Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Mười ba

Bù 1 chương cho tuần trước nhá


39.

Kế hoạch thanh trừ Lính gác Dẫn đường, chỉ riêng cái tên đã khiến Trương Gia Nguyên nổi da gà, vừa nghe chính là quỷ vật chống lại nhân loại gì đó, huống chi không phải người này cũng vậy sao, vì sao lại căm hận đồng loại như vậy?

Nếu như người trước mắt này chính là thủ phạm chế tạo virus, vậy mặc kệ nói như thế nào cũng phải khống chế hắn trước, lại nghĩ biện pháp bước tiếp theo. Trương Gia Nguyên vừa mới toát ra ý nghĩ, thân thể lập tức hành động, cậu đột nhiên phát lực, một bước mạnh tiến lên muốn bắt lấy cánh tay đối phương.

Áo choàng trắng phản ứng cực nhanh, bước chân rất có trật tự, nhanh nhẹn mà không phát ra tiếng động, cả người giống như bay lên, tốc độ tấn công của Trương Gia Nguyên vốn đã như sét đánh, ý muốn dùng một chiêu là bắt được, lại chỉ bắt được một góc áo của đối phương.

"Chậc, có hợp lý không đây? Tôi khách khí với cậu như vậy, ngược lại cậu còn ra tay trước. "

Trương Gia Nguyên một chiêu không trúng, lại liên tiếp ra mấy thức chiêu thức bắt giữ, phối hợp giả vờ tấn công, áp bách không gian né tránh của đối phương, nhưng người này vẫn không thấy ra tay đánh trả, chỉ lợi dụng thân pháp nhanh nhẹn tránh né, miệng còn nói không ngừng một cách kỳ quái.

"Ai ai ai, chú ý một chút, tôi mới vừa tắm rửa sạch sẽ hôm qua đấy, cậu tiến vào từ cống rãnh bẩn thỉu kia, đừng có chạm tay lên người tôi!" dong dài thì dong dài, nhưng công phu dưới chân hắn không hề qua loa chút nào, mỗi lần đều vừa kịp thời tránh thoát thế công của Trương Gia Nguyên.

Hơn mười chiêu qua lại, cũng khiến Trương Gia Nguyên nóng nảy, vốn chỉ là muốn bắt sống, khống chế người là đủ, nhưng đối phương không đánh trả, chỉ lắc qua lắc lại, miệng còn đầy khiêu khích, Trương Gia Nguyên dần dần bực bội, cũng không muốn lưu lại đường sống, vì thế trầm mặt xuống, khí tức tàn nhẫn lộ ra, bắt đầu hạ độc thủ, tấn công vào chỗ yếu hại của đối phương.

Từng chiêu từng chiêu tấn công vào chỗ yếu hại, cho dù đối phương muốn trốn, nhưng lực đạo quyền cước rất lớn, có thể tránh được chỗ yếu hại, nhưng không cách nào tránh được hoàn toàn, khó khăn lắm vẫn là cố gắng tiếp được mấy đường quyền cước, Trương Gia Nguyên vốn rất am hiểu đánh nhau, ra sức rất mạnh, công phu quyền cước vững chắc, uy lực tập trung ở chỗ phát lực tàn nhẫn khiến đối phương chống đỡ không nổi, thân hình cũng dần dần chậm lại.

"Mẹ kiếp, đau quá!!! Cậu dừng lại!!! Dừng lại!!! "áo choàng trắng lại trúng một cước, đánh mạnh lên cánh tay, đau đến nỗi hắn ta vội lùi ra sau một bước thật lớn, vừa xoa cánh tay vừa nhanh chóng hô dừng lại.

Trương Gia Nguyên mắt thấy có cơ hội, trực tiếp nhào tới chém thẳng vào cổ họng đối phương, ngay lúc ngón trỏ và ngón cái tay phải của cậu giữ chặt chỗ hiểm của đối phương, liền nghe thấy đối phương ném một câu mồi nhử đủ khiến cậu.

Cậu đồng ý với tôi một điều kiện, tôi giúp cậu cứu Châu Kha Vũ.

Một câu nói trực tiếp khiến Trương Gia Nguyên cứng đờ, chần chừ.

Anh là thằng quái nào? Có ý gì? Làm sao anh biết Châu Kha Vũ? Trong đầu Trương Gia Nguyên đầy câu hỏi xoay quanh, còn chưa chọn lựa xong nên hỏi cái nào trước, đối phương lại tựa như thầy tính số, cái gì cũng biết.

"Tôi là Hoàng Kỳ Lâm, là nghiên cứu viên đặc biệt ở đây, tầng này cùng tầng dưới đều là địa bàn của tôi, bình thường Tống Thanh cùng thủ hạ của hắn sẽ không xuống đâu."

"Rất đơn giản, nếu muốn tôi giúp cậu, cậu cũng phải trả một ít giá, cái này rất công bằng chứ, hơn nữa bằng năng lực của tôi, tôi có thể cam đoan 100% có thể giúp cậu cứu Châu Kha Vũ."

"Về phần vì sao tôi quen biết Châu Kha Vũ, thứ nhất là người bọn họ bắt trở về, tôi luôn có thể biết chút tin tức đi, thứ hai tôi quả thật cũng quen cậu ta, cho nên tôi đồng ý giúp cậu."

Hoàng Kỳ Lâm nói một hồi, khiến Trương Gia Nguyên bối rối, cậu ngây người một lúc mới tiêu hóa hết, mới phản ứng lại, cậu căn bản còn chưa kịp hỏi, đối phương đã trả lời trước theo suy nghĩ của cậu.

"Anh là Dẫn đường?"

Hoàng Kỳ Lâm bảy vẻ mặt quái đản giả vờ phun nước, vịn trán nói: "Hóa ra đại ca bây giờ mới phát hiện sao? Cũng chậm chạp quá đó, Châu Kha Vũ dạy như thế nào. "

Bị chế giễu, Trương Gia Nguyên có chút ngượng, quay đầu lại ngẫm lại, người này quả thật đã mấy lần trực tiếp trả lời những vấn đề trong đầu cậu, chẳng qua ngay từ đầu cậu lo nghĩ chuyện khác, không quá để ý, hơn nữa trước kia khi cậu và Dẫn đường kết nối tinh thần, trong đầu đều xuất hiện giọng nói của Dẫn đường, Hoàng Kỳ Lâm này không nói chuyện với cậu, cho nên cậu mới chậm chạp không phát hiện ra thân phận Dẫn đường của hắn.

"Này, làm ơn đi, nói thế nào thì tôi cũng không cùng một phe với cậu, tôi nghe lén ý thức của cậu mà còn đặc biệt ngu xuẩn đến mức chào hỏi cậu trong đầu à? Này, bây giờ tôi nghe lén suy nghĩ trong đầu cậu đó? "

Được rồi, hôm nay không biết bị vị Dẫn đường họ Hoàng này trợn trắng mắt bao nhiêu lần rồi, cái loại Dẫn đường thích chửi bới ý thức trong đầu người ta nhưng lại nhịn không được mà nghe lén người khác, mỗi ngày trợn trắng mắt như vậy cũng không ngại mắt mệt sao?

Bên kia Hoàng Kỳ Lâm lập tức bày ra nụ cười kiểu muốn đánh mà đánh không lại, "Cậu quản được sao? Trở lại vấn đề chính, cậu có muốn cứu người không? "

Trương Gia Nguyên làm thế tay mời nói, Hoàng Kỳ Lâm ra dấu bảo cậu đuổi theo, rồi xoay người đi về phía một phòng thí nghiệm trong đó, vừa lấy thẻ kiểm soát ra quẹt, vừa nói nơi Châu Kha Vũ bị nhốt, có rào chắn ngăn cách tinh thần lực của Dẫn đường ngăn cách, tôi có thể giúp cậu tắt nó, sau đó cậu tự nhiên sẽ biết đi đâu cứu cậu ta, nhưng điều kiện tôi muốn cậu đáp ứng, chính là thí nghiệm phiên bản virus mới nhất của tôi, chỉ cần cậu chịu được.

Trương Gia Nguyên khoanh một tay, tay còn lại nhịn không được đặt lên miệng gặm móng tay, cậu cau chặt mày, tự hỏi tính khả thi của giao dịch này.

"Virus của anh hoạt động như thế nào?" sao tôi có thể cứu người nếu tôi có thể chết hoặc mất khả năng di chuyển? "

"Cậu yên tâm, virus sẽ không làm cho cậu chết, nhưng cậu có tự muốn chết hay không thì phải xem tạo hóa của cậu, virus này chỉ làm cho cậu phát điên mà thôi, nó sẽ kích thích khuếch đại năm giác quan hoặc tinh thần lực của Lính gác cùng Dẫn đường."

Hoàng Kỳ Lâm đưa tới một ống thuốc thử, bên trong là chất lỏng trong suốt nhìn qua trông rất bình thường, hắn nhướng mày, nhếch miệng cười, nhẹ nhàng nói một tiếng, "Uống. "

Trương Gia Nguyên nhìn nụ cười của hắn có chút sởn tóc gáy, cậu suy nghĩ một chút về các loại khả năng sẽ xảy ra, cậu hoàn toàn không biết gì cả về tình hình trên lầu, muốn khống chế Hoàng Kỳ Lâm rồi xông lên đánh chính diện, không cách nào đoán trước được phần thắng, hơn nữa cậu cũng không biết Châu Kha Vũ bị nhốt ở vị trí nào, nếu như vừa tìm người vừa đánh nhau, tất nhiên chỉ có thể bắt vua uy hiếp bọn họ thả Châu Kha Vũ. Nhưng Hoàng Kỳ Lâm này là một Dẫn đường, cho dù khống chế được thân thể hắn, Lính gác cũng không có cách nào khống chế được Dẫn đường sử dụng tinh thần lực, nếu hắn liên hệ được người phía trên, đừng nói mình có thể thắng, có thể sẽ là một đi không về.

Mà thử virus, mặc dù không phải là một lựa chọn tốt nhất, nhưng nghe Hoàng Kỳ Lâm miêu tả tác dụng của thuốc, có khả năng chịu đựng được, vậy thì có phần thắng nhất định. Lựa chọn này không rõ hậu quả, tình huống xấu nhất chính là hai người cậu và Châu Kha Vũ đều rơi vào tay địch, nhưng ít nhất vẫn có tự tin nhất định đối với khả năng khống chế năm giác quan của mình, hy vọng khi chống lại virus kia, có thể có chút ưu thế.

Vì lý cân nhắc lý trí, cả hai phương án đều có rủi ro, nhưng vì cảm xúc, Trương Gia Nguyên có một mong muốn mạnh mẽ muốn chọn thách thức virus.

Sói con trời sinh phản nghịch, trong máu đầy những nhân tố phản nghịch, có lẽ khi nghe được có loại virus chuyên dùng để đối phó với Dẫn đường Lính gác này, liền mãnh liệt muốn phản kháng và khiêu chiến, ngươi muốn thanh trừ Lính gác Dẫn đường, ta nhất định không muốn để cho ngươi như ý, hơn nữa ta còn muốn giết chết ngươi.

Cậu vung tay lên, đoạt lấy ống thuốc thử, giơ lên bên môi, bình tĩnh nhìn Hoàng Kỳ Lâm nói một câu, anh tốt nhất nói được làm được, rồi uống cạn ống chất lỏng trong suốt kia.

40.

Lúc Châu Kha Vũ tỉnh lại, phát hiện mình đang ở trong một gian phòng kín, bốn phía phòng đều là vách tường được bổ sung đệm cách ly bằng chất liệu đặc thù, không có cửa sổ, chỉ có một cánh cửa, trên nóc nhà có nguồn sáng tích hợp, ánh sáng ngược khá đầy đủ, một góc nhà có một máy theo dõi. Trong phòng ngoại trừ một cái bàn nhô ra giống như một cái giường, còn lại không có gì cả, hiện tại anh đang bị xích tay phải, đầu kia khóa ở trên một cái tay cầm thoạt nhìn rất kiên cố, gõ mấy cái, xiềng xích cùng cột trụ đều là bằng thép, rất chắn chắn.

Vốn một đường anh rất khiêm tốn theo Tống Thanh trở về Trung Quốc, là vì định vị đến vị trí nhà riêng của hắn, xuống máy bay liền lên xe cùng bọn họ, đội trưởng bảo vệ vẫn ngồi sát cạnh anh trên xe, khiến chỉ có thể cẩn thận từng li từng tí, tranh thủ khi xe vừa vào núi, nhanh chóng phát định vị cho Trương Gia Nguyên một lần.

Châu Kha Vũ vừa mới phát xong thì cảm giác trên cổ đột nhiên đau đớn, đội trưởng bảo vệ ra tay cực nhanh, đâm một mũi thuốc gây mê, dược hiệu rất mạnh, trong khoảnh khắc hai mắt anh tối sầm, mất đi tri giác.

Anh đoán máy theo dõi trong phòng này là để giám thị hành động của anh, nhưng tỉnh lại một lúc lâu, tuy rằng hành động bởi vì xiềng xích mà bị hạn chế, cũng chỉ có thể dựa vào vách tường ngồi dậy, nhưng cũng đủ phóng ra tín hiệu anh đã khôi phục ý thức, nhưng kẻ địch không có chút ý tứ muốn tiếp xúc hoặc thẩm vấn anh, không hề có động tĩnh.

Anh ngủ bao lâu, bên ngoài đã là lúc nào, tình huống gì, anh hoàn toàn không biết gì, tỉnh lại thì anh liền sử dụng tinh thần lực, nhưng phòng này chắc là có thiết bị đặc thù hạn chế năng lực của anh, tín hiệu tinh thần lực chặn lại không xuyên qua được, vách tường cũng được xử lý qua, dùng sức đánh lên trên giống như đánh vào đệm, triệt để bị ngăn cách, vây khốn ở nơi này.

Không làm được gì, vì thế anh dứt khoát ngồi yên để bảo toàn thể lực, dù sao cũng không thể đoán được Tống Thanh có quản hay không, ngây người một thời gian dài cũng không thấy bất kỳ kẻ nào tiến vào.

Châu Kha Vũ !!!

Anh đột nhiên nghe thấy giọng nói của Trương Gia Nguyên trong đầu!

Là liên kết tinh thần từ phía Trương Gia Nguyên truyền tới, anh lập tức thử một chút, rào chắn trong phòng quả thật không còn, anh có thể liên kết chính xác với Trương Gia Nguyên, cậu đang ở trong một phòng giam tối đen như mực, trạng thái cực kỳ không tốt, cả người đang trên bờ vực cuồng bạo.

Châu Kha Vũ không cách nào của Trương Gia Nguyên đi tìm hiểu chuyện gì đã xảy ra từ trong ý thức của cậu, hiện tại ý thức của cậu rất hỗn loạn, năm giác quan đều ở bên bờ vực hỗn loạn sụp đổ, toàn bộ vực tinh thần đều là hỗn độn, thân thể cậu đã rất mệt mỏi, cuộn người lại, vẫn ở trong trạng thái căng thẳng, hai tay dùng sức siết chặt hai chân, mười ngón tay đều bấm vào bắp chân, cắn chặt răng đè nén xúc động muốn bạo phát trong cơ thể.

Châu Kha Vũ hiện tại không rảnh nghĩ kỹ tại sao kẻ địch đột nhiên gỡ bỏ rào chắn, để anh liên lạc với Trương Gia Nguyên rốt cuộc có mục đích gì, cho dù là cạm bẫy cũng không còn cách nào khác, Trương Gia Nguyên bây giờ tựa như một quả bom, đang ở bên bờ vực bùng nổ, đây cũng là cơ hội duy nhất để anh có thể kết nối với bên ngoài.

(Ngoại trừ Dẫn đường có năng lực cá nhân đặc thù, các Dẫn đường bình thường khi thực hiện liên kết tinh thần hoặc khống chế tinh thần mục tiêu, đều phải là mục tiêu có thể nhìn thấy hoặc có thể tiếp cận được ý thức của mục tiêu, không thể tiến hành tìm kiếm và phát ra tinh thần lực đối với những người không biết rõ trạng thái tồn tại.) )

Nguyên nhi, đừng sợ, anh tới đây.

Sau khi anh truyền qua, có thể rõ ràng cảm giác được vực tinh thần của Trương Gia Nguyên hơi chấn động một chút, nhưng cũng không có gì hơn, vực tinh thần của Trương Gia Nguyên vẫn là một mảnh hỗn độn như trước, máu toàn thân câu như muốn sôi trào, tinh thần lực như chạy loạn khắp cơ thể cùng trong đầu cậu.

Muốn trấn an năm giác quan bạo động của Lính gác, cần phải nâng cao năm giác quan của hắn, khiến hắn dần dần thích ứng với hoàn cảnh xung quanh, hoặc là làm cho năm giác quan của hắn rời khỏi thế giới thực, tạo ra một không gian ảo đi, khá giống hình thức linh hồn rời khỏi cơ thể, đợi bình phục rồi mới trở về hiện thực, phương pháp thứ hai, chỉ có Dẫn đường có lực khống chế tinh thần cực mạnh mới có thể làm được, mà Châu Kha Vũ vừa vặn chính là một trong mấy vị Dẫn đường hệ điều khiển trong top ở Liên Minh.

41.

"A, tôi biết cậu muốn làm như vậy, thật không sáng tạo nha Châu Kha Vũ."

Đột nhiên, trong vực tinh thần của Trương Gia Nguyên xuất hiện giọng của một người khác, giọng nói này Châu Kha Vũ cảm thấy rất quen thuộc, nhưng trong khoảng thời gian ngắn không nhớ ra được, anh lập tức thông qua tinh thần lực tìm kiếm một nguồn tinh thần lực khác, đối phương cũng không muốn che giấu, như đang cố ý chờ anh.

"Lâm Mặc! Tại sao lại là anh?! Anh mất tích 2 năm, anh đã đi đâu, chuyện gì đã xảy ra? "

"Tôi không phải Lâm Mặc, Lâm Mặc đã chết hai năm trước, tôi là Hoàng Kỳ Lâm !"

Hoàng Kỳ Lâm, cái tên này khiến trái tim Châu Kha Vũ thắt chặt một chút.

Hoàng Kỳ Lâm chính là Lâm Mặc, Lâm Mặc vốn là đồng đội trong Đội đặc động quốc tế của anh, cũng là Dẫn đường cấp S, có được năng lực trinh sát tuyệt hảo cùng với năng lực khống chế tinh thần và thân thủ linh mẫn, anh cùng cộng sự của mình đều thuộc tổ phụ trách điều tra tình báo nằm vùng trong đội bọn họ, chỉ là trong một lần hành động hai năm trước xảy ra chuyện ngoài ý muốn, thân phận nằm vùng của tổ Lâm Mặc bị bại lộ, bị kẻ địch vây đuổi, đội khác không thể trợ giúp kịp, bọn họ gặp phải bất trắc, Lính gác của Lâm Mặc vì cứu hắn bị bắn ngay tại chỗ, mà Lâm Mặc mất tích, bọn Châu Kha Vũ sau đó tìm kiếm raart lâu cũng không tìm được tung tích của Lâm Mặc, cái tên Hoàng Kỳ Lâm này, chính là tên bọn họ sử dụng trong hành động nằm vùng lần đó.

"Tại sao anh ở đây, chuyện gì đã xảy ra với anh trong hai năm qua?"

"Tại sao lại ở đây?" tất nhiên là để hoàn thành kiệt tác của tôi, tôi đã cho bọn họ nếm thử nỗi đau tương tự như tôi. "

"Virus là do anh tạo ra?" những người năm đó vây đuổi hai người, là anh làm bọn họ đều chết trên chiến trường? "

"Lúc trước tôi nghĩ như vậy, khiến bọn họ đều nếm thử thống khổ khi cộng sự chết trước mắt, đáng tiếc những người đó quá yếu đuối, không có ai có thể chống đỡ được nỗi thống khổ khi mất đi cộng, giờ nghĩ lại, cùng nhau chết sung sướng như vậy, thật sự là quá tiện cho bọn họ."

Châu Kha Vũ im lặng, lúc trước khi bọn họ tìm được hài cốt của AK, là một phát súng trực tiếp xuyên qua huyệt thái dương, đau khổ như vậy anh quả thực không dám tưởng tượng Lâm Mặc làm sao có thể tiếp nhận được, lúc trước bọn họ vẫn không tìm được tung tích của Lâm Mặc, kỳ thật là đoán được có khả năng lành ít dữ nhiều, dù sao thì liên kết của Lính gác cùng Dẫn đường càng sâu, đồng cảm lúc sinh ly tử biệt cũng càng chân thật, vết thương trí mạng như vậy đối với Dẫn đường cộng cảm mà nói, cơ hồ cũng không khác gì với đau khổ khi chết. Hiện tại Lâm Mặc còn sống, nhưng vết thương trí mạng ở đầu, đối với Dẫn đường mà nói có ảnh hưởng rất lớn, cái loại thống khổ này đại khái cũng sẽ làm cho hắn phát điên.

(Lâm Trận của tui, sao qua đây BE mất rồi T_T)

"Nếu anh đã báo thù được, vì sao còn tiếp tục nghiên cứu virus? Anh đã làm gì Trương Gia Nguyên? "

"Ha ha ha, đúng vậy, kẻ thù đều đã chết, cho nên quá nhàm chán, cậu yên tâm, tôi có cải tiến một chút, tôi chính là muốn nhìn xem ai có thể chịu được loại thống khổ này. Lúc Tống Thanh bắt cậu trở về, vẫn là tôi có lòng tốt dùng cớ làm thí nghiệm bảo vệ mạng nhỏ của cậu, vậy hai người chỉ có thể cùng tôi làm xong thí nghiệm nhỏ này."

-Trương Gia Nguyên cũng bị các ngươi bắt được?

"Hì hì, không phải nha, Châu Kha Vũ, nói thật, tôi thật sự hâm mộ cậu, Lính gác nhỏ của cậu là tự nguyện, vì cậu, mắt cũng không thèm chớp một cái đã uống cạn virus, đúng là một mãnh sĩ."

Châu Kha Vũ chỉ cảm thấy trái tim rung động mạnh một, huyệt thái dương đột nhiên nhảy lên, không thể nói rõ là tức giận, ảo não hay là cái gì, một luồng cảm xúc phức tạp mãnh liệt trào ra.

Trương Gia Nguyên, em thật sự là một tên ngốc!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top