Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

chap 20

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thân thể được bao quanh bởi nhiệt độ cơ thể ấm áp, tại trong cái lạnh mùa đông tập kích, làm cho cảm giác vô cùng thư thích, Tiffany 2 tay ôm chặt cổ Yoona, đầu nằm trên cánh tay Yoona, thân thể dính sát không có 1 khe hở, chỉ có cự ly như vậy mới tài năng làm nàng giảm đi 1 ít khủng hoảng

Không có lý do ở lại? Yoona nói như vậy là muốn nói cho nàng, nếu như các nàng lại lừa gạt hay làm tổn thương cô, sẽ khiến cô rời đi vĩnh viễn

- " Fany unnie! Chặt quá, sắp thở không nổi "

Vừa buồn ngủ, đã bị sức lực ở cần cổ càng ngày càng chặt khiến cho không thể hô hấp, rơi vào đường cùng chỉ có thể ' cầu cứu '
Ý thức được không khống chế được bản thân, Tiffany tràn ngập áy náy nhìn Yoona :

- " xin lỗi nha! Ai biểu Yoongie làm em sợ như vậy " - Fany nũng nịu oán giận, ở trong lòng Yoona cọ cọ

Làm unnie sợ? Unnie làm em sợ thì đúng hơn. Mới vừa tức thì, cô còn tưởng rằng sẽ chết tại trong tay cô nàng này rồi. Bình thường quyến rũ, yếu đuối, mảnh mai, thế nào sức lực có thể lớn như vậy? Cô lại bị bề ngoài đánh lừa rồi sao?

- " Yoongie..." - Fany cười lên

Lại làm gì đây? Cuối đầu vẻ mặt phòng bị nhìn Fany, thông thường loại tình huống như vậy đối với cô không phải là chuyện gì tốt

Buồn cười nhìn dáng dấp Yoona khẩn trương, thần tình lại càng thêm quyến rũ song song lại có 1 chút mất mát

- " xem ra lần này em lại lạc hậu nữa rồi "

Lời nói Tiffany khiến toàn thân đang đề phòng của Yoona với vẻ mặt khó hiểu. Lạc hậu? Cái gì lạc hậu? Cô nàng này sẽ không có thể nói rõ ràng 1 chút sao?
Cũng không để ý tới Yoona có hiểu lời nói của mình hay không, Tiffany trong nháy mắt dời đi vấn đề :

- " Yoongie vết thương đã tốt hơn chưa ?"

Nhìn như vấn đề không liên quan nhau, nhưng làm cho Yoona nghe ra 1 chút ý gì đó, trên mặt nhất thời biến thành khó coi, cô rốt cuộc hiểu lời nói ' lạc hậu ' lúc nãy của cô gái này là có ý gì, thân thể không được tự nhiên giật lại, kéo ra khoảng cách 2 người, lại bị cánh tay ở sau lưng ôm eo giữ chặt không thể nhúc nhích 1 chút

- " tốt... hơn " - khẽ động khóe miệng, lộ ra dáng tươi cười

Mà chỉ có chính cô biết có bao nhiêu xấu hổ, trong 3 người, Tiffany là người không kiêng nể bất kỳ 1 ai, chỉ cần đạt được mục đích của nàng, đều gì cũng làm được

- " thật sự tốt hơn ?" - tay kia từ chổ vai trượt xuống, chậm rãi chạm đến bụng, khiến cho Yoona tiếng hô đau - " em nhớ rõ ở đây hẳn là không có bị thương, thế nào lại trưng ra bộ mặt nhăn nhó như vậy ?"

Cái này đến phiên Tiffany không giải thích được, cũng không đợi Yoona đồng ý, liền xốc lên chăn kéo áo lên

- " aigoo~ xem ra thật sự là kịch liệt, nhìn xem đến nỗi như vậy..."

Ngữ điệu đùa cợt, con ngươi trầm xuống, dấu vết bầm tím giữa bụng bại lộ trong không khí, khiến cho Yoona 1 trận lạnh run

- " con nhóc Irene chính là như vậy, không biết nâng niu gái đẹp "

Nâng niu gái đẹp? Hình như dùng sai từ rồi? Nói như thế nào lại dùng trên người cô. Mà Fany mặc kệ người nào đó đang nhăn nhó, vừa nói vừa xuống giường hướng phòng khách đi đến, không bao lâu chỉ thấy Fany đã cầm tuýp kem màu xám

- " không bôi thuốc được không ?"

Không cần thuốc, qua không bao lâu vết thương sẽ tự nhiên hết thôi, sao phải làm điều thừa? Huống chi Tiffany không chừng lại muốn dùng việc bôi thuốc này hung hăng tra tấn cô.

- " đương nhiên... " - Nắm lấy Yoona đang dùng chăn che lại thân thể, vốn định ra tay Fany thoáng chốc mềm lòng - " không được! Ngoan, bôi thuốc mới mau hết..." - vỗ nhẹ mặt Yoona, cố gắng kéo chăn ra

Nhìn thấy trên tay Tiffany dính thuốc, Yoona thật muốn cái gì cũng không quan tâm bỏ chạy, thế nhưng lại không dám, chỉ có thể ngoan ngoãn kéo áo lên nhích tới gần Tiffany, cúi đầu nhắm mắt, chuẩn bị tiếp nhận sự ' thoải mái ' từ việc thoa thuốc
Tiffany thấy Yoona bộ dạng thương cảm nhịn không được vung lên khóe môi, 2 tay không chút nào lưu tình chà lên vết bầm

- " A... "

Đau, đau quá! Bị đau đớn kịch liệt nhíu chặt mài, đầu cao cao giơ lên đau đớn thở ra tiếng, 2 tay nắm lấy drap giường, bụng hung hăng co rút lại, Yoona không biết thì ra Irene ra tay ác như vậy, rõ ràng lúc 2 người ' yêu nhau ' thì không có cảm giác được, mà lúc này lại đau đớn khó chịu
Đợi thuốc thấm vào da sau, Tiffany mới dừng lại

- " đáng đời! Yoong khẳng định chọc Irene, nếu không em ấy cũng sẽ không ra tay nặng như vậy "

Cô gái nóng nảy kia, đừng nhìn ngày thường dáng dấp lạnh lùng, ra tay còn mạnh hơn cả đàn ông.

Huhuhu... cô sai rồi, nhận sai rồi còn không được sao? Ôm bụng nằm xuống, con mắt tội nghiệp nhìn Fany, mong muốn được cô nàng 1 chút an ủi

- " Yoongie nha~ bình thường thì nhát gan, lại sợ gặp phiền phức, sao bây giờ lại không biết sợ rồi vậy? " - ngón trỏ nhẹ sờ tóc trên trán Yoona - " đừng buồn rầu nữa, ngủ đi! "

Nàng ngày mai còn có 1 ca giải phẫu, không được phép sơ xuất, bởi vì đối tượng là 1 nhân vật nổi tiếng...

Cái này gọi là an ủi? Thế nào lại cùng với cô tưởng tượng khác xa nhau? Chề môi, tự động ôm lấy Fany nằm xuống, chóp mũi cọ cọ tới ngực Tiffany - nếu như vậy, thì bản thân tự tìm an ủi, như vậy còn tốt hơn

Cảm nhận hành động của Yoona như con chó nhỏ, Tiffany nghĩ cuộc sống như vậy đối với nàng cũng tốt, ít nhất Yoona còn cần nàng, chỉ là bất luận như thế nào đều không thể áp chế thương cảm từ dưới đáy lòng, điều chỉnh hô hấp, mở miệng nói :

- " Yoongie! Cẩn thận ham muốn quá độ nha..."

Tuy rằng nàng cũng rất muốn, nhưng nhìn vết thương trên thân thể Yoona, nên kìm hãm 1 chút sẽ tốt hơn

A... - cô chỉ đang muốn tìm an ủi mà thôi, cùng ham muốn có liên quan gì? Khó hiểu ngẩn đầu, chỉ là sau 1 giây đường nhìn tới được chổ ' đồi núi ', rốt cuộc làm cho Yoona hiểu được câu nói của Tiffany, cô lúc nào thì đem áo ngủ của nàng tuột xuống ngực, như thế nào 1 chút ấn tượng cũng không có?
Lại nhìn mặt người dưới thân, nhất thời sắc mặt như rặng mây đỏ, vội vàng chỉnh lại áo bị cô làm tuột, vừa định xoay người sang 1 bên, đã bị Tiffany kéo lại ôm lấy

- " cứ như vậy ôm em ngủ "

Mùi thơm ngát đập vào mặt

- " ừm "

Cảm nhận trọng lượng trên người, lúc này làm cho Tiffany nghĩ an tâm không gì sánh được, 2 tay ôm eo Yoona, sau đó nhắm mắt lại...

●●●

Như cũ cưỡi chiếc xe đạp của mình xuyên qua nắng sớm trên đường, Yoona ngẫm nghĩ những chuyện xảy ra trong 1 tháng, cứ như vậy cùng với 3 cô nàng kia không có dấu hiệu gì gặp lại nhau, sau đó lại bước trên ' con đường ' giống như 6 năm trước, mà nàng biết rõ ràng, nhìn lại giống như trước nhưng lại có cực nhỏ khác nhau, rõ ràng đó là thân phận 4 người không giống như xưa

- " Yoona! Yoona! " - Sooyoung kêu to

Cuối cùng hóa thành 1 bàn tay tát lên đầu Yoona

- " tôi kêu lâu như vậy, cô cũng không có 1 chút phản ứng? "

Tiếng rống dữ dội triệt để gọi Yoona đang mơ mộng hoàn hồn

- " Sooyoung unnie... có chuyện gì? "

Làm gì mà dáng dấp tức giạn không thôi, cô đắc tội với unnie ấy ở chổ nào? Yoona nao núng nhìn vẻ mặt người trước mặt, ' cọp mẹ ' này ít chọc là tốt nhất

- " chuyện gì? Xin nghỉ nhiều ngày như vậy, tới đây rồi thì đờ ra, cô không muốn làm nữa phải không? Trưởng phòng nói, cô 1 tới chổ chị ấy..."

Sooyoung chỉ cần vừa nghĩ tới người này có thể thảnh thơi nghỉ ngơi ở nhà, ngực thì cực kỳ bất bình, nghĩ cô thế nhưng vì cái người họ Im này bỏ thêm 2 ngày làm việc, nhan sắc của cô thì sẽ cùng nàng say good bye, nhưng đảo mắt vừa thấy, theo lý thuyết Yoona trả phép trở lại hẳn là sắc mặt hồng hào mới đúng, thế nhưng hôm nay thế nào lại hình dạng uể oải hiu quạnh? Nhất thời tò mò nổi lên, hí mắt kéo lấy người muốn chạy đi, vẻ mặt như kẻ trộm kề sát

- " Yoona ah~ 2 ngày này có phải không chịu ở trong nhà lại đi ra ngoài lêu lỏng phải không? "

Unnie mới lêu lỏng đó. Bị 3 cô nàng canh chặt như vậy, cô có thể đi ra ngoài chơi mới là lạ, hơn nữa 1 người tới cản 1 người

- " xin lỗi đã quấy rầy 2 vị! Nhưng mà trưởng phòng nói, kêu Yoona nhanh lên 1 chút lại đấy "

Hyomin đúng lúc xuất hiện, vừa lúc giúp Yoona giải quyết cái người lấm la lấm lét này, bỏ lại tiếng ' cám ơn ' ngay lập tức chạy tới phòng làm việc của trưởng phòng

- " aichincha! Cô tới thật không phải lúc, tên kia khẳng định có chuyện giấu chúng ta " - Sooyoung lắc đầu than thở

Cơ hội thật tốt, đã bị bà cô này phá hủy

- " nếu thật muốn biết, cũng muốn xác định Yoona có thể ở lại công ty hay không rồi hỏi cũng không muộn "

Hyomin sắc mặt không tốt nhìn Yoona đi xa, ánh mắt lo lắng, cô thật không hiểu Yoona chọc người nào, mà...

- " cũng không biết cái người này ở bên ngoài gây ra chuyện gì, mà kéo tới công ti "

Cũng không biết vị giám đốc Park kia sẽ đưa ra cái quyết định gì, nếu như dự định đuổi việc Yoona thật, mọi người sẽ mất rất nhiều niềm vui, quan trọng nhất là mọi người cô bé có khuôn mặt động lòng người kia

...

- " trưởng phòng! Ngài tìm tôi? " - nhẹ gõ cửa, đợi tới bên trong đáp lại mới mở cửa đi vào

- " Yoona! Đã trở lại " - trưởng phòng Kim vung lên miệng cười, trong mắt lóe ra hoang mang phức tạp - " trước ngồi xuống đây, có chút việc muốn nói cùng cô "

Chỉ vào 1 bên cái ghế, trưởng phòng Kim lòng có chút bất đắc dĩ, vốn nên do giám đốc tự mình nói chuyện với cô, mà hết lần này tới lần khác, người nọ lại đem việc này đổ tại trên đầu mình

- " cảm ơn! "

Nhìn ra trong mắt đối phương lóe ra bất định, Yoona đã mơ hồ đoán được 1 chút

- " cô đã làm tại công ty cũng đã 5 năm, từ bắt đầu thực tập tới nhân viên chính thức như bây giờ, nổ lực của cô tất cả mọi người đều thấy được, cũng đều rất thích và quan tâm cô. Yoona! Cũng có thể nói cho tôi biết, cô gần đây có gặp phải chuyện gì phiền phức không? "

- " không có! Tất cả đều tốt "

Yoona cũng không cho rằng cùng Jessica, Tiffany với Irene gặp lại là phiền phức, nhưng có người có thể cũng không nghĩ như vậy. Cô không thể đi khống chế người khác suy nghĩ, nhưng ít ra tại suy nghĩ đều không phải vậy.

- " Yoona..." - trưởng phòng Kim hơi mở miệng

Nên nói như thế nào công ty ra quyết định cuối cùng?

- " trưởng phòng Kim! Có cái gì xin cứ nói, không cần ấp úng như vậy " - Yoona mỉm cười

Đã sớm nghĩ tới sẽ có kết cục như vậy, chỉ là không nghĩ tới sẽ nhanh như vậy.

- " xin lỗi! Công ty mong muốn cô có thể chủ động đưa ra đơn từ chức "

Hóa ra kêu 1 người từ chức là 1 việc khó chịu như thế, huống chi là Yoona hậu bối được mình cực kì yêu thích

- " Yoona..."

- " có thể nói cho tôi biết nguyên nhân không? " - Yoona nhẹ giọng hỏi

Cô chỉ muốn biết có giống trong dự đoán hay không?

- " là vì công ty! "

Nghĩ tới hình dáng giám đốc không đành lòng nhưng bất đắc dĩ, cô cũng không biết xử lý như thế nào, Yoona là cô tự tay chọn vào công ty, hiện tại lại muốn tự tay đuổi đi

- " tôi đã biết! Cảm ơn trưởng phòng... xin cho tôi chút thời gian, tôi rất nhanh sẽ đem đơn từ chức đưa cho chị " - Yoona đứng lên cúi người, rời đi

Chung quy cũng không qua được khổng lồ quyền thế sao?

- " Yoona! " - nhìn thấy Yoona quay đầu lại, trưởng phòng Kim mới mở miệng - " có cái gì cần tôi giúp đỡ, cứ nói "

- " cảm ơn trưởng phòng "

Được ở lại công ty, cái gì cũng không quan trọng nữa.

...

Nhìn chữ nhảy ra trên màn hình, Yoona thần tình nhưng hiện ra đờ đẫn, 5 năm phí sức lao động làm việc mà không bằng người khác 1 câu nói như vậy, có được coi là bi ai không?

- " Yoona..."

Hyomin đứng ở phía sau Yoona, nhìn trên máy tính đơn từ chức, nghĩ còn ôm 1 chút hy vọng, ai biết sẽ là kết quả này

Cầm lấy tờ giấy đã in xong, cẩn thận gấp lại, nhét vào bao thư màu trắng

- " sau này em sẽ trở lại thăm mọi người! " - nhe răng vung lên dáng tươi cười, xẹt qua Hyomin hướng phòng trưởng phòng đi đến

Trở về thăm? Hầu như những người rời đi công ty đều nói như vậy, thật sự trở lại có được mấy người? Mọi người sợ là cùng cô bé này liên lạc liền cắt đứt...

- " trưởng phòng Kim! Đây là đơn từ chức của tôi "

Đưa ra, trong mắt 1 mảnh yên lặng, ngày này đối với Yoona mà nói chỉ là chuyện sớm hay muộn

- " đây là tiền lương tháng này của cô "

Đem trên bàn bao thư tiền đẩy tới trước mắt Yoona, trưởng phòng Kim nhìn vào trong mắt Yoona tựa hồ muốn tìm ra cái gì, mà toàn bộ đôi mắt không chút gợn sóng làm cho thế nào cũng nhìn không ra

- " cảm ơn! " - Yoona cầm lấy

Nếu là của cô, thì sao không lấy?

- " nếu như không có chuyện gì khác, vậy..." - dừng lại 1 lát, Yoona mới thốt ra - " tôi xin phép đi trước "

Nhìn bóng lưng gầy yếu cuối cùng bị cửa che lại, trưởng phòng Kim mở phong thư, âm thầm thở dài : sau này không còn được uống cafe ngon do cô ấy pha nữa

●●●

Đạp xe trên đường vượt qua những cơn gió lạnh, hàng cây bên đường tại trong gió hơi rung động, mang đến không khí vào đông chính là hiu quạnh. Tay nắm đầu xe từ lâu đã bị cái lạnh làm đỏ bừng, quan sát xung quanh, nhìn thấy tiệm cafe cách đó không xa sau đó đạp xe đi đến.

Con mắt xuyên qua tấm kính thủy tinh nhìn ra bên ngoài, thân thể cứng ngắc nhờ hệ thống sưởi mà giảm bớt, bên trong hương vị chocola nóng khiến Yoona thả lỏng thần kinh, xua tan cái lạnh

- " Yoona ?!"

Kêu to không xác định người đang uống nước, khiến cho Yoona quay đầu lại tìm giọng nói, trên mặt nhất thời xuất hiện kinh ngạc.

---------------------------------------

Có 3 em nhơn tình " khủng " vậy mà bảo bảo vẫn bị thất nghiệp, thật đáng thương :'(

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top