Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

chap 22

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vừa đọc vừa nghe nhạc phim hay hơn. Bài này kết hợp lúc Yoona biết được sự thật bị đuổi hợp cảnh...

------------------

Thân thể như búp bê mặc cho Jessica kéo đi, chỉ là 2 người bị 1 người cản trở lối đi

- " Ji Yeon?! "

Dong Gun bị dọa sợ khi đột nhiên Ji Yeon đứng lên đi nhanh chắn đường, vội vàng đi tới phía sau cô, hắn không hiểu Ji Yeon sao lại đột nhiên như vậy.

- " Jessica-ssi! Lẽ nào cô không cảm thấy như vậy là không công bằng đối với Yoona? " - ánh mắt nghiêm túc của Ji Yeon nhìn chăm chú

Yoona hiện tại căn bản giống như con vật, chạy không ra lồng sắt do bọn họ làm ra

- " không cần Ji Yeon nim quan tâm! "

Đẩy ra đối phương, nghĩ muốn lôi kéo Yoona nhanh chóng rời đi, ngực vì câu nói của Ji Yeon mà nổi lên mãnh liệt lo lắng

- " xin lỗi! Tôi không có ác ý, chỉ là mong muốn các cô trước khi quyết định làm bất cứ việc gì có thể nói cho Yoona biết, cho dù như thế nào, cô ấy cũng là bạn của tôi, tôi mong muốn cô ấy không phải sống khó khăn như vậy " - Ji Yeon tránh đường ra

Cũng như áp lực như vậy! Cho đến khi thân ảnh 2 người biến mất, mới xoay hướng Dong Gun

- " Dong Gun! Anh sẽ giúp bọn họ đúng không? "

- " Ji Yeon! Em..."

Hắn không hiểu, cô vì sao, sẽ vì Yoona mà ngăn cản nữ vương trong giới kinh doanh kia, lẽ nào? Lắc đầu, sao có thể vậy, Ji Yeon hiện tại đang mang thai con của hắn, thế nào có khả năng sẽ thích cái kẻ họ Im gây tai họa kia

- " Ji Yeon! Em không cần quá mức lo lắng, cô ta cũng không có thoạt nhìn đơn giản yếu đuối như vậy đâu, có thể..."

Nghĩ tới ánh mắt Yoona nhìn hắn lúc nãy, cũng có chút phát run, giống như ánh mắt thú dữ nhìn con mồi

- " Dong Gun oppa "

Cô không thích câu nói Dong Gun

- " cô ấy là bạn em, em mong muốn anh đứng về phía cô ấy "

Ji Yeon cố chấp cũng mặc kệ mọi thứ, cho dù Yoona không chống lại được thế lực 1 câu nói của 3 người đứng đầu gia tộc, việc Yoona thất nghiệp đã đủ chứng minh.

- " otoke! Otoke! Anh hứa với em " - gật đầu đồng ý

Dong Gun cũng có tư tâm, hắn nếu như muốn cùng Ji Yeon danh chính ngôn thuận bên nhau, biện pháp tốt nhất là ly hôn với Irene, mà hiện tại ngại cho quyền thế của 3 đại gia tộc cùng với áp lực từ gia đình, chỉ có thể chậm rãi chờ, có thể Yoona xuất hiện đúng lúc có thể giải quyết phiền phức này.

•••

2 tay ôm chặt thân thể, Jessica nhắm mắt ngồi ở sau xe, chân mài nhíu chặt, đối với chuyện công việc của Yoona mặc dù đã đoán được kết quả như vậy, chỉ là, nàng hình như lại tái phát cùng 6 năm trước giống nhau

- " cô 2! Ngài chủ tịch vừa gọi điện thoại kêu cô về nhà "

Tài xế ngồi vào tay lái, trung thật báo lại tình huống, con mắt thì vẫn nhìn phía trước

- " tôi biết rồi, bây giờ tới số 722 changnamdoeng "

Thở sâu, bây giờ nàng không biết như thế nào đối mặt với Yoona, dù sao hôm nay tình trạng của Yoona, cho dù các nàng không phải trực tiếp, nhưng cũng là gián tiếp tạo thành

- " Yoong ah~! Xin lỗi..." - áy náy nhìn Yoona, Jessica mở miệng - " trong khoảng thời gian này Yoong chỉ được ở trong nhà, chổ nào cũng đừng đi được không? Yoong cần gì chúng ta sẽ đem đến cho Yoong, chơ tất cả mọi chuyện xử lý xong, em nhất định sẽ đem mọi chuyện kể lại tất cả cho Yoong được không? "

Bây giờ là đoạn thời gian thần kỳ mẫn cảm, nàng không muốn để cho Yoona tham dự trong đó

- " Sica unnie! Có phải trong mắt unnie, em chỉ là 1 người vô dụng chỉ biết vô vọng ngồi chờ đợi? "

Vì sao các nàng sẽ không chịu tuyển chọn cùng cô cùng nhau gánh chịu, mà đem cô bỏ ra bên ngoài, lẽ nào cô vô dụng như thế, chỉ có thể núp phía sau 3 người các nàng?

- " tất nhiên là không phải! Yoong biết rõ là Yoong đối với chúng ta quan trọng như thế nào mà. Chúng ta không muốn Yoong bị bất cứ thương tổn gì "

Thời gian lúc các nàng tuổi còn trẻ, vô cùng phóng túng thì Yoona đột nhiên xuất hiện, dùng cặp mắt hồn nhiên không chút tỳ vết nhìn các nàng, dùng nụ cười ấm áp với các nàng, ở bên cạnh cô vĩnh viễn không cần lo lắng lợi dụng lẫn nhau, cho dù lúc đầu vì suy nghĩ của bản thân mà làm tổn thương cô, nhưng cuối cùng cũng tha thứ, lúc các nàng gặp trở ngại hay nguy hiểm cô sẽ xuất hiện, cho dù cuối cùng bị thương tích đầy người.

- " em không phải là đứa trẻ 3 tuổi, lại càng không phải là búp bê ai cũng có thể điều khiển. Mấy unnie không thể mượn cớ này lấy lệ em, em đã 27 tuổi, có năng lực xử lý tốt tất cả mọi chuyện, cũng có năng lực chia sẻ khó khăn với mấy unnie, vậy tại sao mấy unnie không đếm xỉa gì tới em? "

Nổ lực khắc chế kích động càng lúc càng nhiều, nhìn chằm chằm Jessica từng chữ từng chữ nói ra

- " nếu như lần này mấy unnie giống như 6 năm trước, không thể có được như mong muốn, có phải lại lần thứ 2 tiếp tục chọn thỏa hiệp để bảo vệ em không bị gì không? "

Cô biết! Thì ra cô cái gì cũng biết. Vậy tại sao lại để cho các nàng đau khổ tìm kiếm trong 6 năm?
Khổ sở trong nháy mắt nảy lên trong lòng, mũi đau xót, nước mắt liền nhịn không được tràn ra :

- " tại sao? Tại sao?..."

Bên trong 2 chữ bao hàm nhiều lắm nghi vấn cũng như không giải thích được, rõ ràng không nên xa nhau lâu như vậy, nhưng hết lần này tới lần khác lại làm các nàng cảm thụ đau khổ dằn vặt khi bị chia cắt?

Nước mắt nóng hổi trong nháy mắt làm tan đi không cam lòng trong Yoona, cũng như trái tim đang tổn thương, đưa tay ôm lấy Jessica, trấn an cái người đang không ngừng khóc, những năm gần đây cô luôn 1 mực lo sợ, sợ gặp lại các nàng sẽ có kết cục như vậy, vậy không bằng ngay từ đầu sẽ không xuất hiện, chỉ cần biết rằng các nàng luôn khỏe mạnh cũng đã an tâm
Vì cô, 3 cô nàng này ít nhiều hi sinh, cô không phải là không nhìn thấy, mà cô luôn không thể bỏ qua quyết định các nàng đã làm, nhưng hôm nay, các nàng dĩ nhiên lại muốn giống 6 năm trước giống nhau đem cô bỏ qua 1 bên, thử hỏi sao cô lại không tức giận cho được? Lẽ nào mình bỏ đi 6 năm qua không làm cho các nàng hiểu được lúc trước là sai ở đâu?

...

Nghe trong phòng tắm truyền đến tiếng nước, Yoona chỉ có thể mờ mịt nhìn cánh cửa gỗ đóng chặt, từ trên xe 1 đường về tới nhà mang theo tiếng khóc của Jessica.
Yoona nhìn người từ trong phòng tắm chậm rãi đi ra, Jessica nhờ tắm nước nóng mà trút đi 1 thân mỏi mệt, khuôn mặt hồng hào, nhưng vẫn che không được cặp mắt sưng đỏ

- " có muốn ở lại đây nghĩ ngơi 1 chút không? "

Nếu là bây giờ về nhà, ông già nhà giàu khẳng định lại muốn giận dữ. Không chừng sẽ nghĩ ra biện pháp ác hơn đối với cô, ai biểu cô đem cháu gái cục cưng chọc khóc...

Jessica trong mắt có do dự, nhưng cuối cùng vẫn là gật đầu ngồi xuống bên cạnh Yoona

- " Yoong! Nếu như không phải chúng ta trùng hợp gặp được Yoong, có phải Yoong vĩnh viễn cũng sẽ không chịu gặp mặt chúng ta? "

Hỏi ra vấn đề dưới đáy lòng đã lâu, nàng không thể hiểu được tại sao người này có thể tuyệt tình như vậy, lẽ nào cô thật sự không muốn gặp các nàng sao? Nghĩ vậy nước mắt lại nhịn không được thấm ra khóe mắt

- " phải "

Giọng nói cực nhẹ cho thấy người nào đó đang chột dạ, cẩn thận nhìn phản ứng Jessica bên cạnh, nhìn tới giọt nước trong nháy mắt chảy xuống, Yoona đột nhiên hận bản thân, thế nào mà 1 lời nói dối dỗ ngọt người khác cũng không biết, thật sự là ngu ngốc.

- " unnie đừng khóc, đừng khóc mà! " - Yoona cuống quýt nắm 2 tay lạnh lẽo của Jessica

Chỉ 1 câu nói mà đã khóc rồi, Jessica nữ vương trước đây cũng không yếu đuối như vậy, mà ngày hôm nay...

Còn đang tự hỏi nên như thế nào an ủi, chỉ thấy Jessica đột nhiên đứng lên đi vào trong phòng 1 lát sau đi ra với trang phục chỉnh tề thường ngày, tựa hồ trong 1 cái chớp mắt lại biến thành nữ vương cao ngạo uy nghiêm, chớp con mắt, đầu óc đột nhiên không biết như thế nào

- " trong khoản thời gian này không được bước ra khỏi cửa, không nghe lời, unnie nhất định sẽ làm 1 chuyện cho em sẽ phải hối hận cả đời "

Nhìn khuôn mặt ' ngây thơ ', Jessica lạnh lùng chậm rãi mở miệng, trong mắt biểu hiện cố chấp trước nay chưa từng có, cũng không chờ Yoona trả lời, liền đạp giày cao gót 6 phân bước nhanh rời đi.

Cho tới thời khắc cửa bị đóng sầm lại, Yoona mới lấy lại tinh thần, Jessica nữ vương hình như tức giận, hơi rụt cổ, tựa hồ so với tức giận càng đáng sợ, mà cô đâu làm cái gì đâu chứ, không phải chỉ nói ' phải ' 1 tiếng? Có nghiêm trọng như vậy sao?
Run run đem cái lỗ tai áp lên cửa, nghe âm thanh cửa thang máy mở, xác định Jessica thật sự đã đi, mới dám khẽ run mở cửa, chỉ là trước người đột nhiên xuất hiện vật thể khổng lồ màu đen che hết đường nhìn

- " Yoona-ssi! Chủ tịch Jung dặn là không cho cô rời khỏi cửa này "

Giọng nam không hề có chút tình cảm truyền vào thần kinh, bắt đầu khó hiểu, ngơ ngác, kinh ngạc cùng tức giận, cô đang bị giam lỏng sao? Bị giam lỏng? Cô dĩ nhiên bị giam lỏng!
Bực bội đóng sầm cửa, Jessica được lắm, việc này màng cũng làm ra được. Cầm điện thoại gọi điện, bên kia có người bắt máy Yoona nhịn không được thấp giọng chất vấn :

- " tại sao đối với em như vậy? Unnie dựa vào cái gì? "

Tại cái xã hội văn minh thế kỷ 21, cô lại bị đối xử như vậy.

- " chỉ bằng việc Yoong không muốn gặp lại chúng ta, thì cả đời phải bị như vậy, cũng không sao, chỉ cần có thể canh chừng Yoong "

Lời nói của Jessica khiến cho Yoona tăng thêm lửa giận, lập tức ra tay tắt máy...

•••

- " cô 2! Đã tới nhà "

Tài xế kêu to kéo quay về Jessica đang suy nghĩ, xuyên qua cửa kính nhìn khu nhà cao cấp trước mắt, ánh mắt ảm đạm : cuối cùng cũng phải đi bước này
Nghĩ tới cuộc điện thoại lúc nãy Yoona lớn tiếng, trong lòng phức tạp thêm, nàng không thể tha thứ cô sẽ có ý niệm này trong đầu, chỉ cần nghĩ tới, các nàng 1 chút không chú ý sẽ lỡ mất dịp tốt nhìn thấy Yoona, mà cô nhưng căn bản không dự định xuất hiện, đáy lòng hiện lên khủng hoảng không thể dễ dàng biến mất, ý nghĩ trong đầu muốn đem cô giữ lại bên người càng mãnh liệt hơn.
Hít sâu, nàng không hối hận khi làm như vậy. Cho dù biết rõ như vậy sẽ khiến Yoona tức giận cùng không cam lòng, cũng không hối hận, so với việc 1 ngày nào đó Yoona đột nhiên biến mất tìm không thấy tung tích. Nỗi khổ trong 6 năm qua nàng không muốn lại trải qua 1 lần nữa, cũng không thể chịu nổi nữa...

Bước vào cổng lớn, Jessica tập trung suy nghĩ, chỉ thấy cái người ' làm mưa làm gió ' những ngày gần đây

- " ông nội! Ông gọi cháu về có việc gì không? "

Nhìn thấy hồ sơ trong tay ông sau đó ngồi ở 1 chổ khác trên bàn ăn

- " không có chuyện gì! Ông chỉ là muốn nói là nếu như cái người kia vẫn cứ tiếp tục cố chấp như vậy, kết quả của cô ta sẽ không đơn giản như vậy đâu "

Ngài chủ tịch vẻ mặt nghiêm túc lật xem tài liệu trong tay, thỉnh thoảng lắc đầu than thở :

- " thật sự là không biết thế nào. Chỉ là tùy tiện nói 1 câu, cũng có thể làm cho cô ta mất nho nhỏ 1 công việc làm, nếu là thật sự ra tay thì thật không biết sẽ thế nào nữa? "

Nghe như câu nghi vấn nhưng Jessica nghe ra lại là thật sự uy hiếp, cắn chặt hàm răng, nắm lại nấm đấm, nếu như 1 nhân vật nổi tiếng trong giới kinh doanh nói ra 1 câu nói tùy tiện, ai lại không cho là thật? Việc làm để duy trì cuộc sống thường ngày của người ta, ở trong mắt ông hóa ra chỉ là việc nhỏ, nhẫn nhịn nội tâm tức giận, tận lực bình tĩnh mở miệng :

- " ông nội thật sự dự định không buông tha cho cô ấy? "

- " nếu cháu có thể buông, thì tất nhiên là ông có thể buông "

Tất cả quyết định đều do đứa cháu gái trước mặt này. Mà tại sao đứa cháu này lại không hiểu đây? Cháu cùng với cô gái kia ở với nhau tuyệt đối sẽ không có kết quả tốt, trước tiên không nói cả 2 đều là con gái, chỉ riêng việc 2 con bé Hwang, Bea cũng cùng cái kẻ gây tai họa kia có quan hệ không rõ, ông tuyệt đối thì có lý do ngăn cản tất cả. Huống chi bọn họ có thân phận gì, kẻ gây tai họa kia thì có thân phận gì? Sao có thể đi chung với nhau?

- " Sica! nếu như cháu có thể giống như 6 năm trước! Cô ta có thể tự nhiên sống cuộc sống bình an, vui vẻ..."

Tuy rằng việc làm này có chút bỉ ổi, nhưng lại vô cùng hiệu quả, tựa như hiệu quả của 6 năm trước.

- " cháu không đồng ý " - đẩy cái ghế ra, con ngươi đen bóng nhìn người đang ngồi - " lần này cháu sẽ không vì bất cứ lý do gì mà thỏa hiệp. Nếu như ông nội thật sự làm vậy, thì đứa cháu gái này không ngại cùng ông đấu 1 ván "

Nhìn bóng lưng đi xa của đứa cháu gái, trên mặt ông Jung dạt dào hứng thú, lẩm bẩm tự nói :

- " để rồi xem, đến lúc đó cháu lấy cái gì cùng ông đấu "

-----------------------------------------------

Quà 22.7 trễ!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top