Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chapter 64: Những đứa con tương lai

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau nụ hôn mà Chi dành cho Gil,
Chi: vừa rồi Gil bảo trên tay hung thủ có xâm hình cây thánh giá phải không?

Gil: ừ....lúc hắn đưa con dao lên ...nên tay áo bị hụt ...Gil mới trông thấy nó...

Chi: thời gian vừa qua Gil có thấy Liên quen ai không?

Gil: chuyện đó sao Gil biết được

Chi: Liên trong lúc nguy hiểm đã gọi cho Gil chứng tỏ cô ấy ....

Gil: em lại muốn nói Gil và Liên ...có vấn đề tình cảm nữa sao?

Chi: Gil có tật giật mình ?

Gil hơi bực mình « phải là Gil đang quen với em ấy đó em vừa lòng chưa»»

Nói xong cô quay mặt sang chỗ khác

Chi: em chỉ hỏi vậy thôi...vì em muốn nhanh chóng bắt hung thủ đền tội cho Liên thôi....dù gì đi nữa cô ấy cũng là bạn thân của em...( khóc)

Gil: em đừng khóc

Chi: Liên là một cô gái rất tốt sao lại bị người ta giết hại một cách thê thảm như vậy chứ

Gil: công an sẽ nhanh chóng bắt hung thủ thôi em khóc nưã làm Gil khóc theo bây giờ

Chi vội lau nước mắt, rồi lấy nước cho Gil uống

Gil: vừa rồi y tá đến tháo băng ra, Gil mới phát hiện...trên ngực Gil ...vết mổ rất dài...nó đã cắt ngang dòng chữ tên em mà Gil xâm rồi...

Chi: giờ này rồi còn quan tâm đến nó làm gì? Gil chỉ cần khỏe mạnh là được còn nó hay không không quan trọng gì hết...

Chi nắm lấy tay Gil áp sát vào mặt mình
« em không cần Gil phải làm gì cho em nữa cả...chỉ cần Gil mãi bên cạnh em là được»

Gil nhìn Chi mà cảm thấy chua xót, vì cô biết đều mà Chi muốn sẽ không bao giờ thành hiện thực được...quả tim trong lòng ngực đang nhắc nhở cô...nên cô rất sợ một ngày nào đó...cô sẽ ra đi...để lại cho Chi sự đau khổ không nguôi như vậy có phải quá tàn nhẫn rồi không...nước mắt đã chảy xuống hai bên má

« Chi...Chi...em có thể hứa với Gil một việc này có được không?»

Chi: Gil nói đi

Gil: nếu...chỉ nếu như thôi....nếu một ngày nào đó Gil phải đi đến một nơi rất xa...(khóc)...thì em phải sống cho thật tốt thật hạnh phúc...hãy quên Gil đi...rồi tìm cho mình một người thích hợp ...yêu em hơn Gil đã yêu em...mà kết hôn...có được không?

Chi đã bật khóc, vội quay lưng lại mà khóc không ngừng , Gil cũng khóc

« Gil chỉ có thể yên tâm ra đi khi thấy em được hạnh phúc thôi...Gil xin lỗi vì đã không thể tiếp tục thực hiện được lời hứa của mình tới hết cuộc đời này được...»

Chi quay lại ôm chầm lấy cô

« Gil sẽ không sao đâu...Gil...sẽ khỏi bệnh thôi..»

Gil: Gil thật sự rất sợ...em có biết không?...sợ lắm...sợ sẽ không được ôm lấy em như lúc này...sợ em phải nắm lấy bàn tay lạnh lẽo của Gil...gil sợ cái giây phút nằm xuống lòng đất khô cằn...hiu quạnh...

Chi không muốn để Gil nói thêm một lời nào nữa nên vội hôn lên môi cô, nước mắt của cả hai như đang hòa quyện vào nhau...Chi đưa hai tay lên áp sát mặt Gil ..vuốt mái tóc trước trán của cô mà hôn lên nó một cái rất mạnh

« Gil nhất định sẽ không sao hết...hãy tin em có được không?...em tin sẽ có phép màu xuất hiện nếu Gil không buôn xuôi...em muốn Gil phải sống để thực hiện lời hứa...và chịu trách nhiệm với em...»

Gil: nhưng Gil...

Chi: Gil không được nói không với em...tuyệt đối không được...Gil đã lấy đi trái tim và thứ quý giá nhất của em rồi nên Gil phải sống...nhất định phải sống...để chịu trách nhiệm với những việc mình làm bằng mọi giá...

Gil nhìn sâu vào trong đôi mắt của người con gái mà cô yêu mà gật nhẹ đầu một cái...Chi nở một nụ cười rất tươi

« Chỉ cần Gil nghe lời em lần này...Gil muốn em làm gì cũng được...bất cứ cái gì...»

Gil: có thật không?

Chi: dạ...kể cả Gil muốn em rời khỏi làng giải trí em cũng đồng ý...

Gil vội hôn lên má cô
« nếu Gil muốn em sinh con thì sao?»

Chi bắt ngờ trước câu nói của Gil nên ngồi dậy

« Gil vừa nói gì?..»

Gil: Gil muốn có con với em...

Chi vẫn không hiểu ý Gil
« có con với em sao...Gil có nói nhầm không?»

Gil nắm tay cô: Gil muốn chúng ta có những đứa con của riêng mình

Chi: nếu Gil muốn xin con nuôi thì dễ thôi

Gil: không ...Gil không muốn xin con nuôi...

Chi: Gil muốn em thụ tinh nhân tạo sao?

Gil lắc đầu « có thể là vậy nhưng...trứng được thụ tinh sẽ là của Gil..»

Chi: Gil muốn mang thai sao?

Gil: em nghe Gil nói hết có được không?

Bà Hằng định vào thì nghe Gil đang nói với Chi cái ý định trước kia mà bà đã đề cập với cô về vấn đề con cái sau này

Gil: Gil sẽ lấy trứng của mình đi thụ tinh nhân tạo ,sau đó sẽ cấy nó vào tử cung của em...em sẽ là người mang thai và chịu trách nhiệm chăm sóc nó cho tới khi nó khỏe mạnh chào đời

Chi : Gil nói có thật không? Như vậy cũng được sao?

Gil: em không nghe những cặp vợ chồng khó mang thai...họ sẽ mướn người mang thai hộ ...

Chi: em cũng có nghe...nhưng mà...

Gil: em không muốn mang thai đứa con của Gil sao?

Chi: không phải...chỉ là...

Gil: Gil làm như vậy là không công bằng với em...nếu vậy thì xem như Gil không nói gì đi...

Chi : chuyện Gil vừa nói quá bất ngờ, nên em chưa kịp suy nghĩ thôi

Gil: không có sao hết...Gil sẽ không làm khó em

Chi: em sẽ làm như Gil nói...em sẽ sinh con cho Gil..

Gil: em không cần phải miễn cưỡng

Chi: em nói thật mà...chỉ cần Gil muốn thì em sẽ làm ...Gil muốn bao nhiêu đứa cũng được...

Gil kéo tay Chi lại gần

« có thật Gil muốn bao nhiêu là có bấy nhiêu không?»

Chi đã ngượng đến đỏ cả mặt « dạ...»

Gil nghe tiếng dạ của Chi mà sung sướng đến tận trời cao ngay lập tức bật người dậy...tay kéo cả chai nước biển rớt xuống nền gạch luôn...rồi ôm hôn liên tục lên môi Chi

« Gil cám ơn em...Gil yêu em...Gil yêu em nhất trên đời này....»

Chi chỉ biết cười trước thái độ vui mừng của Gil mà thôi rồi cũng ôm chầm lấy người cô.

Bà Hằng nghe hết tất cả nên vui mừng hơn ai hết...

« con nói có thật không? Chi»

Gil và Chi vội buôn nhau ra ...Chi ngượng đến chín người

Gil: mẹ nghe hết rồi sao?

Bà Hằng vẫn nhìn Chi : có thật là con sẽ mang thai con của Gil không?

Gil: mẹ...đừng hỏi nữa em ấy ngượng lắm rồi

Bà Hằng: không có gì mà ngượng chuyện này bình thường thôi mà...

Chi khẽ gật đầu, thì bà hằng vội nắm lấy tay cô

« cô cám ơn con...nhiều lắm...»

Cô y tá bước vô thấy chai nước biển nằm ở nền gạch nên vội mắng

« làm gì mà nó rơi xuống luôn vậy...tay chảy máu luôn rồi...»

Chi và bà hằng lúc này mới để ý đến cái tay của Gil

Gil: không có đau ...thật không đau chút nào:)

Y tá: như dầy mà không đau hả...da gì vậy?

Cả chi và bà hằng cười tươi

Chi: cô ấy da trâu nên không đau đâu chị:)

Gil: em nói gì nói lại coi

Y tá: thôi tới giờ chích thuốc rồi..nên mọi người ra ngoài đi

Gil: em mau về đi...ăn uống gì nữa..Gil cũng phải ngủ một giấc đây

*******

Chi không ra về mà đi tìm bác sĩ để hỏi về vấn đề huyết thống

Bác sĩ: Nếu ba có nhóm Ô thì con chắc chắn là nhóm máu Ô...còn vấn đề cháu hỏi là mẹ nhóm máu AB thì có con là nhóm Ô không...thì chú có thể khẳng định với cháu là đó là không thể...tuyệt đối không thể có chuyện mẹ AB mà con là Ô được

Chi: vậy nếu như cháu muốn xác minh một cách chính xác mối quan hệ huyết thống thì phải làm sao?

Bác sĩ: xét nghiệm ADN là cách duy nhất chính xác nhất hiện nay...cháu có thể lấy máu, tóc, hay biểu bì da....của hai người mà cháu muốn xác minh

Chi: dạ ...cháu hiểu rồi

Thế là cô tranh thủ thời gian để tìm ra sự thật nên vội chạy ngay đến chỗ bà Vân

Bà Vân cũng vừa về tới không lâu

Chi: con muốn nói chuyện với gì một chút?

Bà Vân: ngồi đi...

Chi: người đàn ông hồi sáng đi cùng dì là ai?

Bà Vân: con đang hỏi ai chứ?

Chi: con thấy hết rồi...có phải dì đang che dấu chuyện gì không?

Bà Vân: nếu con đến đây để hỏi những chuyện như vậy thì hãy đi về ngay đi

Chi: con thật sự đang rất lo cho dì

Bà Vân: lo cho dì...con nên lo cho mình thì tốt hơn...sắp chết tới nơi rồi mà còn nhiều chuyện...

Chi: dì nói vậy là ý gì?

Bà Vân: chuyện con và con gái bà hằng không sớm thì muộn cũng bị phanh phui ra ...đến lúc đó con sẽ thu thảm như thế nào có hình dung ra chưa?

Chi: con và Gil quen nhau trong thầm lặng ngoài dì ra thì cũng có vài người thân tín biết thôi...họ sẽ không bán đứng tụi con

Bà Vân: đúng là con nít...con nghĩ sẽ dấu được bao lâu?

Chi: chẳng lẽ dì muốn làm như vậy bán đứng con sao...

Bà Vân: tuy dì không muốn con quen con gái của kẻ thù nhưng không dại dột đến nỗi hại đứa cháu mà ta thương như con ruột

Chi: vậy cái chết của Liên có liên quan tới dì không?

Bà Vân : hoang đường dì và nó có quan hệ gì đâu mà giết nó chứ...con không thấy mình quá đáng rồi sao?

Chi: Gil đã tỉnh lại ...và nói tên hung thủ chính là người trên tay có vết xâm thánh giá ở tay trái....mà người đàn ông hồi sáng con gặp cũng có hình xâm như vậy...trong khi đó dì laị đang muốn trả thù mẹ Gil...cho nên không thể nào có quá điểm trùng hợp như vậy được....

Bà Vân: thì ra con đến đây để chấp vấn dì sao?

Chi: dì con xin dì hãy nói đi có phải dì là người đứng đằng sau mọi chuyện không?

Bà Vân: buồn cười chưa...nếu mẹ con của bà ta có chuyện gì thì là do ta làm sao?

Chi: dì chỉ cần nói thật con nhất định sẽ giúp dì...thật ra con đang nghi ngờ Gil và cô không.....

Bà Vân: con thôi ngay đi...đừng nhắc hai mẹ con họ với ta...phải là ta làm đó ...ta muốn đứa con gái yêu quý của bà ta phải chết để đền mạng cho con của ta....người đàn bà ác độc đó phải nắm mùi đau khổ giống như ta...

Chi bước lại liên tục lay người bà

« dì tỉnh lại đi...đứa bé đó đã chết cách đây rất lâu rồi...cho dù bây giờ Gil có chết để đền mạng thì nó cũng không sống lại được»

Bà Vân xô cô ra: cho dù là vậy cũng được...đến khi đó...ta sẽ có thể nói với đứa con đáng thương của mình rằng...con ngoan mẹ đã trả thù được rồi...chắc nó sẽ rất vui rất tự hào về ta...

Chi nhìn bộ dạng của bà mà không khỏi xót xa

Chi: thù hận có thể làm cho con người ta trở nên đáng thương như vậy sao hả dì....

Bà Vân: đáng thương con đang nói là ai..nói mẹ con của bà Hằng sao (cười to)
Phải bây giờ bà ta quả thật rất đáng thương...

Chi: dì nghe con nói đi...có được không?(giữ chặt người bà)...đứa bé năm xưa chết không chừng không phải là con ruột của dì...

Bà Vân nghe như lùng bùng lổ tai
« con đang nói bậy gì vậy?»

Chi: là thật đó...dì hãy bình tĩnh mà nhớ thật kĩ đi từng chi tiết một trong quá khứ...

Bà Vân: con vì muốn dì tha cho Gil mà chuyện hoang đường như vậy mà cũng nghĩ ra được đúng thật là không thể tưởng tượng nổi mà...

Chi: dì ...làm ơn tin con lần này có được không?...

Bà Vân liền đẩy mạnh người Chi ngã xuống đất
« cút đi...cút đi sau này ta cũng không muốn gặp lại cô nữa ...đi ...ra khỏi nhà tôi ngay lập tức...»

Chi: dì tin con đi...bác sĩ cũng đã nói nếu mẹ là nhóm máu AB , thì con tuyệt đối không thể có nhóm máu Ô được...Gil nhóm máu Ô...mẹ Gil nhóm máu AB...

Bà Vân nghe xong cũng có chút dao động...
« con đang nói dối có phải không?»

Chi: không phải là thật con đã xác minh được từ Gil...Gil vốn không hề biết con đang nghi ngờ về thân thế của mình...

Bà Vân: không, làm sao có thể...có chuyện điên rồ như vậy xảy ra được...

Chi: nên con mới tới đây nói chuyện với dì...muốn dì suy nghĩ lại chuyện năm xưa...

Bà Vân: chuyện năm xưa...

Chi kéo người bà ngồi lại ghế...

« dì có biết trong số tất cả các loài hoa, Gil thích nhất là hoa túc cầu không? Từ nhỏ Gil cũng bị dị ứng nổi ban đỏ khắp người khi ăn phải thịt bò điều này dì cũng biết mà phải không?»

Bà Vân nghe Chi nói tới đâu là liền nhớ lại những lúc bà gặp Gil

« nhưng đó không chừng chỉ là do trùng hợp thôi»

Chi: vậy gương mặt, dì không cảm thấy có chút nào giống mình sao?

Bà Vân: cái đó...

Chi: con biết giờ có nói gì thì cũng khiến cho dì khó mà chấp nhận được chuyện này nên con muốn dì đến bệnh viện làm xét nghiệm ADN kiểm tra huyết thống với Gil

Bà Vân: còn bà hằng...con nghĩ bà ta để yên cho chúng ta làm sao?

Chi: con vẫn chưa nói cho ai biết chuyện này hết kể cả Gil...hơn nữa nếu dì thật sự là mẹ ruột của Gil...con sợ Gil sẽ nhất thời khó chấp nhận được..nếu phản ứng tiêu cực thì con e rằng..Gil sẽ mất mạng chứ không phải đùa..vì từ nhỏ cho tới bây giờ cô lúc nào cũng hết lòng hết dạ quan tâm chăm sóc cho Gil...nên trong lòng của Gil sẽ không bao giờ chấp nhận được sự thật chua xót như vậy đâu...

Bà Vân đã có phần tin những gì Chi nói nên trong lòng bà đang dâng trào lên một thứ tình cảm cao cả thiêng liêng đó là tình mẫu tử...Bà đang hy vọng nó sẽ là sự thật ...để bà có thể hạnh phúc mà ôm đứa con đã thất lạc chia cắt 24 năm trong đau khổ tuyệt vọng

Bà Vân: vậy chúng ta mau đến bệnh viện đi...

Chi: dì đừng gấp...vì hiện giờ mẹ Gil đang ở đó...chúng ta không thể để cô nghi ngờ...và Gil nữa...

Bà Vân: nhưng ta không thể đợi được nữa...

Chi: dì nghe con đi...24 năm qua dì cũng đợi được thì bây giờ cũng đợi được...

Bà Vân: bệnh của nó e rằng không đợi được ...

Chi: không đâu Gil nhất định sẽ không sao đâu....nên dì phải bình tĩnh vì nếu hấp tấp sẽ làm cô nghi ngờ đến lúc đó chắc chắn cô sẽ không cho Gil có cơ hội nhìn nhận lại dì đâu

Bà Vân: vậy con mau nói đi...phải làm sao?

Chi: ngày mai con sẽ vào chăm sóc cho Gil...rồi nói khéo để cô về nhà...lúc đó con sẽ âm thầm nói với bác sĩ nhờ họ lấy máu của Gil đem xét nghiệm với máu của Dì...

Bà Vân: vậy khi nào có kết quả

Chi: nhanh nhất là 2 tuần...

Bà Vân: sao lâu quá vậy? Có thể nhanh hơn không?

Chi: dì đừng nôn nóng...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top