Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Tám

 Trong chương này xuất hiện thêm thuật ngữ 'Kết hợp nhiệt', mọi người có thể xem nó như "Kỳ phát tình" trong ABO. Nếu như một Dẫn đường hoặc một Lính gác quá mạnh sẽ có thể khiến bất kỳ Lính gác hay Dẫn đường nào khác xảy ra "Kết hợp nhiệt" với họ. Vì dẫn đường ít hơn cho nên nếu họ sinh ra Kết hợp nhiệt thì Lính Gác đó sẽ chịu trách nhiệm với Dẫn đường suốt đời.

27.

Sói trắng từng bước từng bước dẫn đường, không hoạt bát hiếu động như ngày thường, trạng thái nhìn có vẻ suy yếu mệt mỏi, Châu Kha Vũ đi theo phía sau, căng thẳng trong lòng, Tinh thần thể suy yếu như thế, chứng tỏ tinh thần lực của chủ nhân rất yếu, hoặc là sắp không khống chế tinh thần lực được nữa, không có cách tập trung tinh thần lực để hình thành Tinh thần thể nữa.

Những người bình thường không thể nhìn thấy tinh thần của Dẫn đường và Lính gác.

Bọn họ đi qua hai tòa nhà, bởi vì đêm mưa tối tăm mù mịt, mọi người trên đường đều vội vàng qua lại, không muốn dừng lại trong mưa thêm một giây, không ai chú ý tới một người đàn ông vẻ mặt lo lắng đi chậm rãi trong mưa, anh còn mặc âu phục quý giá, lại như không thèm để ý việc thứ đồ quý giá này cứ như vậy bị thấm ướt.

Sói trắng dừng lại ở đầu một con hẻm, nghẹn ngào ngẩng đầu lên, liếm liếm ngón tay Châu Kha Vũ, ánh mắt bi thương còn có chút cầu xin, ướt sũng nhìn anh, lớp lông vốn vốn mềm mại như tuyết đều bị ướt đẫm dính loạn lên người, nhìn rất đáng thương.

Châu Kha Vũ lau vết nước trên mặt, khom người muốn đưa tay xoa xoa đầu nó, nhưng ngón tay còn chưa chạm tới, Sói trắng đã biến mất trong mưa.

Châu Kha Vũ dọc theo đường đi đều cố gắng liên kết với Trương Gia Nguyên, nhưng trạng thái của đối phương lại giống như sau khi kết nối với điện thoại chỉ có tiếng tạp âm, không có cách đáp lại, cũng không phản xạ được bất kỳ tin tức nào về trạng thái và vị trí thân thể, cũng may Sói trắng nhanh nhạy, trước khi Trương Gia Nguyên hoàn toàn mất khống chế, tự mình chạy ra tìm anh, đó đại khái là tác dụng của ý thức cầu cứu mãnh liệt trong tiềm thức của cậu.

Sói trắng rốt cuộc gần nhe tiêu biến mất, anh hơi sửng sốt, đây cũng không phải là tin tốt, Trương Gia Nguyên đã đến cực hạn, sắp không khống chế nổi.

Anh đột nhiên ngẩng đầu, nhìn về phía sâu trong ngõ nhỏ, không phải là cảm giác đến từ đầu kia của liên kết tinh thần, mà là một loại trực giác không thể nói rõ ra, là Trương Gia Nguyên sao?

Dẫn đường không có năm giác quan mạnh mẽ như Lính gác, cách màn mưa mênh mông, ánh đèn bên ngoài không thể chiếu rõ sâu trong ngõ hẻm. Anh chỉ có thể bước từng bước đi vào xác nhận.

Độ sâu của con hẻm vừa vặn có thể ngăn cách sự ồn ào náo nhiệt của xe cộ qua lại trên đường phố bên ngoài, có đèn đường nhấp nháy lúc tỏ lúc mờ, nghiêng nghiêng treo ở giữa ngõ, cuối cùng là một bức tường, mấy thùng rác lớn song song song song với tường, nơi này là ngõ hẻm nối hai con đường chính, hai bên đều là cửa sau của tòa nhà chung cư và cửa hàng, chất đống ở đây đều là rác thải, đồ cũ thường ngày bị người dân vứt bỏ.

Có bóng người ngồi tựa vào góc tường cuối ngõ nhỏ, nếu không phải làn da người ấy trắng bệch như tuyết, chỉ một ánh đèn yếu ớt cũng có thể phản xạ ra, chỉ sợ đêm nay có thể khó có người phát hiện ra cậu.

Châu Kha Vũ đến gần nhìn, quả nhiên là Trương Gia Nguyên, vẫn là một thân trang phục xinh đẹp, lúc nàycậu tựa như một con búp bê máy hết pin, yên lặng ngã ngồi trong góc. Khi ra khỏi cửa, mái tóc giả bị cậu nắm trong tay, giờ ướt nhẹp dính vào mặt và cổ cậu, lông mày nhíu lại, hai mắt nhắm nghiền, lông mi vừa dài vừa dày phủ xuống, không ngừng có giọt nước theo sợi tóc của cậu, xẹt qua mi mắt, cánh mũi còn có hai má, lại nhỏ xuống cằm.

"Gia Nguyên Nhi? Nguyên Nhi? "

Châu Kha Vũ ngồi xổm xuống, vội vàng vỗ vai cậu, gọi vài tiếng cậu lại không đáp lại. Anh đưa tay ra sờ khuôn mặt và trán của cậu, mưa là lạnh, nhưng nhiệt độ dưới da của anh là ấm áp. Không thể liên kết tinh thần được, thì thông qua tiếp xúc thân thể đến liên kết, Châu Kha Vũ phát hiện hiện tại năm giác quan của cậu đã trong trạng thái mất cân bằng, thế giới cảm quan đầy hỗn loạn, khu vực tinh thần cũng rất không ổn định, dưới vẻ ngoài tĩnh lặng của cậu là một cơn sóng ngầm đang trực trào dâng.

Châu Kha Vũ kiểm tra sơ lược cho cậu, không có ngoại thương gì, lúc chuẩn bị ôm người lên, mới phát hiện người cậu ướt đẫm nước, quần áo như bị nhúng trong nước, cả người nặng nề, bất đắc dĩ đành phải từ bỏ tư thế ôm công chúa của anh hùng cứu mỹ nhân, khiêng người lên lưng, cõng đi, cũng may cửa sau của căn hộ cũ Trương Gia Nguyên ở nằm không xa ngay đầu ngõ nhỏ, đoạn đường ngắn ngủi này không đến mức quá chật vật.

28.

Bùm bùm!

Bùm bùm!

Lồng ngực giống như có một con mãnh thú đang va chạm vào, đụng đến mức đau nhức, nó nóng nảy va chạm chung quanh, gào thét khắp nơi.

Những giọt mưa rơi trên đỉnh đầu và áo khoác da, rất lớn, rất ồn ào, thậm chí còn có tiếng vo ve xung quanh đầu, mắt bị nước nhấn chìm hết lần này đến lần khác, cho đến khi nặng nề đến mức không thể nhấc mí mắt lên.

Trương Gia Nguyên chìm trong một vùng nước đen kịt, sóng biển mãnh liệt, sóng cuốn mấy lần dìm cậu xuống biển sâu, đáy biển là một hố đen sâu thẳm nơi tất cả ánh sáng đều bị nuốt chửng, cậu lơ lửng ở giữa, tay chân vung lên cũng chỉ có thể cảm nhận được lực cản của dòng nước, không có đáy, cũng không có bất cứ thứ gì, trống rỗng đến mức khiến người ta sợ hãi.

Bên tai và trong đầu cậu không ngừng lướt qua các hình ảnh, âm thanh trên chiến trường và khi chấp hành nhiệm vụ, mưa bom bão đạn, nổ tung, gào thét, kim loại va chạm cùng ma sát, còn có tiếng rên rỉ trước khi chết, tất cả xen lẫn với nhau, như muốn bức ra cảm xúc âm u nhất, tuyệt vọng nhất, khó có thể chịu đựng nhất của cậu.

Cậu giãy dụa ở giữa biển sâu, một tia sáng xuyên qua mặt biển ở phía xa, trong ánh sáng kia có ấm áp, có cảm giác an toàn, có vòng tay bao bọc lấy nỗi cô độc của cậu, cậu nhìn thấy nhưng không nắm được, cũng không bơi được, chỉ có thể nhìn ánh sáng kia càng ngày càng yếu ớt, cho đến khi bị bóng tối nuối mất.

Khát vọng có được lúc tuyệt vọng nhất, nhưng lại cầu mà không được.

Vào giây phút cuối cùng khi ý thức của Trương Gia Nguyên phiêu tán, chỉ cảm thấy toàn thân giống như ngâm trong nước đá rất lâu, vừa cứng đờ vừa lạnh như băng, trong lồng ngực lại có một ngọn lửa đang cháy.

Đột nhiên có một mảnh ấm áp mềm mại, từng chút từng chút vuốt ve từng tấc lạnh như băng trên người cậu, mang theo dòng nước ấm chảy xuôi, trấn an ngọn lửa kia, hóa thành khí nóng bốc hơi, phát tán ra ngoài từ trong mỗi một lỗ chân lông trên người cậu. Cậu chỉ muốn bắt lấy cọng rơm cứu mạng kia, bất chấp tất cả đến gần mảnh ấm áp kia.

Tiếng ồn ào trong đầu cũng dừng lại, chỉ còn tiếng hít thở nặng nhọc cùng tiếng tim đập trầm ổn mạnh mẽ.

Các đầu dây thần kinh toàn cơ thể đều dựng thẳng lên, nín thở chờ đợi từng đợt ấm áp, sau đó khoái cảm dâng trào mà bay lên tậng mây xanh, cuối cùng rơi xuống mặt đất ấm áp. Mỗi một lần chúng lên lên xuống xuống, giống như phím đàn tung bay trên đàn dương cầm, khi thì dồn dập, khi thì nhẹ nhàng, đánh thành một bản nhạc rung động lòng người. Chúng ẩn náu dưới làn da, khiến những đám lửa bốc lên thành hơi nước phun ra, thậm chí hóa thành tiếng 'ưm' phát ra ngoài từ cổ họng.

Năm giác quan hỗn loạn khuất phục dục vọng bản năng, cùng nhau quay về hưởng thụ khoái cảm cực hạn bên trong.

Cậu rõ ràng nghe được, một âm thanh trầm thấp không ngừng vang ở bên tai cậu, gọi cậu Nguyên nhi.

Cậu cảm nhận được, một bàn tay to nắm lấy mặt mình, hơi thở nóng bỏng tiến gần, sau đó một mảnh mềm mại ướt át dán sát vào, cọ xát cùng môi cậu, lưỡi dây dưa một cách mãnh liệt, dần dần cướp đi hơi thở của cậu.

Cậu cuộn tròn trong khuôn ngực vừa vặn có thể bao bọc lấy mình, rất ấm áp, rất an toàn, giống như một tấm lưới dịu dàng ôm lấy cậu, không còn cô độc nữa.

29.

Châu Kha Vũ đưa tay nhẹ nhàng phủ lên cái trán đang dán lên cánh tay bên kia của mình, nhiệt độ đã giảm đi rất nhiều, hẳn là đã áp chế được kết hợp nhiệt, người này ôm chặt không buông cánh tay của anh suốt đêm, giống như một động vật nhỏ rất thiếu cảm giác an toàn, hại anh ngủ không yên.

Anh nhẹ nhàng rút cánh tay ra, kéo góc chăn lên vai con vật nhỏ, xoay người xuống giường, tùy ý mặc một chiếc áo sơ mi trắng, tựa vào cửa ban công, châm một điếu thuốc.

Nhiệm vụ bất ngờ gặp phải ngăn trở, quan hệ giữa anh và Trương Gia Nguyên cũng tiến nhanh hơn vài bước.

Vốn nên là một bàn cờ đánh từng bước từng bước, giờ đột nhiên đến trước mặt quân tướng, anh lại càng thấp thỏm do dự.

Châu Kha Vũ nhả ra một làn khói, vẫn không thể xua đi đủ loại hình ảnh tối hôm qua trong đầu.

Trương Gia Nguyên vẫn rất hấp dẫn, gương mặt trẻ con hồn nhiên, dáng người thon dài, ánh mắt đầy hoang dã, loại quyến rũ tương phản vừa ngây thơ vừa hoang dã, vừa dục vọng này cũng đủ khiến anh động tâm. Tối hôm Trương Gia Nguyên bị ảnh hưởng bởi kết hợp nhiệt, giống như một con vật nhỏ yếu ớt vừa bị dìm trong nước,vừa ngoan ngoãn lại dính người, toàn thân trắng nõn, kết hợp nhiệt khiến làn da và khớp xương cậu ửng hồng hấp dẫn, thiếu chút nữa anh không giữ được mình, ở thời khắc cuối cùng chỉ còn lại một chút lý trí khống chế mình không vượt qua ranh giới cuối cùng, dưới tình huống cậu không tỉnh táo, anh không nên, hơn nữa anh cũng không cho phép mình đơn phương hoàn thành kết hợp sinh lý với cậu như vậy.

Kết hợp tinh thần là trạng thái mà Lính gác và Dẫn đường đạt tới độ phù hợp nhất định, thành công lập được liên kết tinh thần giữa hai bên.

Không giống như kết hợp tinh thần, sự kết hợp sinh lý có được khi cặp Lính gác và Dẫn đường phù hợp cộng hưởng cảm xúc mạnh mẽ, thông qua hành vi kết hợp sinh lý để hoàn thành trạng thái kết hợp toàn vẹn về thể chất và tinh thần, ổn định hơn và sâu sắc hơn so với kết hợp tinh thần thông thường, hiệu quả tăng và tiềm năng của nhau được kích thích rõ ràng hơn, thậm chí có thể không bị hạn chế bởi khoảng cách.

Trong trạng thái đối phương không tỉnh táo, ý thức không rõ ràng, tiến hành kết hợp sinh lý, chính là đùa giỡn lưu manh với người ta, bên bị ép buộc nghiêm trọng có thể kiện bên kia ra tòa án quân sự Liên Minh.

Vì thế cuối cùng Châu Kha Vũ cứng rắn nhin dục hỏa của mình, tự vào phòng tắm giải quyết, hơn nữa còn rất săn sóc mà đi tìm ống Pheromone mà bọn họ mang theo đề phòng tiêm cho Trương Gia Nguyên dùng, giúp cậu vượt qua kết hợp nhiệt.

Chỉ là Dẫn đường luôn rất khôn ngoan, lại không tìm hiểu kỹ, vì sao bọn họ rất tự nhiên mà mang theo Pheromone của Châu Kha Vũ, vì sao Pheromone của Châu Kha Vũ lại có hiệu quả tốt như vậy, một mũi là có hiệu quả, giảm nhiệt ngay lập tức.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top