Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

chap 46

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- " e hèm... "

Người bị gọi tên thanh thanh cổ họng, tươi cười càng thêm sáng lạn :

- " umma nói, chỉ cần mẹ nuôi có thể ở bên cạnh bà, bất luận mẹ nuôi nghĩ muốn làm việc gì, bà cũng đều sẽ dùng hết toàn lực ủng hộ! Về phần mẹ nuôi, dường như đã sớm đoán được Yoonie sẽ như thế, cho nên nhờ em đến truyền lời cho Yoonie ' umma cho dù có phiền phức cũng sẽ không phiền phức bằng ba cô tình nhân của con, sau này nhất định con chính là một đứa thê nô, cả đời cũng không trở mình được. ' "

Sắc mặt Yoona đen toàn diện chăm chú nhìn ' cô bé ' đơn thuần dương miệng cười nói ra đoạn ' trích dẫn ', Yoona siết chặt tờ điều khoản bất bình đẳng trong tay, nhưng cô còn muốn phải bày ra thần thái, trong lòng nhất thời tức muốn chết, cô đây là chiêu ai chọc ai? Còn cặp ' vợ chồng ' kia có phải rảnh rỗi không có chuyện gì để làm hay không nên đem cô trở thành đối tượng để ' chơi đùa ' ?

- " Yoonie! Hy vọng lần sau khi gặp lại, Yoonie có thể an toàn không có việc gì! "

Lời này là có ý gì?
Trong mắt cô mang đầy thắc mắt, chính là còn chưa kịp phản ứng, trên mặt nháy mắt đã chạm đến 1 bàn tay ấm áp

- " mặc kệ như thế nào, lời của Yoonie nói em sẽ chuyển lời lại với umma và mẹ nuôi "

Yoona mờ mịt nhìn chằm chằm ' tiểu quỷ ' đang huy phất tay chào tạm biệt, lại nhìn phía trong mắt Jessica cùng Tiffany đã tràn đầy băng sương, Yoona hoàn toàn biết hàm nghĩa trong giọng nói đó, sợ hãi trộn lẫn cùng tức giận dâng lên giữa não, cô xem như là nhìn ra được, nhóm người này là muốn nhìn bộ dáng bị nhục khó coi của cô, cho nên mọi người đều chờ xem ' màn kịch '

Bóng dáng kia làm cho Yoona hận đến nghiến răng nghiến lợi, càng không nghĩ đến chính là khi đối phương sắp biến mất ở ngã rẽ lại đột nhiên mở miệng :

- " Yoonie! Đừng quên là unnie còn nợ em 1 buổi hẹn hò! Ở đây có bốn người là umma đặc biệt vì unnie để lại đây, còn nữa, bốn người bọn họ bây giờ làm việc cho unnie, nên cứ tùy ý sai bảo... "

Ma quỷ! Cả nhà này tất cả đều là ma quỷ ăn thịt người không nhả xương, cái gì mà đặc biệt để lại đây? Nói khó nghe thì đây rõ ràng chính là giám sát, nhất định là giám sát!

- " Yoongie ah~~~, em nghĩ là Yoong nợ chúng ta một lời.... À không! Hẳn là rất nhiều lời giải thích mới đúng "

Tìm 1 chổ ngồi xuống, Tiffany kéo theo thùng thư để cạnh chân mình, tùy ý mở ra 1 bức thư, rồi sau đó ngẩng đầu cười như không cười nhìn người đang đứng trước cửa sổ thủy tinh phòng bệnh, duyên dáng cười đáng yêu chưa từng theo trên mặt nàng biến mất, nhưng lại làm cho Yoona cảm thấy được có âm mưu giấu đằng sau nụ cười đó.

- " thật không nghĩ tới là sáu năm qua, Yoong còn học tiếng Pháp, thật sự là vất vả, chẳng lẽ là vì để đọc đống 'thư tình ' này? " - Jessica đi tới bên người Tiffany, cúi đầu lướt nhìn qua tờ giấy trong tay Tiffany

Trong lời nói Jessica nói ra khiến cho Yoona bỗng nhiên run lên, hơi lạnh vô hình mà đến thật sự là thứ có hại cho thân thể.

- " hứ! Nó có thể có ba đứa các cháu, thì cũng sẽ có người khác, chỉ có ba đứa ngốc các cháu xem nó là bảo vật thôi "

một lời nói của ngài Bae chủ tịch nháy mắt khiến Jessica với Tiffany 2 người mím môi im lặng, chính là không hẹn mà cùng nhìn về phía 1 người.

Thật sự là chịu đựng đủ rồi! Lão già này sẽ không thể câm miệng không nói chuyện? Cũng không có ai nói ông câm.

- " mấy người rốt cuộc đang gây cái gì? Ở bên trong cũng có thể nghe được tiếng ồn ào! " - vợ Bae Jong-kook nhíu mài đi ra từ phòng bệnh - " mấy người không cần nghỉ ngơi, nhưng Irene còn muốn nghỉ ngơi đâu rồi! "

- " bác Young Ae! Bác có thể để cho cháu đi vào trong với Irene được không ạ? "

Lo lắng nắm lấy tay Young Ae, vẻ mặt Yoona đầy hy vọng, không ai biết được là bây giờ cô rất muốn thoát khỏi nơi đây, nhưng nếu không thể xác định được Irene có bình yên thoát khỏi nguy hiểm hay chưa, cô cũng ' trốn ' trong lo lắng.

- " đương nhiên có thể! "

- " không được! "

2 giọng nói đồng thời vang lên.

Cũng không màng để ý âm thanh phản đối, trong chớp mắt Yoona đã chui vào căn phòng kế bên đổi xong quần áo tiến vào phòng bệnh.

- " sao con có thể để cho nó đi vào? Chẳng lẽ con muốn chính mắt nhìn con gái mình đi trên con đường không có tương lai đó sao? " - ngài Bae chủ tịch tức giận hét lên giận dữ

Tại sao đứa con trai cũng như con dâu phải che chở kẻ tội đồ quấy rối cuộc sống yên bình của cháu gái cưng Irene?

- " chỉ cần Irene cảm thấy được hạnh phúc, hết thảy tất cả con cũng đều mặc kệ! Ba àh... chuyện của mấy đứa nhỏ, ba cũng đã lớn tuổi rồi đừng quá bận tâm chuyện này nữa, sao ba phải tự chuốc khổ vào thân? "

Đã là người bước 1 chân vào quan tài rồi, cũng không thể rộng lượng 1 chút, huống chi đứa nhỏ này có điểm nào không tốt? Nhìn con bé không hề tệ 1 chút nào nha~

- " con... con... điên rồ! " - Bae chủ tịch nhất thời tức giận trừng mắt - " ta không thể nào để cho dòng họ Bae mang theo tiếng xấu, ta cũng tuyệt đối không cho phép! "

- " ba muốn làm gì thì làm! "

Nếu ông muốn cố chấp, cứ để cho ông cố chấp đến chán đi, còn bà và chồng có thể rút chân ra được hay không , thì nhìn tình huống rồi quyết định sau...

- " hừ... "

Nếu không muốn đuổi người, thế thì ta tự mình đi làm

- " mấy người muốn làm gì? "

Đột nhiên trước mặt xuất hiện mấy người đàn ông vest đen khiến cho ngài chủ tịch hét to ra tiếng.

- " ... "

Không 1 lời đáp lại làm Bae chủ tịch căm tức hơn, hôm nay tất cả mọi người đều đối nghịch với ông, phải không?

- " ông bác! Chúng tôi sẽ không để cho ông làm hại tứ tiểu thư, vẫn là mời ông về cho! Nếu ông còn cố chấp như thế, thì đừng trách chúng tôi ra tay "

Bốn người đàn ông to cao sắp xếp thành 1 hàng chắn bít cửa phòng bệnh, với bộ dạng cho dù mưa sa bão táp vẫn không hề lay động.

Tứ tiểu thư?! Jessica cùng Tiffany theo bản năng từ trong lá thư của Yoona ngẩng đầu, cả 2 nhìn nhau, cuối cùng chuyển hướng đến chổ Yoona đang ở bên người Irene trong phòng bệnh, thở dài bất đắc dĩ, thật nói không rõ cảm giác trong lòng là tức giận vì bị giấu diếm nhiều hơn 1 chút hay là nghi ngờ nhiều hơn 1 chút nữa.
Bức thư trong tay này giống như là đang kể lại từng chút từng chút 1, mọi thứ mà Yoona đã trải qua khi không có mặt các nàng trong 6 năm trước, tuy là trực tiếp chỉ viết lại có 1 ít, nhưng ít nhiều có thể theo trong thư nhìn ra 1 tí dấu vết để lại. Kết luận duy nhất đó là Yoong đã không hề là Yoong của 6 năm trước kia nữa, ít nhất thì đối với thân phận đã có thay đổi chưa từng có so với trước kia, nhưng là còn có càng nhiều vướng mắc phải đợi Yoona tự mình đến nói mới có thể chân chính phá tan lớp sương mù vây quanh bọn họ.

●●●

Nhẹ nhàng nắm lên bàn tay mềm mại vô lực của Irene trên giường bệnh, cảm xúc lạnh lẽo xuyên qua đầu ngón tay truyền đến não, nhìn người đang hô hấp mỏng manh, trong lòng Yoona căng thẳng, nếu không phải bên trong cái chụp oxy ( mask thở oxy ) thỉnh thoảng hiện lên màn trắng sương mù, cô thật sự nghĩ đến....

Đem tay Irene nhẹ nhàng áp lên khuôn mặt, cẩn thận hôn nhẹ, Yoona thủ thỉ :

- " tại sao em lại cứng đầu như vậy? Rõ ràng có thể dễ dàng liền bắt được tay buôn ma túy, nhưng tại sao lại chọn con đường khó khăn nhất? Còn làm cho cảnh sát Daegu đem ta đuổi ra khỏi thành phố, không phải em chỉ là muốn có được tin tình báo nơi giao dịch hàng trắng thôi sao? Em có cần phải làm đến như vậy hay không? Hay là em nghĩ đến Yoong chỉ biết làm cho em thêm vướng tay vướng chân? Rõ ràng lúc ấy Yoong tức giận đến nỗi nghĩ là sẽ không để ý em nữa, để cho em cũng chịu khổ, nhưng mà tại sao khi nhìn thấy em như vậy, thì hận bản thân sao người bị thương nằm ở trên giường bệnh không phải là Yoong chứ? Aizz! Yoong á, thật sự là bị 3 người các ngươi đánh mắng đã quen rồi, chỉ cần 3 người chịu khổ một chút, thì giống như là để cho Yoong nhịn ăn như vậy đó, khó chịu muốn chết đi được... "

Vuốt ve bàn tay mềm yếu trong tay, trong lòng Yoona tràn ra nỗi chua sót, nhưng trên mặt lại hiện ra tươi cười

- " em bây giờ một chút cũng không có bộ dạng chuyên quyền, cũng chỉ có bộ dạng lúc em đánh người mới hấp dẫn hơn nhiều! Cho nên, xin em hãy mau khỏe lại "

Yoona vẫn nghĩ bí mật muốn che dấu cũng sắp bị phơi bày ra, đến lúc đó có phải là cô có thể quang minh chính đại giúp các nàng sắp xếp hết tất cả chướng ngại hay không?

24 tiếng dài bao nhiêu? Không phải là thức dậy, ăn cơm, làm việc, ngủ, sau khi đôi mắt nhắm lại - lại mở ra thì chỉ ngắn ngủi như vậy thôi sao? Nhưng Yoona lại phát hiện thì ra là 24 tiếng cũng có thể dài hơn như thế.

Nhìn chằm chằm người đang nằm trên giường bởi vì bị trúng đạn của bọn buôn ma túy mà không có dấu hiệu tỉnh lại, Yoona lại thỉnh thoảng nhìn phía những chỉ số đang hiện trên màn hình thiết bị, lâu lâu lại cầm lấy tâm bông thấm nước thoa lên đôi môi khô khốc của Irene, đến khi dừng lại mới phát hiện thì ra lo lắng chờ đợi 1 người là làm cho người ta lo sợ hoảng loạn như vậy.

----------------------------------------

Mọi người có nhớ tui hông, có nhớ Im thê nô với 3 mỹ thụ xinh đợp hơm ta 😌😌😌😌

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top