Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 20: Vốn dĩ chưa từng có khoảng cách

Làm gì có tháng thứ mười ba.

Làm gì có mùa thứ năm.

Làm gì một giờ mà có phút thứ sáu mươi mốt.

Và cũng làm gì có ai yêu Sung Han Bin bằng Lee Soo Ah.

Đây là lời tỏ tình sến súa nhất mà Lee Soo Ah từng nghĩ ra trong quá khứ, quá khứ khi còn ở Việt Nam. Khi việc ngày ngày chỉ nhìn thấy Sung Han Bin qua màn hình và lúc này cô cũng chưa có được vẻ nghiêm túc như khi là Lee Soo Ah hiện tại, thật ra đây mới là con người thật của cô, một góc nhỏ được ngụy trang cẩn thận nhiều năm.

---

Lee Soo Ah rời khỏi phòng tắm cũng là chuyện của hai mươi phút sau vẫn còn có hơi bàng hoàng với mọi thứ thì lại sững sờ hơn khi nhìn thấy Sung Han Bin đang nằm thư thái lướt điện thoại trên giường. Nghe thấy tiếng động, Sung Han Bin liền ngẩng đầu. Lee Soo Ah trong chiếc áo phông trắng vốn vừa vặn so với anh nhưng khi lên người Lee Soo Ah thì thật to lớn, Lee Soo Ah hoàn toàn lọt thỏm trong chiếc áo, nhìn rất nhỏ bé. Quần đùi màu đen nhưng với Lee Soo Ah đã dài ngang gối, màu đen tương phản với nước da trắng của cô khiến cho cả hai có một sự đối lập rõ rệt. Rõ ràng Lee Soo Ah không phù hợp với loại trang phục này nhưng đối với Sung Han Bin đây lại là một hình ảnh rất dễ thương và thu hút, và nên chỉ mình anh có thể nhìn thấy chúng.

"Qua đây."

Sung Han Bin vỗ vào phần trốngngay bên cạnh, còn kéo chăn ra để cô có thể nhanh chóng đến. Lee Soo Ah đã mất vài giây suy nghĩ nhưng cuối cùng vẫn tiến đến. Lee Soo Ah suy nghĩ liệu chỉ là ngồi cùng nhau trò chuyện hay còn việc gì khác? Trong chăn rất ấm, có lẽ là do Sung Han Bin ngồi khá lâu mới giữ nhiệt. Anh rất tự nhiên choàng tay qua vai cô kéo cô dựa vào lồng ngực của anh, mọi hành động đều thuần thục và rất thoải mái.

"Em thích cái này chứ?" Sung Han Bin chỉ vào một đôi dép mang trong nhà, chúng có màu xanh và còn có hình con gấu Koala bên trên.

"Nae. Koala là con vật biểu tượng mà fan đặt cho em đó."

"Anh biết. Vậy chốt thôi."

"Dạ?"

"Anh phải mua một số đồ dùng nữa để sau này đến sẽ thuận tiện như ở nhà."

Gì chứ? Sung Han Bin đang chuẩn bị những thứ này vì muốn ở cùng cô sao? Thật ra, Lee Soo Ah ở lâu trong nhà tắm một phần vì sự kinh ngạc mà anh đã chuẩn bị. Ngoài đầu gội, sữa tắm riêng cho cô, Sung Han Bin còn chuẩn bị riêng khăn tắm bàn chải và cả sữa rửa mặt. Nếu để ý kĩ lúc mới vào nhà thì có thể thấy Sung Han Bin đã chuẩn bị sẵn một đôi dép đi trong nhà mới còn rất vừa vặn kích cỡ chân của Lee Soo Ah, đến cả... đồ lót anh cũng chuẩn bị cẩn thận. Lee Soo Ah thật sự đã rất bất ngờ khi nhìn thấy chúng. Làm sao Sung Han Bin biết được chính xác số đo và còn chuẩn bị sẵn? Giống như Sung Han Bin đã lên kế hoạch rất cụ thể từ việc đưa cô về nhà nói chuyện đến việc ở lại qua đêm. Dường như Sung Han Bin đã nắm chắc mọi việc và các diễn biến của nó.

"Em không cần ngạc nhiên đến vậy. Em trốn ba năm thì ít ra anh cũng phải có những tính toán nhất định mới chắc chắn em sẽ không chạy thoát một lần nữa."

Sung Han Bin tắt điện thoại rồi quay hẳn người sang ôm lấy Lee Soo Ah đang thẫn thờ vào lòng, cằm tì lên đầu cô. Sung Han Bin đúng là đã tính toán còn là tính toán rất tỉ mỉ, anh chỉ là không muốn đánh mất cô đáng tiếc như ba năm trước, chỉ muốn thật nhanh ôm cô như thế này vào lòng.

"Nhưng... đến cả cái đó anh cũng biết chính xác sao?" Ý Lee Soo Ah chính là đồ lót, mới nhắc đến thôi nhưng cô đã ngượng hồng cả người.

"Ừ. Nhìn sơ qua anh có thể biết mà. Nhưng anh không phải biến thái."

Bàn tay Sung Han Bin di chuyển lên ngay sau lưng Lee Soo Ah, vô tình như cố tình chạm vào móc khóa áo khiến cả người Lee Soo Ah giật bắn. Lee Soo Ah vội vã ngẩng đầu chỉ thấy Sung Han Bin đang rất thư thả nhắm nghiền mắt để lộ ra hàng mi vừa dài vừa cong. Hàng mi này của Sung Han Bin từng một thời khiến cô say đắm, đã có rất nhiều bài báo viết bài khen ngợi về hàng mi cực phẩm này của anh. Cô có chút muốn chạm vào chúng, nghĩ là làm, Lee Soo Ah vươn tay để đầu ngón tay chạm vào từng sợi mi đen và dày đó. Thật sự chúng rất xinh đẹp, xinh đẹp như chủ nhân của chúng. Ngay khi Lee Soo Ah để lộ ra gương mặt say đắm đó thì Sung Han Bin hoàn hảo mở mắt bắt trọn được biểu cảm đắm đuối của Lee Soo Ah. Thì ra đây chính là bộ mặt nhìn lén của Lee Soo Ah.

"Soo Ah, em có biết hành động vừa rồi của mình nguy hiểm đến cỡ nào không?"

"Dạ?"

Lee Soo Ah vẫn còn đang đắm chìm trong các đường nét xinh đẹp trên gương mặt của Sung Han Bin mà hoàn toàn không nhận ra được ý đồ trong câu nói của anh. Vì đây là lần đầu tiên Lee Soo Ah được chạm vào các đường nét tinh xảo này nên trong chốc lát khó lòng thoát ra. Ngón tay nhỏ của cô cứ mân mê hàng chân mài rậm đến chiếc mũi cao gọn gàng rồi lại hai cái má mềm mại. Chọt một cái rồi lại hai cái, cảm giác mềm mại còn có chút đàn hồi nơi má hồng hồng của Sung Han Bin làm Lee Soo Ah rất đỗi yêu thích còn là siêu cuồng. Sung Han Bin vốn là một người rất dễ ngại ngùng và khi sự ngại ngùng được đẩy lên đỉnh điểm thì tai và má của Sung Han Bin liền chuyển sang màu phấn hồng, rất đáng yêu.

Sung Han Bin nhìn thấy bên trong đôi mắt to tròn đó của Lee Soo Ah đang tràn ngập hình ảnh của anh, đôi mắt long lanh đang nhìn về anh, trong đôi mắt đó chẳng thấy thứ gì khác ngoại trừ Sung Han Bin, cả thế giới của Lee Soo Ah chỉ có mỗi Sung Han Bin. Thì ra tình yêu chính là như thế, khi yêu rồi thì trong mắt bạn sẽ ngập tràn hình bóng của đối phương. Lee Soo Ah yêu rồi còn là yêu siêu cuồng nhiệt. Bao nỗi lo khi đã được trút bỏ thì giờ đây cô chỉ toàn tâm toàn ý yêu Sung Han Bin, cô phơi bày tình yêu này ra, chẳng giấu diếm cũng chẳng thèm che đậy, cứ như thế mà trực tiếp bày tỏ. Sung Han Bin thấy rồi, anh thấy được tình yêu của Lee Soo Ah to lớn đến nhường nào rồi. Sung Han Bin cũng chẳng muốn kiềm nén, anh không hề do dự mà cúi xuống hôn lên môi Lee Soo Ah. Từng cái chạm nhẹ nhàng thâm tình ban đầu rồi từng cái mút nhẹ kích thích phía sau khiến cho sự gần gũi của cả hai được đẩy cao.

Lee Soo Ah chưa từng hôn ai và dĩ nhiên Sung Han Bin cũng chính là tình đầu đích thực và là người hôn cô đầu tiên. Trong một đêm bọn họ đã hôn nhau những ba lần. Tuy nụ hôn này không phải là lần đầu nhưng lại là nụ hôn Lee Soo Ah rung động và hồi hộp nhất. Sung Han Bin là người dẫn dắt cả hai, đưa Lee Soo Ah từ sự dịu dàng dạo đầu đến mạnh mẽ về sau. Một tay Sung Han Bin đỡ gáy Lee Soo Ah, tay còn lại vòng qua eo thon. Trên chiếc giường lớn, Lee Soo Ah thật nhỏ bé khi nằm dưới Sung Han Bin bị anh trấn áp và giam cầm trong nụ hôn sâu. Lee Soo Ah vì phối hợp theo nhịp điệu của Sung Han Bin mà không kịp lấy nhịp thở, khi vội vàng há miệng muốn lấy một chút không khí thì một vật thể mềm mại chạm vào khoang miệng Lee Soo Ah. Sung Han Bin cùng chiếc lưỡi tiến vào bên trong để tìm bắt lấy chiếc lưỡi nhỏ đang trốn chạy của Lee Soo Ah. Chẳng bao lâu căn phòng phát ra những âm thanh ám muội mà người nghe qua chắc chắn sẽ đỏ tai. Sung Han Bin như một chú hổ không ngừng đòi hỏi và kéo Lee Soo Ah vào chiếc bẫy mật ngọt. Bàn tay cư nhiên xoa nắn người nhỏ đang trở nên nóng dần lên, mỗi nơi tay Sung Han Bin đi qua như để lại một hồi nóng rạo rực khiến Lee Soo Ah dường như trở nên mơ hồ không còn nhận thức được hiện thực. Đến khi khoảng cách của cả hai được kéo xa một chút thì đã thấy gương mặt Lee Soo Ah đỏ au kiềm theo là những tiếng thở dốc.

"Khi ngủ có nhất thiết phải quần áo chỉnh tề?" Lee Soo Ah tuy chưa lấy lại nhịp thở nhưng đại não lại rất nhanh phản ứng. Những lời này lại xuất phát từ Sung Han Bin?

"Anh... anh quên rằng chúng ta chỉ mới xác định chưa được hai tiếng?"

Lee Soo Ah thực sự không tin được cái tốc độ thần thánh này của cả hai. Mới quen nhau chính thức chưa đến hai tiếng nhưng đã hôn nhau những ba lần còn là hôn sâu và còn sắp ở qua đêm. Chỉ nhiêu đó đủ cho thấy tiến độ của bọn họ đã quá nhanh, giờ lại thêm một câu hỏi đầy ý tứ của Sung Han Bin thì thật Lee Soo Ah không biết mối quan hệ này sẽ diễn ra tiếp tục vào ngày mai như thế nào, bọn họ cái gì cũng đã làm chỉ còn mỗi việc chưa trao thân mà thôi. Lee Soo Ah chậm rãi ngước nhìn Sung Han Bin. Dưới góc độ này, Sung Han Bin vẫn quá đỗi xinh đẹp. Bây giờ, anh dường như đã tắt đi chế độ hamster ngày thường mà chuyển sang chế độ nam tính mạnh mẽ. Lee Soo Ah không sợ anh cho rằng mình là người dễ dãi nhưng quả thật tốc độ đã nhanh đến mức cô sắp không theo kịp.

"Em nghĩ cái gì vậy?"

"Dạ?"

Phốc. Lee Soo Ah giật nảy người. Sung Han Bin gỡ nút áo trong của cô trong khi vừa mới buông lời phủ định cho suy nghĩ đen tối của cô. Nhưng hành động của anh chẳng phải rất mờ ám hay sao?

"Dù nói thật ngay bây giờ anh rất muốn nhưng anh vẫn rất tỉnh táo."

"Nhưng... nút áo..."

"Khi đi ngủ không phải con gái thường không mặc áo trong hay sao? Nó sẽ ảnh hưởng sức khỏe, không phải sao?"

"Đúng là như vậy nhưng..."

"Vậy thì đúng rồi. Sức khỏe vẫn rất quan trọng. Cho nên em cứ thoải mái."

Sung Han Bin nói chuyện trong một sự bình tĩnh khó tả trong khi Lee Soo Ah lại rất ngạc nhiên và xen lẫn sự ngượng ngùng vì sự tiếp xúc thân mật này. Anh thực sự không ngại hay là không để ý? Lee Soo Ah lại đơ người. Sung Han Bin từ khi nào lại quá đỗi tự nhiên với cô như vậy, còn rất thoải mái.

"A. Anh xin lỗi, anh vô ý quá. Sao tự nhiên lại hành động theo bản năng thế này? Anh chỉ nghĩ giúp em thoải mái với anh nghĩ hai chúng ta cũng... Anh xin lỗi, sao anh lại làm vậy? Soo Ah, anh tuyệt đối không phải loại người đó đâu. Anh xin lỗi. Em nói gì đi đừng im lặng như vậy anh sợ lắm. Anh xin lỗi... anh không phải như vậy. Anh chỉ muốn em thoải mái khi ở cạnh anh không gò bó. Anh... anh xin lỗi..."

Sung Han Bin lúc này mới nhận ra được hành động tự nhiên quá mức của mình thêm vào chiếc biểu cảm ngơ ngác của Lee Soo Ah khiến phút chốc mọi lý trí đều thực sự quay về. Sung Han Bin chưa bao giờ có làm những việc thiếu kiểm soát nhưng ban nãy dù nụ hôn của cả hai rất sâu nhưng anh cũng chưa có ý định đi qua xa. Đến khi nhớ lại việc con gái đi ngủ không nên mặc áo trong thì anh mới lo lắng vấn đề này hơn. Anh không muốn Lee Soo Ah bên cạnh anh quá gò bó cũng như bỏ đi những thói quen sinh hoạt thường ngày của mình cho nên Sung Han Bin trong một giây thiếu suy nghĩ mà tự tiện. Có lẽ trong Sung Han Bin thì cả hai chưa từng có bất kì khoảng cách nào cho nên hành động của anh đặc biệt là từ sau khi xác định mối quan hệ đã không kiêng dè. Nhưng nhìn nét mặt ngơ ngác hoang mang của Lee Soo Ah thì Sung Han Bin mới ý thức sự vô ý và hành động quá nhanh của mình. Dù gì Lee Soo Ah cũng là con gái, hành động ban nãy rõ ràng ám chỉ Sung Han Bin muốn việc kia, hỏi sao Lee Soo Ah không ngạc nhiên. Sung Han Bin luôn nghĩ mình là một người suy nghĩ và hành động có chừng mực nhưng ngay bây giờ anh đã sụp đổ.

Gương mặt xin lỗi như sắp khóc của Sung Han Bin mới là điều khiến Lee Soo Ah bối rối hơn. Đương nhiên cô biết Sung Han Bin sẽ không đi quá xa nhưng nếu có thì chỉ cần người đó là Sung Han Bin thì Lee Soo Ah cũng nguyện. Nhưng sự gấp gáp và lúng túng trong lời nói của Sung Han Bin cho Lee Soo Ah biết anh thật sự rất trân trọng cô, trân trọng luôn mối quan hệ của cả hai. Thật ra Sung Han Bin không cần giải thích quá nhiều vì chỉ cần anh nói thì cô sẽ luôn tin anh một cách vô điều kiện. Lee Soo Ah bật cười rồi vươn tay ôm lấy Sung Han Bin, tay còn lại rất tự nhiên mà ném chiếc áo nhỏ ra bên ngoài.

"Anh không cần xin lỗi. Em không hề trách anh, chẳng qua anh làm em hơi bất ngờ vì em không nghĩ anh... bạo như vậy."

"Anh cũng không ngờ mình lại tự nhiên như vậy. Xin lỗi Soo Ah, sau này..."

"Ây. Sau này anh sẽ gượng gạo với em hay sao? Cái gì cũng phải có lần đầu của nó, lần đầu chắc chắn sẽ khá bất ngờ nhưng nếu anh nói thì không sao rồi. Em biết anh đang quan tâm em mà thôi. Hay anh đang cho rằng em quá dễ dãi?"

"Không phải. Tuyệt đối không phải như thế. Anh chưa bao giờ cho em là dễ dãi, em rất quý giá với anh. Tuyệt đối không phải."

"Em biết. Cho nên anh cũng đừng xin lỗi."

Lee Soo Ah chỉ một vài câu đã khiến Sung Han Bin bình ổn, thành công khiến Sung Han Bin hồi tâm chuyển ý, thì ra cảm giác được người khác thấu hiểu là tuyệt vời như thế. Sung Han Bin ôm chặt lại Lee Soo Ah, vùi đầu vào hõm vai cô hít lấy hương thơm dịu nhẹ đến nghiện.

"Tối nay anh muốn ngủ với em?"

"Đúng. Em cần gối ôm, anh sẽ là gối ôm của em."

Gì chứ? Sung Han Bin cũng có mặt trẻ con như thế này sao? Rõ ràng ngay từ ban đầu Sung Han Bin đã để lộ ra ý muốn đó nhưng lại vờ làm như không có. Một người giả vờ thì sẵn sàng có một người hùa theo. Lee Soo Ah đã nhận ra chiếc ý đồ mưu mô này ngay khi thấy anh vẫn còn nằm trong phòng sau khi cô tắm xong và bên cạnh chẳng có một chiếc gối ôm nào. Thật ra Sung Han Bin không cần làm thế vì chính Lee Soo Ah cũng sẽ ngỏ lời. Cả hai đã mất quá nhiều thời gian vì những cảm xúc tiêu cực trong quá khứ cho nên dù bây giờ có là người chủ động thì Lee Soo Ah cũng chấp nhận, cô chỉ muốn được ở cạnh Sung Han Bin thật nhiều thỏa đi thời gian cả hai xa nhau. Dù nói bọn họ mới chính thức xác định quan hệ nhưng khoảng cách, tình cảm, hay thân mật thì đã sớm không là trở ngại. Chỉ là cần một lời đủ mạnh thì cả hai ngay tức khắc có thể quấn lấy nhau.

"Han Bin, khi ngủ anh có thói quen gì?"

"Thói quen? Cũng không có gì đặc biệt. Anh không ngáy cũng không mở mắt nên em yên tâm, càng không quấy nữa. A đúng rồi..."

"Sao ạ?"

"Không có gì."

"Sao anh lại dừng lại? Không sao, cứ nói."

"... Anh sẽ cởi trần khi ngủ..."

"A... Soo Ah em làm gì vậy... em đang... em đang cởi áo anh sao?"

Ngay sau khi nhận được câu trả lời ưng ý Lee Soo Ah liền hành động. Cô đưa tay vào trong áo ngủ của Sung Han Bin mà lần mò và cuối cùng đưa nó thoát ly khỏi Sung Han Bin trong ánh nhìn ngạc nhiên của anh. Ngay bây giờ, Sung Han Bin hoàn toàn phơi bày phần trên trước mắt Lee Soo Ah. Sung Han Bin không phải là người có cơ bụng sáu tám múi cuồn cuộn mà anh có một cơ thể rắn chắc và khỏe mạnh, nhưng cô chính là lại thích như thế. Sung Han Bin cũng trắng trẻo không thua gì Lee Soo Ah và da thịt cũng rất mềm mại cứ như bông gòn, một khi đã chạm liền không muốn dứt. Khi nhìn thấy được cơ thể trần của Sung Han Bin thì Lee Soo Ah lại không tự chủ mà đỏ mặt. Người mới vừa hùng hổ cởi áo của anh chính là cô và giờ người ngại ngùng cũng chính là cô.

Cơ thể Sung Han Bin thật sự rất đẹp, thêm vào chiếc hình xăm cánh tay và ngay trước ngực càng khiến Sung Han Bin thêm phần nam tính. Thì ra hình xăm có thể đẹp đến như thế khi ở trên cơ thể một người. Đoạn chừng vì quá ngộp thở trước cơ thể Sung Han Bin mà Lee Soo Ah bất động vài giây nhưng lại rất nhanh giả vờ bình tĩnh mà kéo chăn muốn đi ngủ.

"Ngủ thôi. Thoải mái ngủ thôi."

Sung Han Bin nào bỏ qua chi tiết đưa, ngay tức khắc kéo cô quay lại đối diện với ngực trần và hình xăm trước ngực để cô phải nhìn thẳng vào nó.

Tối đó Sung Han Bin và Lee Soo Ah sau một hồi trêu đùa nhau cũng chịu đi vào giấc ngủ. Sung Han Bin ôm lấy Lee Soo Ah vào lòng để cô nằm lên người anh, áp má vào tim Sung Han Bin mà an tĩnh đi vào giấc ngủ say. Lee Soo Ah nhỏ bé ngoan ngoãn nằm trong vòng tay của Sung Han Bin, rất tự nhiên mà ôm má mềm của Sung Han Bin. Cảm giác bọn họ không phải mới vừa yêu nhau, cảm giác bọn họ như những đôi vợ chồng trẻ mà quấn lấy nhau, còn rất thoái mái thể hiện những thói quen của nhau mà không chút e dè. Nhìn vào như vậy thì mấy ai biết rằng Lee Soo Ah và Sung Han Bin vừa yêu nhau ba tiếng.

---20/05/2023---

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top