Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 127: Thông tin

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhóm người kia trông tên nào cũng bặm trợn giống nhau. Người thì hình xăm trổ đầy mình, người thì có một vết sẹo chạy dọc bên má,... Nói chung khi nhìn bọn họ, tôi chỉ có một ấn tượng duy nhất, đó là một nhóm đầu gấu ở Đế đô.

Có thể bọn họ không phải hạng người như tôi nghĩ, tuy nhiên khó thể nào không liên tưởng được.

Tôi không nghe rõ họ nói gì vì âm thanh lanh lảnh từ những khách hàng khác xung quanh đã làm nhiễu cuộc hội thoại. Dù có cố gắng đến cỡ nào thì những thứ tôi nghe thấy chỉ là mấy đoạn ngắt khúc mà thôi. Bọn họ đang nói cái gì thế?

Khi tôi quay sang tên đầu đỏ, anh ta vẫn đang lắc lư chiếc ly thủy tinh. Khuôn mặt giãn ra trông rất thoải mái, tuy nhiên đôi mắt lại khoá chặt nhóm người đó.

"Anh nghe được à?"

Tôi không thể không thắc mắc. Trong này quá nhiều tạp âm, anh ta nghe bằng cách nào vậy chứ?

Chính do âm thanh lẫn lộn mà tôi không chú ý đến nhóm người nọ ngay từ đầu. Bình thường tôi làm gì sẽ bỏ qua chi tiết quan trọng đến thế được?

"Tất nhiên, tai ta thính lắm."

Nếu tên đầu đỏ không dứt khoát trả lời ngay giây kế tiếp thì tôi đã lầm tưởng anh ta đang giả vờ.

"Bọn họ đang bàn về chuyện gì?"

"Sao hai cô không tự nghe nhỉ?"

"Nếu nghe thấy thì chúng tôi đã không hỏi rồi." Tôi âm thầm tặc lưỡi, tên này nghĩ gì trong đầu mà lại nói ra được câu đó. "Anh làm như tai ai cũng thính như anh ấy, hãy suy nghĩ trước khi phát ngôn đi."

"Ta nghĩ rồi đấy."

Tôi nén giận.

Nói chuyện với tên này đúng là không thể không nổi khùng được. Thay vì ngồi đây nói ra nói vào thì làm một câu tóm tắt tình huống bên đó phải nhanh hơn nhiều không?

"Tóm lại, anh cứ nói đi."

"Để ta chỉ hai cô một mẹo nhé."

Tên đầu đỏ lờ tôi đi, anh ta mỉm cười tựa lựng vào chiếc ghế trong khi ly rượu vẫn giơ lên cao.

"Như thế nào?" Tôi hỏi. "Tốt nhất anh đừng nên làm tốn thời giạ của chúng ta nữa."

"Điểm mấu chốt chính là lắng nghe. Cô không nghe thấy là vì tiếng ồn xung quanh, đúng chứ? Tiếng ồn làm cô phân tâm. Vậy thì đừng để ý đến những âm thanh trộn lẫn vào nhau đó. Cô tập trung lắng nghe thứ mình muốn, tách nó ra khỏi tạp âm. Và chỉ đơn giản thế thôi, thử làm đi."

Nói suông thì dễ lắm, nhưng thực hành thì khó.

Cơ bản thì tôi biết phương pháp giúp bản thân tập trung, nhưng tách thứ muốn nghe khỏi tạp âm thì chưa bao giờ. Tôi hoàn toàn không có kinh nghiệm.

"Ngài thì sao?"

Sau khi đảo mắt một vòng, tôi dừng lại trên người ngài Iris.

"Ta nghe được rất rõ." Ngài Iris ngừng lại một chút, Nụ cười kia của ngài ấy hình như không ổn. "Bằng cách thao túng không khí trong đây."

A, tôi biết ngay, ngài ấy chơi ăn gian.

Nguyên tố gió của ngài Iris thật tiện lợi, nếu nắm rõ cách sử dụng thì việc tạo ra một lớp cách âm chỉ là chuyện vặt vãnh. Tôi tự hỏi làm sao ngài ấy biết gió còn có cách sử dụng này. Nhưng hiện không phải thời điểm thích hợp nên tôi sẽ không hỏi.

Tuy nhiên, tôi vẫn ấm ức.

Hai người này, một thì có mẹo, một thì dùng mánh khoé. Họ quyết tâm cho tôi ra rìa à?

Không công bằng, tôi cũng muốn biết. Rõ ràng ngài Iris có thể chia sẻ một chút với tôi, vậy mà ngài ấy không muốn làm thế. Định trêu tôi chắc?

Tôi bực mình nhắm mắt, cố gắng sử dụng cái mẹo tên đầu đỏ vừa chỉ. Tuy nhiên, tôi không mong đợi rằng nó sẽ thành công. Nói không chừng, cuộc nói chuyện của nhóm người đó đã lái sang hướng khác khi tôi thành công nghe ngóng rồi.

Tập trung, tập trung nào.

Tôi lấy hai tay ôm đầu, áp má xuống bàn với ý định điều hướng bớt những tạp âm.

Sau một lúc, tôi bất lực ngẩng đầu, khoé mắt rưng rưng nhìn ngài ấy cầu mong sự thông cảm.

"Phì, trông mặt cô bây giờ buồn cười thật."

Ngài Iris bất giác phì cười khi bắt gặp ánh mắt thỏ con của tôi.

"Tại ngài chứ ai." Tôi thở dài. "Rốt cuộc bọn họ vừa nói gì? Cho em biết với."

Thấy tôi mệt mỏi không buồn tìm tòi, ngài ấy liền vỗ vai tôi an ủi.

"Là về Đại Hoàng tử đột ngột sống lại trong khi anh ta đã qua đời từ rất lâu rồi."

Đại Hoàng tử của Đế quốc qua đời?

Tôi cau mày khó hiểu, nhất định có gì đấy không bình thường.

Đầu tiên, chuyện này lẽ ra không nên biến thành chủ đề bàn tán thoải mái như thế như vậy. Do vấn đề của Đại Hoàng tử được người dân biết tới rộng rãi nên nó mới biến thành điểm đáng quan ngại.

Nên nhớ rằng Sao Chổi là kẻ đứng đằng sau, và bọn chúng khi hành động luôn chủ động kín tiếng.

Nếu tôi là chúng, không đời nào tôi lại tiết lộ chuyện Đại Hoàng tử ra ngoài khi dân chúng đã biết tỏng anh ta không còn sống nữa. Tại sao phải tung tin đồn này cho người dân khi nó chẳng mang lại lợi ích gì nhỉ?

Như mọi người đã thấy, nghi vấn chồng chất nghi vấn. Mối nghi ngờ trong người dân Đế quốc nâng cao chẳng phải sẽ khó lòng hành động hơn hả?

Giả sử một Đại Hoàng tử đột ngột cải tử hoàn sinh thì người ta không thể không đặt câu hỏi tại sao được.

Vả lại, làm lớn việc này không phải tác phong Sao Chổi nên có, càng không ích lợi gì trừ khi bọn chúng đang có âm mưu khác lớn hơn.

Trước mắt, giả thuyết tin tức về Đại Hoàng tử "sống lại" không phải do Sao Chổi chủ động tiết lộ vẫn rất cao. Hay tôi nên bảo là cực kì cao cho chuẩn xác nhỉ?

Và nếu không phải thì mục đích của chuyện công khai Đại Hoàng tử sống lại là gì?

Tôi tạm thời chưa thông suốt. Hiện giờ tôi chưa thể kết luận được vì thiếu thốn thông tin. Tôi cần thêm dữ kiện nữa, càng nhiều càng tốt.

"Ngoài cái đó ra thì họ còn nói gì khác không ạ?"

"Còn, họ tò mò lý do một nhân vật lớn như Thượng tướng Đế chế Seth lại đột nhiên đến Đế quốc."

Thậm chí chuyện Thượng tướng cũng bị lộ. Mà còn "đột nhiên" luôn cơ đấy.

"Hai người có thấy lạ không?" Tôi ngồi thẳng người, trầm ngâm đặt tay dưới cằm. "Về hai thông tin vừa nghe được ấy ạ."

"Một chút." Tên đầu đỏ nhăn mặt. "Chắc chắn con sói điên đó gặp chuyện không thể tự thân xử lý rồi."

Vậy ra anh ta giống tôi, đều nhận ra điểm lạ. Trái lại, ngài Iris dường như vẫn còn mơ hồ.

"Tại sao anh dám chắc như thế?"

"Không ai hiểu con sói đó hơn tôi đâu." Tên đầu đỏ hừ nhẹ, tay vân vê chiếc ly không ngừng. Đây là dấu hiệu cho thấy anh ta đang bối rối. "Để tôi hỏi hai cô thử vài câu nhé?"

"Cứ việc."

"Không thành vấn đề."

Chúng tôi cùng lúc trả lời anh ta. Bấy giờ tên đầu đỏ mới chịu để chiếc ly cộp xuống bàn một cái, nghiêm túc nhìn thẳng vào mắt chúng tôi.

"Hai cô đều hiểu rằng Sao Chổi sẽ không bao giờ làm ra những chuyện kiểu như công bố Đại Hoàng tử sống lại đâu, đúng không? Vì chỉ tổ làm dân chúng hoang mang mà thôi, chúng sẽ không đạt được mục đích không để lại dấu vết trong lúc thực thi nhiệm vụ của mình. Tuy ta mới biết đến bọn chúng chưa được bao lâu, nhưng nếu quan sát phong cách làm việc của bọn chúng đó giờ thì không khó để có thể nhận ra."

Chúng tôi lẳng lặng gật đầu.

Như tên đầu đỏ nói. Không riêng gì tôi mà bất cứ ai tinh tường đều có thể nhìn thấy được điểm lạ này.

Chỉ có bọn ngu mới đi làm thế.

Đây là một tin tức không nhỏ. Sau khi công khai, nó nhất định sẽ đến tai các đất nước khác không sớm thì muộn. Cuối cùng kiểu gì cũng đến tai chúng tôi, những kẻ biết về Sao Chổi và có ý muốn chống đối.

Đó là trong trường hợp chúng tôi không biết gì cũng như không đến Đế quốc. Nhưng bây giờ chúng tôi ở đây, và như mọi người thấy đấy, kết quả không khác nhau là bao. Suy cho cùng, dù chúng tôi có đến hay không thì công bố tin này với chúng vẫn rất bất lợi.

Bất lợi vì khi biết tin chúng tôi sẽ lập tức hành động.

Càng làm âm thầm bao nhiêu thì khả năng bị chúng tôi phá đám càng thấp bấy nhiêu mặc dù khi chúng gửi thư cho ngài Syl thì đã không còn âm thầm nữa rồi. Alpha EX07 biết, Serena cũng biết.

Lại thêm một điểm kì lạ khác.

Thực tế là có hàng trăm cách khác dễ hơn nếu Sao Chổi thật sự muốn thu hồi Delta EX01. Bộ bọn này không sợ kế hoạch thất bại vì Alpha EX07 hay sao?

Tức thật chứ, rốt cuộc chúng muốn gì đây?

Tôi gần như muốn vò đầu bứt tai rồi đây này. Tất cả những sợi chỉ không dẫn tôi đi đúng hướng mà toàn đường cụt là thế quái nào vậy?

Đúng lúc tôi sắp bùng nổ thì...

"Chưa hết, mới vừa nãy, tôi bỗng nhiên nhớ tới một chuyện con sói ngu ngốc đó từng nói."

Tôi liền ngẩng đầu, chăm chú nhìn tên đầu đỏ chờ đợi một câu trả lời thoả đáng.

"Như thế nào?" Ngài Iris vội hối thúc anh ta, theo đó là một nỗi lo vô hình. "Cô ta đã nói gì?"

"Tuy đó chỉ là một sản phẩm thất bại, nhưng ngài có bao giờ đã nghĩ đến chuyện nó sẽ là bước đệm cho sản phẩm tiếp theo thành công không?" Tên đầu đỏ đưa ánh mắt ra nhìn xa xăm, năm đầu ngón tay bất giác siết chặt lại. "Cô ta nói với tôi những lời này vào lễ hội trường khoảng hai năm trước. Lúc đó tôi luôn cảm thấy có gì đấy kì lạ, nhưng giờ thì hiểu rồi."

Đúng rồi, chính nó, không lẫn đi đâu được.

"Nói vậy, mục tiêu của chúng không chỉ có ngài Syl." Tôi bừng tỉnh ngộ. "Mà có cả Alpha EX07 nữa."

Đây chính là nguyên nhân bọn Sao Chổi cố tình để Alpha EX07 biết chuyện lá thư, chúng muốn khiêu khích cô ấy. Sao Chổi âm mưu dụ Alpha EX07 vào tròng. Một bước đệm giúp hoàn thiện Delta EX01.

"Tốt." Tên đầu đỏ gật đầu hài lòng. "Đúng vấn đề trọng tâm rồi đấy."

"Thế nó có liên quan gì đến chuyện Đại Hoàng tử bỗng nhiên sống lại?" Ngài Iris nghi hoặc đảo mắt về chỗ tôi, sau đó là tên đầu đỏ. "Tôi chưa hiểu lắm."

"Thế này nhé." Tôi thay mặt tên đầu đỏ tiếp lời ngài Iris. "Alpha EX07 biết thừa đây là một cái bẫy để bắt ngài Syl, nhưng liệu cô ấy có biết bọn chúng cũng muốn nhắm tới mình không?"

"Ta nghĩ là có."

"Chính xác."

Bởi vì đó là Alpha EX07, nếu không biết thì cô ấy đã không phải Alpha EX07 rồi.

"Và?"

"Và vì Alpha EX07 biết nên cô ấy sẽ lập vài kế hoạch phòng hờ bất trắc. Điển hình là Sika và cách dạy cô ta những bản thiết kế phương tiện di chuyển. Chúng ta không có hoàn thiện của dịch chuyển, ngài cũng hiểu mà... nên cô ấy mới cho Sika theo chúng ta để có thể chạy đi tiếp ứng ngay lập tức, vậy đấy ạ."

"Hay nói cách khác, vụ công bố này không lẽ chính là tín hiệu cầu cứu của con nhỏ mặt lạnh đó ư?"

Tôi không thể đưa ra một giả thuyết nào hợp lý hơn được nữa. Nó vừa là kế hoạch đề phòng, vừa là tín hiệu ngầm thông báo cho chúng tôi.

Nếu không phải do Sao Chổi chủ động cho người dân biết chuyện thì rõ ràng Alpha EX07 hoặc Serena là kẻ đứng sau. Và một khi phát giác ra điểm không thích hợp này, chúng tôi sẽ biết ngay cô ấy đang rơi vào tình trạng nguy hiểm.

Nói ngắn gọn, Alpha EX07 hoặc Serena là người tung tin về Đại Hoàng tử cải tử hoàn sinh như một tín hiệu cầu cứu.

Lên kế hoạch tỉ mỉ chỉ để chừa một lối thoát cho bản thân. Không hổ danh là Alpha EX07 nhỉ?

Nhưng tôi vẫn chưa hiểu lắm tại sao cô ấy lại chọn cách cầu cứu rườm rà như thế này chứ không phải cách khác. Trực tiếp gửi tin về cũng được mà?

Thần giao cách cảm của cô ấy đâu rồi? Mạng lưới đâu? Lẽ ra cô ấy nên dùng chúng mới phải.

Quả nhiên, nó không đơn giản.

Có lẽ... đến khi gặp lại tôi mới biết được đầu đuôi câu chuyện như thế nào.

Còn giờ thì hãy tập trung tìm bọn họ trước đã.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top