Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Điều lãng mạn nhất

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Theo lời Phó tư Siêu, Trương Gia Nguyên sau khi kết hôn không còn là Trương Gia Nguyên trước kia nữa rồi, ngay cả số lần đầu bù tóc rối cũng ít đi hẳn, giống như người mẹ tốt người vợ hiền chân chính ngày ngày ở nhà chăm lo gia đình, toàn thân đều bao trùm một loại tình cảm như tình mẫu tử? Chói loà. Dù sao Phó Tư Siêu cũng không cách nào miêu tả được kiểu khí chất đó, chính là một người đột nhiên trở nên rất dịu dàng. Phó Tư Siêu không cần giữ ý vì khi sang nhà cậu ấy và Châu Kha Vũ đã tiện tay lấy hộp kem vị mắc ca cuối cùng trong tủ lạnh nhà họ; không giống như hồi cấp 3, khi đó hai người vì giành một que kem mà nắm tóc kéo áo nhau trước cửa tiệm tạp hoá, cuối cùng mỗi lần Phó Tư Siêu đều bị Trương Gia Nguyên đánh bại rồi cười toe toét; cũng không giống hồi đại học, bởi vì cậu ấy và Châu Kha Vũ yêu xa không được gặp mặt thường xuyên, dăm ba bữa lại cãi nhau một lần, rồi còn say xỉn như một con heo sắp chết trên phố Hậu Hải.

Phó Tư Siêu cảm thấy hôn nhân mang lại ảnh hưởng thực sự rất lớn cho một người, có thể khiến Trương Gia Nguyên - một nghệ thuật gia tự xưng, một tên nhóc thối nước mắt lưng tròng từng tuyên bố muốn trẻ mãi không già trở nên thận trọng và ổn định.

Bởi vì sống cùng một tiểu khu nên trên đường tan làm về nhà, cậu ấy thường xuyên bắt gặp đôi vợ chồng trẻ mới kết hôn này tay xách vài cái túi đầy ắp rau xanh và trái cây, vừa cười vừa nói từ chợ trở về. Mà đa số các túi to đều được Châu Kha Vũ xách, còn Trương Gia Nguyên gần như chỉ xách 1-2 cái. Trương Gia Nguyên muốn giành xách nhiều hơn nhưng Châu Kha Vũ không đồng ý. Cậu ấy xách nhiều thì Trương Gia Nguyên lại đau lòng, nên đã lén lút ở sau lưng xách thêm một ít, giúp cậu ấy chia sẻ một phần gánh nặng.

Chết tiệt.

Phó Tư Siêu mỗi lần chào hỏi hai người họ đều không cam tâm tình nguyện, lại còn phải từ chối đến chợ vào thời điểm tan làm này nữa.

Cẩu độc thân có ý thức và danh dự của cẩu độc thân.

Bởi vì cậu thật sự bị tổn thương cùng cực sau lần bắt gặp đôi vợ chồng này ở chợ.

Đúng ra mà nói là ngưỡng mộ, chẳng qua Phó Tư Siêu không muốn thừa nhận mà thôi.

Ngày hôm đó vì để thoả mãn cuộc sống vui vẻ hai ngày cuối tuần ở nhà ngắn ngủi của một tên nô lệ bị công ty bóc lột hết mức, cậu ấy đã rẽ vào chợ gần nhà để mua nguyên liệu cần thiết cho cuối tuần, cũng là lần đầu cậu thấy Châu Kha Vũ và Trương Gia Nguyên đến chợ mua đồ ăn.

Đầu hai người ghé sát vào nhau, trong tay Trương Gia Nguyên còn nắm chặt giấy ghi chú, nhìn có vẻ là danh sách liệt kê những nguyên liệu cần mua. Thỉnh thoảng sẽ cầm lên một hai loại trước quầy hàng rồi khua khua ra hiệu cho Châu Kha Vũ, hoặc là tự mình lấy một chút nếm thử xem có ngon hay không. Mặc dù vì tình hình dịch bệnh cả hai người đều đeo khẩu trang nên Phó Tư Siêu không thể nhìn thấy khoé miệng đang cười toe toét của hai bạn nhỏ, nhưng có thể thấy rõ khoé mắt cong lên của hai người cùng với đôi tay nuông chiều đang xoa đầu Trương Gia Nguyên của Châu Kha Vũ.

Vì định nghĩa nụ cười chưa xuất hiện nên một vài thứ có thể gọi là năm tháng tĩnh lặng.

Đương nhiên năm tháng tĩnh lặng vẫn có một hàm nghĩa khác, đó là hạnh phúc.

Hạnh phúc giản đơn.

Bây giờ Phó Tư Siêu tự nghĩ đến cũng cảm thấy có bệnh, vậy mà cậu ấy đã đi cùng một đường với hai người họ. Đôi bạn trẻ nhàn nhã mua nguyên liệu xong liền đến công viên tản bộ, công viên nhỏ lúc này đã nở rộ một biển hoa lớn màu tím, mỗi bông đều nhỏ xíu nhưng tụ họp lại với nhau thì lại hoành tráng và lãng mạn không gì sánh bằng.

Cậu ấy phải thừa nhận, điều này rất giống tình yêu của hai người họ.

Cũng giống như lúc này, họ đặt túi to túi nhỏ xuống, nhờ người qua đường chụp ảnh giúp họ. Nguyên do đương nhiên là vì sự làm nũng của Trương Gia Nguyên. Cụ thể nói thế nào thì Phó Tư Siêu không nghe được nhưng cậu ấy nhìn thấy Trương Gia Nguyên kéo ống tay áo của Châu Kha Vũ đưa qua đưa lại, lại nói hai câu, Châu Kha Vũ đưa tay hướng về khuôn mặt đang làm nũng với cậu ấy của Trương Gia Nguyên nhéo một cái, rồi cậu ấy đặt đống rau xanh và trái cây đó xuống. Nhìn từ xa, mấy cây hành xanh ngắt không hề ăn nhập nổi bật giữa biển hoa màu tím trông khá đáng yêu.

Chắc chắn là mua cho Trương Gia Nguyên.

Phó Tư Siêu thật sự mong muốn có tình yêu và hôn nhân cũng bắt đầu từ ngày hôm đó.

Bởi vì trong thực tế nhìn thấy bạn thân bên cạnh mình đang ngập trong mâu thuẫn phức tạp và khốn khó đủ loại, nhưng vẫn có thể xoay xở từng chút một những tháng ngày nhỏ bé của mình, có thể đem những góc cạnh sắc nhọn và lớp vỏ ngoài rắn chắc chưa trưởng thành kia dần dần hoá mềm rồi tan biến trước tình yêu và gia đình, khiến một người ăn nói bộp chộp và tính cách bạo lực trở nên ân cần và mềm yếu.

Dù cho hôm nay cậu ấy chỉ là thấy được bề nổi tình yêu hàng ngày của họ, nhưng cậu ấy thật sự cảm thấy hai người họ rất tốt, rất hạnh phúc.

Cậu ấy hi vọng họ sẽ luôn hạnh phúc như thế, cũng cảm thấy họ sẽ mãi hạnh phúc như thế.

Cuối cùng nếu lựa chọn cho họ một bài hát, cậu sẽ chọn ngay bài 《Điều lãng mạn nhất》.

- END -

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top