Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

C35: Regret

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mắt buồn.

Hắn chưa bao giờ nghĩ bản thân mình vì cứu Yuan mà lại có thể khiến người hắn thương một lần nữa rơi vào nguy hiểm.

Chuyện của Hipy với mấy tên huynh đệ của gã được bàn tán hết sức náo nhiệt trong trường, thậm chí đến cả y tá cũng hay nói chuyện với nhau về vấn đề này.

Daniel đã từng tin theo cho đến khi Yuan đến đưa cháo thì mới nhớ lại chuyện cách đây một ngày, hắn từng chia sẻ cho Yuan một câu thần chú.

Daniel vốn thích phim ảnh, khác với vẻ ngoài lạnh lùng của mình hắn thích những thể loại hài hước và tình cảm. Nhưng chỉ vì Yuan vô tình nói thích những bộ phim kích thích hồi hộp cho người xem mà bản thân tự đi tìm hiểu về thể loại kinh dị, thậm chí còn đầu tư hẳn một vài cuốn sách tư liệu về loại phim này.

Hắn nhớ ngày hôm đó bản thân đã đọc đến kĩ xảo làm phim lợi dụng vào các bùa chú nguyền rủa.

Một trong số đó là thủ thuật dính cả cơ thể vào bàn.

"Anh nghe nói còn có thể dính người lại vào nhau nữa"

Hắn đã nói với Yuan như thế, trong giây lát Daniel như thấy đôi mắt của cậu nhỏ có chút ngạc nhiên cùng thoả mãn. Và một ngày sau, năm tên đầu gấu kia bị dính chặt vào nhau.

Chắc là trùng hợp thôi.

Rồi ông anh ngớ ngẩn Santa của hắn ở Slytherin trong một lần thăm bệnh đã vô tình bép xép. Anh ta nghĩ rằng hai đứa đã ở bên nhau nên đã tò mò về mục đích của Yuan khi nhờ anh tráo chiếc đũa phép nằm trong góc áo hớ hênh của Hipy.

"Thằng chó đó ranh như quỷ, mém tí là tao bị phát hiện rồi"

Daniel như có hàng chục con kiến bò ngổn ngang trong bụng, cả người đều sốt sắng lẫn giận dữ. Hắn ước gì có một thứ gì đó có thể nhốt đứa nhỏ máu liều này lại, không bao giờ cho nó bước ra đường gây chuyện nữa.

Nhưng giờ khắc Yuan bước vào với cái má tím bầm, cơn lửa đang bùng lên trong lòng hắn liền bị một gáo nước lạnh đổ ào vào.

Bỗng cảm thấy may mắn?

Tên Hipy luôn nổi tiếng với những phương thức bắt nạt tàn bạo, đặc biệt là các câu thần chú tra tấn người khác. Giả sử phi vụ trộm đũa của Santa thất bại? Giả sử trên mặt Yuan chẳng những chỉ là vết bầm như hiện tại thì sẽ như thế nào?

E là Daniel hắn sẽ sống không nổi mất.

Yuan dường như cũng chẳng hối hận với những việc nó làm. Nhưng khi nhìn vào đôi mắt sâu hun hút kia của Daniel, những lời xảo trá bao biện quen thuộc bỗng bay biến đi đâu mất. Nuốt một ngụm nước bọt, nó mới lôi kéo lại được dăm ba giọng điệu bông đùa.

"Anh biết rồi hả?"

"..."

"Đừng có xụ mặt vậy nữa, không phải là tui không muốn nói cho anh biết đâu mà là- ay da đauu!????"

Bị người trên giường ấn vào vết thương trên mặt, Yuan la oai oái lên. Nó ôm ôm cái má đau, cả gương mặt quạu quọ tràn ngập sự khó hiểu nhưng rồi dần chấn chỉnh lại vẻ nghiêm túc, chỉ dám đứng bên cạnh, khoanh tay hối lỗi.

Vì Daniel không hề có ý cười.

Nó biết hắn giận thật rồi.

***

Yuan chẳng biết nó đã đứng bao lâu, đến khi chân mỏi nhừ cả ra thì người kia mới lên tiếng. Giọng hắn khản đặc, chẳng hiểu là vì sao.

"Anh..."

"Anh luôn sợ"

"Mỗi ngày, mỗi ngày, anh luôn sợ bản thân mở mắt thức sẽ chẳng còn thấy em đâu nữa"

"Em chưa từng một lần ở yên trong mắt anh, chưa từng"

"Anh đã phải cố gắng nỗ lực biết bao mới có thể có can đảm để đứng cạnh bên em thế mà em cứ mãi lao vào biển lớn rồi toan tính biến mất khỏi anh"

"Bản thân anh bây giờ..."

"E là đã nghiện em mất rồi"

Giống hệt narcotics*

(*Thử gút gồ đi ạ chứ t nói ra sẽ hơi thô :'< )

Thà rằng không thử. Một khi đã thử là xác định sẽ phải sống phụ thuộc vào suốt cả đời. Lúc có thì khiến ta cảm giác hạnh phúc như lên trời. Lúc thiếu rồi lại kéo một mạch xuyên vào lòng đất, ném thẳng vào chảo dầu bỏng rát cả linh hồn.

Hắn hiện tại chính là không thể sống thiếu hình dáng cậu thiếu niên trước mặt.

"Vì vậy đừng làm những chuyện nguy hiểm như vậy nữa Yuaner"

"Nha em?"

Chân Yuan nhũn cả ra, tim cũng chẳng kém là bao.

Nó vuốt mắt Daniel, hiện tại chẳng muốn thấy đôi mắt ấy một chút nào. Chúng khiến Yuan hối hận về việc mình đã làm.

Phù thuỷ nhà Slytherin thường do dự trước khi hành động và họ sẽ cân nhắc các hậu quả có thể xảy ra trước khi quyết định rõ ràng là nên làm gì. Vì thế Yuan luôn luôn tin tưởng việc nó làm lúc nào cũng là đúng.

Thế mà giờ đây, đứng trước ánh mắt của người này, nó lại cảm thấy những hành động kia là bốc đồng, trẻ con.

Daniel luôn là ngoại lệ duy nhất.

Người duy nhất khiến nó phải thay đổi.

Yuan muốn xin lỗi.

Nhưng lại phát hiện ra mấy chữ này khó nói vô cùng.

Sau mười giây mím môi vò áo thì cuối cùng nó cũng bật ra được một câu 3 từ với chất giọng mà nó cho là nhẹ nhàng nhất có thể.

"Em xin lỗi"

...

Quả là hiệu quả,

Daniel hết giận rồi.

Có chút bất lực vì sự nhu nhược của bản thân.

Nhưng mà, grrr

Hắn chính là không giận nổi.

***1 tuần trước***

"Nhóc con, bị đập có xíu, bọn tôi ở đây kiểm tra kĩ càng rồi, trò có thể quay về học như bình thường được rồi"

Nghe vị y tá bảo mình có thể về nhà sau một tuần nằm chai lì ở đây. Daniel hốt hoảng chút ít, thế là những ngày tháng ăn đậu hũ Yuan Yuan của hắn đã phải mau chóng kết thúc rồi sao?

Thế là cái tên họ Zhou nào đó bắt đầu ăn vạ các vị y tá xin cho ở lại thêm một thời gian và bất thành, nhưng với bộ não thông minh số dách của phù thủt Ravenclaw thì Daniel đã tự ngã lăn xuống giường xong lại bị rách vết thương.

Và thế là hắn đã nằm ở đây ăn cháo Yuan tự chân đi mua suốt cả 2 tuần hơn.

____________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top