng Tổng giám đốc.

Irene nơm nớp lo sợ nói: “Rót ly trà được không? Lần trước Phu nhân từng pha càfe cho lão đại một lần… Từ đó về sau, mỗi lần lão đại uống càfe tôi pha đều chê…”

“…” Jason kinh ngạc: “Còn có chuyện này?” Anh ta liền nói: “Vậy rót ly nước nóng đi, lỡ như… Phu nhân còn pha trà cho anh ấy, cô sẽ bị mắng.”

“Được!” Irene mặt đầy hoảng sợ đi rót nước, vào phòng làm việc Tổng giám đốc, phát hiện tuy sắc mặt boss rất tệ nhưng vẫn còn lý trí.

Cô ta yên tâm đi ra ngoài, ra dấu “OK” cho Jason.

Lúc này Jason mới yên lòng.

Lăng Vi ở công ty bận rộn tới trưa, ngay cả cơm trưa cũng không ăn.

Chương 580: Lão đại và vại giấm (2)

Trước kia đều là Diệp Đình đưa cơm tới, hoặc là gọi cô lên ăn cùng anh, nếu không sẽ đi ra ngoài ăn, hôm nay không ai tìm cô, cô cũng lười động.

Không có khẩu vị.

Nhân viên tiệm sửa xe gọi cho cô, nói xe cô muốn đã có hàng. Lăng Vi đến tiệm sửa xe. Cô có bằng lái, muốn tự luyện tập lái xe đi làm, nên mấy ngày trước đã mua một chiếc.

Mà lúc này, cô lái xe về, trong mắt người ngoài chính là muốn thoát khỏi tầm tay của đại boss!

Ngay cả xe cũng không cần dùng của boss nữa rồi!

Jason đưa tài liệu vào phòng ngay lúc boss gọi điện thoại, bỗng nghe lạnh lùng hừ một tiếng: “Xe cũng mua rồi, tiếp theo sẽ mua nhà phải không?”

Lăng Vi đang trở lại công ty nhận được cú điện thoại. Là một người bạn làm bất động sản: “Lăng tiểu thư! Nhà cô mua cho chú cô, khi nào đặt tiền cọc? Bây giờ rất nhiều người thích nhà này, nếu cô muốn mua, hai ngày nay tới đây, bằng không sẽ bị người khác cướp đi.”

Lăng Vi vội nói: “Anh giữ lại giúp tôi, tôi mua. Tan việc tôi liền qua!”

Nhà này cách vườn hoa của chú rất gần, đi bộ mấy phút liền đến. Giá tiền lại không mắc, hoàn cảnh tốt. Chú cũng thích ở đó, hơn nữa ra vào thuận lợi.

Lăng Trí ở trong trang viên Diệp Đình, luôn cảm thấy có lỗi, Tiểu Vi vừa ký manga xuất bản, tiền còn lại đều đặt cọc mua nhà này, sau này, ông có thể dùng thu nhập từ vườn hoa để bù vào.

Hai người thương lượng, đặt nhà.

Lăng Vi tan việc, không ăn cơm mà trực tiếp lái xe đi mua nhà.

Chú đã chờ ở đó. Khi giao tiền, Lăng Trí nhất quyết không cho cô viết tên ông, kiên quyết muốn Lăng Vi viết tên cô.

Lăng Vi suy nghĩ, dù sao cô và chú cũng sẽ không tranh căn nhà này, viết tên ai cũng giống nhau. Tránh cho sau này Chu Chỉ Vân nhiều chuyện!

Đoán chừng chú cũng nghĩ cho cô như vậy.

Lỡ như viết tên chú, sau này Chu Chỉ Vân lại tới tranh giành bất động sản, Lăng Vi nhất định sẽ thua thiệt.

Lăng Trí thấy Lăng Vi ký tên mình trong hợp đồng mới yên tâm.

Ông nhìn thấu cô con gái của ông… bất kể chuyện hạ tiện bao nhiêu, cô ta đều làm được!

Bây giờ ông ăn của Tiểu Vi, ở của Tiểu Vi, con gái ruột của ông lại không lo gì, ông không thể sau này còn để nhà của Tiểu Vi lại cho cô ta!

Nếu vậy, ông ta thật sự quá có lỗi với cô cháu gái này rồi!

Ý muốn duy nhất của ông lúc này là chăm sóc tốt hoa cỏ, bán được ít tiền, chữa bệnh cho con trai.

Làm tất cả thủ tục xong đã đến tối. Lăng Vi đói bụng đến mức ngực dính sát lưng, lại sợ chú lo lắng hỏi tới, không dám nói mình chưa ăn cơm.

Hai người lại đi mua đồ dùng, thiết bị điện, rất nhanh đã đến 10 giờ rưỡi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top