Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Bảy

23.

Sau khi Trương Gia Nguyên nhìn thấy người trung gian liền bị trùm đầu lại, sau đó được hai người cao lớn đỡ, có thể mơ hồ phán đoán đã đi một đoạn đường, lại ngồi xe một đoạn, sau khi đến nơi phải đi thật lâu mới dừng lại.

Phương pháp chống lộ bí mật rất chuyên nghiệp, lúc trước quả thật cậu có chút xem thường những người trung gian làm cầu nối cho mấy giao dịch mờ ám này.

Sau khi thị giác bị che mất, thính giác và xúc giác trở nên đặc biệt mẫn cảm, đội tóc giả còn bị chụp bao lên đầu, cậu có thể cảm giác được phía dưới tóc giả vừa nóng vừa dính dính, có một giọt mồ hôi không nhanh không chậm chảy ròng ròng theo mạch máu dưới lớp biểu bì cổ của cậu, sau đó bị chặn bởi đai của choker. Kỹ thuật không quá chuyên nghiệp khiến lớp mascara dính vào lông mi trên và dưới đuôi mắt, cũng phải dùng sức chớp mắt để thích ứng.

Trong bao đầu tối đen như mực, ngay cả tầm mắt hướng về phía chân cũng bị cẩn thận cột lại, Trương Gia Nguyên chỉ có thể cảm giác được phương hướng đại khái cùng số khoảng cách bước chân, nhưng xóc nảy ở trên xe rất lâu, hơn nữa cứ rẽ nhiều lần, căn bản không thể phân biệt được tuyến đường.

Cuối cùng đi vào một tòa nhà, ngồi thang máy một thời gian, hẳn là không lên cao mấy, đến một căn phòng thì dừng lại.

Đột nhiên được mở bao đầu, ánh sáng tràn vào làm cho mắt cậu rất khó chịu, không thể không giơ tay lên che mắt một lúc lâu mới thích ứng được.

Cái người nhìn như là người quản lý trong đám người kia, là một người đầu trọc gầy gò, mặc vào bộ âu phục rộng thùng thình nên nhìn có chút còi cọc, ánh mắt khôn khéo đánh giá qua lại người bị mang đến.

Ngoại trừ Trương Gia Nguyên, có ba người khác được đưa đến, một cô gái cao gầy mặc sườn xám ngắn, mái tóc dài thẳng tắp, chính là dáng vẻ kinh điển nhất của phụ nữ phương đông trong mắt người nước ngoài, một cô gái Nhật Bản đầy đặn mặc kimono ngắn, cổ áo kimono rộng mở, lộ ra một mảng lớn ngực trắng như tuyết, lớp trang điểm trên mặt rất diễm lệ, tóc nhuộm thành màu vàng nhạt, nhưng ngũ quan vẫn có thể nhìn rõ là người Châu Á, thứ ba là một nam sinh rất ngoan ngoãn, tóc xoăn nhỏ màu nâu, mắt to, thanh thuần giống như một con thỏ trắng nhỏ, mặc áo hoodie màu hồng và quần jean phổ biến nhất, nếu không phải vẻ mặt trông rất tự nhiên của anh ta, thực sự sẽ làm cho mọi người nghĩ rằng anh ta vừa mới bị bắt cóc ngay trên đường.

Đầu trọc cẩn thận quan sát từng người một, đến lúc Trương Gia Nguyên nhíu mày, đi tới gần, đưa tay nâng cằm Trương Gia Nguyên lên, nhìn yết hầu ở cổ cậu, "Nam? "

Chất vấn bất thình lình làm tim cậu đập đến cổ họng, nhất thời không biết trả lời thế nào mới không có vẻ đột ngột, đành phải ngoan ngoãn gật đầu.

"bBình thường cậucũng mặc như vậy?"

Trong đầu Trương Gia Nguyên nhanh chóng suy nghĩ, giả vờ có sở thích mặc nữ trang, hay là giả vờ là suy giảm nhận thức giới tính thì tốt hơn, cảm giác cái sau càng dễ lộ hơn, vì thế cậu chớp chớp mắt, ánh mắt vô tội, sợ hãi, nhỏ giọng trả lời: "Không phải, ra ngoài chơi mới như vậy. "

Đầu trọc vừa nghe thấy liền vui vẻ, đi vòng quanh Trương Gia Nguyên hơn nửa vòng, ánh mắt không có ý tốt quét từ mặt xuống đùi, giơ tay vỗ lên mông cậu, "Không tồi, rất hoang dã. "

Trương Gia Nguyên dùng hết sức lực toàn thân để khắc chế xúc động muốn đấm ông ta một đấm, không ngừng tự tẩy não phải diễn tiếp vì nhiệm vụ.

Phòng này rất rộng, giống như một phòng để tiếp khách, bên trong có một cửa thủy tinh có thể mở hai chiều, cách một gian phòng nhỏ bày một số dụng cụ.

Lúc này một người từ bên trong đi ra, khoảng ba mươi tuổi, vóc dáng không cao, mặc áo khoác trắng, đeo một cặp kính có vẻ nhã nhặn, nhìn giống như một người làm nghiên cứu, trong tay hắn cầm một cái pad, hình như đang kết nối video với người khác.

"Igor, người đều ở đây, anh tự chọn đi."

"Tống tiên sinh, tôi thật sự rất thích lễ vật anh chuẩn bị, hương vị phương đông thuần khiết, oa! Cái này! Cô gái Nhật Bản ở giữa! "

Người đàn ông được gọi là Tống tiên sinh ra hiệu cho đầu trọc, chỉ vào cô gái Nhật Bản ở giữa, sau đó quay lại vào phòng nhỏ.

"Mang cô ta đi lấy máu." đầu trọc chỉ huy hai tay sai, dẫn cô gái Nhật Bản vào căn phòng nhỏ bên trong.

24.

Trương Gia Nguyên âm thầm cảm thấy may mắn vì không được chọn, không nghĩ tới họ Tống lại tự mình đến ra mặt, vốn chỉ là cho rằng bọn họ sẽ dùng tinh thần lực từ trường giám sát, lần này lại còn cẩn thận rút máu, gien của Lính gác và Dẫn đường trong máu không thể che dấu, nếu chọn cậu áp giải vào lấy máu, cậu chắc chắn bại lộ, chỉ có thể một đường cứng rắn giết ra ngoài.

Đầu trọc mò tới bên cạnh cậu, đến gần bên tai, cố ý thổi hơi nóng, "Đáng tiếc, khách quý cách một màn hình không nhìn ra được chỗ tốt của cưng, buổi tối chơi với anh đây thì sao? "

Trương Gia Nguyên tính toán trong lòng, nếu bây giờ đem hạ gục tên này, mức độ ảnh hưởng tới nhiệm vụ cao tới mức nào, độ hèn hạ của tên đầu trọc sắp phá cực hạn nhẫn nại của cậu, tên này cũng không phải mục tiêu nhiệm vụ, sự hy sinh này của mình quá lớn, không đáng giá.

Thấy cậu cúi đầu không lên tiếng, đầu trọc còn tưởng rằng cậu đang thẹn thùng, vì thế vụng trộm lấy từ trong ngực ra một cái gì đó giống như ống tiêm, nhắm về phía đôi chân trắng muốt kia đâm xuống.

Đau đớn bất ngờ không kịp đề phòng khiến Trương Gia Nguyên hoảng sợ, theo bản năng vặn tay đầu trọc một trăm tám mươi độ, cậu thấy đầu trọc cầm một ống tiêm nhỏ, ánh mắt lạnh hẳn.

"Cái quỷ gì vậy?"

"Đùa... đùa thôi. "đầu trọc hiển nhiên không ngờ được sức lực của cậu có thể lớn như vậy, tay bị xoay đau không chịu nổi, nhất thời không phản ứng kịp.

Tay sai của đầu trọc thấy tình huống có vẻ không đúng, có mấy người tiến lên vây lại, ra vẻ muốn khóa tay Trương Gia Nguyên lại, Trương Gia Nguyên đánh khuỷu tay ra sau, vừa mạnh vừa chuẩn xác đập vào bụng người nọ.

Lúc này không phải là vấn đề bại lộ hay không bại lộ, mà là cậu nên thoát thân như thế nào.

Trương Gia Nguyên nhảy lên hai bước, một trước một sau đá văng hai người đang tới gần, xoay người bẻ ngược cánh tay đầu trọc ra sau, tay kia dùng sức giữ chặt cổ họng lão, lấy người chặn trước người mình, nhanh chóng quan sát hoàn cảnh chung quanh.

Ngoại trừ mấy người mang cô gái Nhật Bản kia đi vào, hiện tại trong ngoài sảnh tổng cộng có bảy người, cửa ngoài sảnh hình như là cửa tự động, trên người đầu trọc có thứ gì đó có thể mở ra. Ngoài ra cô gái sườn xám và cậu trai kia hiển nhiên bị dọa sợ, nép người trốn bên tường, bọn họ đều là bị mang đến riêng biệt, trước đó không quen biết nhau, chắc cũng sẽ không liên lụy đến bọn họ.

Đầu trọc bị khóa tay cánh tay, đau đến mức oa oa kêu loạn, tay kia bám chặt lấy cánh tay Trương Gia Nguyên, có ý giãy dụa, Trương Gia Nguyên quát một tiếng câm miệng, hơi tăng lực trên tay đang giữ chặt cổ họng của lão, khiến tiếng kêu la của đầu trọc nghẹn lại trong cổ, đầu trọc hít thở không thông, mặt càng lúc càng đỏ, tay chân ngừng lại, không dám dùng sức giãy dụa nữa, cánh tay Trương Gia Nguyên cứng như tảng đá, dù lão dùng sức thế nào thì cánh tay kia vẫn kẹp cổ lão không buông.

Đầu trọc cũng không phải loại chưa từng trải, đại khái đoán được đối phương hẳn là chuyên gia, Tống Thanh sớm đã nói với lão lần này có thể sẽ bị theo dõi, nhất định phải cẩn thận tuyệt đối, quả nhiên là gặp phải, cũng may ngài Igor vẫn chưa tới, tên này đã bại lộ, ảnh hường với giao dịch phía sau hẳn là không lớn lắm, nói không chừng còn có thể câu được một con cá lớn. Lão phất phất tay, ý bảo mấy tên đã rút súng ra nhắm vào Trương Gia Nguyên không nên hành động thiếu suy nghĩ.

Trương Gia Nguyên cảnh giác nhìn tay sai đang vây quanh, từng bước từng bước kéo đầu trọc đến bên cửa, "mở cửa ra", đầu trọc coi như nghe theo, dùng tay còn lại từ lấy ra một tấm thẻ từ trong túi, quẹt một cái. Cửa điện tử 'tích' một tiếng mở ra hai bên, Trương Gia Nguyên nhìn ra ngoài một cái, thoạt nhìn giống như hành lang dài của khách sạn. Bọn họ đang ở cuối hành lang dài, hai bên đều là một dãy cửa phòng đang đóng chặt, cuối hành lang là thang máy.

"Không muốn hắn gãy cỗ, thì đứng yên không được đi theo."

Trương Gia Nguyên cầm thẻ mở cửa, mang theo đầu trọc lui ra ngoài cửa, đóng cửa lại, cậu kéo đầu trọc đi về phía thang máy rất nhanh, vừa đi vừa giám thị động tĩnh của mấy căn phòng chung quanh.

Chỉ là hành động nhỏ, nhưng cậu phát hiện tiếng hít thở của mình càng ngày càng nặng nề, tim đập như trống, va chạm mãnh liệt trong lồng ngực cậu, nhiệt độ trên người cũng càng ngày càng cao, cậu phỏng đoán đại khái là thứ mà đầu trọc đâm vào người cậu kia bắt đầu có tác dụng, cậu nhất định phải dùng tốc độ nhanh nhất thoát khỏi đây.

Trương Gia Nguyên ấn thang máy, mấy tay sai trong đại sảnh thấy cậu sắp thoát thân, vội bức tới, cậu lập tức nắm cổ họng đầu trọc, đầu trọc vốn thật vất vả mới thoải mái được một lát, đột nhiên ngón tay trên cổ lại siết chặt, hai mắt đen chớp chớp, thiếu chút nữa muốn xỉu ngang, liền vội vàng phất tay ngăn cản thủ hạ lại gần. Trương Gia Nguyên nhìn tầng thang máy, không tính là quá cao, chỉ có mười tầng, nơi này là tầng thứ sáu, trong tòa nhà này còn có bao nhiêu kẻ địch cậu không đếm xuể, đi thang máy đi xuống chắc chắn là hạ sách, rất dễ bị vây lại, không bằng đánh cuộc một phen, lên tầng cao nhất tìm đường.

Thần sắc Trương Gia Nguyên trầm xuống, cánh tay đang kẹp đầu trọc dùng sức, phát ra một tiếng gãy xương, đầu trọc kêu thảm thiết không ngừng, ngẫm lại còn chưa hả giận, lão sắc quỷ hình như còn sờ mông cậu, còn tiêm một mũi không biết là cái đồ quỷ gì cho cậu, vì thế cậu lại hung hăng đạp một cước lên đầu gối phải của đầu trọc, thuận tay tháo rời bả vai lão ra, đầu trọc liệt cả người nằm trong thang máy, thống khổ kêu thảm thiết, Trương Gia Nguyên nhanh chóng ấn toàn bộ các nút bấm tầng dưới, lại ấn đóng cửa. Mình thì tranh thủ nháy mắt cửa đóng lại lắc mình ra khỏi thang máy, chạy về phía thang thoát hiểm bên cạnh.

25.

Brussels có nhiều tòa nhà chính trị tôn giáo theo phong cách gothic tuyệt đẹp, các thiên thần thiêng liêng toản sáng dưới ánh mặt trời, luôn luôn toát lên vẻ nguy hiểm trong màn đêm. Mưa tí tách rơi làm ướt cả thành phố nghiêm túc này, đêm mưa mây mù che khuất ánh trăng khiến trời đặc biệt tối tăm, bí mật ẩn giấu dưới bóng đêm làm cho người ta càng khó phát hiện hơn.

Tầm nhìn tuyệt vời của Lính gác giúp Trương Gia Nguyên vẫn phân biệt được vị trí trong đêm mưa đen kịt, cậu vừa mới theo thang thoát hiểm leo lên tầng cao nhất, tiếng bước chân phía dưới cũng dần dần tăng lên, kẻ địch không cho cậu nhiều thời gian nghỉ ngơi, nhưng thân thể càng ngày càng bồn chồn, tiếng tim đập thình thịch vang dội, khiến năm giác quan của cậu cũng sắp mất cân bằng, vì thế cậu đành phải cắn chặt cánh tay, dùng đau đớn để giữ vững thanh tỉnh.

Cũng may khoảng cách giữa tòa nhà này và tòa nhà bên cạnh không quá xa, đủ để một Lính gác thành thục có thể nhảy qua được,cậu chạy nước rút như báo đốm, cất bước chân dài nhảy qua, dùng cách tương tự liên tục nhảy qua mấy tòa nhà, mới cẩn thận trở lại mặt đất.

Cậu đoán cái mà lão đầu trọc tiêm cho cậu hẳn là một loại thuốc kích dục, trước đây cũng không phải chưa từng gặp qua lúc làm nhiệm vụ, thể chất Lính gác tương đối mạnh, hiệu quả bình thường không lớn, nếu kiên định nhịn vẫn có thể nhịn qua, chỉ là thể chất của cậu trời sinh có năng lực khôi phục mạnh, tốc độ chuyển hóa và năng lực hấp thu trong cơ thể mạnh hơn một chút so với Lính gác bình thường, cho nên hiểu quả của thuốc này đến mạnh, nhưng đi cũng nhanh.

Nước mưa thấm ướt người cậu, ban đêm mưa gió đan xen khiến cậu cảm giác được rét lạnh, vừa vặn cũng giúp cậu hạ hỏa.

Mắt thấy sắp đến căn hộ cũ cậu đang ẩn thân, cậu trèo qua từ con hẻm nhỏ phía sau căn hộ, không ngờ khi rơi xuống đất giẫm phải vũng nước, cả người đụng vào tường, đau rần cánh tay.

Hỏng rồi, là vòng tay Châu Kha Vũ đưa cho, hình như anh ấy nói bên trong có Pheromone Dẫn đường.

Lúc bình thường, Pheromone đối với Lính gác có hiệu quả tương đương với thuốc an thần, có thể giúp ổn định cảm xúc và năm giác quan của Lính gác, hoặc lấp đầy nhu cầu trong thời gian kết hợp.

Nhưng nếu là Lính gác và Dẫn đường có độ phù hợp tương đối cao, sau khi kết hợp với nhau một thời gian, sau khi tiếp xúc sâu sắc với nhau, còn chưa từng trải qua kết hợp nhiệt, trong tình cảnh này mà có Pheromone, chính là ngòi nổ kích động thiên lôi địa hỏa.

Cậu ôm cánh tay ngồi dựa vào tường, tuy rằng cậu chưa từng trải qua kết hợp nhiệt, nhưng vẫn có học qua lớp kiến thức sinh lý. Ngọn lửa trong người vất vả lắm mới đè xuống được, lấy bắt đầu cháy lan ra.

Kết hợp nhiệt là phản ứng sinh lý không thể kháng cự của Lính gác và Dẫn đường, khác với những trò mèo mà loại thuốc kích thích bình thường mang đến, kết hợp nhiệt không chỉ là nhu cầu sinh lý trên cơ thể, đồng thời cũng sẽ bá đạo chiếm cứ lĩnh vực tinh thần của Dẫn đường và Lính gác, buộc nhu cầu tinh thần của họ phải tập trung vào nguồn ham muốn duy nhất, không thể tự do sử dụng tinh thần lực và tự khống chế tinh thần.

Trương Gia Nguyên nhắm mắt lại, trong cơ thể chỉ còn lại tiếng tim đập vang dội, mỗi lần chấn động đều khắc sâu một cái tên trong đầu cậu, Châu Kha Vũ.

Châu Kha Vũ.

Châu Kha Vũ.

Châu Kha Vũ !!!

26.

Phòng trưng bày nghệ thuật Saint-Seller đang chuẩn bị những bước cuối cùng cho buổi đấu giá ngày mai, Châu Kha Vũ may mắn được nhìn bức tuyệt thế danh họa "Dark Angle" được cất giấu, đó là một tác phẩm mang theo bầu không khí bi thương, dưới bối cảnh đen tối, một thiên thần nhắm mắt nằm sấp trên mặt đất, làn da trắng như tuyết của nó tạo ra sự tương phản thật lớn với bóng tối phía sau, đôi cánh trên lưng có một bên biến thành màu đen, cánh còn lại là màu trắng nhưng bị bẻ gãy, máu tươi nhuộm đỏ lưng, trên khuôn mặt mang theo vẻ tuyệt vọng lại bất lực.

"Dan, dùng bữa tối cùng nhau nhé?"

Nishia xuất hiện từ phía sau anh, thân mật khoác tay anh, nở nụ cười nhìn về phía anh.

Quả thật, để cho anh xem trước tuyệt thế danh họa thần bí của buổi đấu giá hội, quả thực là một nhân tình rất lớn, huống chi anh đang đóng vai trò người theo đuổi, đối với Nishia mà nói, lời mời này bất luận thế nào cũng phải nhận.

Nhưng ngay khi anh đang định đồng ý, trái tim anh đột nhiên đập mạnh, trong đầu có một giọng nói đang khẩn thiết gọi tên anh, là giọng nói của Trương Gia Nguyên, anh chưa bao giờ nghe thấy tiếng lòng mãnh liệt như vậy.

"Nishia, tôi... Tôi xin lỗi, tôi e là tối nay tôi không thể đi với em. "

"Tại sao?"

"Đêm nay thật sự là có chuyện rất quan trọng, đã hẹn trước với người khác, hôm khác, tôi nhất định sẽ bù đắp cho em."

Nishia chưa bao giờ thấy vị Dan tiên sinh phong lưu lãng mạn này nghiêm túc như vậy, ánh mắt thành khẩn chân thành của anh, mang theo vẻ khó có thể từ chối, có lẽ thật sự là người vô cùng quan trọng, cô chưa bao giờ thích miễn cưỡng về mặt tình cảm, chỉ mong ngươi tình ta nguyện, tùy tâm sở dục, nếu hôm nay anh vô tình, vậy cho dù cưỡng ép muốn nhân tình này, hơn phân nửa cũng là một đêm tẻ nhạt, cô cũng mất hứng thú nên liền đáp ứng.

Châu Kha Vũ lễ phép chào tạm biệt, vội vàng ra ngoài phòng nghệ thuật, chuẩn bị tập trung tinh thần lực tìm kiếm vị trí của Trương Gia Nguyên, lại phát hiện bên đường có một cái bóng màu trắng quen thuộc.

Sói trắng lẳng lặng chờ ở đó, sau khi phát hiện Châu Kha Vũ, lập tức đứng dậy đi tới, cọ cọ ống quần Châu Kha Vũ, nhẹ nhàng nức nở một tiếng, sau đó dùng răng kéo ống quần.

Có thể tiết kiệm tinh thần lực rồi, Châu Kha Vũ khom lưng xoa xoa đầu Sói trắng.

"Dẫn đường nào, bảo bối."

Ờ tui muốn thông báo là dạo này tui bận hơn rồi nên không có thời gian edit nhìu như trước nữa, tui lại còn ham hố ôm một bộ của Lâm Trận nữa nên không update chap thường xuyên được nữa. Tui sẽ cố gắng để một tuần up 2 chương cho mỗi truyện nhé, mong mọi người thông cảm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top