Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Trà Hương Bưởi 🍈🍵

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

“Câm mồm! Một trợ lý quèn không có tư cách lên mặt với tôi đâu nghe chưa!”

“Tiểu Hương, bình tĩnh”

Bạch Lộc nắm lấy cánh tay Tiểu Hương lay nhẹ.

“Lộc tỷ...”

“Không sao”

Bạch Lộc cho Tiểu Hương một ánh mắt trấn an. Bạch Lộc hơi cúi đầu nhìn điện thoại trên tay rất nhanh gõ gõ, sau đó chầm chậm quay lưng lại, nhìn vào Ninh Thanh Thanh đang mặt mày vênh váo, cô ta khoanh tay trước ngực hất hàm, khuôn mặt lộ rõ sự chiến thắng của một kẻ... không não.

Bạch Lộc nén cơn đau sau lưng, mím môi từ từ nở một nụ cười đoan chính.

“Cô Ninh, cô có thể giải thích vì sao lại quăng đồ vật có khả năng gây thương tích vào người chúng tôi không?”

“Do cô tiện! Đừng có trách người ta đánh mặt mình, ai bảo cô tiện nhân như vậy, dám khiêu khích bổn tiểu thư? Bạch Lộc tôi nói cho cô biết, Ninh Thanh Thanh tôi từ khi chào đời cho tới khi bước chân vào giới giải trí chưa có bất cứ một người nào dám lên mặt với tôi như vậy đâu! Những con tiện nhân như cô, đều hèn mọn như con kiến bị tôi một cước giẫm nát rồi đấy”

Ninh Thanh Thanh vẻ mặt cay nghiệt gằn từng chữ.

“Là vậy sao... thì ra quyền thế của nhà họ Ninh đều sử dụng để giúp cho Ninh tiểu thư đây giải quyết đối thủ cản chân mình, thật khiến cho người nghe được phải mở rộng tầm mắt”

“Ha... bây giờ mới biết sợ hãi sao Bạch Lộc?”

“Sợ hãi thì thật sự không có nhưng quả thật tôi có chút bất ngờ. Cô vừa tới đã mắng tôi, xúc phạm danh dự nhân phẩm tôi, tôi chỉ muốn bảo vệ danh dự chính mình và có lòng nhắc nhở cô nhưng cuối cùng cô lại muốn dùng vũ lực giải quyết tôi, thật sự rất bất ngờ”

“Haha, ai bảo con tiện nhân cô dám chống đối bổn tiểu thư chứ?”

Vừa nói, Ninh Thanh Thanh liền quay đầu liếc sang trợ lý nam bên cạnh, gã ta dường như vô cùng hiểu ý liền đưa một chân đặt lên chiếc ghế như đã làm vô cùng nhiều lần trước đó.

“Bạch Lộc, nếu như hiện tại cô ngoan ngoãn chui qua giữa hai chân của trợ lý tôi sau đó quỳ xuống thành kính nói xin lỗi bản tiểu thư, tôi sẽ tạm bỏ qua chuyện ngày hôm nay”

Bạch Lộc chính thức mở rộng tầm mắt.

Quào!

Người có tiền thời nay thật sự biết chơi!

Cô khó khăn lắm mới nhịn được sự nực cười sắp tràn lên đến khóe miệng. Rất thả lỏng, ánh mắt trầm xuống nhưng giọng nói lại trở nên ngọt ngào tựa như mật ngọt tẩm độc đang dụ dỗ ruồi nhặn đi đến cái chết tê liệt.

“Ha... thì ra là vậy. Nhưng nếu như tôi vẫn kiên quyết không làm thì sao? Cô Ninh, đây là xã hội pháp trị, hành động dùng quyền thế đe dọa hòng sỉ nhục người khác như hiện tại của cô sẽ không có bất cứ ai có thể chấp nhận làm theo được cả”

Ninh Thanh Thanh ngẩng đầu kênh mặt, gương mặt đẹp nhưng biểu cảm vặn vẹo như rắn độc của cô ta khiến cho Bạch Lộc cảm thấy cô ta đang tấu hề.

“Không có ai? Haha, cô cũng quá coi trọng mình rồi đó Bạch Lộc, tôi nói cho cô biết ngay cả tiểu hoa lưu lượng nổi tiếng trước kia là Đinh Mẫn, nếu tôi không vui bắt cô ta sủa tiếng chó cô ta tuyệt không dám nói hai lời. Cô nói tôi  dùng quyền thế để sỉ nhục các người sao? Được, vậy bổn tiểu thư đây sẽ nhân từ nói cho cô biết, tôi đây chính là thích như vậy đó! Kẻ nào dám chống đối Ninh Thanh Thanh tôi, tôi sẽ khiến cho cô ta không thể tồn tại trong giới giải trí này!”

Sau đó lại gằn giọng nhấn mạnh.

“Thậm chí nếu tôi muốn, bổn tiểu thư cũng có thể khiến cho cô ta hủy dung, mất một cái tay, gãy một cái chân gì đó, bất quá cũng chỉ là một cuộc gọi mà thôi”

Đủ độc ác!

Tốt lắm. Đến đây cũng coi như đủ rồi.

Bạch Lộc cầm điện thoại gõ gõ, cô mỉm cười nhìn tin nhắn vừa được gửi đến cách đây 1 phút.

“Sao, Bạch Lộc? Lúc này còn định gọi cứu tinh sao? Haha đừng nông cạn như vậy nữa, cô không thắng được tôi đâu. Suy nghĩ xong chưa, bổn tiểu thư cho cô 3 giây. Tôi đếm từ 1 đến 3 nếu như cô không chui qua háng của Vương Vũ, tôi sẽ khiến cô sống không bằng chết”

Đáp lại sự hung tợn bắt nạt của Ninh Thanh Thanh, Bạch Lộc lúc này mới mắt rời khỏi màn hình. Cô không nói không rằng, chỉ thản nhiên nhìn cô ta diễn trò.

“Ba!”

“Hai!”

“Một!”

--[Cô Ninh, cô có thể giải thích vì sao lại quăng đồ vật có khả năng gây thương tích vào người chúng tôi không?]

[Do cô tiện! Đừng có trách người ta đánh mặt mình, ai bảo cô tiện nhân như vậy, dám khiêu khích bổn tiểu thư? Bạch Lộc tôi nói cho cô biết, Ninh Thanh Thanh tôi từ khi chào đời cho tới khi bước chân vào giới giải trí chưa có bất cứ một người nào dám lên mặt với tôi như vậy đâu! Những con tiện nhân như cô, đều hèn mọn như con kiến bị tôi một cước giẫm nát rồi đấy]

[Là vậy sao... thì ra quyền thế của nhà họ Ninh đều sử dụng để giúp cho Ninh tiểu thư đây giải quyết đối thủ cản chân mình, thật khiến cho người nghe được phải mở rộng tầm mắt]

[Ha... bây giờ mới biết sợ hãi sao Bạch Lộc?]

[Sợ hãi thì thật sự không có nhưng quả thật tôi có chút bất ngờ. Cô vừa tới đã mắng tôi, xúc phạm danh dự nhân phẩm tôi, tôi chỉ muốn bảo vệ danh dự chính mình và có lòng nhắc nhở cô nhưng cuối cùng cô lại muốn dùng vũ lực giải quyết tôi, thật sự rất bất ngờ]

[Haha, ai bảo con tiện nhân cô dám chống đối bổn tiểu thư chứ?]

[Bạch Lộc, nếu như hiện tại cô ngoan ngoãn chui qua giữa hai chân của trợ lý tôi sau đó quỳ xuống thành kính nói xin lỗi bản tiểu thư, tôi sẽ tạm bỏ qua chuyện ngày hôm nay]--

‘Tít’

Bạch Lộc ấn nút dừng đọan ghi âm trong ánh mắt kinh hoàng của đám người Ninh Thanh Thanh.

“Cô... con tiện nhân này mày...”

"Ây” Bạch Lộc lập tức cắt lời.

Tay lúc lắc cái điện thoại trước mắt Ninh Thanh Thanh vẻ mặt hết sức gợi đòn.

“Cô còn dám mở miệng nói thêm một câu dơ bẩn nào nữa thì bà đây sẽ lập tức ấn chuyển tiếp cái ghi âm này cho 200 tờ báo khắp cả cái đất nước này!”

Bạch Lộc chú ý nhìn thấy Ninh Thanh Thanh liếc mắt ra hiệu với trợ lý Vương Vũ đang dần dần áp sát chỗ cô và Tiểu Hương, Bạch Lộc liền bỏ điện thoại vào túi quần, rồi nhanh chóng tháo một chiếc giày cao gót đang mang quăng thẳng vào đầu gã ta một cái cộp!

“Ui da!”

“Đứng yên đó!” Khí thế trên người Bạch Lộc thay đổi, tình thế luân chuyển hoàn toàn, cô tháo luôn chiếc cao gót còn lại dí vào mặt Vương Vũ đang choáng váng khiến anh ta chột dạ đứng yên, sau đó di chuyển cánh tay trỏ gót giày nhắm ngay mũi Ninh Thanh Thanh cảnh cáo.

“Cô dám bước tới thì bà đây sẽ gõ nát cái mũi sửa của cô!”

Lời này hung hăng này lập tức làm cho Ninh Thanh Thanh e dè, cô ta lùi về sau bắt lấy nữ trợ lý bên cạnh đẩy tới trước che chắn cho mình.

“Tôi nói cho các người biết đoạn ghi âm đó không chỉ có bấy nhiêu đâu, hiện tại tôi đã gửi bản ghi âm này cho một người rồi, bây giờ anh ấy đang trên đường qua phòng này! Các người muốn động tay động chân cũng nên xem rõ tình huống một chút đi. Còn trong tương lai, nếu tôi bị mất một sợi tóc nào thì tôi sẽ mặc định người bày trò chính là Ninh Thanh Thanh cô! Tôi dù cho có thân tàn ma dại, người người phỉ nhổ cũng nhất định kéo theo cô cùng nhau xuống địa ngục!”

“Con tiện nhân này!”

“Nín! Nãy giờ mắng đã rồi à! Ninh Thanh Thanh, tôi thấy cô tốt nhất đừng diễn nữ phụ 2 si tình nam chính nữa, hay là xin đổi thiết lập thành bà nội nam chính luôn đi! Lúc đó thì tha hồ mắng hết từ trên xuống dưới! Nếu tôi có quyền năng tôi nhất định sẽ trao cho cô một cái sash hình nơ trân trọng thêu chữ ‘KÍNH GỬI BÀ NỘI SHOWBIZ’!”

“Con tiện nhân này! Mày muốn...”

“Tiện nhân cái gì mà tiện nhân! Có mỗi một câu chửi hoài nghe chán cả tai! Tiện nhân thì ít nhất còn có một chữ Nhân! Còn loại cái nết đã xấu lại thêm combo mất não, tiếp thu kém giống như cô tốt nhất nên đi làm bộ trưởng bộ ‘Bò đeo nơ’ ấy!”

Bạch Lộc mắng đến mức Ninh Thanh Thanh tức mặt đỏ phừng phừng như gà chọi. Tình huống gần như sắp sửa đánh nhau đến nơi thì bỗng dưng...

‘cạch’

Lời mắng chưa ra khỏi miệng, Ninh Thanh Thanh bị tiếng động làm cho đông cứng phản ứng. Cửa phòng đột nhiên mở ra. Thân ảnh cao gầy xuất hiện.

“Bạch Lộc, tôi đến rồi”
____________

P/s Belle_ đăng giờ linh :> chương sau đổi sang gặm đường đi. Chương này toàn cãi nhau quánh lộn nên mềnh cho quả ảnh cháyyy tí 🔥

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top