Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

|2|


Nằm một mình trên chiếc giường rộng lớn,em miên man suy nghĩ đến nỗi ngủ quên lúc nào không hay.Sáng hôm sau khi thức giấc thì đã là 8:00 sáng,mặc dù cuối tuần nhưng anh vẫn chọn đi đến công ty thay vì ở nhà.Là do ở nhà có em nên anh ấy không ở lâu được sao?Tự đặt vài câu hỏi vớ vẩn rồi lại xuống giường vscn.

Bước xuống nhà vẫn quang cảnh như mọi ngày,em lên tiếng hỏi bác quản gia

"Bác ơi,cháu có thể ra ngoài không ạ?"
"Phu nhân cần đi đâu,người cứ nói tôi sẽ đi làm dùm người?"

"Không đâu,cháu muốn tự đi"

Bác quản gia trở nên khó xử,vì mọi ngày em đâu có nằng nặc đòi đi như vầy?Rốt cuộc em lại muốn làm trò gì đây?

"Vâng,để tôi báo lại với ông chủ ạ"

"Không!Không cần"

"Nhưng..."

"Cháu tự đi được mà ạ,anh ấy chẳng quan tâm đâu nên bác cứ yên tâm"_Em cười cười nhìn bác quản gia 

"Vâng,nhưng đừng về trễ quá nhé!Để tôi chuẩn bị xe ạ"

"Ấy không cần đâu,bác cứ làm việc của bác.Cháu đi taxi được mà"

Lúc đầu quản gia không chịu đâu,nhưng em cứ nài nỉ mãi nên bác cũng mềm lòng mà dung túng cho em.Căn biệt phủ này cũng lạ thật,anh ấy cũng lạ thật.Không thích em,vậy vì sao mỗi hoạt động của em đều phải được anh ta chấp thuận cơ chứ?Ỷ mình đẹp trai rồi muốn làm gì là làm à.

Sau khi thuyết phục được quản gia,em trở về phòng với khuôn mặt tươi tắn nhốn nháo chuẩn bị váy xinh để đi ra ngoài.Rốt cuộc em đi đâu,làm gì mà lại vui vẻ đến thế?

"Phu nhân ăn sáng rồi hẳn đi ạ"_Dì Yang lên tiếng gọi em

"Cháu sẽ ăn khi đến nơi,bác cứ ăn đi ạ"_Nói rồi em nhanh chân chạy đi đến cả dì Yang cũng chẳng kịp lên tiếng

Bước ra đường,hít lấy hít để không khí trong lành em mới cảm thấy cuộc đời còn có những tốt đẹp hơn em nghĩ.Nhìn đồng hồ thì cũng đã 9 giờ em phải nhanh đến điểm hẹn thôii.

Ngồi trên chiếc taxi mà lòng em vui hơn bao giờ hết.Phải vui thôi,vì lâu lắm rồi em mới được đi chơi cùng bạn cơ mà.Đến nơi em còn chưa kịp định hình thì hội bạn của em đã nhào tới ôm em không thấy mặt trời ở đâu.

"Lâu quá không gặp,nhớ cậu lắm đấyyy"_Eylina cất giọng nhõng nhẻo

"Này lấy chồng xong trông trưởng thành hơn nhệ"_Henia lên tiếng trêu chọc
"Trưởng thành gì đâu,vẫn như ngày nào thôi haha"_Em đáp lại

"Ngày còn anh này anh kia là chồng mình ấy hả"_Junny cũng góp vui

"Nào không được chọc bạn"_Riney nối lời Junny

"Haizz,lâu không gặp mà thế đấy,chọc tớ mãi thôi"_Em bày ra vẻ mặt vô tội

"Ùii,còn chẳng phải giúp cậu giảm stress à?"_Junny

"Rồi rồi,các cậu nói gì cũng đúngggg"_Em bất lực đáp

"Thôi vào trong đi,định đứng đây mãi hả?"_Eylina

"Đúng đúng,vào đii"_Em như tìm được vị cứu tinh vớt vát lại cuộc đời mình 

Nơi mà em đến là một quán nước khá đơn giản,mộc mạc nhưng cũng mang nét gì đó thượng lưu qua cách bày trí.Lí do em chọn nơi đây là vì nó yên tĩnh,thích hợp cho em và các bạn dễ nói chuyện.Nhóm bạn của em thì chỉ vọn vẹn 4-5 người thế đấy.Tuy ít nhưng họ thật lòng với em,à còn một cậu bạn nữa em cũng rất thân nhưng 2 năm trước lại đi du học mất rồi.Và hôm nay vì cậu ấy trở về nên em mới cùng bạn bè tụ họp lại đây.

"Quý khách muốn dùng gì ạ?"_Nhân viên quán đến hỏi
"1 ly cafe đen"_Riney lên tiếng trước tiên

"thế tớ với cậu uống capochino ha Eylina?"_Henia 
"Oke chấp nhận"_Eylina đáp lời Henia

"2 capochino nhé ạ"_Henia

"Y/n uống gì đây,để quý cô đây còn gọi"_Junny vẫn giọng trêu chọc

"Gì cũng được,uống cùng quý cô là được"_em cũng hùa theo

"Dẻo miệng đấy em"_Junny

"Cho em 2 trà sữa đi ạ"_Junny

"Dạ rồi ạ,quý khách vui lòng đợi tí sẽ có ngay ạ"_Nhân viên nói rồi đi vào

"Này cuộc sống hôn nhân thế nào rồi Y/n?"_Eylina nhanh nhảo hỏi chuyện

"Vẫn thế thôi,hôn nhân ép buộc thì làm gì có tình yêu"_Em thản nhiên trả lời

"Này cậu yêu anh ta thật mà,sau lại không có tình yêu"_Henia thắc mắc

Về cái này em im lặng chẳng trả lời,đúng rồi chỉ có em yêu anh ta nhưng anh ta thì đâu yêu em thế nên em mới bảo không có tình yêu còn gì

"Cậu hỏi câu ngộ thế,ý Y/n là tình yêu 2 phía cơ mà"_Riney nhìn cô bạn Henia đầy bất lực

"À,tớ chưa trải sự đời nên chưa biết hihi.Cho tớ xin lỗi vì suy nghĩ không thấu đáo nhé"_Henia áy náy nói

"Không có gì đâu,bình thường ấy mà"_Em vẫn thản nhiên trả lời

"Mà này Y,n"_Junny im lặng cũng đã lên tiếng

"Có chuyện gì sao?"_Em đáp lời


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top