Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

4.

Một giờ sáng.

Wonyoung lại rón rén ra khỏi phòng mình và đi lên gác của Jiwon.

Đôi mắt sáng hơn đèn pha đã sớm lia trúng tâm điểm, không chần chừ gì nữa mà nhanh chóng lăn lên giường ôm người đẹp.

Tại sao Wonyoung trông có vẻ rất nghiện 'ngực' của cô bạn thân Jiwon ?

Từ trước đến nay Wonyoung chưa từng nghĩ đến việc bản thân sẽ đi 'sàm sỡ' cô bạn thân Jiwon của mình. Cô biết điều đó có hơi... khốn nạn nhưng hết cách rồi, hết cứu luôn.

Chả là lần đó Jiwon đột nhiên nổi hứng rủ Wonyoung đi mua áo bra cho nàng, do bạn nhỏ có chứng bệnh sự lựa chọn giữa cái này và cái kia nên kéo cô theo  làm ban giám khảo nhận xét, bỏ phiếu xem cái nào phù hợp.

Wonyoung mới đầu đâu có hứng thú với ba cái việc đi lựa áo bra này làm chi đâu. Jiwon dẫn cô đến một cửa hàng nội y nữ và bắt đầu hành trình đi tìm áo bra phù hợp cho bản thân.

Cửa hàng ở đây khá lớn nên có đủ loại đa dạng nội y, Jiwon cầm cái màu trắng rồi màu đỏ giơ lên trước mặt cô hỏi xem cái nào hợp với mình. Wonyoung cũng là con gái nên cũng không ngần ngại nói rằng Jiwon nên thử cái màu đen không dây (mắt thẩm mỹ nằm chuồng gà).

Wonyoung nghĩ là Jiwon cùng lắm sẽ lựa áo theo số đo của bản thân nàng rồi thanh toán chúng, trở về nhà. Ai ngờ nàng cầm hai ba cái áo bra kéo cô vào phòng thử đồ chung, sau đó rất tự nhiên cởi áo thay trước mặt cô.

Lúc đó Wonyoung thật sự há hốc, cằm sắp rớt xuống nền nhà luôn ấy chứ. À ừm, so với mấy cái bra màu nude trông già dặn mà Jiwon đang mặc thì mấy màu đen, hồng, đỏ, bla bla vô cùng hợp với nàng. Phải nói là vì da Jiwon rất trắng nên mặc mấy màu này càng tôn lên làn da trắng trẻo của nàng.

Theo như ban giám khảo Jang Wonyoung nhận xét thì, ừm... cô chả nói gì cả mà nhìn chằm chằm vào vòng một của bạn thân mình. Nói sao ta, Wonyoung đang khen thầm trong bụng mình là ô quao ngực Jiwon đẹp vãi chưởng.

Jiwon hỏi cô là nó có thực sự phù hợp với nàng không, trong khi Wonyoung gật lia gật lịa muốn trẹo cổ thì cách mà Jiwon quyết định đó chính là mặc nó và đi ra ngoài hỏi nhân viên.

Chị nhân viên ở đây kinh nghiệm phong phú lâu năm, đã là mẹ bỉm rồi nên cô ấy đã đưa ra nhận xét, những ý kiến riêng của bản thân với Jiwon và khen rằng cô bạn đi cùng nàng rất có mắt thẩm mỹ.

Mũi người đi cùng: Nở ra, nở ra, nở ra!

Không dừng lại ở đó, cô ấy còn đặc biệt tư vấn trực tiếp trên da luôn. Đó là đo số đo ngực, còn đưa tay nâng nâng sờ sờ, Wonyoung đứng nhìn bên cạnh mà sắc mặt méo mó, cô tự hỏi, có phải ai vào mua đều cũng sẽ có tình huống như thế này không. Mà Jiwon đứng ở đấy cũng đỏ mặt tía tai, nàng cảm thấy vô cùng ngượng ngùng, vốn dĩ nàng chỉ muốn hỏi vài câu nhưng không ngờ lại được 'nhiệt tình' như vậy.

Wonyoung xách Jiwon về lại phòng thay đồ trước khi cửa hàng này có thêm vài vị khách khác thì cô ấy còn gọi í ới theo, nói rằng ngực nàng mềm mại nên rất hợp với kiểu dáng này kiểu dáng kia.

Wonyoung: ....

Jiwon: ....

Gương mặt nàng đang bốc khói.

Thanh toán xong và trở về nhà, nhưng Wonyoung có vẻ rất để ý đến câu nói của chị nhân viên bán hàng kia.

Ngực Jiwon mềm mại?

Sau đó cô nhớ lại hình ảnh trong phòng thử đồ, chợt thấy nóng nóng sóng mũi. Nhìn bàn tay mình rồi nhìn Jiwon, cô gào thét.

Mắc mớ gì bà chị kia được sờ ngực cậu ấy chứ?!!

Tối đó canh lúc Jiwon đã mặc đồ ngủ, nàng đang ngồi trên sô pha đọc sách thì Wonyoung lướt tới lướt lui trong phòng khách, cuối cùng cô quyết định đá chân vô cái chân bàn rồi té nhào về phía Jiwon.

Ồ hố ~

Một tay Wonyoung chống lên ghế, một tay nhắm chuẩn xác mục tiêu mà ôm gọn. Mặc kệ cái chân đang đau điếng kia thì cô lại âm thầm cảm nhận nhiệt độ mềm mại cọ sát ở lòng bàn tay.

Chị nhân viên kia nói đúng thiệt, ngực của Jiwon rất mềm mại!

Còn Jiwon thì bị giật mình bởi tiếng va chạm giữa chân cô và chân bàn tạo nên âm thanh tưởng đâu trời đánh, trong khi bản thân đang bị người kia lén lút sàm sỡ thì Jiwon lo sốt sắng xem xét chân Wonyoung có bị làm sao hay không.

"Trời đất ơi Wonyoung! Dập móng chân rồi kìa!!"

Jang - đang - phê - Wonyoung: Hả?

Đêm đó, Wonyoung thức trắng đêm vì nhức chân.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top