Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chapter 14: nỗi đau hôm nay Gil dấu em thấu hiểu được mấy phần!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng sớm , Chi vẫn còn đang ngủ thì Liên về. Thấy vậy nên cô cũng không muốn làm chi thức giấc , chỉ lo thu dọn quần áo vào va li .không lâu sau chi cũng bị những tiếng ồn từ đồ đạc làm tỉnh giấc.

Chi: sao giờ này mới về, tới đợi cậu cả đêm?

Liên không nhìn Chi vẫn xếp đồ

« đợi tớ chi?»

Chi: cậu làm gì vậy?

Liên: tớ sẽ không ở đây nữa
Chi: sao lại dọn đi? Mà đi đâu?

Liên: bạn tớ đã thuê nhà cho mình ở rồi nên giờ tớ dọn tới đó ở, khi nào ổn định tớ sẽ mời cậu đến chơi.
Chi vội ngồi dậy

« cậu đừng dọn đi có được không? Tớ ở một mình buồn lắm »( nắm tay liên lay nhẹ)

Liên: cậu đừng lo khi nào rảnh tớ sẽ
về thăm cậu mà

Chi: nhưng....

Liên: không nhưng nhị gì hết! Cậu cằm lấy

Chi: gì đây

Liên: cậu giữ lấy trả tiền phòng tháng này giùm tớ, còn như thì cậu giữ lấy mà sài không cần trả tớ đâu
Chi ngạc nhiên hỏi

« cậu lấy ra đâu nhiều tiền dậy»
Liên cười « cậu yên tâm là đồng tiền chân chính đó, tiền tớ đi chụp ảnh đó
Chi: thật hả? Cậu giỏi quá!

Liên,: tớ giỏi nào giờ rồi :))sắp tới tớ sẽ tham gia một bộ phim dài tập nữa

Chi: wow wow..:)

Liên: tuy không phải là vai chính nhưng cũng có nhiều đất diễn
Chi: ừ chúc mừng cậu:))

Liên: cậu khoan chúc mừng tớ vội, để khi tớ đảm nhận vai chính rồi chúc mừng cũng không muộn:))

Chi: ừ:))vậy giờ cậu đi luôn hả?
Liên: xe bạn tớ đang đợi ,giờ tớ phải đi đây, tạm biệt cậu
Chi: để tớ mang giúp cậu:)

Liên: không cần đâu cậu cứ ngủ tiếp đi, tớ lấy những thứ cần thiết thôi còn lại cậu xem cái nào dùng được thì dùng không thì bỏ luôn đi:))

Chi: ừ:) ( mở cửa tiễn liên đi nhưng vẫn nhìn xem thử bạn của liên thế nào?)

Người đàn ông đi lại xách đồ cho liên ,nhìn anh ta cũng dễ nhìn nhưng hình như hơi lớn tuổi khoảng 40 tuổi ngoài.

Chi quay vào phòng thu dọn tàn cuộc do liên để lại.

Thấm thoát đã tới sinh nhật john. Gil và rất nhiều bạn bè của john đang say sưa trò chuyện cười nói. Có lẽ nổi đau có phần chìm xuống khi có nhiều người xung quanh thì phải.

Lúc này Cindy đi cũng vừa đến, cô mặc cái váy trắng để hở vai và ngực thật sự rất rất gợi cảm . Cô đến ôm nhẹ john

« happy birthday john, em tặng anh
John mừng ra mặt « cứ tưởng em không tới chứ, qủy sứ ghét quá đi»
Cindy cười tươi trước hành động vừa rồi của john.

Và khi cô vô tình nhìn quanh một chút thì ,cô phát hiện có người đang chăm chú nhìn mình.

Hai ánh mắt chạm nhau thoáng như bị đứng hình vậy

John: Phú không đến sao?

John hỏi mà Cindy vẫn không có phản ứng gì, anh liền nhìn theo hướng của cô ấy thì cũng thấy Gil đang nhìn cô.

Đằng kia Gil được vài người bạn mời nâng ly , làm cô quyến luyến rời mắt đi.
John: em Cindy! ( lay nhẹ cô)

Cindy: dạ, anh nói gì?
John thở dài lắc đầu « hà tất phải như vậy, đã quyết định ra đi rồi thì đừng lưu luyến chỉ thêm đau lòng thôi»

Mắt Cindy đã long lánh nước mắt, thấy có người sắp đến cô quay người đi cố gắng tỉnh người trở lại.

'' John hpbd :) '' tiếng của nhiều người khác. Cindy nhập tiệc cùng , nảy giờ cả Gil và Cindy đều cố gắng gặp mặt nói chuyện với nhau .

Một người bạn của Gil« sao hả đang chiến tranh lạnh với Cindy hả:))»

Một người khác « :)) có phải chọc giận người đẹp không?»

Hào và joe thấy Gil hơi bị khó sử vào không biết trả lời sao nên giải dây

« nè nè các cậu thôi đi, hôm nay sinh nhật john mà chúng ta nên nói về john đi»

Hào mời họ cạn ly, joe thì qua đứng cạnh Gil , cô nâng ly mời Gil.
Ngay tức khắc Gil cằm ly uống hết làm joe mũi lòng.
« cậu uống it thôi»

Gil: cậu đừng quan tâm tới tớ

Đám bạn không tha họ kéo Cindy đi lại, rồi bảo

« Gil có chuyện muốn nói với cậu kìa»
Cả Cindy và Gil đều ngượng ngùng
« Gil cậu mau nói xin lỗi với người ta đi mau lên họ hô hào cổ vũ .Làm Cindy đi vô cùng lúng túng nhìn Gil. John bay lại cản họ

« nè mọi người làm gì vậy? Để họ vui vẻ ăn tiệc chứ , các cậu đó..buôn ra đi mau lên...»

John hấy huýt họ một lượt làm họ cười muốn đau bụng luôn.

Hào: john nói đúng rồi, nè nâng ly chúc mừng đi nhanh lên...( anh nháy mắt ra hiệu với joe để cô vào tiếp anh)

Họ bị john, hào và joe lôi ra phía xa rồi nhảy tưng bừng. Lúc này chỉ còn Gil và Cindy họ vẫn im lặng không nói gì mà cũng chẳng có gì để nói. Thấy không khí không mấy tốt Gil bèn chủ động bắt chuyện với Cindy

« sao không thấy Phú» ( tuy mở lời trước nhưng Gil vẫn căng thẳng lắm, hỏi xong là uống hết ly rượu)

Cindy : ờ, anh ấy bận việc nên lát tới sau

Gil: ờ....( rồi uống hết ly nữa)
Cindy: còn Gil ,đã khỏe chưa:)
Gil: khỏe rồi, em xem chẳng phải Gil rất khỏe sau:)

Gil đưa ly lên miệng uống thì bị Cindy nắm tay ngăn lại

« Gil đừng uống nữa, không tốt đâu»
Gil có thể cảm nhận được hơi ấm từ bàn tay kia, cô cũng biết là Cindy đang thật lòng quan tâm mình. Nhưng đó có phải là thương hại không.

Cindy liền bỏ tay xuống, không dám nhìn Gil vì cô sợ nhìn vào đôi mắt kia ,đôi mắt mà bấy lâu nay luôn giành cho cô tất cả sự dịu dàng nồng ấm.

Mặc dù cô vẫn còn yêu Gil, và giờ đây nó đang trở thành một cảm giác tội lỗi ,đang bao trùm lấy cô .Nó có thể sẽ tồn tại mãi mãi. Gil uống cạn ly

« anh ấy có tốt với em không?»
Cindy : tốt...rất tốt...

Gil lại uống cạn « dậy Gil vui rồi...»

Cindy như sợ Gil say nên định chòm người qua cản lại, thì có đôi bàn tay cản lại hôn nhẹ lên má cô trước mặt Gil.
Phú : xin lỗi, anh đến trễ

Cindy bị bắt ngờ trước nụ hôn đó.Cô quay nhìn sang Gil

« sao anh bảo lát nữa sẽ đến rước em mà»

Phú choàng tay lên vai trần của cô
« sao anh đến sớm em không vui hả
Cindy vẫn nhìn Gil « dạ không phải..tại hơi bắt ngờ thôi»

Phú vẫn không hề để ý tới sự tồn tại của Gil anh ta chỉ quan tâm tới Cindy đi thôi.

Từ lúc Phú xuất hiện thì Gil như ngồi trên băng vậy, từng cử chỉ lời nói hành động của phú làm tim cô co thắt mặc dù cô biết Cindy đi đang nhìn mình.

Gil uống cạn hết ly này đến ly khác rồi quay sang « chào anh, tôi là Gil là bạn của john và cũng là bạn của...Cindy»

Theo phép lịch sự phú bắt tay và mời rượu cô

« còn tôi là Phú, bạn trai của Cindy»
Hai người nâng ly, một người uống vì hạnh một người uống vì để quên đi niềm đau.

Cindy sợ Gil uống say rồi nói lung tung với Phú. Chuyện giữa cô và Gil , cô không muốn Phú biết nên

« Gil uống say rồi để tớ nhờ Hào đứa về»

Gil nhìn Cindy rồi đưa mắt sang phú
« anh...anh đó phải biết yêu thương trân quý cô ấy biết không?» rồi lại uống tiếp

Phú hào hứng trả lời « nè cậu yên tâm đi, cô ấy xinh đẹp hoàn hảo thế nào sao không yêu cho được» ( đưa tay ôm eo cô )

Gil nhìn thấy mà tan nát cõi lòng, vì vòng tay kia đã từng là của cô. Một người bạn của phú đi ngang qua liền kéo Phú sang bàn bên kia trò chuyện.

Khi thấy phú không nhìn mình nữa cô đưa tay giật lấy ly rượu trên tay Gil
« đủ rồi, Gil định uống tới chết sao hả?»

Gil không nói gì liền lấy chai uống luôn, Cindy bắt đầu khóc. Gil bỏ chai rượu xuống cô muốn ôm Cindy vào lòng mà vỗ về an ủi. Nhưng không thể
Cindy: em biết mình đã làm tổn thương Gil rất nhiều...nhưng Gil có biết không...em chua bao giờ ngủ yên giấc cả bởi em luôn có cảm giác tội lỗi...( vừa khóc vừa nói)

Gil như chết lặng, Cindy cố gắng nói tiếp
« vì vậy em xin Gil hãy quên em đi mà sống cho thật tốt có được không»»

Gil bắt đầu khóc theo « có thể quên được sao? Khi mà chỉ cần nhắm mắt lại là hình bóng của em lại xuất hiện ....»
Cindy« bây giờ thì khó khăn một chút nhưng cuộc sống luôn luôn thay đổi ai rồi cũng khác '''»
Gil: tổn thương hôm nay Gil dấu em thấu hiểu được mấy phần...

Cindy không thể nói được gì khi nghe Gil nói vậy

Gil: phải cuộc sống luôn là vậy, vết thương nào rồi cũng sẽ lành theo thời gian nên em đừng lo gì cho tôi cả mà hãy sống vui vẻ hạnh phúc ''

Nói xong Gil quay lưng lại nhưng chưa bước đi bởi chân muốn đi nhưng lòng thì muốn ở lại.

Cindy bỗng lên tiếng« Gil...em muốn xin Gil một việc cuối cùng có được không?»

Gil im lặng chờ cô nói

Cindy: Phú không biết gì về chuyện giữa em với Gil ,em giấu anh ấy về chuyện chúng ta đã từng sống chung...Gil cố lau nước mắt mà nghe Cindy nói
« em cám ơn Gil vì đã yêu em, trân trọng con người em (khóc) ...»

Gil vẫn không quay lại cô sợ nếu quay lại thì Cindy sẽ trông thấy sự yếu đuối của mình. Gil bước đi mà không quay lại. Cindy chạy vội vào tolet mà ôm ngực khóc.

Mọi người không ai biết không ai để ý tới cuộc trò chuyện cuộc Gil và Cindy trừ joe. Cô đã đứng phía sau họ nghe rõ từng câu một. Cô đi theo Cindy vào tolet

« cậu đang khóc sao? Nước mắt đó có thể giảm bớt được bao nhiêu tổn thương mà cậu đã gây ra cho Gil hả
Cindy vẫn cuối mặt khóc, joe nói tiếp
« hóa ra con người của cậu là vậy, ít kỷ chỉ nghĩ cho bản thân mình thôi, ...đáng buồn cười hơn là cậu lại muốn Gil giữ bí mật cho cậu ...»

Cindy lúc này mới nhìn joe « cậu nghe lén sao?»

Joe: cậu nói sao rồi, tớ không nghe lén gì hết tại cậu không để ý tới tớ thôi

Cindy: vậy cậu muốn sao chứ

Joe: cậu đang lo lắng sao? Lo tôi ra ngoài vạch trân bộ mặt thiên thần của cậu sao?

Cindy: cậu dám sao?

Joe: dám hay không thì cậu sẽ biết ngay

Joe liền bỏ ra ngoài làm Cindy lo lắng đuổi theo, cả hai đang dần co . Nhạc bên ngoài đang bắt rất lớn nên không ai nghe thấy gì, Hào và john trông thấy vội chạy lại kéo hai người ra.

Hào: joe em đang làm gì vậy?

John: trời ạ hai người tính làm gì vậy? Không sợ mọi người nhìn hay sau

Joe: em phải cho mọi người ở đây biết cô ta là loại người nào:(

Cindy: cậu dám...:(

Đằng xa phú thấy bốn người họ có vẻ gì đó không ổn, liền đi vội đến nỗi
« Cindy sao vậy? Bộ xảy ra chuyện gì sao»

Cindy cố gắng cười « dạ không có gì, tụi em đang nói chuyện thôi

John chiêm thêm « ừ chỉ nói chuyện thôi không có gì hết ...( vừa nói vừa cười)
Hào xiết chặt eo joe , không cho cô nói linh tinh hư bột hư đường hết.

« phải phải bọn tớ chỉ nói chuyện chơi thôi, tại john nói hơi quá nên mới ..»
John liếc hào cái « phải rồi...tại john hết á... » nhéo hồng hào một cái
Hào: á đau bà nội

Làm cả đám cười, tuy không được vui nhưng thấy hào đau joe cũng xót
« có cần mạnh tay dậy không?»

Thấy joe quan tâm mình hào vui ra mặt . Lúc này ở phía sân khấu Gil đang bị đám bạn đẩy lên sân khấu, do đã bắt đầu say nên có phần loạn choạng. Biết không thể từ chối lại muốn chút hết nỗi lòng nên cô đồng ý lên hát .
Nghe tiếng Mc giới thiệu làm mọi người đều hướng mắt về sân khấu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top