Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chapter 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"PVE." Y chốt cửa nhà vệ sinh, nhỏ giọng gọi.

Con mèo đen của hệ thống ngay lập tức xuất hiện. "Có chuyện gì, phản diện đại nhân?"

Y đỡ trán bất lực thở dài cài giây rồi ngước nhìn con mèo hệ thống bằng cặp mắt đầy sát khí.

PVE vẫn chưa hiểu chuyện gì y đã lao đến bóp cổ nó rồi lay như chưa từng được lay. "Khốn kiếp! Tôi không muốn phải thấy cái xác đó! Trời đất Phật ơi cứu tui!!!"

Con mèo hệ thống tuy không phải sinh vật sống thực nhưng cũng biết đau. Nó bị y lay đến hồn siêu phách lạc luôn rồi.

"Phản- diện- đ- đại nhân- ngài- đâu- đâu góp mặt- trong- mạch- t- truyện l- lần này-" Nó vừa bị lay vừa cố nói.

"... A..." Xử Nữ ngơ ra, tay cũng dùng lay con mèo đã mềm nhũn như vũng nước. "Ừ nhỉ?"

"Nhiệm vụ của ngài chỉ là khiến nam chính ghép đôi với nữ phụ Gia Tuệ thôi. Còn lại mạch cốt truyện sẽ tự quyết định." PVE hình như đang quay cuồng trong mơ hồ thi phải.

Y ngẫm vài giây, tay thả con mèo hệ thống kia ra rồi xoa cằm. "Nhưng mà... làm thế nào để nam chính chịu ghép đôi với nữ phụ đây? PVE có thấy gần đây nam chính có tính tình rất kỳ lạ không?"

Nó xoa xoa vành tai, dường như đang ổn định lại vài giây trước khi đáp lại y. "Nam chính gần đây đeo bám ngài có vẻ nhiều. Điều đó cũng dễ hiểu khi ngài là người cậu ấy ngưỡng một từ khi còn nhỏ."

Y trề môi. "Bộ không nhớ từ lúc nam chính còn nhỏ tôi đã bắt nạt cậu ấy à? Ngưỡng mộ thì cũng có mức độ thôi chứ."

"Có lẽ trong dị bản này nam chính đã mạnh mẽ hơn nên mới không thấy tổn thương khi bị ngài bắt nạt." PVE tùy tiện nói.

"Lý do không thuyết phục chút nào con mèo lười này." Xử Nữ nhéo mặt nó. "PVE có thực sự quan sát quá trình trưởng thành của nam chính không đấy?"

Nó đẩy tay y ra. Sau lại nhìn y rất nghiêm túc. "Không giấu gì phản diện đại nhân. Suốt khoảng thời gian ngài thực hiện nhiệm vụ cốt truyện, không ít lần hệ thống đã bị lỗi và không thể kết nối để xem tiến trình cốt truyện đang diễn ra thế nào."

Y ngạc nhiên. "Lỗi hả?"

"Phải. Cả ta và Thần chủ hệ thống đã cố gắng khắc phục nhưng lại không có tiến triển. Nhưng cũng phát hiện được lỗi này xuất phát là từ cốt truyện dị bản này mà ra."

Xử Nữ khó hiểu. "Nghĩa là sao? Là do cốt truyện gây ra lỗi hệ thống hả?"

"Phải. Ở cốt truyện dị bản này đã có thứ gì đó có quyền năng tác động đến hệ thống..." PVE im lặng đi vài giây mới nói tiếp. "Đây là lần đầu tiên xảy ra trường hợp kỳ lạ như vậy."

"Thần chủ hệ thống đã kiểm tra lại tất cả hoạt động của hệ thống nhưng chúng đều trong tình trạng tốt nhất. Lại không hiểu sao đôi khi lại phát sinh lỗi khi phản diện đại nhân thực hiện nhiệm vụ, cũng không có thời gian nhất định nên để khắc phục thực sự rất khó."

"Dù khó khăn hiện tại là thế nhưng chúng tôi chắc chắn vẫn sẽ dùng toàn bộ khả năng để hỗ trợ phản diện đại nhân hoàn thành việc của mình, giúp ngài trở lại đời thực." Nó nói xong thì lại trưng ra vẻ phè phởn. "Mà hiện tại nam chính ngoài bám người thì vẫn chưa có thay đổi quá nhiều, ngài không cần lo."

Xử Nữ nghe nó giải thích xong thì cũng thở phào. "Vậy cũng được. À mà tôi cũng có chuyện muốn nói. Từ sau khi nam chính học cùng trường với tôi thì không hiểu sao thời gian cứ trôi đứt khúc ấy, tôi thấy hơi kỳ lạ."

"Đứt khúc?"

"Ừm, kiểu như là tôi đang đứng một chỗ hoặc đang đọc sách thì tự dưng nhắm mắt lại rồi mở ra là đang ở chỗ khác, làm việc khác ấy. Tôi chẳng nhớ được trước đó mình đã làm gì nữa." Y gãi đầu. "Và cũng thường xuyên cảm thấy mệt mỏi hơn lúc trước. Không biết có vấn đề gì không."

PVE trầm ngâm hồi lâu. "Theo nhưng bọn ta quan sát, ngài không có vấn đề gì cả. Bọn ta không quan sát được tình trạng đứt khúc... đó..."

"Khoan đã..." PVE dường như nhận ra gì đó. "Nghĩ lại thì có thể tình trạng ký ức bị đứt khúc của ngài có liên quan đến việc lỗi hệ thống của bọn ta."

Xử Nữ cũng tự mình nhận ra được. "Phải rồi, nếu suy luận theo hướng đó thì cũng có lý đó chứ. Có thể trong lúc tôi làm gì đó thì hệ thống bị lỗi, sau khi hệ thống khôi phục thì ký ức của tôi lúc hệ thống lỗi bị biến mất. Hiểu đơn giản thì... có lẽ tôi chỉ giữ được ký ức khi hệ thống hoạt động bình thường thì phải."

Y xoa cằm. "Cảm giác như bị mộng du ấy. Làm những việc mà đến cả bản thân còn không biết..."

PVE đứng dậy, lại vào trạng thái làm việc. "Bọn ta chắc chắn sẽ tìm hiểu kỹ nguyên do. Cho đến hiện tại thì vẫn chưa thấy có ảnh hưởng gì quá xấu nhưng việc lỗi hệ thống là một việc rất đáng lo ngại. Trong lúc đó, ta mong phản diện đại nhân cũng nên cẩn thận một chút với mọi thứ xung quanh."

Xong thì PVE cũng biến mất, cùng lúc nhà vệ sinh có tiếng gõ cửa. "Anh trai, không sao chứ? Anh trong đó cũng khá lâu rồi đấy."

Xử Nữ thở dài, giờ phải tiếp tục đối mặt với nam chính rồi.

Y chuẩn bị xong tinh thần thì một cước đá mạnh cánh cửa đập ra ngoài. Thiên Yết ngay bên ngoài không phòng bị đã bị cánh cửa đập thẳng vào mặt, mũi hình như sắp gãy luôn rồi.

"Thằng phiên phức này! Giờ tao đi vệ sinh thì cũng phải báo cáo với mày hả!?" Y mặt nhăn mày nhó mà bước ra.

Vừa ra đã thấy nam chính khom người, tay dính máu ôm lấy mũi thì có hơi giật mình. Song lại vì đang vào vai phản diện mà ngay lập tức diễn.

"Ha, Kỵ sĩ thiên tài bị đánh bại bởi cái cửa nhà vệ sinh. Đẹp mặt quá."

Thiên Yết lặng im không nói gì. Chỉ từ từ tránh y mà bước vào nhà vệ sinh, chốt cửa.

Xử Nữ cũng thấy vẻ mặt Thiên Yết khi nãy lạ hơn bình thường nhưng không biết nên nói gì, chỉ im lặng bước lại giường mình rồi nằm xuống nghỉ ngơi.

Thiên Yết chống tay lên bồn rửa mặt. Máu từ mũi chảy xuống cằm rồi nhỏ từng giọt lên cái bồn sứ trắng, trông có vẻ nghiêm trọng.

Cậu thở ra một hơi dài, xong thì cũng dùng nước rửa đi vết máu trên mặt rồi cầm máu vẫn đang chảy ra từ mũi.

Khi máu đã hết chảy, cậu đưa mắt nhìn lên gương. Đầu nhớ lại những gì mình nghe được. *Bị phát hiện rồi...*

Phải, bị phát hiện rồi. Tất cả những gì PVE và Xử Nữ nói với nhau lúc nãy đều một tay do cậu bày ra tất.

Nếu nói chính xác thì trong dị bản này, Quốc Nhu Xử Nữ "giả" không phải lỗi. Hệ thống xuyên nhanh cũng không có lỗi. Lỗi của dị bản lần này chính là nam chính - Quốc Hoài Thiên Yết.

Chính cậu là kẻ tạo ra lỗi cho hệ thống bằng khả năng của mình. Như PVE che mắt người khác bằng hình dáng con mèo, Quốc Hoài Thiên Yết che mắt hệ thống bằng lỗi.

Nếu thế thì quyền năng của nam chính cao tới mức nào chứ?

...

À phải rồi, cậu là nam chính mà.

Muốn làm gì mà chẳng được.

Cậu là nam chính mà.

Quốc Hoài Thiên Yết là nam chính của cuốn tiểu thuyết đầy tính viễn tưởng này mà.

Suy cho cùng, viễn tưởng thì làm gì có logic, chỉ cần muốn thì làm gì chẳng được.

Chỉ cần cậu muốn thì thứ gì cậu không thể làm chứ? Thao túng cả thế giới viễn tưởng bằng những khả năng của một nam chính trong tiểu thuyết viễn tưởng.

Ở nơi này, hệ thống không phải thứ quyết định. Thứ quyết định những chuyện sẽ xảy ra ở thế giới này chính là nam chính. Hơn nữa đây là dị bản mà, chuyện gì cũng có thể xảy ra cả.

Thế giới tiểu thuyết là câu chuyện xoay quanh nhân vật chính. Là câu chuyện do nhân vật chính vẽ nên. Quyết định của nhân vật chính sẽ khiến câu chuyện rẽ theo ý muốn của nhân vật chính.

Và cậu muốn... Quốc Nhu Xử Nữ.
__________

"Anh, tôi đã biết về hệ thống." Haa... nếu đã bị phát hiện rồi thì nói ra luôn vậy.

"... Hả?" Và như bao lần trước, Quốc Nhu Xử Nữ lại trưng ra vẻ ngơ ngác không hiểu cậu nói gì.

Mọi thông tin đi vào não y dường như dừng lại trong phút chốc. Không biết nên biểu hiện như thế nào.

"Haa..." Thiên Yết từ từ bước đến giường của mình, ngồi xuống nhìn thẳng vào y. Không còn là vẻ "em trai bám người" nữa, chính xác đã trở thành nam chính Quốc Hoài Thiên Yết.

"Tôi muốn trao đổi với anh, Quốc Như Xử Nữ." Cậu nghiêm túc nói. "Vẫn chưa chạy xong thông tin sao?"

Xử Nữ ngồi dậy, vẻ mặt vẫn là ngơ ngác rồi từ từ là khó tin. "S- Sao... hể?"

"Hiểu rồi chứ?"

Nghe thì hiểu rồi đó, nhưng mà cái thông tin này gây sốc quá đi...

Cậu thở dài. "Tôi đã biết anh không phải Quốc Nhu Xử Nữ từ khi còn nhỏ rồi. Anh nhớ cái lúc tôi hỏi anh có phải anh trai hay không chứ? Ngay từ lúc đó tôi đã biết rõ rồi."

Thật ra là từ trước đó nữa cơ nhưng sự kiện đó có lẽ là một mốc để y dễ xác định hơn.

Xử Nữ ngồi lặng thinh, vẻ mặt vẫn... rất khó nói.

"Tôi đã thấy con mèo đó. Anh gọi nó là gì nhỉ? PVE hả?"

Y cũng không nói gì, chỉ cứng nhắc gật đầu.

"Ờ, tôi thấy nó rồi. Cũng nghe thấy hai người nói chuyện nữa." Cậu hạ mắt, ánh mắt như đang tạo nên cho y một thứ áp lực khủng khiếp. "Gọi nó ra được không?"

... Xử Nữ thấy sợ.

Lúc y chuẩn bị tâm lý để nhận sự trả thù của nam chính thì cậu chẳng làm gì cả. Lúc y đang thư thái nhàn nhã thì đột ngột "Bụp" một cái ăn ngay đòn trả thù của nam chính cực kỳ bất ngờ.

Đòn tấn công bất ngờ này làm Xử Nữ vẫn chưa chuẩn bị tinh thần cảm thấy sợ hãi. Không dám phản kháng.

"PVE, cứu..."

Lần này hệ thống đã không còn bị lỗi nữa. PVE tất nhiên quan sát được tất cả ngay từ đầu.

Nó xuất hiện cạnh Xử Nữ, vẻ nghiêm túc chẳng đùa. "Hiểu đại khái rồi."

Y túa mồ hôi tay. "Giờ... làm gì đây?"

PVE ngồi xuống cạnh y. "Xem ra phải khởi động lại rồi."

Xử Nữ chớp chớp mắt. "Ủa được hả?"

"Được, nhưng chưa từng làm vì nó rất rắc rối." Nó híp mắt, cảnh giác nhìn cậu. "Thật khó tin. Đã hàng ngàn trường hợp nhưng đây là lần đầu tiên ta thấy có một loại cốt truyện khó tin đến thế. Nhân vật chính này đã nằm ngoài tầm kiểm soát của bọn ta."

Thiên Yết khoanh tay. "Khoan hẵn quyết định có khởi động lại cốt truyện hay không. Ta muốn lập một giao dịch với hệ thống các người."

Cậu dứt câu thì trước mặt Xử Nữ đã hiện ra một đoạn tin nhắn.

"Không được phép chấp nhận bất cứ yêu cầu nào của nam chính."

"Tôi sẽ giúp anh trai hoàn thành tất cả nhiệm vụ được giao."

Y giật mình sau khi nghe cậu nói. "S- Sao cơ?"

Đến cả PVE cũng vừa bất ngờ vừa khó hiểu khi nghe thấy việc đó.

"Cuộc sống của tôi bị quyết định do cốt truyện được định sẵn, thế nên sớm muộn gì chuyện bên trong cái cốt truyện đó cũng sẽ xảy ra, vậy thuận theo tự nhiên đi, tôi sẽ giúp anh hoàn thành nhiệm vụ của mình." Cậu rũ mắt. "Đổi lại..."

Xử Nữ và PVE hồi hộp nhìn nhau. Thiên Yết trầm ngâm một lúc thì nhún vai. "Chưa nghĩ ra, nhưng tôi sẽ giúp anh hoàn thành nhiệm vụ của mình."

Haa... chưa nghĩ ra cái gì chứ? Cậu vốn có mục đích khi yêu cầu việc này mà. Mục đích đó... chỉ là nếu nói ra mục đích đó thì y chắc chắn sẽ chạy mất.

Và PVE cũng biết rõ. Nó thừa biết nam chính Quốc Hoài Thiên Yết này là kẻ như thế nào, trong đầu cậu ta mưu mô thứ gì là điều không bao giờ người khác đoán được. Việc tốt nhất là không nên tin.

"Không." Nó cất tiếng.

Xử Nữ đang phân vân bên cạnh ngạc nhiên. "Quyết định nhanh thế!"

"Ta biết nam chính đại nhân là con người thế nào. Ngài đã tính toán hết mọi thứ trong đầu rồi phải không?" Nó dành cho Thiên Yết một sự cảnh giác cao độ.

Cậu nhún vai. "Ổn thôi. Nếu các người muốn bắt đầu tất cả lại từ đầu thì tùy. Tôi chỉ muốn anh trai có thể sớm hoàn thành nhiệm vụ của mình thôi. Dễ dàng hoàn thành việc lại không muốn..."

"..." Xử Nữ siết tay. "Nếu khởi động lại... toàn bộ điểm của tôi sẽ biến mất sao?"

"... Phải."

Y trầm mặt. "Không muốn."

"Dù không muốn cũng phải chấp nhận thôi." PVE lạnh lùng đáp lại.

"..."

Tám năm qua y cố gắng làm tất cả nhiệm vụ được giao bằng tất cả khả năng của mình. Số điểm bây giờ đã hơn 3000 điểm, nói phải xóa bỏ hết... y không làm được.

Xử Nữ đứng phắc dậy. "Không muốn! Tôi không muốn xóa hết số điểm mà tôi cực khổ kiếm ra!"

"Các người nói thì nghe dễ lắm! Tôi mới là người kiếm điểm đây này! Tám năm qua tôi chịu bao nhiêu cực khổ, đau đớn vì cái gì chứ!? Vì những số điểm mà các người bắt tôi phải kiếm cho bằng được đấy!" Tay y nắm chặt cổ áo, gào lên trước PVE. "Tôi thậm chí còn không được sống một cách bình thường được! Tôi thậm chí còn không thể làm chính mình! Tôi cực khổ như thế, các người thấy rõ hết mà!"

"Tôi muốn trở về thế giới của tôi! Tôi không quan tâm các người muốn tôi thực hiện theo đúng cốt truyện hay không nữa! Tôi chỉ muốn trở về thôi!"

"Tôi nhớ mẹ tôi! Tôi nhớ cha tôi! Tôi nhớ những người trong gia đình của tôi! Tám năm sống ở một nơi xa lạ với những kẻ xa lạ là đủ rồi!!!"

Mặt y đỏ bừng lên, gương mặt phẫn nộ và... ấm ức...

"Tôi đã phải cô đơn suốt tám năm rồi! Ở đời thực tôi còn chẳng biết bản thân đang trong tình trạng thế nào, bị làm sao, cha mẹ anh chị em tôi có sống tốt không! Tôi đã bị giam giữ ở đây các người có hiểu không!? Tôi không muốn phải ở đây lâu hơn nữa!"

Một con người... dễ xúc động.

"Hic..." Xử Nữ cúi đầu, tay dụi hai mắt đẫm lệ. "Vì một sơ suất mà tôi phải xóa bỏ tám năm chịu đựng ở đây... không muốn..."

"Các người chỉ nói thôi... dễ lắm... người bị giam cầm ở đây có phải các người đâu... tôi... chịu không nổi..."

"Tám năm... cố gắng vì điều gì... chịu đựng vì điều gì... để rồi... xóa bỏ một cách dễ dàng như vậy?"

Y đã cố làm mọi thứ có thể. Y đã sử dụng bạo lực lên người khác, ngược đãi người khác một cách thậm tệ. Y đã cố gắng vào vai, vào vai một tên đại thiếu gia đáng ghét. Y đã cố gắng chịu khổ, chịu khó để lấy những con điểm từ hệ thống một cách khó khăn. Y làm mọi thứ được yêu cầu, trở thành loại người y ghét nhất, để giờ đây phải xóa bỏ hết tất cả những cố gắng ấy... làm... không được...

Cậu biết rõ việc đó. Đó là lý do trước đến nay cậu không nói trực tiếp với y rằng mình đã biết. Qua số phản ứng vừa rồi, Thiên Yết thấy rõ được Xử Nữ đã suy sụp như thế nào. Công sức tám năm, đổ sông đổ biển.

Nhưng vì hôm nay cả hai đã phát hiện và nghi ngờ cậu, sớm muộn gì mọi chuyện cũng bại lộ.

Vốn dĩ Thiên Yết chỉ muốn trao đổi với y vài thứ, đổi lại sẽ giúp y "hoàn thành" nhiệm vụ nhưng lại không ngờ đến hệ thống xuyên nhanh này còn có thể khởi động lại cốt truyện trở về lúc đầu, để rồi giờ Xử Nữ...

"Anh..." Thiên Yết đưa tay đến đôi vai đang run rẩy ấy.

Xử Nữ nhanh chóng lùi bước để tránh đi. "... Cả... cậu..." Y cười ngặt nghẽo. "Nếu đã biết ngay từ đầu... sao lại không nói?"

... Cảm giác như đang bị đổ lỗi vậy.

Cậu thu tay lại. "Vì... trông anh có vẻ vui với việc này." Ha, tất nhiên là cậu thừa biết y không hề vui vẻ gì với chuyện bắt nạt người khác rồi

Mặt Xử Nữ biến sắc. "... Vui... ?" Y đưa tay lên che mặt. "Trông tôi... thế này là vui sao?"

Lại đột ngột lao đến nắm cổ áo cậu. "Vui cái quái gì hả!? Tôi đã phải cố gắng làm mọi thứ để cậu xem tôi là kẻ thù đấy!? Rốt cuộc cậu có bình thường không vậy hả!? Đối với những chuyện đó, đáng ra cậu phải- "

"Tôi cũng tò mò." Thiên Yết nắm cổ tay y, nở một nụ cười khó đoán. "Sao tôi lại thích anh, rất nhiều."

"..." Xử Nữ bị hành động đó làm đơ người vài giây. "Thích à..."

Y từ từ thả cổ áo cậu ra. Lảo đảo lùi bước ngồi xuống giường.

... Mệt rồi...

"Đáng ra... không nên cố gắng nhiều như vậy..." Xử Nữ thất thần, ánh mắt vô định.

Vẫn... luôn như thế... Xử Nữ là kẻ vẫn luôn có cảm xúc bất ổn định. Hắn cũng... từng quen một người như thế, y chưa từng thay đổi dù qua bao nhiêu kiếp sống.

Một con người nhạy cảm đến khó nói. Một con người luôn cố gắng làm theo ý người để rồi đến lúc phản kháng... lại vô cùng yếu ớt.

Giống thế nào nhỉ? Y không muốn nhưng cũng thầm chấp nhận. Y dù nói thế nhưng nếu bây giờ khởi động lại y vẫn sẽ cố hết sức mình mà làm. Lúc nào cũng thế, không muốn nhưng buộc bản thân chịu đựng.

Thật ngốc...

"Ta chấp nhận."

PVE 404 ngơ ra. "Cái gì!?"

"Là dị bản, cốt truyện giờ không còn quan trọng nữa. Chỉ lần này, ta cho phép cả hai hợp tác.

Nhưng không có nghĩa là không xử phạt vì em đã làm lộ chuyện mình là người xuyên không. Số điểm em nhận được sau khi hoàn thành nhiệm vụ sẽ giảm gấp 10 lần."

"Haa..." Xử Nữ sững người khi đọc số tin nhắn Thẩn chủ hệ thống gửi đến trên màn hình xanh.

PVE dựng ngược lông. "Thần chủ hệ thống! Người đã dành quá nhiều đặc ân cho đối tượng lần này rồi! Bây giờ còn muốn phá lệ sao!? Ngài không được làm thế!"

"404. Ngươi ra lệnh cho ta sao?"

PVE câm nín. "..."

"Trong luật lệ, không được để người khác phát hiện thân phận xuyên không nếu không sẽ bị phạt. Quốc Nhu Xử Nữ đã phải chịu phạt, nghĩa là em ấy có thể để một người trong tiểu thuyết biết về thân phận của mình.

Trong luật lệ cũng không có thứ gọi là "cấm nhân vật tiểu thuyết và nhân vật xuyên không giúp đỡ nhau trong công việc." Ta biết ta đang làm gì.

Mục đích của chúng ta chỉ là giúp người xuyên không trở về thôi. Dù sao... đây đã biến thành dị bản rồi, cứ để họ làm điều họ muốn đi."

PVE trầm ngâm một lúc rồi thở dài. "Ngài là người đặt ra các quy tắc, cuối cùng cũng là người lợi dụng sơ hở của các quy tắc nhất. Nếu để các PVE khác biết về chuyện ngài làm với cốt truyện này, sẽ rắc rối lắm đấy."

"Haha, nếu thế thì con giúp ta đi?"

404 lại xù lông lên. "Lần này thôi!"

Mặc dù chỉ là một chương trình của hệ thống xuyên không nhưng các PVE đều có cảm xúc, đó là thứ Thần chủ hệ thống đã trao cho chúng. Thần chủ hệ thống là người tạo ra chúng, là cha của chúng nên dù không muốn phá lệ thì 404 vẫn phải giúp đỡ cha của mình.

Nó thở dài. "Được rồi, phản diện đại nhân và nam chính đại nhân có thể giúp đỡ nhau. Nhưng ta mong những thứ cơ bản như việc nam chính đại nhân sẽ kết đôi với nữ chính đại nhân hay việc nam chính đại nhân đánh bại phản diện chính vẫn sẽ xảy ra."

Xử Nữ rũ mắt. Y hít thở sâu một lúc thì lấy lại tinh thần. "Được! Chỉ cần còn được nhận điểm thì tôi sẽ cố gắng, cho dù bị giảm gấp 10 lần đi chăng nữa." Giọng y chắc như đinh đóng cột.

PVE nhìn y. "Ta cũng mong rằng phản diện đại nhân sẽ không làm nhân vật quá OOC. Cho dù là dị bản, thứ thay đổi đa số chỉ là ngoại hình nhân vật Quốc Nhu Xử Nữ, những thứ như tính cách và việc Quốc Nhu Xử Nữ ghét nam chính đại nhân vẫn phải giữ nguyên."

Thiên Yết khoanh tay. "Tốt thôi. Nhưng tôi vẫn phải kết đôi với Từ Nghi sao?"

Xử Nữ quay sang. "Trong một bộ ngôn tình thì đó là chuyện đương nhiên phải xảy ra mà?"

"..." Cậu trầm mặt. "Tôi từ chối bước vào một mối quan hệ yêu đương."

"... Hả...?"
_________________

"Suy nghĩ lại đi chứ!? Nam chính ngôn tình mà không có ý định bước vào mối quan hệ yêu đương là sao!? Cậu bị tê liệt dây thần kinh tình cảm hả!?" Xử Nữ ôm đầu. "Thật sự là không có cảm giác gì với Từ Nghi luôn!?"

Thiên Yết lơ đễnh vài giây. "À... chắc là không..."

"Chắc là?" PVE cau mày.

"Có chút cảm giác." Cậu nhún vai. "Kiểu như là... bằng hữu chăng?"

Y nắm cổ áo cậu, khéo gào lên cho cả cái ký túc biết. "Cái thằng nhóc này!!! Sao cậu lại không làm theo kịch bản gì hết vậy hả!? Con gái nhà người ta cậu lại đi dùng chữ "bằng hữu" để diễn tả!?"

Thiên Yết mỉm cười. "Biết làm sao? Tôi không có hứng thú với nữ sắc."

"...?" Mắt trái Xử Nữ giật giật. "Hiện tại cậu có thích ai không đấy?"

"Sao anh hỏi thế?"

Y thả cổ áo cậu ra. "Cậu và Từ Nghi làm bạn và ở bên nhau lúc còn nhỏ xíu. Từ Nghi dịu dàng, đáng yêu như vậy cậu còn không thích, phải là thích người khác rồi mới không để cô bé vào mắt."

Gương mặt y đột nhiên tối sầm xuống, nở nụ cười man rợn. "Nếu thế phải thủ tiêu người đó..."

"Anh nghĩ cái gì đấy...?"

Xử Nữ siết tay, một cước đánh vào đầu cậu. "Tên nhóc nhà cậu. Giờ tôi nhận ra được lý do cả cái cốt truyện này bị đảo lộn là do ai rồi. Tên nam chính ngốc nghếch!"

Thiên Yết bị đánh nhiều lần rồi nhưng không hiểu sao lần này lại đau hơn bình thường gấp mấy lần. Cậu ôm chỗ bị đánh sưng. "... Mạnh tay quá đấy."

Y chỉ vào mặt cậu. "Đó là điều cậu đáng được nhận! Haizzz... giờ trả lời tôi đi, cậu có thích ai không?"

Thì... mục tiêu của y chắc là thủ tiêu người đó. Nếu thế thì vừa có thể giúp loại bỏ một vật cản đường nam chính và nữ chính khéo cũng giúp Thiên Yết căm ghét y nữa, còn nếu không có... cũng tốt, y cố tạo cơ hội để nam chính và nữ chính tiếp xúc với nhau.

Nhưng có phải y bao đồng quá không nhỉ? Để hai người nảy sinh tình cảm thì cần nhiều chất xúc tác hơn, chỉ mình y là thứ gây cháy... không đủ. Mà thôi, được bao nhiêu hay bấy nhiêu.

"... Không có. Chắc thế."

Y ôm mặt, lại bất lực thở dài. "Tôi thực sự mệt với tên nam chính nhà cậu."

Thiên Yết nhún vai. "Hiện tại tôi không cần ai bước vào cuộc sống mình cả. Sống với anh có vẻ tốt hơn."

"Thôi, tôi xin kiếu. Đừng có quên tôi là tên anh trai đã ngược đãi cậu từ lúc còn nhỏ đấy." Xử Nữ chống hông. "Bây giờ, khi ở bên ngoài tôi và cậu là cặp anh em bất hòa, cứ như trước nay là được. Chuyện của cậu với Từ Nghi..."

Y nhìn sang PVE. Nó cũng hiểu. "Bọn ta sẽ sắp xếp lại. Chuyện nam chính đại nhân và nữ chính đại nhân thành đôi là chuyện bắt buộc phải xảy ra. Nếu còn có thêm thay đổi, bọn ta sẽ khởi động lại cốt truyện này."

Thiên Yết rũ mắt. Tốt thôi, xem như một nửa mục đích đã hoàn thành.

Cậu tự hỏi, ai mới là kẻ ngốc ở đây?

Mọi chuyện đang diễn ra trước mặt cứ như một vở kịch hài nhưng lại nhạt toẹt. Anh trai giả này là một tên ngốc, đó là sự thật. Con mèo PVE này cũng là một kẻ ngốc dù nhận thức của nó cao hơn Xử Nữ. Còn hệ thống... không đánh giá được.

Cần sắp xếp lại một chút để... giữ y lại.

"Xử Nữ, anh tham gia vào sự kiện cho năm nhất đi. Tôi có một kế hoạch để giúp anh."
___________________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top