Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

#8

''À ba có chút việc cần xử lí,cả nhà cứ ăn cơm đi nhé''.Nói rồi ông lập tức rời khỏi nhà.Lúc này,không còn bất cứ sự kìm hãm nào nữa,Suny bắt đầu lên giọng ''Cái thứ con trai mà ẻo lả như này,hay là bê đê đấy? Haiz,bố mẹ súc vật nên sinh ra con cũng là súc vật''.

Không nói nhiều,cậu trực tiếp đứng dậy.Bốp! Nghe thôi cũng đã đủ cảm thấy đau rồi,cậu hừ lạnh :''Tôi đã không nói gì thì xin cô đây câm cái mồm thối nát đó của cô vào hộ,tôi vốn chẳng làm gì liên quan đến cô cả.Mà mới gặp cô đã xúc phạm tôi như thế? Còn dám xúc phạm cả ba mẹ tôi? Cô có phải bị tâm thần rồi không? Nhà giàu thế mà không dẫn con gái đến viện tâm thần chữa được à? PHẾ VẬT vậy :)''

Suny nhận một cái tát đau điếng,từ lúc sinh ra đến giờ không ai dám đánh mắng cô cả,đến lớn tiếng cũng không.Vậy mà giờ đây lại bị một người vô danh tiểu tốt sỉ nhục?Lại còn đánh người.Đây đúng là một nỗi oan ức mà cả đời cô khắc ghi,cô sẽ thầm ghi nhớ cái ngày định mệnh đen đủi này,hừ.Thẹn đến không nói lên lời,Suny vội vàng đứng dậy bỏ đi.Rồi sẽ có một ngày mày sẽ phải hối hận về việc hôm nay mày làm với tao.

Cậu thoáng qua là mạnh mẽ thế thôi,chứ trong lòng cậu yếu đuối lắm rồi.Cậu muốn khóc,khóc thật to,để giải tỏa nỗi uất ức mà cậu đã phải chịu suốt thời gian qua.Không gia đình,không người thân,không nơi nương tựa,không bạn bè.Thử hỏi trên đời này còn ai bất hạnh hơn cậu?

''Không phải nhịn,cứ khóc đi,khóc để có thể giải tỏa hết những nỗi buồn.Không sao đâu,từ giờ,anh đã có em bên cạnh,em sẽ bảo vệ anh''.Anh cười ôn nhu,xiết chặt cậu vào lòng [Cao thủ không bằng tranh thủ] và thề sẽ không bao giờ để tiểu bảo bối phải chịu bất cứ uất ức nào nữa,tuổi thơ cậu như vậy đã quá đủ rồi.[Muốn khóc nhưng phải giữ hình tượng]

''Đừng đối tốt với tôi như vậy được không? Tôi không đủ tốt để xứng với cậu đâu,tôi chính là người xấu.Cậu còn cứ như vậy..thì tôi..tôi lại như vậy mất..hức...Cậu òa khóc nức nở trong lồng ngực anh như một đứa trẻ lên ba.Nhưng cậu lại cảm thấy có len lỏi một vài cảm giác hạnh phúc.Sau khi mẹ mất đi,chẳng còn ai ôm cậu,vỗ về cậu như thế nữa.Uất ức nhân đôi,cậu lại càng khoc to. [Mae lúc đấy chắc tàn hình cmnr hay sao ấy]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#yinwar