Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Sáu

Tui mới cập nhật thêm 1 bài dịch về thể loại Sentinel &Guide, mọi người xem để hiểu rõ hơn nhá

20.

Brussels là đầu mối giao thông quan trọng nhất , đồng thời cũng là thủ đô về chính trị, văn hóa và nghệ thuật của Châu Âu, tất cả các loại giao dịch và đàm phán, công khai và bí mật, đều được che giấu trong mọi ngóc ngách của thành phố quan trọng này.

Thành phố Brussels sở hữu một quần thể kiến ​​trúc tinh tế và đa dạng nhất Châu Âu, từ phong cách Gothic lộng lẫy và phức tạp của thời trung cổ Châu Âu đến phong cách nghệ thuật hậu hiện đại quyến rũ, có vô số bảo tàng lớn nhỏ và phòng trưng bày nghệ thuật. Các tòa nhà và đường phố theo phong cách retro với nhiều phong cách khác nhau có thể được nhìn thấy ở khắp mọi nơi, cũng như các quán cà phê, quán bar và các tòa nhà chung cư cũ với đầy câu chuyện huyền bí.

Cách cửa sau của phòng trưng bày nghệ thuật Saint-seller một dãy nhà, có một tiệm cà phê xay thủ công truyền thống nổi tiếng ở Brussels. Nó nằm trên tầng một của một tòa nhà chung cư cũ mang đầy họa tiết thời phục hưng. Cửa hàng tuy nhỏ nhưng được nhiều người trong giới nghệ thuật ưa chuộng. Quý cô Nishia, chủ nhân của phòng trưng bày Saint-seller, là một khách quen ở đây đây, và cô ấy thích đưa những anh chàng đẹp trai đến đây vào những buổi hẹn hò.

"Thế nào, Dan,có phải những tác phẩm nghệ thuật thủ công ở đây đều gợi lên những câu chuyện xưa không?"

Người đàn ông mà cô gọi là Dan là người châu á tóc đen, mũi cao như được chạm khắc, đeo một cặp kính gọng vàng được trang trí bằng dây đeo vàng bạch kim , cùng với chiếc áo sơ mi lụa màu tím sẫm, khiến con người mang một vẻ gợi cảm nhẹ nhàng và lãng mạn, ngón tay mảnh khảnh cầm ly cà phê cũng thanh thoát, quyến rũ, chưa nói đến ánh mắt mê đắm đày chân tình sau lớp kính mắt.

"Phẩm vị của em luôn rất đáng tin cậy."

Nishia rất hài lòng với Dan, một anh chàng đẹp trai có ngoại hình bậc nhất, một quý ông lãng tử, miệng ngọt. Anh chỉ cười nhẹ và nói một câu bằng chất giọng đầy sức hút , là có thể làm cô phát hỏa, chỉ muốn đè người ta xuống giường ngay lập tức.

"Lát nữa qua chỗ tôi không? Có một số bức tranh mới tới hôm nay. Hai ngày nữa sẽ triển lãm, anh sẽ đến, đúng không?"

"Dĩ nhiên, miễn là em sẵn sàng mời tôi."

Tại thời điểm này, một cậu bé cao gầy mang một giá vẽ lớn trên lưng, đi ngang qua, vô tình đụng giá vẽ vào vai Dan.

"Tôi rất xin lỗi, thưa ngài."

"Không sao đâu."

Cậu bé mặc quần jean rách và áo len rộng thùng thình, đeo một cặp kính đen gọng nặng. Tóc mái đen dài gần như che hết lông mày và khuôn mặt nhỏ, da trắng như sữa.

Cậu bé xin lỗi và vội vã rời đi, Nishia nhìn chằm chằm khi cậu đến gần, người đi xa rồi cô vẫn quyến luyến quay đầu lại nhìn.

Dan cười đùa, "Không ngờ em cũng thích loại này

?"

"Hehe, lưu học sinh nước ngoài theo học nghệ thuật thôi, sẽ sống trong mấy căn hộ cũ này, nhưng người đó trắng và tinh khiết, đó là một kho báu còn chờ được tạo hình."

"Hả? Khó tin nha, em có thể nhìn ra kho báu gì?"

"Haha, Dan, không ăn đâu. Thực ra tôi cũng để ý đến nó từ lâu rồi, thằng bé rất ngầu, mà tôi không có cơ hội làm quen, nó không giống anh. Anh thế này, là để hưởng thụ. Còn nó là để dạy dỗ. "Nishia vừa ôm lấy đôi chân dài của Dan vừa cười khanh khách nhìn anh. Nghệ thuật gia được sinh ra với một tâm hồn tự do và lãng mạn, cho dù đó là tình yêu hay tình dục.

21.

Khi Trương Gia Nguyên quay lại thì đã đến giờ ăn tối, mặc dù các phòng trong căn hộ kiểu Baroque cổ không rộng rãi, nhưng luôn có một ban công nhỏ tinh tế. Đường phố bên ngoài căn hộ đã rực rỡ ánh đèn, và quảng trường xa xa đèn đóm rực rỡ. Phía xa là tòa thị chính như một ngọn đèn lẫn vào màn đêm.

Căn hộ tuy hơi cũ nhưng ít nhất cũng sạch sẽ, chỉ là gia cụ bằng gỗ vẫn luôn mang một mùi ẩm thấp. Trương Gia Nguyên lấy cái nồi sắt nhỏ và nấu một ít mì theo ý muốn.

Châu Kha Vũ nhẹ nhàng mở cửa, vừa lúc tắt lửa, Trương Gia Nguyên cũng không nhìn lên, chỉ nhẹ giọng nói một câu, "Ăn chưa?"

"Rồi."

Không chỉ ăn rồi, mà còn là bữa tối tinh tế với mì sốt kem phô mai và bít tết, cùng với mùi rượu vang đỏ nồng nặc, còn đây chỉ là mì ăn liền, thính giác mẫn cảm của Lính gác đã mang đến cảm giác mất cân bằng rất lớn cho chủ nhân lúc này. Người này vẫn như cũ, vừa về là gác tay lên vai cậu, trong cơ thể này có mùi thức ăn ngon và bột kem, như muốn khoe khoang buổi hẹn hò phong phú và lãng mạn của mình, Trương Gia Nguyên không chút lưu tình, bưng tô mỳ của mình ngồi xuống bàn với, thưởng thức bữa tối của lưu học sinh nghèo khổ.

"Ngày mốt mấy giờ?"

"8 giờ bắt đầu. Chắc hẳn là món thứ năm. 'Dark Angel' của Corecho đã không xuất hiện trong một thời gian dài. Ít nhất cũng đáng là món chốt hạ màn."

Trương Gia Nguyên tiếp tục ăn mì của mình và Châu Kha Vũ ngồi đối diện với cậu, ngồi xuống, hai tay khoanh trên bàn, đầu đặt trên cách tay, đôi mắt mờ sương và đa tình vì rượu.

"Nguyên Nhi."

Người này vừa mới uống chút rượu đã bắt đầu trêu chọc người khác rôi.

Ánh mắt nóng rực khiến người ta không yên, Trương Gia Nguyên không nhịn được ngẩng đầu định nhìn lại, nhìn thoáng qua chợt thấy cổ áo sơ mi mở rộng, trên cổ lộ ra dấu chấm đỏ, ngay lập tức cậu xị mặt xuống.

"Anh say thì về khách sạn ngủ đi, đừng có náo loạn ở đây, dễ bị lộ lắm."

Châu Kha Vũ không nhúc nhích mà cười nhìn cậu nhiều hơn. " Chỉ là ăn cơm tối thôi, ngoại trừ cổ ra thì chỗ khác không có đâu "

Chết tiệt! Mình lại quên mất anh ta là Dẫn đường! Rảnh rỗi là đào sâu vào tâm trí người khác

Đồ lừa đảo!

" Tôi không thèm đọc tâm trí người thường đâu, hơn nữa, có hai con đường tiếp cận mục tiêu, tôi đã cho cậu chọn trước rồi, sao còn đổ lỗi cho tôi hửm?"

'Nhảm nhí, cái con đường kia của anh phải học thuộc một nửa cuốn sách về lịch sử nghệ thuật Châu Âu, nếu mà để tôi đóng giả, chả khác gì viết rõ thân phận mình trên mặt rồi.'

'Puff! Hahahaha.'

Tài năng dị bẩm của Trương Gia Nguyên là luôn có thể khiến Châu Kha Vũ cười chỉ trong một giây.

"Nhưng đúng là cậu không được, cô gái đó, cậu còn chưa nói chuyện với cô ta, người ta đã ăn sạch cậu rồi."

Trương Gia Nguyên run lên, cảm thấy sau lưng nổi hết cả da gà, cậu xoa xoa hai cánh tay, run rẩy lắc đầu, muốn lắc cho rơi luôn mấy hình ảnh mà Châu Kha Vũ đã thấy trong đầu.

Hôm nay đạt đủ chỉ tiêu hài hước rồi, Kha Vũ nghiêm túc hơn một chút, vẫn ngoan ngoãn cầm áo khoác bước ra cửa về khách sạn, trước khi mở cửa còn quay đầu lại hỏi: "Ngày mai cậu, có được không?"

Trương Gia Nguyên vẻ mặt nghiêm túc, nắm chặt hai tay của mình và nhấn mạnh, Khẳng định được, nhất định phải được!'

Vì vậy, để không phải học thuộc lòng lịch sử nghệ thuật Châu Âu, rốt cuộc Trương Gia Nguyên chọn làm gì?

Nhiệm vụ bí mật mà Liên Minh giao cho họ là phá hủy một phòng thí nghiêm nghiên cứu virus độc đặc biệt chỉ nhằm vào Lính canh và Dẫn đường, nhưng phòng thí nghiệm này ở đâu, căn bản không ai biết. Chỉ biết trước mắt có hai trường hợp, bị tiêm virus bệnh đưa lên chiến trường làm vũ khí sinh hóa, điểm chung duy nhất đều là người nắm giữ đầu mối trong việc kinh doanh vũ khí của đất nước, và cả hai đều mua một bức danh họa hiếm có từ cùng một người.

Tống Thanh, là giám đốc điều hành của hiệp hội lưu hành nghệ thuật quốc tế, năm trong tay nhiều con đường và quan hệ có thể đào móc được các tác phẩm nghệ thuật quý hiếm, sau đó chúng sẽ được chuyển từ các vùng khác nhau đến phòng trưng bày và bán đấu giá. Bức tranh " Dark Angel mà lần này Saint-seller chuẩn bị bán đấu giá rất có thể xuất phát từ tay anh ta.

Igor, ông trùm dầu mỏ vùng Viễn Đông, thực chất là người ra mặt bán vũ khí bí mật của chính phủ, gần đây, lão đang để mắt tới xung đột biên giới Thổ Nhĩ Kỳ, chuẩn bị cho một trận sóng gió, rất biết tiêu tiền, đặc biệt háo sắc, nam nữ đều không tha, muốn làm ăn với hắn không tránh khỏi phải tặng lễ, lần này nghe nói lão có hứng thú với "Dark Angel", hội đấu giá ngày mốt nhất định phải lấy được.

"Dark Angel" rất có thể là manh mối của giao dịch vũ khí sinh hóa được giấu kín này. Để tiếp cận mục tiêu, hãy giả làm một nhà buôn tác phẩm và tiếp cận người quản lý cuộc đấu giá, hoặc trà trộn vào đám người trung gian chuẩn bị "cống phẩm" cho Igor.

Vì vậy Trương Gia Nguyên đành cắn răng chọn cái thứ hai.

Nghe nói lần này người trung gian chuẩn bị một món quà đặc biệt cho Igor, người được tuyển chọn đều là mỹ nữ mang đặc điểm phương đông, buổi chiều người trung gian sẽ nhìn qua một cái, buổi tối Igor sẽ đến Brussels.

Tin đồn đã nghe không ít, mặc dù Trương Gia Nguyên là một Lính gác xuất sắc nhưng Châu Kha Vũ vẫn không yên lòng, vì sợ có điều gì đó không ổn. Khi trở về căn hộ cũ, Trương Gia Nguyên vẫn đang mò mẫm trong phòng ngủ, thật không dễ dàng để một người đàn ông cao một mét tám lăm hóa trang thành mỹ nữ, trang phục được bạn thân Oscar đặc biệt gửi tặng, nghe nói là nam nữ gì mặc cũng được, điều này thực sự khiến Châu Kha Vũ rất tò mò.

Nếu không phải là giọng nói trầm thấp hô một tiếng Kha Vũ, Châu Kha Vũ nhất định sẽ không thể nhận ra người trước mặt là Trương Gia Nguyên. Mái tóc ngắn màu đen tuyền ôm lấy khuôn mặt tròn trịa trắng nõn, áo khoác da màu đen, bến trong là áo cổ thấp đính sequin màu đỏ sậm, váy ngắn màu đen vừa vặn ôm lấy eo, lộ ra đôi chân dài trắng muốt phối với đôi bốt Martin, cổ mang choker bằng da. Trương Gia Nguyên có lẽ không biết trang điểm, chỉ trang điểm nhẹ cho mắt và mi, không trang điểm khói kiểu punk, nhưng chính vì vậy mà nó phù hợp với đường nét khuôn mặt hơn, đôi mắt tròn xoe luôn ướt át ngây thơ và màu môi là màu đỏ cherry, nhìn tổng thể cả người vừa ngọt ngào thuần khiết lại quyến rũ, quả thực cho dù là giới tính nào, cũng đều là mỹ nhân. (Tui ngu văn tả lắm, edit đoạn này mà khóc ròng, tui có cảm giác câu văn nó ko được hay lắm T_T)

"Sao nào? Có thể qua cửa không?" Trương Gia Nguyên có chút ấm ức hỏi, dù sao ở chung cư cũ này cũng không có gương soi toàn thân, chỉ có thể hỏi mắt nhìn của người khác.

Châu Kha Vũ không dời nổi tầm mắt, lén nuốt nước miếng, hơi lắp bắp nói, "Rất... Rất đẹp.".

Nhận được sự khẳng định, Trương Gia Nguyên đắc ý nháy mắt, đưa tay vỗ nhẹ lên vai Kha Vũ, "Vây là được rồi, tôi phải tranh thủ thời gian thôi."

Đang muốn đi lại bị Châu Kha Vũ nắm lấy cổ tay, cậu quay đầu lại, vẻ mặt bối rối, nhìn Châu Kha Vũ đang cúi đầu, tóc mái che khuất không thấy rõ biểu tình, người im lặng một lúc lâu mới nói "Cẩn thận một chút".

"Sao vậy? Cho dù không dụ dỗ được ai thì tôi vẫn có thể chạy, anh sợ gì, mấy tên nghiệp dư này không là gì với Lính gác này đâu."

"Ừ, cậu có đeo vòng tay không? Đối phương cũng là dân chuyên nghiệp, biết cách đề phòng Lính gác với Dẫn đường, sẽ bắt buộc làm các loại kiểm tra đo lường. Tôi không thể sử dụng liên kết tinh thần, cậu hành động một mình phải cẩn thận. Có chuyện gì, cậu có thể liên kết ngược lại với tôi thông qua vòng đeo tay. "

"Tôi biết rồi, đừng lo. "hôm nay Châu Kha Vũ lại hóa thân thành thánh nói nhiều rồi, Trương Gia Nguyên vẫn không vừa lòng lắm với đối tác lần này, vẫn xem người ta như tân binh chưa có kinh nghiệm gì, vì thế nhanh chóng đẩy tay anh ra chuồn ra ngoài.

Châu Kha Vũ không muốn thừa nhận rằng sau khi nhìn thấy cậu như vậy, phản ứng đầu tiên của anh là không muốn cậu đi, thậm chí còn suýt thốt ra lời. Igor là một tên biến thái khét tiếng, Trương Gia Nguyên dù rất mạnh cũng khó có thể đảm bảo không có tình huống bất ngờ xảy ra. Cũng may anh vẫn bình tĩnh, quân lệnh như núi, hơn nữa lại càng kiêng kỵ việc không tin tưởng đối tác, nhất là nghi ngờ một Lính gác có thành tích xuất sắc như cậu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top