Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Yêu đến không kiềm chế được

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay ZeeNuNew lại có lịch trình live cùng Taokaenoi, do đã từng hợp tác với nhau, nên cả hai người cùng với đội sản xuất làm việc với nhau rất ăn ý.

Như thường lệ, Zee kiểm tra trang phục và make up hôm nay của NuNew, anh nhìn tới nhìn lui trang phục, vẫn cảm thấy không quá vừa ý.

Cuối cùng ngoài lớp áo hoa văn mỏng thì NuNew đã được phê duyệt mặc thêm chiếc áo ba lỗ bên trong. Lúc này Zee mới hài lòng hơn.

Dù là vậy, nhưng khi lên live, Zee vẫn cố tình nói: "Dạo này Nủ rất thích mặc đồ hở…"

Đương nhiên là NuNew ngại chứ, em cũng không thích các kiểu đồ quá hở hoặc hơi hướng nữ tính quá mức.

Nhưng mà dù sao thì cậu cũng là con trai, hở chút cũng chẳng sao, với cả cũng đã mặc thêm áo ba lỗ rồi còn gì. Thế là NuNew phản bác lại: "Hia~ đâu có hở đâu, Nủ có mặc thêm áo bên trong mà…"

Sau đó đương nhiên là màn giữ của liên tục đến từ vị trí của Zee Pruk rồi.

Sau khi buổi live trên thuyền kết thúc, Zee và NuNew sẽ nghỉ ngơi ăn tối và sẽ tiếp tục live một chút vào buổi khuya.

Trong lúc ăn uống, NuNew vẫn như cũ quan tâm đến vấn đề ăn uống của Zee, do tiêu hoá của anh không tốt, vả lại còn khá kén ăn, cậu sợ anh ăn không được nhiều, rồi lại sụt cân.

Nói chung là xót Hia của bé…

Hai người ngọt ngào kết thúc bữa tối cùng đoàn sản xuất, và trở về phòng khách sạn nghỉ ngơi một lúc.

Về phòng khách sạn, hai người cũng thả lỏng hơn, NuNew trực tiếp nằm vật lên giường, định bụng sẽ ngủ một giấc.

Thế nhưng Zee lại kéo cậu dậy, dùng giọng vô cùng cưng chiều nói: "Nủ, tắm đã nào."

NuNew làm nũng: "Hông chịu~ Hia, cho Nủ nằm một chút nhé."

Nói rồi chui tọt vào trong chăn, trùm kín cả người. Zee nhìn tổ kén trước mặt chỉ biết lắc đầu cười.

Anh xoay người đi tắm, sau đó cũng lên giường ôm NuNew ngủ. Cảm nhận được Zee ôm mình, NuNew cũng xoay người lại, rút cả người vào trong lòng anh.

….

Tối đó, ZeeNuNew tiếp tục buổi live, mọi chuyến vốn không có gì cho đến khi Zee đột nhiên nói một câu khiến cho cả tổ sản xuất giật nảy mình.

"Có bao giờ nghĩ rằng sẽ yêu một người đến mức không thể kiểm soát bản thân hay không? Kiểu như…."

Sau đó Zee nhìn NuNew, một câu nói không chủ ngữ, không biết được Zee đang hỏi NuNew, hỏi fan, hay tự hỏi chính mình.

Nhưng ai cũng ngầm đoán ra được, cái thứ tình cảm khó nói này của Zee đang dành cho người ngồi đối diện anh, NuNew.

NuNew cũng giống mọi người, nhưng vì không để mọi thứ trên phát sóng trực tiếp đi quá giới hạn, cậu quyết định giả vờ như nghe không hiểu.

Zee dù biết bản thân lỡ lời, nhưng nhìn biểu cảm lộ vẻ không hiểu của NuNew thì không khỏi cảm thấy có chút mất mát.

Buổi live kết thúc một cách êm đẹp, chỉ là tâm trạng của Zee bỗng trở nên khác lạ.

Tuy nhiên, bao nhiêu năm lăn lộn trong nghề, biệt tài tốt nhất của anh chính là che giấu cảm xúc. Tất cả mọi người, gồm P'Aof và cả trợ lý đều không nhận ra gì cả, duy chỉ có NuNew.

NuNew lặng lẽ nhìn Zee, cậu biết tâm trạng anh đang không tốt, nhưng vẫn chưa đoán ra là vì chuyện gì.

Sau khi nhóm của ZeeNuNew sắp xếp xong mọi thứ, lập tức tạm biệt với đội sản xuất của Taokaenoi, rồi nhanh chóng trở về Bangkok cho kịp với lịch trình ngày mai.

Mọi người vội vội vàng vàng, Zee và NuNew cũng chỉ kịp thay đồ rồi lên xe, cũng không có quá nhiều thời gian trò chuyện.

Vì trên xe có khá nhiều người, NuNew cũng không tiện hỏi rõ Zee, vậy nên cậu quyết định nắm tay anh, rồi dựa vào vai anh nghỉ ngơi một chút.

Cảm nhận được bàn tay mềm mại nhỏ nhắn đang lòng vào tay mình, vai cũng trở nên nặng hơn, không hiểu vì sao lại khiến tâm trạng của Zee trở nên khá hơn.

Đúng vậy, ít nhất là em ấy vẫn ở đây, vẫn bên cạnh mình là được….

Zee tự an ủi bản thân mình. Sau đó cũng nắm chặt bàn tay nhỏ bé kia, mười ngón tay đan chặt.

Trở về công ty đúng như thời gian đã dự kiến, cả đội ai cũng vô cùng vui vẻ, vì họ có thể về nhà nghỉ ngơi rồi.

Theo như dự tính ban đầu, NuNew sẽ được P'Souleang đưa về nhà, nhưng không hiểu sao cuối cùng lại ngồi chung xe với Zee để về condo của anh.

Đương nhiên là ai cũng hiểu :))) Chỉ là không dám bày tỏ ý kiến thôi. Chỉ trừ người đàn ông thuộc đảng Phi-Nong đang bất lực nhìn theo chiếc xe đang chở hai đứa trẻ mà anh quan tâm nhất. 

Ở trên xe, dường như cảm nhận được cảm xúc của Zee đã tốt hơn, NuNew cũng bắt đầu tâm sự mọi thứ trên đời cùng anh.

Bên ngoài NuNew luôn là đứa trẻ hướng nội, yên tĩnh. Nhưng khi ở riêng với Zee, lại nói không ngừng, biểu cảm trên mặt cũng phong phú, đáng yêu hơn.

Trở về condo của Zee rồi, vừa bước vào không gian quen thuộc, không còn người xa lạ xung quanh nữa, thì đột nhiên NuNew ôm chầm lấy Zee từ phía sau.

Zee vô cùng ngạc nhiên, thế nhưng anh lại rất hưởng thụ khoảnh khắc này, anh đặt bàn tay lên bàn tay NuNew đang ôm trước bụng anh, mỉm cười hỏi: "Nủ sao thế?"

"Hia~ Hia đang buồn chuyện gì sao? Kể Nủ nghe được không?"

Zee lập tức bất ngờ, anh cứ nghĩ rằng bản thân mình rất giỏi che giấu cảm xúc, không ngờ rằng vẫn bị bé mèo phát hiện.

Zee xoay người lại, để NuNew mặt đối mặt với mình, tay anh vẫn đặt trên eo cậu. Anh nghiêm túc hỏi NuNew:

"Nủ, em đã từng yêu ai đến mức điên cuồng, đến mức mà bản thân không thể kiểm soát được cảm xúc đó chưa?"

NuNew mở to mắt nhìn Zee, cậu không ngờ anh lại để ý đến cậu hỏi này. Yêu điên cuồng à, có chứ, NuNew nhìn thẳng vào mắt Zee, vô cùng nghiêm túc hỏi lại.

"Vậy còn Hia thì sao ạ? Hia từng yêu ai như thế chưa?"

"Rồi, Hia từng nói, Hia đã phải lòng một người ở Bangkok…."

"Người này vô cùng đáng yêu, người này tốt đẹp đến mức Hia không nghĩ bản thân có thể gặp một ai khác giống vậy…"

"Nủ chắc chắn hiểu ý Hia mà." Ánh mắt Zee lúc này dịu dàng vô cùng, lời nói vừa mang theo tình cảm sâu đậm, vừa mang theo nuông chiều vô tận.

NuNew bị Zee làm cho cảm động rồi, nước mắt cũng lăn xuống. Không biết từ khi ở bên anh, cậu đã khóc vì hạnh phúc biết bao nhiêu lần rồi.

NuNew nhón chân, hôn nhẹ lên môi Zee. Đây là câu trả lời của cậu. 

Zee nhận nụ hôn từ NuNew, sau đó mỉm cười như đã hiểu.

Có những thứ tình cảm không thể diễn tả bằng lời, đôi khi chỉ cần được ở bên cạnh nhau là đã khiến hai người cảm thấy vô cùng hạnh phúc rồi.

Không hy vọng mãi mãi, vì nó thật sự quá xa vời, chỉ ước rằng có thể nắm tay nhau lâu nhất có thể. 10 năm, 20 năm, 50 năm, cả một đời.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top