Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

1 : Buổi sáng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Buổi sáng chim đang hót líu lo thì bỗng nhiên cửa phòng cậu bật mở

Một người phụ nữ xinh đẹp với gương mặt trắng ngà tự nhiên và bà đang cầm trên tay một cái chảo chống dính , tại sao bà lại cầm chảo theo thì tý nữa sẽ biết nha

" yaaaa , KIM NAMJOON CON CÓ TỈNH HAY KHÔNG HẢ " tiếng nói cao vút của mama đại nhân lập tức ùa vào đại não lôi kéo cậu từ giấc ngủ trở về hiện tại

" Ai vậy " giọng cậu ngáy ngủ hỏi lại

" Ta là mama của nhà ngươi chứ ai , hông lẽ ta mà ngươi cũng không nhận ra luôn hả , ngủ tới mức quên người đã mang nặng đẻ đau ngươi tậng chín tháng mười ngày luôn á hả , người ta giờ này đã ở trường rồi mà giờ này còn ngủ nữa ... " bà mặc kệ cậu còn đang quay cuồng trong mơ hồ của cơn buồn ngủ mà cho một tràng , nói nhiều như vậy mà cậu nghe được có vài từ ( ba chấm là còn tiếp nhưng do mình lười ghi tiếp á )

Cậu vẫn vậy vẫn ngồi đó nhìn bà bằng con mắt mơ huyền mờ làm bà thêm phần tức giận , dù gì lâu rồi cũng không vật động tay chân hôm nay bà đành dùng cậu con trai mà bà yêu thương nhất làm bao cát vậy

" Ta cho con ba giây "

" 1 " cậu vẫn đang trong tình trạng say ngủ

" 2 " gần tỉnh ngủ nhưng vẫn chưa xác định được phương hướng

" 3 " bà vừa kết thúc câu nói là cậu lập tức tỉnh ngủ nhưng cậu vẫn chạm hơn mama đại nhân một giây , chỉ một giây đã thay đổi kết cục của cậu

Từ phía sau lưng của bà lôi ra một cái chảo còn đặt biệt chuẩn bị chảo chống dính nữa nha , tay của bà lập tức nhanh hơn não và sau đó là tiếng hét thất thanh của cậu vào một buổi sáng ban mai với dàn chim hót líu lo

Sau buổi sáng khinh hoàng đó thì hiện tại cậu phải đến trường với gương mặt bầm tím một bên và còn thảm hơn là sáng nay mama đại nhân của cậu đã dùng chảo chiên trứng đánh cậu nên giờ chảo hư rồi và các cậu đừng thắc mắc vì sao hư có một cái chảo thì vẫn còn nhiều chảo mà vì tớ mắc bệnh lười và não của tớ cũng rất lười nên tớ dừng ngay khúc đó ( xin lỗi vì sự ngang ngược này của tớ nha ahihi )

***

" Hoseok ahhhhhhhhh " cậu vừa đến trường đã bắt gặp thằng bạn thân từ hồi cởi chuồn tắm mưa của mình đầu tiên

" Monieee ahhhhhhhhh"

" Hoseok ahhhhhhhhh "

" Monieeeee ahhhhhhhhh "

" Trả tớ 1460 won đi " hoseok tính nói chuyện làm cậu quên vụ đòi tiền nhưng đời không như là mơ cậu vẫn nhớ , chuyện này đã diễn ra suốt hai năm sáng nào cũng vậy khi gặp nhau đều sẽ là những câu nói này đầu tiên

" Monie ah , cậu không thể cho mình 1460 won đó sao " hoseok mắt long lanh nhìn cậu

" Không " một câu nói ngắn gọn dễ hiểu đến từ phía chủ nợ

" Tớ nhớ lúc đầu chỉ mượn cậu có 3 won thôi mà sao giờ lại thành 1460 won rồi " hoseok thắc mắc hỏi cậu

" Cậu quên nhà tớ làm gì à , tiền không phải lúc nào cũng nằm một chỗ nó cũng phải có lãi chứ hoseokie "

À giờ hoseok mới nhớ ra là nhà cậu cho vay nặng lãi

" Hai năm mà tớ tính có 1460 won là rẻ lắm rồi đó , nếu tính thì cậu mượn tớ 3 won thì tiền lãi hằng ngày sẽ là sẽ 2 won vì là bạn bè nên tớ tính rất thấp đó mà 2 won nhân cho 365 ngày sẽ ra 730 won lấy 730 won cộng cho 730 won sẽ ra số tiền hiện tại mà tớ còn chưa tính tiền gốc nữa đó "

Hoseok nghe cậu nói mà mà não không kịp loag , nếu cậu mà tính cả tiền gốc thì không biết con số đó sẽ lên tới bao nhiêu đây haizz

" Ủa khoang " hoseok cố nhìn kỹ lại một lần nữa

" Ôi chu cho mạ ơi , mặt bé tứng nhà ta bị làm sao vậy nò " hoseok cố đổi chủ đề để cậu quên đi vụ đòi tiền

" Tao bị mẹ đánh " giọng cậu lí nhí như sợ là nói lớn hơn sẽ bị cậu bạn nghe thấy và ...

Và đúng như IQ 148 nghĩ

" Cái gì , mày bị mẹ đánh á há há há lớn già đầu còn bị mẹ đánh há há há ôi thôi ló nhục chưa kìa há há há "

" Jung hoseok " giọng cậu đột nhiên trầm xuống làm hoseok một phen lạnh người

" Dạ tao nghe " bây giờ hoseok không dám cười nữa nếu mà cười nữa chắc chắn kết cục sẽ rất thảm đây

" tao đói "

" Tròi ơi làm teo hú hồn chim én luôn à "

" Vậy mày bao tao ăn đi coi như đang trả tiền dần "

" Ừm vậy cũng được " nói được chứ lòng vẫn đau do sắp mất tiền không đau mới lạ đó

Thế là sáng hôm đó cậu được hoseok bao ăn sáng ( nói là bao chứ đó cũng là tiền hoseok trả nợ cho cậu thôi )

Được ăn no làm cậu rất vui nha , nhưng mặt vẫn đau nha

Trong lúc ăn thì hoseok có nhớ là hình như cậu có bạn trai mà sao không bảo hắn chở đi ăn mà lại ở đây bắt y bao ăn ( trả nợ ) chứ , đáng nghi quá đáng nghi mà

" Tứng nè "

" Hoseokie nói đi tớ nghe nè " mọi người đừng tò mò vì sao lại xưng hô như vậy nha do chơi thân với nhau nên cách nói rất đa dạng nhiều lúc cucsuk nhiều lúc sến súa ( giống lúc này ) lúc thì như cặp đôi đang yêu , nói chung là rất đa dạng nha

" Bạn trai mày đâu ? " hoseok nhìn thẳng vào mắt cậu mà nói , cảnh này như đang bị người yêu tra khảo vậy đó

" Ủa mà khoang , mày không nhắc thì tao cũng quên tao có bạn trai luôn á " cậu nhai miệng đầy thức ăn mà trả lời hoseok

Đột nhiên từ phía sau truyền đến một giọng nói trầm ấm nhưng sao bây giờ nghe lại lạnh sống lưng như vậy

" Kim namjoon "

" Dạ " namjoon quay ra sau bắt gặp gương mặt phóng đại của anh đang nhìn thẳng vào mắt mình mà bất giác run nhẹ một cái

" Tới bạn trai em mà em còn quên vậy em nhớ được ... " Chưa nói hết câu thì cậu đã nhanh nhảu chòm người lên hôn nhẹ lên môi anh làm anh lật tức dừng mọi hành động

cậu chỉ cười và nhìn thẳng vào mắt anh

Anh đúng thật là bó tay trước con người đáng yêu này mà , cứ mỗi lần anh giận cậu vì cậu quên mất anh trông lúc đi chơi hoặc quên là anh đang đợi cậu đi học thì cậu chỉ cần hôn anh và nở một nụ cười thật tươi chỉ nhiêu đó cũng đã đủ làm anh gục ngã và nguôi giận ngay lập tức

" Mặt em làm sao đấy " bây giờ anh mới để ý đến gương mặt của cậu , anh chạm nhẹ lên chỗ bầm tím trên trán cậu

" Ui da đau "

" Sao vậy nè , có phải gây nghiệp nhiều quá nên giờ mới bị vậy không hả " dù miệng nói vậy nhưng anh vẫn ngồi xuống để kiểm tra vết bầm cho cậu

" Em không sao , tại sáng nay em thức hơi trễ nên bị mama đại nhân phang chảo vào mặt thôi " cậu vui vẻ kể lại cho anh nghe chuyện lúc sáng nay

Anh thoáng cảm thấy sợ mẹ " vợ " tương lai của mình , bảo bối của anh cũng thật ghê gớm đó nha có thể chịu nổi những lần đánh của mẹ hay như vậy mà mẹ cậu cũng có bình thường đâu bà là vật động viên đô vật từng có vài chiếc đai thôi mà

Khi nghe cậu kể xong anh liền lấy ra trông quần một chiếc túi nhỏ đựng băng cá nhân và thuốc , vì biết người yêu mình hậu đậu nên lúc nào những thứ này luôn nằm trong túi quần của anh

" Đưa trán đây anh thoa thuốc cho " anh nhẹ nhàng tỉ mỉ thoa đều thuốc giảm đau lên vết thương rồi băng lại cho cậu

Mà thật ra cậu đã thoa thuốc khi ở nhà rồi mà tại thấy anh quan tâm cho mình như vậy nên đành phải im lặng hưởng thụ thôi chứ biết sao giờ , có người yêu là nó sướng vậy đó

hoseok sau khi nhìn thấy một tràng tình cảm ân ân ái ái rồi còn hôn ôm này nọ của hai người họ liền nhanh chân chạy lên lớp và tất nhiên là hoseok vẫn chưa trả tiền

Giám cho bổn cung ăn cơm tró hả , nubakachi

Tất nhiên là khi hoseok đi thì anh có biết nhưng cậu thì có vẻ quên mất thằng bạn thân của mình luôn rồi

Khi anh và cậu chuẩn bị đi lên lớp thì bị cô trông căn tin gọi lại

" Cháu ơi "

" Dạ "

" Tiền vẫn chưa trả đó cháu "

" Yoongi ah ... "

Yoongi liền hiểu rồi lật tức trả tiền cho cô căn tin ( có người yêu để dùng trong những trường hợp này đó nha )

Sau khi lên lớp thì cậu phát hiện ra hoseok đang ngồi nói chuyện vui mà lập tức nhớ lại vụ hoseok không trả tiền liền lập tức chuyển đổi khuôn mặt từ tươi cười sang mặt gian với nụ cười thách thức kiểu như mày hãy đợi đấy tao sẽ trả thù vậy đó ( đụng gì chứ đụng tới mấy vụ tiền bạc là tới công chiện liền )

JUNG HOSEOK MÀY TỚI SỐ VỚI TAO

Thì tao bao nhưng người yêu mày trả tiền có qua có lại hí hí hí

_ cái tính tiền ở trên là mình lấy 2 nhân cho 365 rồi lấy kết quả cộng cho nhau nên mới ra được kết quả đó nha , mình sợ các cậu bị rối cách tính của mình nên mình giải thích luôn mà mình ngu toán lắm nếu tính có sai thì cmt cho mình biết nha

***

Edit ngày : 30/8/2021
Chỉnh sửa : 2/9/3021
: 3/9/2021
Ngày đăng : 4 / 9 / 2021
Số chữ : trước khi sửa _ 1660 / sau khi sửa _ 1769 _ 1803

***

3 won = 58 , 91 Đồng

730 won = 14 . 334 , 37 Đồng

1460 won = 28 . 658 , 23 Đồng

Được tài trợ bởi GG

***

L.O.V.E

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top