Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chuyện người tôi yêu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi thật sự rất thích Kim Jae Joong. Không phải yêu đâu, chỉ là thích thôi, thật đấy. Tin tôi đi, tôi thật sự không yêu cậu ấy đâu. Thật sự là... kh... không... y... yêu.... Thôi được rồi, tôi yêu cậu ấy, rất yêu cậu ấy là đằng khác. Cứ thử nghĩ mà xem, ai có thể kháng cự lại cậu ấy chứ? Mang vẻ ngoài thiên thần, nụ cười thiên thần, tâm hồn cũng trong sáng. Nhưng lúc lên cơn thì hóa yêu nghiệt mị hoặc khắp nơi. Thỉnh thoảng lại chu mỏ gặp ai cũng nhảy vào ôm... A! Ông trời ơi! Tại sao lại không cho con chút gì đặc biệt mà... lại để con phải lòng cậu ấy như bao người thế này? Gia đình không tính, fan cũng coi như bỏ qua nhưng hết người cùng công ty lại đến đàn anh công ty khác. Đến cả sang nước ngoài lưu diễn cũng kéo theo một đống vệ tinh bên đấy về. Tôi muốn khóc! Tôi sẽ khóc thật đó! Kim Jae Joong à ~ Phải làm sao mới được cậu để ý đây?

Kim Jae Joong tuy rằng là tác giả của một đống rắc rối, nhưng trong ngôi nhà của chúng tôi, cậu ấy là một người mẹ theo đúng nghĩa (trừ giới tính của cậu ấy). Đồ ăn cậu ấy nấu, đồ cậu ấy giặt, chăn mềm mà quên không gấp cũng là một tay cậu ấy dọn hộ. Rồi đến lịch làm việc cũng vậy, anh quản lí còn chưa nhắc, cậu ấy đã thông báo hết cho các thành viên. Nhiều lúc tôi đã nghĩ: Ước gì... cậu ấy có thể làm mẹ của con tôi. Haha, tất nhiên đây chỉ là do tôi tự ảo tưởng ra thôi. Cũng chỉ là tự nghĩ một mình, không dám nói cho ai biết. Kim Jae Joong, tớ rất yêu cậu đấy.

Kim Jae Joong có thể làm tất cả mọi việc. Từ ca sĩ, diễn viên, người mẫu, nhà thiết kế hay là một ông chủ nhỏ, một đầu bếp. Cậu ấy cái gì cũng có thể làm. Uhm... có mấy vấn đề nhảy nhót thì cậu ấy hơi kém một chút. Thật tuyệt, đó cũng là vấn đề duy nhất mà tôi có thể làm được. Tôi được vào SM không phải vì giọng hát, cũng không phải ngoại hình, chỉ là vì biết nhảy chút đỉnh. Tôi không thể vừa hát hay, vừ a nhảy đẹp như JunSu. Tôi không thể sáng tác, chơi nhạc cụ và bắn rap như YooChun. Tôi cũng không thể hát lên những nốt cao như Chang Min. Và tất nhiên, tôi thật chí không được bằng một góc của JaeJoong. Tôi buộc phải nỗ lực, phải cố gắng gấp 5, 10 lần người khác mới có thể đúng vững trên danh nghĩa trưởng nhóm của TVXQ. Phải luyện giọng 5 tiếng mỗi ngày nhưng vẫn phải bảo vậ thanh quản. Phải tập nhảy 6 tiếng mỗi ngày để vừa giỏi, vừa hướng dẫn các thành viên. Tôi đã từng nghĩ mình gục ngã... nhưng khi nhìn thấy nụ cười của JunSu, của YooChun, của ChangMin và của cậu... cùng với sự phấn khởi:

_ Yunho, tớ/em làm được rồi này. Cậu/Hyung thật giỏi nha! Tớ làm được là nhờ cậu đó.

Dường như, Jung Yunho tôi sinh ra là để tận hưởng những giây phút này. Nếu là Kim JaeJoong, nhất định cậu ấy sẽ vồ lấy tôi và nói:

_Yunnie vất vả rồi. Nào, về nhà thôi, hôm nay tớ đãi cậu nha.

JaeJoong ah ~ Sau này nấu cả cho con chúng ta ăn nữa nha.

Tôi có một sở thích khá đặc biệt. Đó là rất hay hỏi Kim JaeJoong về mẫu người của cậu ấy.

_JaeJoong, cậu thích người như thế nào?

_JaeJoong, cậu chỉ thích con gái thôi à?

_JaeJoong, cậu có thích con trai không? À, tớ không phải bảo cậu gay đâu.... Chỉ là, nếu người định mệnh của cậu là con trai thì sao?

_JaeJoong....

_JaeJoong....

Tôi từng bước phát hiện ra, Kim JaeJoong không phải người đơn giản. Mẫu người cậu ấy chọn thật sự rất hoàn hảo. Đó là một người có chút cao lớn, có chút ấm áp:

_Khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu, môi dày quyến rũ,mắt phải một mí, có răng khểnh càng tốt. Ngực phải to, nhảy phải đẹp. Vừa ôn nhu ấm áp, lại vừa lưu manh phúc hắc. Dù thế nào cũng chỉ được hướng về mình tớ! Sao, Yunho, cậu thấy ai đáp ứng được tất cả các yêu cầu này không?

Tôi cười khổ. Tớ chỉ đáp ứng được một yêu cầu: Mãi mãi hướng về phía cậu. Vậy, cậu có chấp nhận tớ không?

Kim JaeJoong rất thích làm nũng, và cũng rất giỏi làm nũng. Bất kì từ đứa mè nheo như JunSu hay đến người khó tính như thầy Lee SoMan, ai cũng gục ngã trước cậu ta. Cậu ấy khi làm nũng sẽ mở to đôi mắt long lanh của mình, sau đó nghiêng đầu 45 độ, nở một nụ cười chói sáng. Cất giọng nói trong sáng lên chỉ đề phát âm ra tiếng "Nha~" đầy mê hoặc. Tôi dám khẳng định không ai là không gục ngã trước vẻ mặt này. Tôi cũng từng là một nạn nhân. Thực ra vốn là cũng chẳng có gì đáng nói. Hôm đấy là tối thứ 4 nhưng mai chúng tôi lại được nghỉ nên cậu ấy xin tôi thức muộn chơi game cùng ChangMin. Tôi định không đồng ý vì dù sao cả ngày cậu ấy cũng đã làm việc mệt mỏi, để mai chơi cũng chẳng chết ai. Nhưng:

_Đi mà YunHo... Yunnie ah~ Đi mà. Chỉ một ván thôi. Tớ với ChangMin chỉ chơi một ván thôi rồi đi ngủ mà. Nha~

Bỏ qua cái giọng mê người ấy, từng ánh mắt, cử chỉ của cậu ấy lọt vào tầm mắt tôi. Thậm chí đến thân người cũng dán chặt vào tôi. Lúc đấy, tuy rằng tôi vẫn nghe thấy tiếng gió thổi lá cây xào xặc bên ngoài nhưng cũng cảm thấy thật nóng, đến nỗi cổ họng trở nên khô khốc. Tôi không nhịn được nữa, bèn đẩy cậu ấy ra rồi chạy vào nhà tắm, không quên tặng thêm một câu:

_Tùy cậu thôi. Chạy vào nhà tắm, vã nước lên mặt nhưng tôi vẫn không thấy mát hơn là bao. Lúc nhận ra thì đã... cương từ bao giờ rồi.... TÔI MUỐN CHẾT!! JaeJoong ah, JaeJoong ah... nếu không phải tớ mà là người khác thì sẽ ra sao đây?!

Trông vậy thôi, chứ khi JaeJoong giận cũng đáng sợ lắm đấy. Khi tức giận, cậu ấy sẽ im lặng, ngồi một mình trên ghế, tuyệt nhiên không đả động đến ai. Mặt cậu ấy trở lên lạnh lùng, ánh mắt sắc bén. Nhìn thật sự rất cool đấy!!! Tôi thường hay ngắm JaeJoong vào những lúc như thế này. Lúc đầu cậu ấy không để ý nhưng một lúc sau thì cũng không nhịn được:

_Cậu nhìn gì chứ?!!

_Uhm, JaeJoong à, tớ xin lỗi.

_Không phải lỗi của cậu, xin cái gì chứ?!!

_Mình xin lỗi mà JaeJoong. Đừng tức giận nữa nha.

_Mình không có giận!!

_JaeJoong à, đừng giận nha.

_....hừm!

Đấy, cậu ấy dễ thương lắm, không giận ai lâu được đâu. Nhưng nếu phát điên thì sẽ đáng sợ lắm đấy.

Tôi yêu Kim JaeJoong, yêu cậu ấy rất rất nhiều. Nhưng cậu ấy có biết không? Tôi không biết. Nếu cậu ấy biết mà giả bộ không biết thì sao? Đúng là gần ngay trước mắt mà cũng xa tận chân trời. Thôi, cũng không sao. Chỉ cần cậu ấy hạnh phúc là tốt rồi. Chỉ cần cậu ấy luôn cười như vậy... thì coi như Jung YunHo này đã thành người hạnh phúc nhất thế gian rồi.

-----------------Tớ là phân cách đáng yêu-----------------

Bạn trai tôi là một con người hết sức kì lạ. Anh ấy kìa lạ đến không thể kì lạ hơn. Sở thích của anh ấy là giả bộ như yêu đơn phương chính người yêu mình. Rồi sau đó là tự ngược mình, tự dằn vặt mình rồi nở nụ cười như mếu ra. Rốt cuộc thì cái trò đấy có gì hấp dẫn chứ?! Mẹ nó! Thích tự ngược thì tự ngược chết luôn đi, lại còn bày ra bộ mặt đó trước mặt tôi! Đừng có thừa cơ lợi dụng nhá! Tôi biết rồi đó!

Anh ấy là một con người tuyệt vời. Khuôn mặt thì điển trai, dáng người thì hấp dẫn. Anh ấy chính là yêu nghiệt hay dân hay nước dẫn dắt mọi người vào con đường phạm tội đó!! Từ gái nhà lành đến trai tơ non trẻ, từ bé con 5 tuổi đến cụ già 70, ai cũng bị anh ấy quyến rũ. Đùa chứ, chỉ cần cười một cái là cảnh xuân ngập tràn... Thật không công bằng!!

Anh ấy là người quan trọng nhất trong gia đình chúng tôi. Là người chạy đến nhanh nhất bên cạnh YooChun khi cậu ấy buồn. Là người duy nhất chạy đi mua bóng cho JunSu khi cậu ấy đá bóng. Là người sẵn sàng luyện tập điên cuồng để giữ dáng nhưng lại sẵn sàng đi ăn đêm với Chang Min. Và trên hết là người mà Kim JaeJoong này yêu.

Anh ấy có một tật rất rất xấu. Đó là luôn tầm thường hóa con người mình. Anh ấy nhảy giỏi, hát được cả pop, ballad và rap. Hơn nữa lại còn là người chăm chỉ nhất. Nhưng anh ấy không bao giờ chịu thừa nhận. Lúc nào cũng nói:

_Tại tớ tập kém nên phải rèn luyện nhiều hơn.

_Tại tớ chưa hát được nên phải luyện nhiều.

­ _Tớ không đóng phim được đâu, rõ ràng là bị chê nhiều như vậy. Tớ diễn rất tệ đấy.

_Tớ nghĩ mình không đủ khả năng.

Thậm chí lại còn to gan nói:

_Hay là để JaeJoong là trưởng nhóm nha. Cậu giỏi hơn tớ mà.

Giỏi, giỏi cái @$&^/*%$^#@&... Anh thôi cái trò này đi nhá! Còn nói mình kém cỏi hay không được việc thì... thì tôi sẽ ABCXYZ anh đấy!!!

Anh ấy có một sở thích khá là... biến thái?! Hay là tự yêu bản thân quá đây?! Anh ấy luôn hỏi tôi về mẫu bạn trai yêu thích... Anh còn không phải bạn trai tôi sao!!!!

_JaeJoong, cậu thích người như thế nào?

_JaeJoong, cậu chỉ thích con gái thôi à?

_JaeJoong, cậu có thích con trai không? À, tớ không phải bảo cậu gay đâu.... Chỉ là, nếu người định mệnh của cậu là con trai thì sao?

_JaeJoong....

_JaeJoong....

Mẹ nó! Người tôi thích cao lớn, ấm áp. Khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu, môi dày quyến rũ,mắt phải một mí, có răng khểnh càng tốt. Ngực phải to, nhảy phải đẹp. Vừa ôn nhu ấm áp, lại vừa lưu manh phúc hắc. Dù thế nào cũng chỉ được hướng về mình tôi. Sao? Vừa ý rồi chứ?! Cười cái con khỉ nhà anh! Lại còn không phải hài lòng muốn chết đi! Đồ tự sướng đáng chết!!!

Anh ấy thật sự rất biến thái. Rất rất biến thái. Anh ấy luôn để ý những lúc tôi làm nũng. Dù là tôi đang nịnh nọt ai, anh ấy cũng sẽ đứng đó và nhìn tôi chằm chằm. Sau đó chạy vào nhà vệ sinh. Rồi chạy ra với vẻ mặt giả nai đáng thương:

_JaeJoong à, phải làm sao đây? Tớ tự làm rồi nhưng "nó" vẫn không chịu xuống! Làm sao đây?! Tại tớ nhỡ nhìn cậu làm nũng đó!

...WTF?! Liên quan đến tôi sao?!! Cương thì cắt đi để khỏi cương nữa! Sao lại bắt tôi chịu trách nhiệm?! Này! Đừng có kéo tôi vào phòng ngủ nữa!!!

Người yêu tôi rất nhiều chuyện. Rõ là không phải việc của mình vẫn cứ xen vào. Rõ ràng là không giận anh ấy, vậy mà vẫn cứ bên cạnh ỉ ôi xin lỗi. Cứ tưởng tượng bạn đang giận rồi bỗng xuất hiện bên cạnh một con gấu ngố. Gấu ngố cười dịu dàng bảo bạn đừng giận. Hừ, ta cứ giận, giận chết mi luôn! Vậy là tên gấu ngố tỏ vẻ đáng thương, nhưng vẫn cười dịu dàng, ôm bạn vào lòng, đừng giận mà... Rõ ràng là tức giận như vậy, tại sao lại thấy yêu thế này. Chỉ muốn ôm tên gấu ngố vào lòng mà cắn một trận. Đồ đáng ghét! (Mà nói thế thôi, đừng có tưởng tượng về gấu ngố nữa. Tên đó chỉ là của một mình tôi thôi.)

Rõ ràng là một tên lưu manh, lại ra vẻ ôn nhu hiền lành. Đã biến thái lại còn thần kinh. Jung Yunho, anh đúng là không bình thường. Chính vì vậy, ngoài ngôi nhà có bốn người đang đợi anh này, ngoài tôi ra không ai chịu được anh đâu. Jung Yunho à, đồ ngốc à, em yêu anh. Nhưng không nói cho anh biết đâu. Cứ tỏ vẻ ngảy ngốc kia đi. Tuyệt đối không nói cho anh biết, cho đến khi nghe được câu trả lời em muốn. Mau mau mà đoán đi.

Thật ra câu em muốn nghe nhất chính là:

KIM JAEJOONG, ANH YÊU EM.

---End---

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top