Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

14

"Những bài hát viết cho anh trong năm nay." Châu Kha Vũ nhẹ nhàng đặt CD bên cạnh ngôi mộ: "Cách đây vài năm, em đã tổng hợp hết vào một album. Có người muốn mua bản quyền, nhưng em đều từ chối."

"Ban nhạc Quầng Thâm Mắt đã ra mắt album mới vào cuối năm ngoái, anh đoán thử xem, cày bừa suốt năm năm, cuối cùng cũng có hit lớn. Bây giờ biểu diễn ở nhạc hội toàn là kết màn."

"Bọn họ tiến cử một công ty muốn ký hợp đồng DJ với em, em nghĩ đi nghĩ lại thấy cũng không tồi, vừa làm nhạc, vừa có thể đứng trước sân khấu và chơi đùa cùng các giai điệu, em nghĩ chắc anh cũng sẽ thích."

"Mấy ngày trước, em có đến thăm nhà anh, hai bác đều khỏe cả, còn nấu cho em một bữa, thơm lắm."

Châu Kha Vũ tâm tình một lúc lâu, yêu chiều chạm vào cái tên được khắc trên bia, nói lời tạm biệt với anh.

Lúc rời nghĩa trang, trời nổi cơn mưa phùn, cậu kéo áo khoác dài màu đen bao quanh người, bước nhanh trong màn mưa.

Châu Kha Vũ định cư ở Thành Đô, mỗi tiết thanh minh sẽ đều đặn trở về Bắc Kinh, thu bài hát mới mình viết thành CD, kèm theo một bó hoa tất cả tặng cho Phó Tư Siêu, sau đó tâm sự với anh ấy. Vốn định dạo một vòng quanh trường đại học sau khi rời nơi đó, nhưng mưa càng lúc càng nặng hạt, Châu Kha Vũ lại không mang ô nên chuyển hướng ra bến xe, định bắt xe về nhà.

Hóa ra thời gian thực sự có thể cuốn trôi mọi thứ, Châu Kha Vũ theo thói quen chạm vào chiếc nhẫn trên ngón áp út.

"Ám dạ tiểu tinh linh, ber một tiếng liền xuất hiện!"

Nhìn đường sá xe cộ đi lại như thoi đưa, không hiểu sao trong tâm trí cậu lại bồi hồi câu nói đó. Châu Kha Vũ cười khổ lắc đầu, chợt có thứ gì đó va vào chân cậu.

Cậu nhanh chóng nhìn xuống, phát hiện một em bé mặc áo khoác lông vô tình đâm sầm vào người cậu, ngồi bệt xuống đất, đồ ăn vặt trên tay em vương vãi khắp nơi.

Châu Kha Vũ hạ người giúp em nhặt, lúc này mẹ em bé mới hớt hải chạy tới, ngượng ngùng cảm ơn cậu.

"Cảm ơn chú!" Em bé ngẩng đầu cười với cậu, giơ cây kẹo mút lên, nói giọng sữa: "Cái này rất ngon! Em cho chú cả!"

Châu Kha Vũ đơ người, em bé nở nụ cười rạng rỡ và lanh lợi, đôi tai to tròn, ở khóe miệng còn có nốt ruồi háu ăn nho nhỏ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top