Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Fly me to the Moon

"Fly me to the moon
Let me play among those stars
Let me see what spring is like
On Jupiter and Mars
In other words, hold my hand
In other words, baby, kiss me"

"Đưa tôi tới vầng trăng xinh đẹp kia
Hãy để tôi vui đùa cùng những vì sao tinh tú
Hãy để tôi trông xem xuân xanh nơi thiên hà bao la có khác với trần thế
Hiểu theo cách khác,
Nắm lấy bàn tay này
Hôn lên đôi môi này
Tình yêu người hỡi..."

------------------------------------------------------------

Hoàng hôn ngày thứ bảy, Seokjin ngồi bên cạnh một cái lều dựng ở bờ sông Hàn. Anh đang đợi Yoongi.

- Hyung, em tới rồi! Em bận vài việc với PD-nim nên hơi trễ. Xin lỗi anh nha!

- Thôi không sao, em đến là được rồi.

Chẳng phải tự nhiên hai cậu chàng lại hẹn nhau đi cắm trại cuối tuần. Đây là kế hoạch vốn đã được chuẩn bị từ lâu, nhưng công việc bận rộn khiến họ phải trì hoãn không ít lần.

Khi Yoongi tới, cậu có đem theo vài món ăn nhẹ. Còn lại, Seokjin đã bày biện đâu vào đấy. Ai cũng mệt mỏi nên đồ ăn chẳng mấy chốc biến đi đâu mất.

"Cái bụng no say và một tư tưởng thoải mái, hmm... hoàn hảo" - Seokjin vụng nghĩ thế.

Cho đến khi mặt trời lặn hẳn, mấy ngọn đèn dọc bờ sông bật lên sáng chói, cũng là lúc, Seokjin và Yoongi đã dọn sạch đống đồ ăn qua một góc. Họ đặt lưng xuống nền cỏ êm mượt, có chút ẩm do vài cơn mưa xuân lất phất ban nãy.

Đây không phải lần đầu họ nằm cạnh nhau, chuyện này diễn ra thường xuyên khi họ còn ở chung phòng trong kí túc xá cũ, có khi còn ngủ gục trên vai nhau sau khi xem phim nữa cơ chứ. Nhưng ngay khoảnh khắc này, tại nơi đây, lồng ngực trái mỗi người lại nhói lên vài nhịp xao xuyến, thắt chặt con tim họ lại. Đó không phải niềm đau thương hay bất cứ cảm xúc tiêu cực nào khác...

- Đấy là yêu.

- Anh nói gì vậy hyung?

- Ờ thì...

- ...

- Yoongi này, anh hỏi chút nhé! Trả lời thật đi, không muốn cũng phải trả lời.

- Được rồi, có bao giờ em cãi lời anh đâu.

Nói vậy chứ Seokjin ngại lắm đó. Tai anh đỏ lên rồi kìa. Trời ạ, mấy năm học diễn xuất cũng đâu giúp anh che đi vẻ ngượng ngùng hiện tại.

- Anh là gì của em, Yoongi?

- Là bạn cùng phòng mà em luôn tôn trọng và biết ơn.

- Vậy thôi sao?

- Là người anh lớn luôn tận tình chăm lo cho bọn em gần chục năm trời.

- Ờ... Anh thật là một người anh cả tốt đấy chứ, Yoongi nhỉ?

- Uhm.

Vòng vo mãi mà Seokjin chẳng dám mở lời nói ra điều mình mong muốn. Ui chao, khó đến vậy sao Seokjin ơi?

Bỏ mặc tiếng "uhm" của Yoongi, một khoảng lặng chiếm lấy không gian bao quanh họ. Đúng, Seokjin luôn dành cho cậu sự yên lặng, vì anh muốn cậu vứt bỏ cái ồn ào căng thẳng khi làm việc, về đến nhà, cậu cần được thoải mái hơn. Nhưng không, lúc này không cần yên lặng. Không đâu mà.

- Hyung!

- À... Hả?

- Sao anh hỏi em câu đó rồi lại im bặt thế?

- ...

- Vậy em cũng muốn biết em là gì của anh.

Ơ, Seokjin chưa chuẩn bị cho câu hỏi này. Mà sao lại diễn ra thế này? Kế hoạch của anh bị phá rồi. Anh đã chuẩn bị nó hoàn hảo vậy mà.

Ồ, khoan đã, anh cần trả lời câu hỏi của Yoongi.

- Hmm... Yoongi này! Đối với anh, e-

- Anh thấy mặt trăng kia không?

Câu hỏi bất ngờ của Yoongi làm Seokjin có chút giật mình. Tự nhiên nói trăng sao làm chi, nói chuyện chúng mình nè.

- Anh không thấy à?

- À, có chứ! Trăng to và sáng vậy mà.

Đúng như Seokjin nói, trăng đêm nay to và sáng. Ngắm trăng ở sông Hàn lại càng rõ hơn.

"Đẹp"

Thật, trăng đẹp, vậy thôi. Cần gì văn hoa mỹ miều, cần gì câu từ trau chuốt để miêu tả vầng trăng kia. Cái gì càng bình dị, chẳng phải, lại càng thấu tâm can con người hay sao? Một chữ "đẹp", ngắn gọn mà sâu sắc, ý nghĩa rộng lớn; đơn giản mà lại khiến ta suy ngẫm dài lâu.

Mấy ánh trăng dát xuống mặt sống, lấp la lấp lánh. Quả là cảnh đẹp khó bỏ lỡ.

- Anh là mặt trăng của em, hyung à.

- ...

- Anh biết không, mặt trăng chẳng to lớn như mặt trời, tuy nhiên nó luôn chứng tỏ rằng, mình là một phần không thể thiếu của Trái đất. Và điều đó hoàn toàn đúng. Nó luôn biết cách làm cho bản thân mình toả sáng, nhưng không làm lu mờ đi những vì sao hay hành tinh khác. Khi mặt trời khuất rồi, nó sẽ đến với Trái đất. Nó không bao giờ để hành tinh này phải chìm trong tối tăm lạnh lẽo, trong u sầu tuyệt vọng. Nó sẽ đến, và thắp sáng lên tất cả.

- Ý em là...

- Có thể coi em là Trái đất trong câu chuyện đấy. Mỗi khi em mệt, anh làm cơm đem tới công ty cho em. Lúc nào em buồn, anh cũng sẽ xuất hiện, ngồi nói chuyện, chia sẻ với em đủ thứ trên đời. Thỉnh thoảng có đợt nghỉ, anh còn rủ em đi câu cá chung nữa. Nhưng, trên tất cả, anh luôn là người mà em nâng niu và trân trọng suốt cả cuộc đời.

- Yoongi...

- Em không dám nhận mình lớn lao như Trái đất kia đâu. Em chỉ muốn nói là... Mặt trăng quan trọng với Trái đất, và anh cũng là một phần trong em, không thể thiếu được.

Mắt Seokjin đỏ hoe từ bao giờ không hay. Anh chẳng phải kiểu người mau nước mắt. Nhưng xem kìa, Yoongi mới nói có mấy câu thôi mà sao anh cảm động đến vậy chứ? Thật là, ôi, tình yêu như thế đấy.

Seokjin vòng tay sang ôm chặt Yoongi nằm cạnh. Anh xúc động lắm, không biết nói gì nhiều ngoài việc gọi đi gọi lại tên Yoongi. "Yoongi à",  chẳng biết anh nói câu này bao nhiêu lần rồi nữa.

- Hyung!

Yoongi xoay đầu sang nhìn Seokjin bên cạnh. Ây chà, sát lắm rồi đó. Sự đẹp trai của Seokjin sắp nuốt lấy nỗi thẹn thùng của cậu rồi.

- Em muốn anh là vầng trăng sáng của em, chỉ của riêng em thôi.

- Được, được. Anh sẽ là mặt trăng của Min Yoongi, của riêng Min Yoongi. Được!

Yoongi khẽ bật cười trước sự nghẹn ngào quá đỗi đáng yêu ấy. Nụ cười gummy của cậu lại xuất hiện kìa. Lần này, nó ấm áp lạ thường. (Và cũng dễ thương lắm đó uchuchu)

- Anh thương Yoongi nhiều lắm!

- Nhiều thế nào? Chắc là không nhiều bằng em đâu ha?

Seokjin đập nhẹ tay vào vòm ngực rắn chắc của Yoongi, thì thầm mấy từ nhỏ nhẹ mà chưa chắc Yoongi đã nghe rõ...

- Nhiều hơn chứ.

Vậy là kế hoạch tỏ tình của Seokjin đã thất bại. Nhưng những gì anh nhận được còn nhiều hơn mong đợi. Thôi, anh sẽ đợi một dịp khác để nói cho Yoongi nghe sự thật về kế hoạch này.

Seokjin và Yoongi nằm bên nhau thưởng trăng sao cả buổi đêm hôm ấy. Nghe đâu, có tiếng nhạc du dương phát lên từ loa bluetooth ở cái lều khác cách đó không xa.

Đêm trăng thứ bảy, Seokjin nằm bên cạnh một cái lều dựng ở bờ sông Hàn. Anh đã có Yoongi.

---------------------------------------------------------------

"Fill my heart with song
Let me sing for ever more
You are all I long for
All I worship and adore
In other words, please be true
In other words, I love you"

"Lấp đầy con tim tôi bằng giai điệu thiết tha ấy
Hãy để tôi cất lên tiếng hát vang mãi không ngưng
Người là tất cả những gì tôi mong đợi
Là trân quý mà tôi luôn yêu thương
Hiểu theo cách khác,
Xin hãy chân thành người nhé
Tôi yêu người"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top