Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Lão Hồ Trong Kì Dịch Cảm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: 饺子啵啵
Link gốc: https://lianmei368.lofter.com/post/201daee4_1ca3499f6
----------------------

Ngay cả Alpha mạnh mẽ nhất cũng không tránh được kì dịch cảm, Hồ Vũ Đồng cũng không ngoại lệ. Với tư cách là Alpha hàng đầu, anh có thể cảm nhận được kì dịch cảm của mình đến vừa nóng vừa mãnh liệt, tựa như anh có thể rơi nước mắt bất cứ lúc nào.

Ngày mà kì dịch cảm đến, tình cờ là ngày Minh Tử ghi hình MV "Goodbye", ban đầu anh định dành cả ngày trong ký túc xá với Omega của mình, nhưng kế hoạch không thể không thay đổi. Hồ Vũ Đồng phải đắp rất nhiều miếng dán ức chế lên mới miễn cưỡng tỏ ra vui vẻ, lôi kéo thân thể mệt mỏi đi ghi hình, định để cho Gấu Nhỏ an ủi một chút.

Vị trí dường như được sắp xếp ngẫu nhiên khiến Hồ Vũ Đồng và Điền Hồng Kiệt cách xa nhau như dải ngân hà. Alpha trong kì dịch cảm lại càng không vui, đứng ở giữa sắc mặt suy sụp, không chỉ có thể lực kiệt quệ, mà đến an ủi cũng không có.

Nhân vật chính còn lại là Điền Hồng Kiệt đang vui vẻ đánh nhau với những người bên cạnh, chắc chắn nam sinh 19 tuổi là đoàn sủng. Mấy anh em xung quanh một lát bóp mặt, một lát xoa vai, trong số đó còn có một vài fan mama. Vì vậy, cậu không nhận ra rằng Alpha của mình đã gần đến cực điểm.

Trong giờ nghỉ trưa, các diễn viên và nhóm biểu diễn đang nghỉ ngơi trong phòng thu âm, Điền Hồng Kiệt cũng không biết đi đâu. Hồ Vũ Đồng tìm một lát không thấy người đành bỏ cuộc, cố chịu cảm giác không khỏe tìm đại một nơi để ngồi xuống.

Bên cạnh là một người không biết tên, Hồ Vũ Đồng cảm thấy đầu rất nặng, miệng khô khốc, không tự chủ được nghiêng về phía trước, cảm thấy mình như bị lệch đi, anh lại buộc mình phải đứng thẳng, và chu kỳ cứ thế lặp lại. Đến khi cảm thấy không thể chịu đựng được nữa, anh đứng dậy và đi về phía cây đàn piano không có ai.

Anh nằm trên cây đàn piano, nhắm mắt lại và chợp mắt một chút. Nhìn thấy anh kiệt sức, Lí Nhuận Kỳ cũng không quấy rầy, lẳng lặng đứng chặn ở phía trước anh, hy vọng anh sẽ không bị chú ý.

Vào buổi chiều, Hồ Vũ Đồng bị đánh thức bởi Lí Nhuận Kỳ. Hồ Vũ Đồng ngơ ngác nhìn lên, đôi mắt vô tội và đáng thương. Anh sững sờ hỏi Tiểu Lí: "Gấu Nhỏ đâu?"

Lí Nhuận Kỳ chỉ về phía bên kia của sân khấu, Hồ Vũ Đồng quay đầu lại và bắt gặp ánh mắt của Điền Hồng Kiệt. Vừa nhìn thấy khuôn mặt mà anh đã nhớ mong cả buổi sáng, Hồ Vũ Đồng càng thêm đau lòng, mắt cún lập tức đỏ lên, từng bước đi về phía Điền Hồng Kiệt.

Hai người chậm rãi đi từ hai bên sân khấu đến chính giữa, đúng lúc Hồ Vũ Đồng muốn nói gì đó, Nhậm Dận Bồng và Mã Triết đột nhiên bước đến. Một người hào hứng trò chuyện với Hồ Vũ Đồng về tai nạn xấu hổ của Trương Gia Nguyên, và người kia nghiêm túc hỏi Điền Hồng Kiệt xem giọng hát của họ phải hòa hợp như thế nào.

Hồ Vũ Đồng chửi thầm trong lòng. Nhậm Dận Bồng vô thức nắm lấy cánh tay của Hồ Vũ Đồng, và Hồ Vũ Đồng cau mày, với khuôn mặt vẫn lịch sự mỉm cười khi lắng nghe, anh rút tay mình ra một cách bình tĩnh.

Điền Hồng Kiệt quay lưng về phía Hồ Vũ Đồng vì muốn nói chuyện với Mã Triết. Thấy vậy, Hồ Vũ Đồng vừa trò chuyện với Nhậm Dận Bồng, đồng thời đưa tay lên kéo vạt áo của Điền Hồng Kiệt, ra hiệu cho cậu quay lại.

Cảm nhận được yêu cầu từ Alpha của mình, Điền Hồng Kiệt vội vàng nói vài câu với Mã Triết rồi quay lại vui vẻ nói chuyện với họ. Hồ Vũ Đồng đứng bên cạnh Điền Hồng Kiệt, đến lúc này anh mới cảm thấy an toàn một chút, và trái tim đang bồn chồn vì kì dịch cảm của anh cũng đã dịu đi rất nhiều.


Cuối cùng, khi quá trình ghi hình kết thúc, Điền Hồng Kiệt gọi Hồ Vũ Đồng đến và muốn trở về ký túc xá cùng nhau. Ngay khi Hồ Vũ Đồng vui vẻ đi qua, anh liền thấy Điền Hồng Kiệt có Nhậm Dận Bồng ở bên trái và Trương Gia Nguyên ở bên phải, và anh thì không biết đứng ở đâu.

Cứ vậy, anh lại khó chịu, thế giới tốt đẹp của hai người đã bị phá hủy như thế này. Anh miễn cưỡng đi theo phía sau ba người, không ngừng trừng hai người, đầu lại bắt đầu nặng nề.

Hồ Vũ Đồng, người đang rất cần sự an ủi từ Omega của mình, thấy Nhậm Dận Bồng và Trương Gia Nguyên muốn vào ký túc xá, lập tức đi tới ngăn cản họ, đồng thời bắt đầu không kiềm chế được tiết ra pheromone áp chế.

"Khụ khụ...." Là Omega, Nhậm Dận Bồng không thể chịu nổi mùi vang đỏ nồng như vậy nên cậu lập tức quay người rời đi sau khi nói mấy câu làm phiền rồi.

Trương Gia Nguyên mặc dù là Alpha nhưng trình độ của cậu không cao bằng Hồ Vũ Đồng, bị cảm giác áp bức đè nặng, cậu phải kiềm chế hết mức để không phát ra pheromone chống trả lại, sợ hai loại pheromone sẽ khiến Điền Hồng Kiệt bị thương. Vì vậy Trương Gia Nguyên không nói gì cả, chỉ nhanh chóng chạy đi.

"Ha... Lão Hồ đừng..." Điền Hồng Kiệt lúc này hơi mềm nhũn, dựa vào nắm cửa trượt trên mặt đất, sắc mặt đỏ bừng, mùi bánh kem hòa cùng rượu vang đỏ tràn ngập cả căn phòng.

Hồ Vũ Đồng nhanh chóng thu lại pheromone của mình và cúi xuống ôm Điền Hồng Kiệt. Cho dù đứa trẻ cao khoảng 1m8 không hề nhẹ, nhưng dựa vào gân cốt mà anh rèn luyện quanh năm, anh vẫn dễ dàng bế cậu lên.

Ngồi trên giường trong ký túc xá, đặt đứa trẻ trên đùi mình rồi vùi sâu vào vòng tay của Điền Hồng Kiệt, anh hít hà mùi bánh kem từ cậu rồi nheo mắt mãn nguyện như một con mèo.

Điền Hồng Kiệt không biết rằng kì dịch cảm của Hồ Vũ Đồng đã đến, cậu chớp mắt khó hiểu, hỏi: "Lão Hồ, anh bị sao vậy?"

Hồ Vũ Đồng ngẩng đầu khỏi cánh tay cậu, đôi mắt cún ướt át và đỏ ửng, mũi cũng có chút đỏ, anh muốn khóc mà không khóc được, tóc mái đã rối tung, mồ hôi mồ hôi nhễ nhại chảy ra trên trán.

"Phải gọi là Hồ Hồ."

Nghe thấy câu trả lời này, Điền Hồng Kiệt thở mạnh, chuyện gì đã xảy ra? Sau một đêm tại sao anh lại biến thành đứa trẻ 3 tuổi rồi? Điền Hồng Kiệt cố nén cười trêu chọc Hồ Vũ Đồng "Lão Hồ."

Hồ Vũ Đồng bĩu môi đáng thương và lại cúi đầu xuống. Ngay khi Điền Hồng Kiệt đang định cúi xuống và gọi anh là Hồ Hồ, Hồ Vũ Đồng ngẩng đầu lên và nhìn thẳng vào mắt Điền Hồng Kiệt.

" Vậy thì em yêu, hôn anh đi, được không, chỉ một cái thôi. "

Nói xong, anh duỗi tay ra làm động tác “một cái” một cách đáng yêu và trìu mến, giọng nói không có từ tính trầm thấp thường ngày mà trở nên mềm mại, uyển chuyển, khiến anh trở thành một Hồ Lạc Lạc thực sự.

Trái tim Điền Hồng Kiệt ngay lập tức bị sự đáng yêu đột kích. Cậu chợt nhận ra rằng kì dịch cảm Hồ Vũ Đồng đến rồi. Nghe người khác nói Alpha trong kì dịch cảm không thể chịu được sự từ chối, nếu không sẽ xảy ra chuyện. Vì vậy, cậu đã làm theo ý muốn của Hồ Vũ Đồng và hôn anh.

Cảm nhận được phản ứng của Omega, Hồ Vũ Đồng cười như một đứa trẻ. Điền Hồng Kiệt thở phào nhẹ nhõm định leo xuống người Hồ Vũ Đồng, điều cậu không ngờ là Hồ Vũ Đồng lại đẩy mạnh cậu xuống giường, sau đó trịnh trọng nói một câu khiến cậu ngẩn người:

“Tiếp theo là việc phải làm nha, Gấu Nhỏ. "


Kì dịch cảm của Hồ Vũ Đồng kết thúc cũng là lúc khuôn mặt của Điền Hồng Kiệt đen như mực, cậu tránh mặt Hồ Vũ Đồng suốt ngày. Và Hồ Vũ Đồng đương nhiên biết mình đã làm gì nên suốt ngày đuổi theo vỗ mông Điền Hồng Kiệt hết gọi “cục cưng” lại gọi “bảo bối”.

Thấy nói miệng không dỗ được người, anh đã chuyển sang cách tấn công vào dạ dày, làm một bữa ăn rất phong phú và đầy yêu thương cho Điền Hồng Kiệt.

"Sau này đến kì dịch cảm anh tự mình tiêm thuốc ức chế đi."

"Nó không có tác dụng, cục cưng."

"Không có tác dụng thì kệ anh. Tự mình nhịn đến chết luôn đi."

"Anh sai rồi."

----------------
Mọi người xem quảng cáo chưa. Hôm qua t vui đến sắp khóc 😭😭😭😭

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top