Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

3.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Thọ: Tại tao thích khôi rồi!// nói với gương mặt nghiêm túc//

-Dũng: //Đơ người một lát// thích thì kệ mày chứ liên quan gì đến tao !

-Thọ: Quan trọng một điều là mày có thích Khôi không

-Dũng: Đương nhiên là không rồi// trả lời mà không suy nghĩ chỉ buộc miệng nói ra//

Đang định nói tiếp thì

-Khôi: Này bọn hắn bảo là lấy cho mọi người mỗi phần mì bò và mì hải sản. //chạy đến// hai bọn mày bị làm sao à sao không khí căng thẳng thế

-Thọ: Không có gì đâu đi lấy đồ ăn nào. //Quay qua nói chuyện cùng Khôi//

-Thọ: Mày nhớ lời tao nói đó // nói xong liền bước ngang qua người Dũng// Rồi Khôi ơi bạn có ăn mì không nào?

-Khôi: Có chứ

-Thọ: Bọn nó bảo có dùng nước uống gì không vậy??

-Khôi: không as

-Thọ: Vậy lấy sữa nha

-Khôi: Dũng ra bưng đồ ăn hộ tao, Dũng

-Dũng: //Đang trầm tư suy nghĩ gì đó//

- Khôi: "Này Dũng, NÀY...

-Dũng: A.. đây đây //nhanh chóng thoát hỏi suy nghĩ//

"Bọn mày làm gì mà lâu thế sắp làm bọn tao chết đói rồi đây này"

"Kệ đi tại căn tin đông quá làm gì"

"Thôi ăn nào"

-Khôi:  Ê Thảo Vân mày có biết chị lúc nãy tên gì không?

-Thảo Vân: Ừm thì cũng biết sơ qua Chị ấy hình như tên là Ánh Dương hay sao á học lớp 12D3 học sinh mới chuyển đến đây // vừa uống sữa vừa nói//

-Khôi: Sao bạn tôi biết hay vậy// ánh nhìn nghi ngờ hướng về phía Thảo Vân //

-Thảo Vân: Nói thật thì khi lần đầu thấy chị ấy tao đã có chút quen mắt mà không nhớ là ai hết nên tìm hiểu mà tìm hiểu xong thì vẫn chưa nhớ là ai

-XuânMai: Đầu óc di giở rồi

-Thảo Vân: Kệ tớ đi , có ngày tớ sẽ nhớ thôi

Cả nhóm nói chuyện rất vui vẻ với nhau không bận tâm đến điều gì hết. Đến giờ vào học buổi chiều rồi vào lớp thôi. "Tùng ...Tùng ....Tùng"

"Cuối cùng cũng hết giờ vươn vai các em về đi"

               TỐI HÔM ĐÓ

"Nhà Thảo Vân"

Buổi tối, xuống ăn cơm con ơi, vâng ạ đang ăn cơm thì 

-Thảo Vân: Ba mẹ ơi, ba mẹ có biết ai tên là Ánh Dương không vậy??

"Sao con lại hỏi thế" -mẹ cô lên tiếng

-Thảo Vân: À hồi trước con từng nhìn thấy chị ấy cũng quen nên con hỏi bạn thì chị ấy tên là Ánh Dương mà con cứ có cảm giác quen thuộc gì.

"Đến lúc ba mẹ phải nói thật cho còn biết rồi" -mẹ

"Người ấy là có hôn ước với con từ bé, chắc là lúc đó con còn nhỏ quá nên không nhớ chị ấy là ai" - bố

-Thảo Vân: Hệt như con bị quên ký ức của chị ấy vậy. Mà tại sao con lại có hôn ước với chị ấy mà còn là con gái nữa chứ .

"Hồi trước gia đình chúng ta từng rơi vào cuộc khủng khoảng kinh tế bố Ánh Dương thấy thế đã ra tay giúp đỡ gia đình chúng ta vượt qua khó khăn nên bây giờ mới có hôm nay. Nên cả hai bên gia đình đã từng hứa hẹn với nhau rằng là khi cả hai bên có đều có con gái thì phải cho người kia có hôn ước với con gái nhà mình còn việc còn không nhớ chị ấy là ai thì con không cần biết đâu" - bố giải thích

-Thảo Vân: Trời ơi con không thể tin nổi những chuyện mà ba nói với con //nãy giờ biểu cảm bất ngờ khi nghe điều vừa rồi//

"Con đã từng nói chuyện với chị ấy chưa''

-Thảo Vân: Con chưa.

"Lúc nào ta phải dẫn con đến nhà họ thôi" -bố

-Thảo Vân" Thôi thôi con không đi đâu // từ chối một cách dứt khoát//

"Con không đi thì ta vẫn bắt con đi chứ cấm cãi"

-Thảo Vân: Dạ.. vâng . Con lên phòng trước đây // đi nhanh về phòng của mình...vào phòng đóng sầm cửa lại// không thể tin nổi là mình lại có hôn ước với chị ấy cảm giác hồi hộp nhưng mà chị ấy thích con trai mà sao lại thích mình được// vẻ mặt buồn tự nhiên hiện lên// Thảo Vân sao mày quan tâm đến chị ấy làm gì chẳng nhẽ mày thích chị ấy rồi  liên tục phủ nhận bằng hành động không phải đâu //cố đấu tranh tâm lý mãi// Đau hết cả đầu không suy nghĩ nữa đi tắm thôi....

"Nhà Dũng"

Dũng bây giờ đang nằm trên chiếc giường êm ái sau khi làm xong bài tập về nhà "cuối cũng làm xong ". Tự dưng nhớ đến thứ gì đó

-Dũng: // Tự nói//liệu mình có thích Khôi không, sao lúc thằng kia hỏi mà đầu mình lại trống rỗng, rỗng tuếch nên chỉ nói đại

"Cảm giác khi gần nó mình có cảm giác dễ chịu thoải mái, người thì có mùi hương thơm thoang thoảng không hiến ta khó chịu mà muốn càng lại gần hơn" //hỗn tạp ý kiến//. Mệt quá chẳng nhẽ mình đã phải lòng Khôi mất rồi để tay lên chán

Rồi ngủ lúc nào không hay biết

...

Cuối cùng cũng đến cuối tuần sau mỗi ngày đi học dài đằng đẵng.

"Mai là cuối tuần rồi bọn bây có muốn đi đâu không".

"Hay là đi công viên giải trí đi hỏi xem mấy đứa khác có đi không "

"Này bọn bây có đi không "

"Đi đâu?"

"Đi công viên giải trí

Thế là cả đám nhất trí là mai đi nhé ok

                   CHỦ NHẬT

Sáng chủ nhật, mọi người đã tập trung đông đủ hết rồi còn thiếu mỗi Khôi

"Nó lâu thế nhỉ"

Đang kêu ca thì

-Khôi: xin lỗi tao đến muộn //Khôi chạy thục mạng đến//

"Hơi lâu bọn tao chờ mày nãy giờ đó"

-Khôi: Tại vì kẹt xe.

"Vào chơi nào"

Cả nhóm 8 người vào chơi

"Chơi trò gì trước đây a tàu lượn siêu tốc "

"Có ai không chơi được trò này không"

"Ai mà chả chơi được yên tâm"

''Thế thì vào thôi" - Ngọc// nụ cười tàn ác//

Khôi và Thọ; Ngọc và Vân; X.Mai và Q.Anh; Dũng và X.Huy đây là chỗ ngồi

"Xin mời các hành khách thắt dây an toàn, 3...2...1 tàu lăn bánh"

Lúc đầu còn nhẹ nhàng vì chưa đi quá nhanh, lúc sau thì hết hồn ai cũng hét toáng lên vì đi quá nhanh

"A..a..a..aaa trời ơi tao không chịu nổi"

A...aa...a những tiếng la thất thanh được vang lên

-Thọ:// thì nhân cơ hội đan xen tay mình vào tay khôi.... rồi nói//" sợ quá khôi ơi"

-Khôi: Trời ơi nghĩ mình mày vậy// không phát hiện ra Thọ đang nắm tay mình//

"Vui quá đi"

"Sợ thì nói đi bày đặt nói không sợ toàn là mấy người dối trá"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top