Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

#4


'' P'War, em dẫn anh đi mua đồ, nhanh lên '' Anh nhăn nhó, mẹ sao lại có nhiều chuyện như vậy. Anh có tâm tư gì đâu mà kể hết cho cậu rồi sao? Xấu hổ chết mất aaaa!

'' Ò Ò, cảm ơn cô nhiều ạ ''. Cậu tươi cười lại chỗ anh.

'' Mae em đã nói gì với anh ..? '' Anh mặt, không phải vì tức giận mà là tức là chính mình.

'' Hmm, mae em không có nói gì hết ''

'' Anh nói thật đi, không có gì sao mà hớn hở quá vậy? Anh không nghĩ đến việc lừa đảo Yin Anan này ''. Anh cậy lợi thế về chiều cao ép cậu vào một chỗ, người anh hầu như che khuất cái thân hình mảnh khảnh của cậu.

'' Ừm, mẹ chỉ nói .... nói là ... thôi không có gì đâu mà em không có mà ... ức anh như vậy '' Ngại ngùng đẩy anh ra, cái con người là gì mà kỳ cục such. thế này?

'' Ơ..em xin lỗi nếu nó là quá đáng đối với anh ''. Đây là lần đầu tiên anh xuống nước xin lỗi người khác, anh từ nhỏ chịu khó, cho dù đánh nhau mới mẻ cũng không theo người ta lấy một cái.

'' Hihi nói vậy thôi chứ mẹ bảo tôi với cậu có gì đó ..rồi cái gì mà 8 tuổi gì đó, tôi không nhớ rõ lắm ''

'' May quá, vậy là anh không biết '' Anh thở phào nhẹ nhàng, haizz.Cậu mà biết thì cái danh đào hoa của anh đi đâu :( Mang danh đào hoa như vậy mà ngày nào cũng khóc vì một đứa trẻ. .? Ngày nào cũng kêu than trách ông trời mà sao lại không cho mình gặp lại anh ấy :(

'' Có gì về nó sao ..? Cậu không muốn cho tôi biết gì về cậu hả? ''

'' Có gì đâu nè, thôi anh đi rồi em mua cho ''. Anh chợt tỉnh, cái suy nghĩ bị cậu phát hiện ra bí mật cũng biến mất dần dần.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#yinwar