Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

• 24 •

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" wooje, làm gì mà mắt như gấu trúc như thế kia? suy nghĩ về đời à? " người anh minhyung từ đâu nhảy vào khiến cậu giật nảy người. khuôn mặt chán nản dần trở lên khó chịu

" đời em đủ chán để vứt nó đi rồi, suy nghĩ gì cho mệt đầu " cậu thở dài, tay chống cầm trông suy tư lắm

" này, cần anh mày chỉ cho cách tán ghệ cũ không? anh đây không thiếu chiêu quan trọng mày thích dùng chiêu nào thôi " minhyung choàng vai cậu, thì thầm to nhỏ như bí mật lắm, ừ thì bí mật thật bởi chỉ có minhyung mới nghĩ ra được thôi

" thật ạ? anh có trôn em không đấy? " khuôn mặt bất cần đời mọi ngày của choi wooje như được thêm chút sự sống, khuôn miệng nhạt nhẽo ngày nào bỗng chốc có thêm nét vẽ từ một câu nói không biết thật hay đùa

" anh mày trôn làm gì? trẻ con chắc? vả lại nhìn hai chúng mày vờn nhau bọn tao cũng khó xử, không những bọn tao mà bọn mày nữa, hyeonjoon sắp thi đấu lại rồi top jug câm nín thì đường trên thành cái gì? " người anh lớn thở dài, xoa đầu cậu nhóc vẫn ngơ ngác. nói thật thì anh thấy bạn mình ở bên nhóc này vẫn tốt nhất dù wooje nó từng phản bội hyeonjoon nhưng cuối cùng trái tim nó vẫn hướng về người bạn trí cốt của mình

" anh...anh nói gì? chỉ em đi làm ơn đấy, em sắp không chịu nổi rồi " choi wooje nói với vẻ gấp gáp pha vào đó là chút năn nỉ. đôi mắt cún nhỏ từ bao giờ lại hiện về khiến minhyung có chút hẫng nhịp, lâu lắm rồi anh mới thấy wooje nó trở về là một cậu nhóc 18 tuổi hồn nhiên, ngây thơ  luôn được các anh nuông chiều chỉ cần nó đưa đôi mắt ấy ra ai cũng phải chịu thua mà giờ đây nó lột xác hoàn toàn

" được rồi nhưng anh hỏi thật lần này nhóc thật lòng không? "

" em đã sai rất nhiều và hối hận rất nhiều từ những lỗi lầm ấy em đã trưởng thành rồi anh à. tình yêu không phải là một trò đùa và em cũng không muốn trêu đùa hyeonjoon nữa. đúng là em đã từng hết cảm xúc với anh ấy nhưng khi tạm chia tay, em mới nhận ra hyeonjoon quan trọng đối với cuộc sống của em đến nhường nào, hyeonjoon đi em như không còn sức sống, hyeonjoon đi hình như em không còn là choi wooje nữa rồi, em muốn bù đắp... "

" mất đi rồi mới tiếc em nghĩ muốn lấy lại là được à? "

cậu mải mê giãi bày tâm sự lòng mình với người anh thân thiết. có lẽ rất lâu rồi cậu mới dám nói ra những gì giấu trong lòng với ai đó ngoại trừ hyeonjoon. tưởng rằng chỉ có mình minhyung biết nhưng nào ngờ anh lại biết nhanh đến vậy

" h...hyeonjoon? " cậu run rẩy gọi tên anh, linh cảm mách bảo anh lại sắp khóc rồi con tim cậu lại cần khâu vá rồi

" em còn muốn cứu vãn cái tình yêu này nữa sao? chưa đủ mệt à? em chưa mệt nhưng anh thì hết sức rồi, tình yêu này anh không cầm cự được nữa, em bảo rằng muốn bù đắp nhưng đã vỡ thì lành lại như ban đầu được không? em nghĩ là dễ nhưng lại khó đến không thở nổi. anh có thể tha thứ cho em vì nhất thời hết rung động nhưng anh không thể chấp nhận nổi chuyện ngoại tình, sức chịu đựng của con anh cũng có giới hạn. nhìn người mình yêu hôn người khác em chịu được không? " giọng anh trở nên khàn khàn nhưng không che giấu được sự vụn vỡ trong lời nói. trái tim anh đóng băng rồi nó đóng băng đối với choi wooje. chính ý thức của anh đã bảo vệ anh khỏi người anh từng hết lòng tin tưởng. nước mắt anh không rơi cũng chính là lúc choi wooje hết cơ hội

cậu không khóc, không bất ngờ cũng không tức giận bởi nỗi đau từ trái tim đỏ hỏn đã lan ra khắp cơ thể khiến não bộ như đình trệ không thể tiếp nhận thêm sự tác động nào từ bên ngoài. buồn không? buồn đau không? đau hối hận không? không. choi wooje ngẫm nghĩ lại cậu nên buông tay thật, không phải vì hết yêu mà vì cậu muốn trái tim của anh lành lại. nếu cậu cứ tiếp tục thì anh càng đau khổ suy ra cậu cũng không thể vui nổi. thế nên, cậu đành cất tình yêu này cho riêng cậu mỗi khi thấy nhớ cậu lại lấy ra để ngắm lại, sống lại trong quá khứ. những kí ức tươi đẹp của cả hai đủ để cậu có thể an ủi mỗi khi những băng gạt của trái tim rách đôi.

" em cảm ơn, em yêu anh, em xin lỗi "

choi wooje tiến lại ôm moon hyeonjoon thì thầm vào tai người thương những lời yêu thương cuối cùng. có thể sau này sẽ có người thay cậu nói với anh nhưng cậu chắc chắn một điều mình là người đầu tiên nói câu này khiến anh hạnh phúc nhất

những ngày về sau hyeonjoon đã trở lại bình thường tươi hơn hay cười hơn còn wooje ngược lại lúc nào cũng ủ rũ người như không còn sức sống

mặt trăng không còn
tia chớp cũng chẳng thiết tha sự sống...




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top